Thơ tình!gửi người tôi yêu của q-q!

  • Thread starter Thread starter QUY-QUY
  • Ngày gửi Ngày gửi

QUY-QUY

New member
Xu
0
............KHUC TU TINH...............tang btm

Se nối giọt hồng nắng sớm mai
Xôn xao chim hót giọng ngân dài
Sương đêm còn đọng nhành hoa ấy
Cây lá xanh màu gió lắc lay

Trong gió lời ai bỗng mượt mà
Trên cầu Rạch Miễu mắt nhìn xa
Bến Tre Đồng Khởi vang muôn thuở
Đồ Chiểu còn vang chửa phai mờ

Anh đến miền Tây nhuộm sắc trời
Nhuộm màu thương nhớ tím lời thơ
Nhuộm bao hi vọng cùng thương nhớ
Nhuộm cả hồn em khắc khoải chờ

Bến Tre lạ lùng anh có nhớ?
Chim kêu cá quẫy bua bốn bề
Có biết em chờ nơi ngọn sóng?
Tình mình đẹp mãi những ngày không!

Quê em này đây những dòng sông
Khua nước nào đâu chỉ máy chèo
Quê nghèo?ừ nhỉ đâu còn nữa
Đô thị văn mình gõ cửa mời

Se thắt giọt sầu khóc chiều nay
Anh đi cuốc gọi giọng buông dài
Sương đêm còn đọng trên mi mắt
Hoa lá lìa cành gió cuốn bay

Ô hay trong vắt mắt đậm đà
Trên cầu Rạch Miễu mãi trong xa
Nghìn năm một dáng người con gái
Suối tóc buông dài đứng đợi ai?.....

VÕ THỊ THẢO NHIÊN..........!~.~
<Hãy tựa đầu vào nơi tình yêu đã sinh ra
Nơi tình yêu bắt đầu và mãi mãi
Như một bài ca không bao giờ ngừng lại
Vang mãi một thời"em mãi mãi yêu anh"
 
Tên thật: võ thị thảo nhiên
Giới tính: Nữ
Lớp: dh quan tri kinh doanh
Yahoo: cogairat_yeuhoahong


Đến từ: Bến Tre
Khóa: 4

TANG VTTN!
Anhdừng chân trước cửa nhìn hướng ấy
Nắng chỉ gần lát nữa lại đi rồi
Ôi tình yêu dẫu chưa từng nắm được
Xa nhau rồi mình vẫn một lòng thôi
Anh sợ đêm rồi em có giống anh
Mắt ai buồn chỉ thế thôi không ngủ
Màn đêm ơi!sao mi hồn nhiên quá
Hư mất rồi, quên mất thuở à ơi !!!


 
Tôi yêu em !!

Tôi yêu em, người con gái bến tre
Ánh mắt đầu tiên, tim tôi rộn rã
Vội đạp xe cả thân người mệt lả
Để đêm về cặm cụi trang giấy thơm

Tại vì đâu trái tim tôi yếu mềm
Khi thuở trước vẫn còn là băng giá
Tình yêu đến mang theo bao điều lạ
Nỗi nhớ mong như sóng trào biển cả

Tôi tự hỏi, "Tình yêu là gì nhỉ !
Yêu là yêu, chớ có hỏi vô duyên
Lúc mơ màng, lúc nói năng luyên thuyên
Thì yêu đó, còn phân vân gì nữa"

Tôi yêu em, ánh sáng của đời tôi
Là sức sống lan toả đến muôn đời
Là cơn gió giữa mùa hè gắt gỏng
Tôi yêu em, tình yêu luôn cháy bỏng.

<<::Bùi Trọng Mẫn::>>

 
Dẫu

Tôi yêu em từ dạo đông về
Khi trời mưa nhiều hơn cả nắng
Con sông quê chẳng còn phẳng lặng
Lũ tràn về khắp cả lối đi


Nước mắt ai đọng lại sau hàng mi
Rồi lặng lẽ ở góc trời riêng ấy
Tình yêu ơi ! Có lẽ nào là vậy
Hạnh phúc rồi mà cũng khóc sao em

Em ơi ! Em ơi ! Em của tôi ơi !
Tôi thấy tội và yêu em quá trời
Từ dạo ấy bao nhiêu không biết nữa
Ngày qua ngày nhớ nhớ quá đi thôi

Bến Tre, Chợ Lách xa xôi quá !
Nhơn Thọ, An Nhơn cũng chẳng gần
Có phải sau mưa trời lại sáng
Dẫu đêm dài không ngăn nổi bình minh.

Tình yêu mùa đông, tình yêu bão tố
Nỗi nhớ mênh mông như mùa nước nổi
Con sông quê gồng mình lên giận dỗi
Những hờn ghen dào dạt dưới chân tôi

Thôi đủ rồi, đủ rồi đó sông ơi !
Mùa nước nổi thôi đừng dài thêm nữa
Tình yêu của tôi, mối tình tực lửa
Dẫu đông dài không ngăn nổi xuân sang

Em ơi ! Em ơi ! Em của tôi ơi !
Dù em nơi đâu tận chân trời
Anh sẽ chia tim thành thăm ngả
Nhất định sẽ tìm được em thôi

Khoảng cách, khoảng cách và khoảng cách
Ông trời giận khéo đó em ơi !
Nếu không cách xa nghìn trùng, vời vợi
Ai biết được thế nào là nhớ nhung

Nếu không có tình yêu của em
Bình minh lên cứ ngỡ đêm về
Rồi lặng lẽ một mình lầm lũi
Thoáng ngày trôi nhẹ tựa như không.

Em ơi ! Em ơi ! Em của tôi ơi !
Dù đi đâu, ở đâu xin hãy nhớ
Một lời thôi một lời rất khẽ
" Dẫu ... không ngăn nổi trái tim ".

<<::Bùi Trọng Mẫn::>>

 
Chào mừng các bạn đã ghé thăm trang thơ của Bùi Trọng Mẫn
TẶNG VTTN!
Đâu còn đơn phương

Cơn gió từ đâu đến,
mang hồn tôi theo với
để hồn " Trung " thôi nhớ hồn " Nam "
để sự thật không phải là giấc mơ,
để tình yêu không dựa trên lí thuyết
để hồn " Nam " biết hồn " Trung" đang yêu tha thiết
để anh thấy nụ cười trên môi em.


Tình yêu chớm nở khi người ta biết đến nhớ và mong
Anh biết yêu em cũng từ lý lẽ ấy,
dẫu chẳng gần, trông hoài chẳng thấy
mà tình yêu vẫn thai nghén trong anh;
giá như bầu trời mãi mãi một màu xanh
không u ám như màn đen ký ức

Tình bất ngờ đâu cần ai đánh thức,
Bởi con tim tự tìm đường đó thôi

Đã lâu lắm, đã lâu lắm rồi,
Gió không được dịu dàng như hôm nay;
không uống gì mà vẫn cứ say
trong nhung nhớ và niềm yêu tha thiết.
Ở phương Nam, em ơi ! em có biết
bao đêm dài thức trắng cả bao đêm
chẳng còn dữ dội, sông đã biết êm đềm
hay tình yêu đang bước vào trang mới
Như cơn gió thổi dịu dàng, rời rợi
chắc hồn "Nam" cũng đang nhớ hồn "Trung"
và anh biết....
đâu còn đơn phương phải không em ?

<<::Bùi Trọng Mẫn::>>



. Nhật Ký Thơ tình tặng Q-Q!



 
NẾU!!!...........

Tặng Võ Thị Thảo Nhiên.
Nếu xa em trong anh toàn nỗi nhớ
Gặp em rồi không biết sẽ ra sao
Hay lặng im chẳng dám nói câu nào
Trong giây lát lòng bâng khuâng bối rối

Nếu quên anh, ôi trời! Chết cho xong
Rụi tàn những vần thơ, rụi tấm lòng
Giấc mơ hoang trở thành mơ hoang thật
Thôi anh đi bình mình không tỉnh giấc

Nếu không yêu, thơ tình không hề có
Yêu nhau rồi mới ló ra đó thôi
Hồn em đến xin đừng đi chớ vội
Bỏ đi rồi không biết có còn xuân
Nếu em khóc xin đừng khóc lâu quá
Xa thế này ít nhất phải "ba năm"
Thôi em ơi! Nước mắt để làm quà
Để mai này đặt cả vào anh đi

Nếu anh nghèo, em có đám cùng anh.......
Những con đường không toàn là xa lộ
Đời thi sĩ lắm hồn nhưng cực khổ
Sợ chưa nào, em cứ bỏ đi nghen

Nếu mai này ngập ngững những rừng hoa
Bên ánh mắt, bên bờ vai tóc xõa
Và anh biết chỉ hai người ở đó
Rợp sắc hồng rợp cả những mùa vui.
..<..Bùi Trọng Mẫn..>

MỘT LỜI YÊU!

Tặng vttn.
Em có bao giờ nói yêu anh
Bằng tai bằng mắt chắc chẳng thành
Không phải vì tìm em hoá đá
Má em ửng đỏ ngượng nhìn anh

Đôi mắt em nhìn anh khép nép
Chút ngỡ ngàng, chút sờ sợ, chút đắm say
Có cả chút tương tư điều chưa nói
Lời trinh nguyên sao khó nói thành lời

Với em lời ấy là cuộc đời
Là những buổi chiều gió hiu hiu
Là đêm sao rơi đầy ánh mắt
Kẻ chân tình khó nói lắm lời yêu

Anh sẽ hiểu...ừ thì anh sẽ hiểu
Anh sẽ để con tim em mềm yếu
Sẽ có lúc em không còn ngượng ngịu
Bởi không ai giấu nổi một lời yêu.
......<......Bùi Trọng Mẫn......>




. Nhật Ký Thơ tình tặng Q-Q!
 
ĐỪNG ĐEO EM TÔI NỮA!!!
Tặng VTTN.


Em Nhiên tôi đi học
Chẳng bao giờ được yên
Những người em không thích
Lại cứ đến làm phiền


Có anh chàng kính cận
Đẹp trai và cao to
Vẫn thường đeo đuổi em
Vào những giờ trống cất

Có một gã si tình
Hay làm phiền em nhất
Biết em thích hoa hồng
Tặng hồng hồng rơi mất
Còn bao gã bao chàng
Lợi dụng hết chỗ nói
Nhiên cô gái nhu mì
Làm sao em chịu nổi

Chẳng bao giờ thấy em
Cạnh một gã con trai
Tưởng rằng em bơ vơ
Trong những tháng ngày dài

Sao bao chàng biết được
Khi nhìn em bằng mắt
Không bao giờ biết được
Khi màn đêm vụt tắt
Hồn em tan đâu rồi
Để gần những vì sao
Nơi tâm hồn giao cảm
Chạnh lòng em xiết bao?

Em chạnh lòng vì ai?
Chẳng lẽ những vì sao
Vì sao là cầu nối
Giữa hai người nơi nao

Em chạnh lòng vì anh
Người làm bài thơ này
Đừng đeo em tôi nữa
Lòng em chẳng thể lay

Lòng em đã có anh
Cả trong mơ cũng thế
Những gì em đã hứa
Là những lời muôn thuở

Em không dành cơ hội
Cho bất cứ một ai
Hỡi những kẻ con trai
Đừng đeo em tôi nữa

Em không thích như vậy
Càng làm em bực mình
Vì trái tim em đã...
Chỉ trao một bóng hình

Hãy đọc" Tình Viễn Xứ"
Sẽ biết tại vì sao?
Vì sao em phải nhớ?
Vì sao em phải chờ?
Và anh đã yêu em
Không bao giờ sợ mất
Có gì đâu phải ghen
Khi lòng tin cao nhất.
........<........Bùi Trọng Mẫn........>



. Nhật Ký Thơ tình tặng Q-Q!
 
Vì sao?

Vì sao em phải khóc
Có phải giận anh chăng
Ví sao tim đóng băng
Khi cuộc tình dang dở


Ví sao cửa không mở
Đợi hoài cứ lặng thinh
Em ơi! Cô bé xinh,
Sao gần mà xa quá

Anh ghi thư trên lá
Nhét qua cửa nhà em
Sao vô tình không xem
Mà vứt ngay ra đó

Anh lơ từng bước chân
Tiếng con tim vô tình
Mưa rào rào nội cỏ
Phá tan ánh bình minh

Mưa dội vào khuôn mặt
Nước mưa hay nước mắt
Mằn mặn trên đôi môi
Vị của ngày chia phôi
Làm tim anh tê tái
Ngày qua, ngày lại lại
Vì sao em lại thế
Anh tự hỏi vì sao
Nhưng chẳng biết thế nào
Nỗi ám ảnh,"Vì sao?"

<<::Bùi Trọng Mẫn::>


TINH YEU

Tặng vttn.

Thế rồi tôi cũng bước vào yêu
Xa em tôi biết sẽ nhớ nhiều
Từng ngày qua lại nụ cười chết

Người gởi cho tôi những cánh hồng
Gieo lòng tri kỷ mãi không thôi
Hôn vào nơi ấy lần hương lạ
Là thắt duyên nhau đấy biết không?

Em hỡi...! người yêu của tôi ơi!
Có biết lòng tôi khó chán chường
Bóc lịch từng đêm lòng mộng ước
Sao người không đến với yêu đương
Thôi rồi đông đến lạnh quá đi
Một mình trông ngóng lụy từng khi
Nếu không duyên bén mùa đông trước
Thì đến giờ đây hay biết gì

Gió đông ,gió sầu hay gió tủi
Nhìn đôi trai gái xót ngậm ngùi
Nắn nót chiều đông lần hơi ấm
Giữa hàng ghế đá lẻ mình tôi

Chỉ một ghế đá là duy nhất
Người buồn ngồi giữa muôn người vui
Không em dường nhu ngay tan lui
Nhớ em chỉ nghe lá đông rơi

Em hỡi...! người yêu của tôi ơi!
Anh gắn tình em với cuộc đời
Xa anh, dặn rồi, sao thút thít
Em buồn nên anh cũng buồn thôi

Nên giữa trời đông thấy chơi vơi
Thần giao cách cảm nhắc đôi lời
Lạnh cóng thần em, chăn gối ướt
Tan nát lòng anh chết mất thôi.
..<..Bùi Trọng Mẫn..>



. Nhật Ký Thơ tình tặng Q-Q!
 
TRƯA HÈ...!
Tặng Võ Thị Thảo Nhiên.
Trưa hè văng vẳng "quái vật" kêu
Đánh thức lòng ai chốc hững hờ
Ngôi trường đứng chịu im phăng phắc
Đố thách ve sầu cứ mặc kêu


Chào mào vẫn cậy tiếng ngân hay
Đã làm bao kẻ phải đắm say
Ngờ đâu thời vận không còn chỗ
Át tiếng trong veo vạn tiếng sầu

Năm mười bảy tuổi không còn thích
Xót xa nhịp trống buổi cuối cùng
Cố nuốt mồ hôi cho đỡ khát
hay nuốt đắng cay cho đỡ buồn
tất cả quanh anh như chùng hẳn
hay là bất lực trước cái nắng
Rặng tre chới với như kẻ đuối
Nội cỏ xác xơ. Măng chẳng mọc

Cỗ maý thời gian như ngừng quay
hỡi những tia nắng hắc chang chang
hỡi nhưng nàng gió sao không thổi
theo trùng vòng xoáy của thời gian

đường đi đường cũng chẳng dám mời
Như đất sắp tan thành nhựa trời
Như tim nóng hổi trong nhung nhớ
Hình như trong ấy cứ đang sôi

Nặng như búa bổ, gió thêm nồng
giá như phía trước hoá thành sông
Ngày mai không biết anh có thấy
Hậm hực bước chân, má em hồng

Không biết hè này có gặp em
Liêu xiêu quán cóc trao ly kem
Mơ màng viễn cảnh nhưng vẫn thích
Bờ môi ngọt lịm mấp máy thèm

Embảo hè này rất căm go
kỳ thi chuyển cấp phải cân đo
Với lại phải xa người em mến
Dẫu đêm không lén, không thập thò

Với anh những gì còn xót lại
Đã là những gì chẳng thể quên
Dáng em đơn sơ dịu dàng thế
Nỗi nhớ xuôi dòng sóng lênh đênh.
(bùi trọng mẫn)

CON ĐƯỜNG HAI LỐI!!!
Tặng Võ Thị Thảo Nhiên.

Con đường
nho nhỏ
hai lối
toàn hoa
một lối
vừa đủ
hai lối
hai người
ngăn nhau
luống hoa.

Anh đi
lặng lẽ
luống hoa
buồn tẻ
ngỡ rằng
vô duyên
con đường
đang thiêng
mà sao
một lối.
Đường về
mới tối
sao giăng
sao giăng
luống hoa
thầm lặng
rũ mình
dưới sao
luống hoa
luống cuống
thẹn thùng
nhìn anh
ngơ ngác
gió thổi
xào xạc...
xào xạc...
có tiếng
bước chân
nghe như
rất gần
nhưng mà
thật lạ
vẫn là
hai lối
nhưng đủ
hai người
chỉ vì...
em đã...
trong anh
mất rồi.

Con đường
nho nhỏ
hai lối
toàn hoa
một lối
vừa đủ
hai người.
...<...Bùi Trọng Mẫn...>



. Nhật Ký Thơ tình tặng Q-Q!
 
GỌI EM KHÔNG GẶP!!!
Tặng vttn.
I.
Gọi em không gặp
Anh đi vu vơ
Giờ ngồi làm thơ
Mà chưa đỡ nhớ!
II.
Trong biển người anh vô tình bắt gặp
Lại gần hóa ra người con gái khác
Có phải mắt anh đang dần mờ nhạt
Tại vì ai anh thất thỏm quá nhiều


Hãy cho ai...cho ai đó những điều
Mà ngàn đời không sao lý giải nổi
Có phải em là hương đồng gió nội
Tình hư vô chẳng thể nơi đông người

Anh đi tìm vần thơ trong im lặng
Gió thì thào, lá chẳng để anh yên
Anh đi tìm vần thơ trong muộn phiền
Bút dỗi hờn oán hồn anh quá tủi

Anh đi tìm giây phút trong ngắn ngủi
Vẫn chỉ là giấc mơ đến rồi đi
Phải giấu lòng, cất nỗi nhớ vào đâu
Cho vần thơ không nhọc nhằn ý nghĩ
III.
Anh ngỡ ngàng cũng chỉ là giấc mơ
Anh bẽn lẽn nhìn em giấc mơ ấy
Không bằng mắt, bằng con tim anh thấy
Không gặp anh em cũng ngỡ ngàng mơ
Dẫu chỉ là..., chỉ là thế thôi sao
Mà từng giây từng phút tim mách bảo
Rằng lặng lẽ không chỉ mình anh biết
Chỉ hồn em mới say đắm hồn anh
IV.
Gọi em không gặp
Một hồi làm thơ
Cho thỏa mơ hồ...
Giờ anh đã thấu...!!!
..<..Bùi Trọng Mẫn..>


Ba năm-Một thoáng !!Thôi mà

I
Một thoáng thôi mà, lòng gợn gợn
Ai gửi cho tôi chút hương nồng
Hương từ đâu đến, xa xôi quá
Ngước mắt nhìn lên chim hát ca

Tình ai đẹp bằng tình chúng ta
Thề hẹn ba năm vẫn mặn mà
Và rồi em đến bằng da thịt
Bằng cả trái tim vạn ngày qua

II

Thôi hết rồi nhữg tháng ngày quạh quẽo
Tình yêu lên ngôi, sự sống lại bắt đầu
Như mùa xuân chớm nở trên đoá mai
Lung linh trong nắng sớm,
âm thầm khi đêm sang
Thôi hết rồi những ý ghĩ ngổn ngang,
những mối lo ngộ nghĩnh
Ta như người say giờ lại tỉnh
Véo tay thấy đau, thôi là thật
Em chợt nhìn tôi, cười ngây ngất
Đến nỗi lệ rơi, tự lúc ào
Tôi ngơ ngác chẳng hiểu ra sao
Hôn rối rít vào hai dòng lệ nóng
Như muốn uống tất cả những suy tư, những tháng ngày chờ đợi
Cứ tưởng ba năm xa vời vợi
Há chăng chỉ là một thoáng thôi

III

Ta đừng xa nhau nữa nhé em
Để khắp thế gian mấp máy thèm
Làm mưa ghen tị, trời ổi gió
Ầm ầm sấm chớp ghé qua tai

Tình yêu vĩnh cửu chẳng tàn phai
Bởi đã ba năm qua khổ sai
Như vàng thử lửa, vàng vẫn thế
Một thoáng thôi mà, một thoáng thôi.....

<<::Bùi Trọng Mẫn::>>


. Nhật Ký Thơ tình tặng Q-Q!
 
Chẳng sợ

Rào rạt, rào rạt
Bất chợt dàn dụa mưa
Đường trơn
Gió thổi
Ổ gà nước nổi
Lá rụng tơi bời
Có cô bé dầm mình trong cơn mưa
Đôi mắt đầy tâm sự
Miệng nhắp tên một người
Cái lạnh còn đâu
Khi trái tim vẫn nóng
Tôi nhìn thấy trong đôi mắt ấy
Chẳng sợ
Em vừa nói yêu ai
Lời khó thế
Cơn mưa có gì đâu
Xe vẫn lao tới
Cái lạnh, rồi trận cảm
La lệt mấy hôm liền
Càng nhớ ai hơn
Nhớ "ấy..."
Nhớ gì không biết nữa
Nỗi nhớ mông lung như chưa từng biết yêu
Cơn mưa đâu phải bất chợt
Trời giận rồi đó,
Trời ghen
Trời nổi gió
Chẳng sợ
Em vẫn yêu ai vô bờ
Trận cảm rồi sẽ qua
Mưa rồi cũng dứt
Sao thắng nổi trái tim
Em nhỉ !!!!!!!!

<<::Bùi Trọng Mẫn::>>

Quà tặng em

Mùng tám tháng ba
Chẳng tặng em gì cả
Có lẽ sẽ buồn
Nhưng xin em nghĩ lại

Anh chẳng có gì
Ngoài trái tim đơn sơ
Mộc mạc yêu em vô bờ
Em nhận không ? Trái tim ấy
Trái tim thương em biết mấy
Trái tim chẳng có người thứ hai
Chẳng bao giờ nghĩ lại
Chẳng bao giờ
Em ơi! Hãy chờ
Còn anh thì đợi
Ngày mai, ngày mai, rồi ngày mai nữa
Sông có thể ngừng chảy
Trái Đất có thể ngừng quay
Con tim có thể ngừng đập
Nhưng ! Nhưng ! Anh yêu em không bao giờ ngừng...

<<::Bùi Trọng Mẫn::>>

Thà làm



Thà làm một chiếc lá

Khoe mình trong sớm mai
Thà làm một dòng sông
Quanh năm tuôn chảy mãi






Thà làm một cơn gió

Thoáng đến rồi thoáng đi
Thà làm một cơn mưa
Cho vơi đi ánh nắng






Thà làm ngọc hải đăng

Đưa hồn trong đêm tối
Thà làm người có tội
Để biết mình đã sai






Thà làm một lá bài

Huỷ đời ai không biết
Thà làm người câm điếc
Chẳng hiểu đời ra sao






Thà làm ngọc núi cao

Để nơi nơi nhìn rõ
Thà như trăng sáng tỏ
Soi sáng đường ta đi






Thà làm người nhu mì

Để người đời bắt nạt
Thà làm con chim lạc
Vui vẻ chốn rừng xanh






Thà ta chẳng làm người

Để khỏi nếm đắng cay
Thà chìm trong cơn say
Cho quên đi tất cả






<<::Bùi Trọng Mẫn::>>---... :--


Vì sao?


Vì sao em phải khóc

Có phải giận anh chăng
Ví sao tim đóng băng
Khi cuộc tình dang dở






Ví sao cửa không mở

Đợi hoài cứ lặng thinh
Em ơi! Cô bé xinh,
Sao gần mà xa quá






Anh ghi thư trên lá

Nhét qua cửa nhà em
Sao vô tình không xem
Mà vứt ngay ra đó






Anh lơ từng bước chân

Tiếng con tim vô tình
Mưa rào rào nội cỏ
Phá tan ánh bình minh






Mưa dội vào khuôn mặt

Nước mưa hay nước mắt
Mằn mặn trên đôi môi
Vị của ngày chia phôi
Làm tim anh tê tái
Ngày qua, ngày lại lại
Vì sao em lại thế
Anh tự hỏi vì sao
Nhưng chẳng biết thế nào
Nỗi ám ảnh,"Vì sao?"








<<::Bùi Trọng Mẫn::>>


. Nhật Ký Thơ tình tặng Q-Q!
 
Chần chừ


Tôi rất nhớ em, rất nhớ em

Có phải biêt nhớ là biết yêu
Ông trời trao duyên hờ hững quá
Để lòng chột dạ như lửa thêu






Ai hiểu lòng tôi, hiểu lòng tôi

Đã lỡ yêu em, lỡ mất rồi
Để ngày mong mỏi, đêm thao thức
Dằng vặc con tim chết mất thôi






Biết nói là sao, nói làm sao

Chẳng lẽ bảo: "Yêu em, tự thuở nào"
Biết đâu hỏi vặn: "Sao không nói"
Lỡ như chẳng nhận lòng xốn xao






Sao mà khó ghê, mà khó ghê

Ông trời hờ hững mãi thờ ơ
Không chịu mách nhỏ tôi đôi chút
Vô tình bỏ mặc, lặng như tờ






Cứ thế, cứ thế, tôi đảo điên

Một câu ba chữ phải nối liền
Mà sao hôm ấy em không nói
Có lẽ trời mưa, mưa triền miên






Đã đành không giúp, sao lại cản

Với tôi làm vậy là cớ chi
Chưa đủ đáng thương sao cơ chứ
Để kẻ thất tình phải lang thang






Tưởng như chỉ có tôi mơ màng

Thì ra em cũng dạo quanh làng
Trong lòng trăm ngả như tơ quấn
Cũng phải thất tình, phải lang thang






Hai đứa gặp nhau rồi mới hiểu

Cũng cùng tâm trạng kẻ đang yêưu
Và rồi ngắm cảnh chiều tàn
Trao cho nhau những tiếng "yêu" đầu đời.








<<::Bùi Trọng Mẫn::>


BUI TRONG MAN CON AC MONG

CƠN ÁC MỘNG
tặng vttn.
Có cách nào dc bên em nhỉ!
Ôi! hay là anh nên chết đi
Đêm qua ánh nằm mơ ác mộng
Hồn anh sẽ lướt theo cơn gió
Mang hồn anh đi đến vườn hoa
Cạnh nhà em một loài hoa đỏ
Là loài hoà em thích nhất trên đời
Qua khủng cửa em ngắm sao mỗi tối
Anh nhìn em còn em nhìn anh
Em bồi hồi qua từng cơn gió lạnh
Anh cho mình đang hứng những giọt sương
Đôi mắt em nhìn gì nhẹ thế!
Những giọt sương còn đọng lại trên mi
Rồi ngày mai không biết còn lại chị
Khung cửa sổ có còn ai trông ngóng
Anh không thể, làm sao anh có thể?...
Anh sẽ tàn trong một chiều nắng xế
Em sẽ chờ một mùa hoa nữa chăng?
Nhưng không thể ngồi chờ hoa mãi mãi
Vì hoa ấy chỉ là loài hoa dại
Mọc lan mang trên khắp trái đất này
Có gì dài hơn những tháng ngày
Em vẫn tưởng rằng anh không còn nữa
Gió thoảng mây trôi chia đôi lời hứa
Em không thể, gia đình em chẳng thể?...
Để em lại một mình chẳng với ai
Dù muốn hay không? Kẻ nào không biết nữa...
Một ngày vui em cắm anh giữa bàn
Nghe người ta chúc em ngày cưới
Ôi! màu hoa trong ngày vui ấy
Tựa màu đỏ như màu máu anh
Một cánh hoa cắm xuống làn nước lạnh
Nghĩa là anh đã mất em rồi
Sẽ chẳng còn một bộ mới nào nữa
Kẻ khác ấy sẽ hôn đôi môi em
Những khác khao trong men tình luyến ái
Trời ơi! Anh chỉ là loài hoa dại
Mọc lan mang trong khắp trái đất này
Làm sao giành lại em được bây giờ?...


Anh sẽ ngồi đây sẽ ngồi chờ...
Sẽ không chết và làm loài hoa đỏ
Vì anh biết rằng một điều rất rõ
Em yêu anh còn hơn yêu hoa
Anh sẽ ngồi cho đến một ngày nào đó
Ông trời kia phải bó tay vì mình
Có gì đẹp hơn một cuộc tình
Tình vĩnh cửu hai người xa viễn xứ
Trong tim anh hồn em đang án ngự
Bao tơ chùng bối rối gỡ không ra
Anh xin lỗi vì lời thơ không đẹp
Chỉ vì mơ ác mộng đấy em à!
Có gì buồn vì chỉ là mơ lạ
Nghĩa là mơ không phải là hiện thực đâu
Anh vẫn muốn nói với em một câu
Là ngắn lắm mà cũng là dài lắm
Và điều ấy là một điều thăm thẳm
Anh ....yêu ....em ...mãi mãi em biết không?
.....<.....Bùi Trọng Mẫn.....>..

I LOVE YOU FOREVER......
cute_smiley32.gif

<Hãy tựa đầu vào nơi tình yêu đã sinh ra
Nơi tình yêu bắt đầu và mãi mãi
Như một bài ca không bao giờ ngừng lại
Vang mãi một thời"em mãi mãi yêu anh" <vttn>


Tình yêu như những giọt sương đọng trên những cánh hoa lúc bình minh,đẹp nhưng dễ tan vỡ,những ai đang yêu và sắp được yêu nên trân trong hạnh phúc mình đang có,dừng để như những hạt sương kia tan đi rồi mới hối tiếc............chúc các bạn luôn hạnh phúc và tìm được nhiều niêm vui trong cuôc sống.....


. Nhật Ký Thơ tình tặng Q-Q!
 
Chẳng sợ

Rào rạt, rào rạt
Bất chợt dàn dụa mưa
Đường trơn
Gió thổi
Ổ gà nước nổi
Lá rụng tơi bời
Có cô bé dầm mình trong cơn mưa
Đôi mắt đầy tâm sự
Miệng nhắp tên một người
Cái lạnh còn đâu
Khi trái tim vẫn nóng
Tôi nhìn thấy trong đôi mắt ấy
Chẳng sợ
Em vừa nói yêu ai
Lời khó thế
Cơn mưa có gì đâu
Xe vẫn lao tới
Cái lạnh, rồi trận cảm
La lệt mấy hôm liền
Càng nhớ ai hơn
Nhớ "ấy..."
Nhớ gì không biết nữa
Nỗi nhớ mông lung như chưa từng biết yêu
Cơn mưa đâu phải bất chợt
Trời giận rồi đó,
Trời ghen
Trời nổi gió
Chẳng sợ
Em vẫn yêu ai vô bờ
Trận cảm rồi sẽ qua
Mưa rồi cũng dứt
Sao thắng nổi trái tim
Em nhỉ !!!!!!!!

<<::Bùi Trọng Mẫn::>>

Quà tặng em

Mùng tám tháng ba
Chẳng tặng em gì cả
Có lẽ sẽ buồn
Nhưng xin em nghĩ lại

Anh chẳng có gì
Ngoài trái tim đơn sơ
Mộc mạc yêu em vô bờ
Em nhận không ? Trái tim ấy
Trái tim thương em biết mấy
Trái tim chẳng có người thứ hai
Chẳng bao giờ nghĩ lại
Chẳng bao giờ
Em ơi! Hãy chờ
Còn anh thì đợi
Ngày mai, ngày mai, rồi ngày mai nữa
Sông có thể ngừng chảy
Trái Đất có thể ngừng quay
Con tim có thể ngừng đập
Nhưng ! Nhưng ! Anh yêu em không bao giờ ngừng...

<<::Bùi Trọng Mẫn::>>

Thà làm



Thà làm một chiếc lá

Khoe mình trong sớm mai
Thà làm một dòng sông
Quanh năm tuôn chảy mãi






Thà làm một cơn gió

Thoáng đến rồi thoáng đi
Thà làm một cơn mưa
Cho vơi đi ánh nắng






Thà làm ngọc hải đăng

Đưa hồn trong đêm tối
Thà làm người có tội
Để biết mình đã sai






Thà làm một lá bài

Huỷ đời ai không biết
Thà làm người câm điếc
Chẳng hiểu đời ra sao






Thà làm ngọc núi cao

Để nơi nơi nhìn rõ
Thà như trăng sáng tỏ
Soi sáng đường ta đi






Thà làm người nhu mì

Để người đời bắt nạt
Thà làm con chim lạc
Vui vẻ chốn rừng xanh






Thà ta chẳng làm người

Để khỏi nếm đắng cay
Thà chìm trong cơn say
Cho quên đi tất cả






<<::Bùi Trọng Mẫn::>>---... :--


Vì sao?


Vì sao em phải khóc

Có phải giận anh chăng
Ví sao tim đóng băng
Khi cuộc tình dang dở






Ví sao cửa không mở

Đợi hoài cứ lặng thinh
Em ơi! Cô bé xinh,
Sao gần mà xa quá






Anh ghi thư trên lá

Nhét qua cửa nhà em
Sao vô tình không xem
Mà vứt ngay ra đó






Anh lơ từng bước chân

Tiếng con tim vô tình
Mưa rào rào nội cỏ
Phá tan ánh bình minh






Mưa dội vào khuôn mặt

Nước mưa hay nước mắt
Mằn mặn trên đôi môi
Vị của ngày chia phôi
Làm tim anh tê tái
Ngày qua, ngày lại lại
Vì sao em lại thế
Anh tự hỏi vì sao
Nhưng chẳng biết thế nào
Nỗi ám ảnh,"Vì sao?"








<<::Bùi Trọng Mẫn::>>---..--


--::--



Tôi yêu em !!


Tôi yêu em, người con gái bến tre

Ánh mắt đầu tiên, tim tôi rộn rã
Vội đạp xe cả thân người mệt lả
Để đêm về cặm cụi trang giấy thơm






Tại vì đâu trái tim tôi yếu mềm

Khi thuở trước vẫn còn là băng giá
Tình yêu đến mang theo bao điều lạ
Nỗi nhớ mong như sóng trào biển cả






Tôi tự hỏi, "Tình yêu là gì nhỉ !

Yêu là yêu, chớ có hỏi vô duyên
Lúc mơ màng, lúc nói năng luyên thuyên
Thì yêu đó, còn phân vân gì nữa"






Tôi yêu em, ánh sáng của đời tôi

Là sức sống lan toả đến muôn đời
Là cơn gió giữa mùa hè gắt gỏng
Tôi yêu em, tình yêu luôn cháy bỏng.








<<::Bùi Trọng Mẫn::>>---.. -::--



Chần chừ


Tôi rất nhớ em, rất nhớ em

Có phải biêt nhớ là biết yêu
Ông trời trao duyên hờ hững quá
Để lòng chột dạ như lửa thêu






Ai hiểu lòng tôi, hiểu lòng tôi

Đã lỡ yêu em, lỡ mất rồi
Để ngày mong mỏi, đêm thao thức
Dằng vặc con tim chết mất thôi






Biết nói là sao, nói làm sao

Chẳng lẽ bảo: "Yêu em, tự thuở nào"
Biết đâu hỏi vặn: "Sao không nói"
Lỡ như chẳng nhận lòng xốn xao






Sao mà khó ghê, mà khó ghê

Ông trời hờ hững mãi thờ ơ
Không chịu mách nhỏ tôi đôi chút
Vô tình bỏ mặc, lặng như tờ






Cứ thế, cứ thế, tôi đảo điên

Một câu ba chữ phải nối liền
Mà sao hôm ấy em không nói
Có lẽ trời mưa, mưa triền miên






Đã đành không giúp, sao lại cản

Với tôi làm vậy là cớ chi
Chưa đủ đáng thương sao cơ chứ
Để kẻ thất tình phải lang thang






Tưởng như chỉ có tôi mơ màng

Thì ra em cũng dạo quanh làng
Trong lòng trăm ngả như tơ quấn
Cũng phải thất tình, phải lang thang






Hai đứa gặp nhau rồi mới hiểu

Cũng cùng tâm trạng kẻ đang yêưu
Và rồi ngắm cảnh chiều tàn
Trao cho nhau những tiếng "yêu" đầu đời.








<<::Bùi Trọng Mẫn::>


BUI TRONG MAN CON AC MONG

CƠN ÁC MỘNG
tặng vttn.
Có cách nào dc bên em nhỉ!
Ôi! hay là anh nên chết đi
Đêm qua ánh nằm mơ ác mộng
Hồn anh sẽ lướt theo cơn gió
Mang hồn anh đi đến vườn hoa
Cạnh nhà em một loài hoa đỏ
Là loài hoà em thích nhất trên đời
Qua khủng cửa em ngắm sao mỗi tối
Anh nhìn em còn em nhìn anh
Em bồi hồi qua từng cơn gió lạnh
Anh cho mình đang hứng những giọt sương
Đôi mắt em nhìn gì nhẹ thế!
Những giọt sương còn đọng lại trên mi
Rồi ngày mai không biết còn lại chị
Khung cửa sổ có còn ai trông ngóng
Anh không thể, làm sao anh có thể?...
Anh sẽ tàn trong một chiều nắng xế
Em sẽ chờ một mùa hoa nữa chăng?
Nhưng không thể ngồi chờ hoa mãi mãi
Vì hoa ấy chỉ là loài hoa dại
Mọc lan mang trên khắp trái đất này
Có gì dài hơn những tháng ngày
Em vẫn tưởng rằng anh không còn nữa
Gió thoảng mây trôi chia đôi lời hứa
Em không thể, gia đình em chẳng thể?...
Để em lại một mình chẳng với ai
Dù muốn hay không? Kẻ nào không biết nữa...
Một ngày vui em cắm anh giữa bàn
Nghe người ta chúc em ngày cưới
Ôi! màu hoa trong ngày vui ấy
Tựa màu đỏ như màu máu anh
Một cánh hoa cắm xuống làn nước lạnh
Nghĩa là anh đã mất em rồi
Sẽ chẳng còn một bộ mới nào nữa
Kẻ khác ấy sẽ hôn đôi môi em
Những khác khao trong men tình luyến ái
Trời ơi! Anh chỉ là loài hoa dại
Mọc lan mang trong khắp trái đất này
Làm sao giành lại em được bây giờ?...


Anh sẽ ngồi đây sẽ ngồi chờ...
Sẽ không chết và làm loài hoa đỏ
Vì anh biết rằng một điều rất rõ
Em yêu anh còn hơn yêu hoa
Anh sẽ ngồi cho đến một ngày nào đó
Ông trời kia phải bó tay vì mình
Có gì đẹp hơn một cuộc tình
Tình vĩnh cửu hai người xa viễn xứ
Trong tim anh hồn em đang án ngự
Bao tơ chùng bối rối gỡ không ra
Anh xin lỗi vì lời thơ không đẹp
Chỉ vì mơ ác mộng đấy em à!
Có gì buồn vì chỉ là mơ lạ
Nghĩa là mơ không phải là hiện thực đâu
Anh vẫn muốn nói với em một câu
Là ngắn lắm mà cũng là dài lắm
Và điều ấy là một điều thăm thẳm
Anh ....yêu ....em ...mãi mãi em biết không?
.....<.....Bùi Trọng Mẫn.....>..

I LOVE YOU FOREVER......
cute_smiley32.gif

<Hãy tựa đầu vào nơi tình yêu đã sinh ra
Nơi tình yêu bắt đầu và mãi mãi
Như một bài ca không bao giờ ngừng lại
Vang mãi một thời"em mãi mãi yêu anh" <vttn>


Tình yêu như những giọt sương đọng trên những cánh hoa lúc bình minh,đẹp nhưng dễ tan vỡ,những ai đang yêu và sắp được yêu nên trân trong hạnh phúc mình đang có,dừng để như những hạt sương kia tan đi rồi mới hối tiếc............chúc các bạn luôn hạnh phúc và tìm được nhiều niêm vui trong cuôc sống


. Nhật Ký Thơ tình tặng Q-Q!
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top