Thơ cho những người bạn của NguoiDien

NguoiDien

Người Điên
Xu
0
Một Nửa


Một nửa hồn ta lướt với trăng
Một nửa dành riêng để cho mình
Đâu còn chi nữa cùng bạn hữu
Chỉ chút hoang tàn chốn điêu linh

Một nửa đời ta chót lãng du
Một nửa vội tham chốn ngục tù
Nên giờ rượu rót không người uống
Cầy tơ bảy món chốn chân tu.

Một nửa bạn ta vẫn cứ vui
Một nửa bạn ta luống bùi ngùi
Ở đời hơn thiệt nhau chút ấy
Những lúc tàn canh trống mua vui.

Còn không? một nửa của ta ơi!
Còn không? bạn hữu cả cuộc đời
Mất nhau cũng chỉ dăm ba cuộc
Chén chú chén anh, đầy lại vơi.


Duy tiên 25/6/2010
 
Một nửa đời trôi, chẳng cuộc tình
Thời gian trôi mãi vẫn một mình
Nửa hồn tìm mãi không thấy lối
Nửa đường vẫn chẳng thấy bình minh.
 
Thơ cho NguoiDien


Trăng thanh rượu hớp một mình
Ngẫm đoạn tâm tình gữi gió cho ai?
Người xuôi kẻ ngược quan hoài
Giữ chén thở dài nhấp vị thê lương
Đoán ra thế sự khó lường
Trãi chiếu giữa đường, vịnh với trăng ngân
Thoi đưa bóng núi lại gần
Rượu rót để phần bạn đến thăm nhau
Chẵng cần cỗ trước bàn sau
Long lanh sóng rượu cùng say men nồng
Mặc nẻo đời tìm không, tìm có
Huynh với tôi cạn với trăng này
Dẫu cho có đến một ngày
Hai chúng ta hoá người xa lạ
Đêm nay nhất định phải uống say!
 
Thăm hỏi Backysinh

Sinh xong rồi em thành Dĩ Vãng
Điệp bỏ đi em biến thành Lan
Đỏ xanh đổi sắc muôn vàn
Mau tìm bến đậu kẻo già cuộng trơ

:sweat::big_smile:
 
image.php

Một bầu một điếu vác trên vai
Sãng khoái khoan thai cất bước dài....
Tâm kia tịch tỉnh như hồ nước.
Lăn tăn gió gợn sóng lâng lâng...

Một bầu một điếu vác trên vai
Lọc khọc nhân gian thước ngắn dài
Quẳng ghánh còn chi điếu với cày
Nhân gian biết sao đuợc cày với điếu


Một bầu một điếu quảy trên vai
Mờ tỏ xa khuất thèm ai đó
Một cày một điếu vác trên vai
Thế gian lắm người được như ta ?



 
Một nửa đời trôi, chẳng cuộc tình
Thời gian trôi mãi vẫn một mình
Nửa hồn tìm mãi không thấy lối
Nửa đường vẫn chẳng thấy bình minh.

Tặng Butchi

Ngoảnh lại nhìn mây trôi vô tình
Ngoảnh lại nhìn mưa, mưa cứ rơi
Ngoảnh lại nhìn em, em đi khuất
Ngoảnh lại nhìn đời thấy cô đơn.
 
Một nửa của ta? nó ở đâu?
Xưa thì đã chết, chẵng thể cầu
Sau thì chưa đến chưa thể tách
Nâng chén làm chi đủ một mình?

Một nửa của ta ở chốn nao?
Không nhìn, không thấy, rõ chổ nào
Thôi thì ta cứ ôm nó vậy
Chẵng phải của ta thế của ai?

Một nửa thì đem bán cho rồi!
Chẵng còn vướng bận, chẵng tiếc thương
Xưa mình một nửa hay hai nửa?
Cho đến hôm nay chữa ngẫm ra...

Một nửa của ta, chẳng phải ta...
Một nửa của ta chớ la cà...
Cả đời một nửa ta hối tiếc...
Nữa đời không một nữa cho ta...

Một nửa của ta, lại trách ta...
Một nữa của ta vẫn la cà...
Một nhà, một nửa và một nửa...
Một nửa làm sao một nửa ơi...........!
 
ĐIÊN

Người ta bảo em điên
Sao cứ nói huyên thuyên
Vì em không dám hỏi
Người ta bảo em dối

Em chỉ nói với trăng
người bảo em lăng nhăng
điều đó miễn không bàn
Rồi người nói em vàng

Vâng, gia tài của mẹ
Người la đừng lanh lẹ
Sao chậm để người khi
Người nói sao mà lì

Loại giống dòng trúc tre
Bảo táp đè không được
Kẻ nói không được vượt
Được em tự học thôi

Rồi bảo phải làm tôi
Kiếp đơn côi phải gắng
Người nói phải nuốt đắng


Ngặm bồ hòn làm ngọt
Và cấm không nhỏ giọt
Ướt lệ là thần kinh
Thôi em cứ lặng thinh

sống qua ngày đoạn tháng
Nguồi đuổi không được náng
Lại phải tìm đường đi
và sẽ không được dừng

Người ta bảo rằng khùng
Em sẽ chịu phục tùng
nhịn là nhuc phải im
bởi hiểu một mình riêng
Người nói điên mặc người
 
Toàn thơ xuất khẩu tự đáy lòng đọc hay gứm .

Anh và em đi dưới những đêm trăng
Em huyền ảo như công trình phía trước
Những chặng đường nối dài nhịp anh bước
Biết khi nào anh sánh bước cùng em

< nhật ký xây dựng>
 

VnKienthuc lúc này

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top