Phần 1: Sự khởi đầu là ham muốn hiểu biết.
Nếu những người đã thân thiết với tôi hẳn biết tại sao tôi được biết đến diễn đàn kiến thức. Không phải là những lần tìm tài liệu trên google.com mà là qua sự giới thiệu của Anh Quỹ - với nick name trong diễn đàn là Người điên. Anh cùng quê với tôi và xác thực là thành viên chính thức giúp tôi trong violet.vn. Anh còn nhớ tin nhắn đầu tiên khi tôi nhắn tới anh vào đêm mà tôi ghé qua diễn đàn kiến thức không anh? “Em chắc không thể giúp được diễn đàn đâu. Anh cố gắng lên nhé. Người ta có thể làm luận án với đề tài học trực tuyến được đó.”. “Người ta có thể hoàn thành luận án với đề tài học trực tuyến” đó chính là sự thành công của hai cô giáo trong diễn đàn vật lý Thư viện vật lý. Và lý do lắp đặt internet của tôi ngay từ ban đầu đó là để học tập và bổ xung kiến thức của chính bản thân mình. Tìm tài liệu và hoàn thiện sở học của mình hơn nữa. Cố gắng tạo lập được một cái gì đó, một sự thành công cho chính bản thân mình. Tôi ngốc quá hay tham vọng quá, liệu người như tôi có thể làm được.
Anh vẫn khuyên tôi nên ghé qua một vài lần, và ở đó tôi đã gặp Bạc Kỳ Sinh. Người con gái nói dối là con trai và thường hay nói chuyện với tôi trong mỗi đêm. Nếu không có chị hay là người nói chuyện với tôi thì có lẽ tôi cũng sẽ không chú ý đến cái diễn dàn này. Nhưng rồi cái gì lâu ngày rồi cũng quen. Tôi quen thuộc với các phụ mục dài loằng ngoằng mà nhiều người bạn của tôi nói rằng nhìn vào là rối tung hết cả mắt. Tôi học cách đăng các bài và bắt đầu vào việc giải toán trong diễn đàn. Tôi là giáo viên lớp Toán nên Toán học được tôi chú ý hơn cả.
Phần 2: Những ngày làm mod, Smod. Sự lạm dụng.
Khi đăng ký làm mod, tôi còn không biết là mình được xét mod nữa, chỉ biết là khi vào trong box Toán thì tôi có thể Edit, tức là chỉnh được tất cả các bài đã đăng trong đó. Tôi được bước chân đến Phòng của Ban quản trị. Phòng này chỉ dành riêng cho những thành viên từ cấp mod trở lên, ở đó. Tôi dần mất đi lòng ham muốn hiểu biết bởi các công việc, sự bàn bạc, những chuyện đã xảy ra, … quanh diễn đàn. Khi làm mod, chúng tôi có những tranh luận, bàn bạc và cả những kế hoạch, và đúng là phòng kế hoạch, cứ VẠCH RA rồi .. ĐỂ ĐÓ .!!!
Ngoài box Toán ra, tôi dần để ý tới các box khác trong diễn đàn, bởi số lượng bài trong các mục đó là quá ít, vậy là lại dành thời gian để đi sưu tầm các bài của các diễn đàn, của các trang wep khác để đăng lên. Tôi đã quá dành thời gian cho việc sưu tầm tài liệu bổ xung vào việc thiếu bài. Mỗi một đêm khi ăn tối xong, việc đầu tiên khi tôi vào diễn đàn đó là xem qua những bài đăng mới nhất. Sau đó là tìm tới những phần hỏi đáp của các thành viên và coi có giúp được gì không thì giúp. Chỉnh lại những chữ viết sai chính tả, ở box Toán nếu không có thời gian hoặc chưa nghĩ ra cách làm bài thì cố gắng gõ latex lại để người đọc có thể dễ dàng đọc và hiểu được đề bài toán.
Sự lạm dụng: Tôi box bài tràn lan tất cả cách chuyên mục, cố gắng tạo cho các mục có các bài phong phú nhất và rồi chính bản thân tôi đã la cà quá đáng và quên đi mục đích chính của mình. Đó là Toán học và học tập Toán học, tạo nên một thứ gì đó. Tôi không dành thời gian nghiên cứu các bài tập của các thành viên nữa, không còn những đêm phải thức trằn trọc để suy nghĩ về những bài toán khó. Tôi luôn tự nhủ với chính bản thân mình rằng:Việc học mênh mông lắm, mình chỉ dừng lại ở việc trao đổi kiến thức Toán học của cấp 2 thôi, cao hơn thì cũng chẳng có ích gì. Đó là một quan điểm sai lầm. Ở cao đẳng người ta dạy tôi về những thứ hoàn toàn không được học trong trương trình cấp 2. Những song ánh, toàn ánh, đồng dư, đẳng cấu, tích phân …. Ngay cả bản thân tôi lúc đó nghĩ đó là sự lãng phí thời gian, sao không dạy chúng tôi phương pháp dạy học là chính, nhưng tôi đâu thể ngờ được chính sự học lên cao đó giúp đầu óc phát triển hơn, làm cho khả năng tư duy lớn hơn. Một phần nữa, trong Toán học khác với văn và các môn xã hội khác, đó là ghi công thức latex, ghi được các công thức đòi hỏi phải nhớ và thành thạo, dần ra lười suy nghĩ, lười động não, và lười tất cả mọi thứ.
Phần 3: Những sai lầm.
Trong quá trình làm việc cùng những người hơn tuổi tôi, và qua một thời gian tôi cũng thấy trong thời gian qua đã có quá nhiều sai lầm mà tôi và rất nhiều người mắc phải.
Trước tiên đó là tôi. Niềm đam mê Toán học trong tôi giảm đi rõ rệt, tôi quá dành nhiều thời gian vào cho bên xã hội, giải trí. Một thời gian tôi chỉ dành thời gian của mình để kể lể, kêu ca về cuộc sống của tôi, về tình yêu, về những gì đang diễn ra hằng ngày. “Gửi một người sáng ngày mai” & “Thandieu2 và Thoa812”là hai ví dụ điển hình, nhưng giờ này khi mọi người tìm lại trong diễn đàn thì “Thandieu2 và Thoa812” đã không còn nữa bởi trong thời gian làm Smod tôi đã xoá đi rồi.( Hai đứa giận nhau”. Tôi hay phàn nàn về cuộc sống nhưng cuộc sống không hề quá khắt khe với tôi như vậy. Tôi có người hướng dẫn tập sự rất tốt và chỉ bảo tôi về những kinh nghiệm cuộc sống, nhưng bản thân tôi vì việc của riêng mình tôi nên tôi trách anh. Rõ là khi chưa hiểu về nhau, khi cái gì đó của mình bị động chạm, con người ta trở nên tham lam, ích kỷ và nhìn người ta với con mắt khác. Tôi có cô hiệu trưởng nhiệt tình, vui vẻ. Cô phân công tôi dạy Thể Dục đó là một môn nhẹ nhàng, không phải lo về chất lượng, cô giáo dạy TD già yếu, và người hợp lý để hỗ trợ cô là tôi nhưng vì bản thân tôi do không thích, không muốn tập thêm mấy động tác để dạy các em nên tôi mới kêu than. Vậy đó, khi nghĩ kỹ về vấn đề, ta hiểu rằng việc kêu ca của ta cũng bắt đầu từ quyền lợi và sự ích kỷ của bản thân ta mà ra.
Tôi dành nhiều thời gian hơn cho mục giải trí, thích bàn luận nhiều hơn về những vấn đề không ra đầu, không ra cuối. Đơn giản thôi. Tôi cũng như các thành viên khác, đó là bản chất lười. Viết một vài comment thì nhanh hơn là ngồi hì hục gõ latex và động đầu suy nghĩ những bài toán, bài lý, bài hoá rồi. Vậy là tôi đã đánh mất đi niềm đam mê của tôi, đánh mất đi lòng ham muốn của chính bản thân mình.
Người thứ 2. Tôi xin nói về amin yêu quý của diễn đàn. Ngày mới bước chân vào diễn đàn, ở phòng họp anh là người ít nói, ở mục liên hệ, góp ý anh sẽ là người lắng nghe các ý kiến và cho ra các ý kiến “đắt” theo một cái nghĩa nào đó. Và chị Lan, người với nick name backysinh hay Divang10 và giờ là Chị Lan đã thường muốn tôi đừng trẻ con và nhìn anh để mà học tập. Nhưng giờ đây tôi cũng thấy anh cũng bình thường mà thôi. Anh cũng bình thường chứ không phải là người “hiểu” được hết tất cả mọi chuyện và “xử đẹp” nhất tất cả các công việc khác. Đôi khi ở anh, tôi thấy cả sự bất lực, sự buông xuôi, nhưng có lẽ anh đã thực sự cố gắng, có lẽ anh cũng mệt mỏi, và cũng có bao người khác mệt mỏi như anh mà thôi.
Người thứ 3. Tôi xin nói về chị, một người bạn giả trai. Tất nhiên là tôi không giận chị vì việc chỉ nói dối tôi chị là con gái đâu. Bởi ngay từ đầu thì tôi đã nghi ngờ rồi, chẳng có một thằng con trai nào lại “lắm lời” và “quá triết lý” như chị cả. Ở chị, tôi thấy một người khác đứng tuổi rồi mà cũng thật “nhộn”. Chị hiện tại là trung tâm của làng spam, làm chém gió, cũng lập bang, lập hội và nói chuyện vui lắm chị nhỉ. Ngày xưa như nào, sao giờ khác ngày xưa quá. Giờ chị còn đâu đi dạy nữa, công việc của chị chắc mệt rồi, chị có hứng nói chuyện giải khuây, cái đó tôi nghĩ là mình có thể hiểu được một phần nào.
Mục đích chung của diễn đàn kiến thức là gì? Đó có phải là các topic được lập ra để tranh luận không? Mục đích chính có phải là bàn về học tập hay không? Đúng đó là mục đích đầu tiên, nhưng tôi và chúng ta có làm được điều mong muốn đó không? Hay chỉ là sự làm quen nhạt nhẽo, nói chuyện tới đêm, những lần gặp nhau là muốn quây lại để chém.
Phần 4: Sự xuất hiện của các thành viên mới.
Tre già, măng mọc đó là quy luật của tự nhiên, hình thành rồi sẽ phát triển, và phát triển là kéo theo nhiều chuyện phải bàn đến, nhiều chuyện mới phát sinh, Trong đó có việc của các thành viên mới. Tôi không hiểu các bạn 9x bây giờ nghĩ ngợi gì khi chatbox thường xuyên được các bạn viết với ngôn ngữ Teen. Các bài trả lời không có dấu thì không nói làm gì, đằng này có dấu các bạn cũng viết cái kiểu chữ như vậy, mặc dù đã nói rất nhiều lần rồi, nhưng nói nhiều cũng chán. Trong box Toán, tôi đã thảo ra một bản nội quy box bài, đăng lên để hỏi ý kiến mọi người trước khi đưa ra. Nhưng rút cục cũng không ai có ý kiến gì. Khi tôi đưa ra, thì admin lại nói rằng: “Thật là xấu hổ vì .. em là giáo viên mà còn viết sai chính tả”. Và lẽ tất nhiên là cái nội quy đó được xoá đi hết. Sự nhiệt tình bị phủi một cách lãng xẹt, sai chính tả, anh có thể chỉnh sửa lại được mà. Ở đây tôi muốn nói đến từ những cái nhỏ, sẽ làm ảnh hưởng đến những cái lớn hơn. Thử coi có box nào trong diễn đàn được người quản lý để ý đến nó như vậy không nhỉ? Cũng từ các thành viên mới, đó lấcc mod mới, em xin làm mod nhé, hãy cho em dù chỉ một lần thôi mà. Cuối cùng thì mod làm được gì? Amid hỡi admin, anh có phô ra ở đâu đó là đào tạo các em Mod ấy bài bản rồi cơ mà. Thế một người đăng ký mod nữa, anh lại mất thời gian đào tạo nữa sao? Lãng phí không. Vậy nên anh hãy dùng phần mềm quay phim màn hình, ghi lại cảnh anh thực hành với một đề tài mới để tất cả cách thành viên cùng coi thì có lẽ về sau anh không cần mất thời gian để làm điều tưởng chừng là .. có thể đó.
Phần 5: Đúng hay sai?
Cúp điện, tôi phải ngừng việc làm smod, và chỉ có thể ghé qua để theo dõi tình hình của diễn đàn vào ban sớm. Lúc này tôi chỉ là một thành viên bình thường như bao thành viên khác. Cũng như thói quen đó là kiểm tra các bài mới. Có thể kỳ nghỉ hè làm cho các thành viên của chúng ta thoải mái hơn và vì thế mà bên giải trí được đề cao hẳn lên. Bên cạnh đó xuất hiện nhân vật ongtre. Sự xuất hiện này là một phong cách mà bấy lâu này tôi đang tìm kiếm. Việc đăng bài của ongtre là một đòn đánh mạnh vào tâm lý của tôi, làm tôi phải suy nghĩ lại việc đăng bài của mình và của các thành viên trong diễn đàn kiến thức. Nếu như katryas đã nói về cái vụ quảng bá diễn đàn, có phải chăng diễn đàn kiến thức chỉ là một kho chứa các tư liệu không khác gì violet.vn. Anh ta nói đúng hay sai? Đâu là điểm mạnh của diễn đàn kiến thức? Đó có phải chăng là sự cóp nhặt kiến thức. Đúng, tôi nhất trí việc học bắt nguồn từ sự cóp nhặt, năng nhặt sẽ chặt kho. Nhưng “nhặt” thì cũng đồng nghĩa với nó là “chứa”.
Mọi người xúm lại trong thời gian đó chỉ để nói về nhân vật ongtre. Cách đăng bài đó hướng tới sự nhiệt tình của các thành viên và PHỤC VỤ CHÍNH CÁC THÀNH VIÊN. Việc thảo luận như vậy sẽ làm cho con người phát triển mạnh hơn các tố chất về thông minh, nhanh, phát biểu suy nghĩ của mình về VẤN ĐỀ HỌC TẬP. Nhưng có điều ongtre không biết, đó là diễn đàn kiến thức quá rộng, việc các thành viên tích cực của các box là thiếu. Tôi xin nói là thiếu thay thế cho từ không có. Chính vì sự mới lạ của ongtre là sự thu hút của các thành viên thích CHÉM. Ongtre có một đóng góp hoàn toàn đúng đó chứ có sai đâu nào? Nên có mục GÓP Ý VỚI THÀNH VIÊN BAN QUẢN TRỊ. Bởi tôi biết rằng các thành viên ban quản trị làm việc theo cảm tính của mình. Không có sự thống nhất dẫn đến nhiều sự mâu thuẫn, các thành viên trong BQT vẫn mạnh ai người đó làm. Khi tôi còn là thành viên trong BQT thì thấy quá ít những cuộc thảo luận và có nhiều người tham gia góp ý kiến. Đây có phải là nói xấu không hay chỉ khổ cho Shayla? Shayla chỉ là một thành viên bình thường và những điều Shayla nói ra là đúng hay là sai? (Ghé quá topic của ongtre). Liệu có topic nào bị xoá ngay mặc dù nói là sẽ khoá sau mấy giờ hay mấy ngày hay không? Liệu rằng nếu nhắn tin riêng tới admin thì admin có giúp Chị Lan đổi nick name không? Việc làm rùng beng cái chuyện ban nick hay xoá nick đó có cần thiết không? Thực sự ai là ThanglongVN? Có mâu thuẫn hay không? Liệu tồn tại con người vừa nói mà lại không thực hiện không? Ở phần bài của ongtre là liên hệ và góp ý đúng không? Góp ý với ai? Ban quản trị hay là những thành viên bình thường? Tại sao sự góp ý một cách tích cực bị hiểu thành sự tiêu cực. Tại sao lại chèn văn thơ một cách vô ích vào đó? Liệu Shayla có thể đăng 1000 bài trong vòng 30 ngày. Thế nào là bài “rẻ tiền” hỡi admin. Thế nào là bài có chất lượng. Xin một câu ca dao:
“Thân em như giếng giữa làng
Người thanh rửa mặt, người phàm rửa chân”.
Cùng là một “cái giếng” nhưng có hai cách sử dụng khác nhau. Cũng như vậy cùng là một vấn đề, nhưng luôn tồn tại hai mặt của nó. Đúng và sai?
Nếu giả sử Shayla tham gia đăng 1000 bài trong đó có một bài văn hay, được nhiều người ghé đọc, topic được xếp hạng nhất. Nhưng với tôi Shayla đăng một bài rẻ tiền, không đáng một xu. Điều đó là đúng hay sai? Sai khi bài văn đó sẽ giúp cho các em học sinh hiểu thêm một cách cảm nhận khác, các em thấy được sự phân tích và tìm thấy những ý phân tích xâu xa ẩn chứa trong tác phẩm. Nhưng đúng khi nào? Đúng khi có những bạn học sinh lười học bài, khi bài văn đó là bài về nhà, và các em đó chép nguyên xi vào bài làm của mình. Đâu là đúng? Đâu là sai? Đó chỉ là giả sử thôi nhé, bởi một bài văn được đăng lên, tôi nghĩ người đọc nó đã đọc qua và cảm nhận được bài hay dở rồi. Nói như vậy? Liệu các bài văn được đăng lên dưới bàn tay của Chị Lan, hay tôi chẳng hạn, những người gọi là có Nghiệp vụ chuyên môn thì đâu sẽ là đúng? Đâu sẽ là sai. Một người bạn đã nói với tôi. Đúng hay sai đó là do cảm nhận của mỗi người, cách sử dụng của mỗi người về cùng một việc.Và tất nhiên, chẳng có gì là hoàn toàn đúng, hoàn toàn sai cả. Liệu Shayla có phải là một cái thùng rỗng kêu to? Tôi xin đưa ra một ví dụ mà Shayla kể với tôi. Shayla nói rằng “Shayla kêu không to bằng diễn đàn kiến thức đâu Thandieu2” Đó là câu chuyện về “Khai bút online”. Chẳng là cậu ấy được nhờ đi box một bài trên các trang wep khác về khai bút online trong dịp Tết năm vừa qua. Tích cực là thế, nhiệt tình là thế, nhưng đến cái phần làm “khai bút trắc nghiệm” nó có như là một tờ giấy lộn không? Khi Shayla hí hửng vào điền trắch nghiệm thì đến phần coi kết quả thì không coi được. Trong phần câu hỏi, có câu hỏi còn sai cả kết quả thì được admin chữa một cách hài hước. Đầu năm ấy mà, vui là chính. Ôi, đúng là kêu rõ to.
Phần 6: Im lặng.
Một thời gian Thandieu2 online nhưng tôi còn mải miết suy nghĩ cho lối đi của diễn đàn kiến thức. Sự lỏng lẻo về quản lý, sự thiếu đầu tư, sự bất lực. Im lặng để suy ngẫm và tôi thấy được: Đó là về tôi, im lặng và thực hiện theo những gì gọi là NIỀM ĐAM MÊ và không từ bỏ niềm đam mê đó.
Phần 7: Dừng bước và cùng nghĩ lại thời gian qua và hướng phía trước:
Đó là cũng một số người gọi là nhớn đừng quá bon chen. Đừng hướng các em học sinh tới chém gió, tới những tranh luận về vấn đề ngoài học tập. Hướng đi ban đầu đặt ra là gì. Cũng mong các thành viên trong BQT trước khi đưa ra quyết định gì đó hãy thảo luận trước với nhau thật kỹ. Hãy cân nhắc, xem xét thật kỹ lưỡng trước khi đưa ra một quyết định gì đó. Cho dù là nhỏ nhất. Hãy tổ chức lại cơ cấu làm việc của các bạn nhé. Làm việc phải có một nguyên tắc, hãy suy nghĩ lại nội quy của các bạn. Tại sao các thành viên vẫn mắc phải các sai lầm khi đăng bài? Liệu mang hai chữ “Kiến thức” các bạn thấy đã thoả mãn chưa?
Thandieu2 - Kẻ giấu mặt có phải là kẻ xấu xa, chuyên ném đá gíấu tay hay đó là một sự cảnh tỉnh. Sự nhắc nhở là đúng hay sai? Đâu là sự thật? Mọi việc có thể làm cho nó trở nên nhỏ đi và biến mất không? Có nên dành thời gian để kiểm tra lại các bài không? Có nên xoá bớt đi các bài không? Có nên cải tổ, hoàn thiện mình không hay là cứ để thùng rỗng kêu to. Làm như thế nào? Ai tâm huyết?
Có chatbox dùng để nói chuyện thì có nên chia diễn đàn ra làm 2 phần. Học tập và Giải trí?
Có nên học chữ khiêm tốn?
Admin nhỉ? Rẻ tiền là gì? Sự đầu tư suy nghĩ về các vấn đề có phải là rẻ tiền. Khi người ta u uất một ai đó, tất cả việc làm của người đó là xấu xa? Nhớ ngày nào admin cứ bảo tôi là làm việc xấu. Như đăng bài có ý hướng tới cái không tốt như “cảnh hành lạc trong SV” - (là hình ảnh đĩa rau hành và vài củ lạc trong bữa ăn), thì chính HIDE lại bước vào? Café đá và Trà sữa là hai mục hoàn toàn khác nhau, có mật khẩu rõ ràng, thì việc café đá có tâm sự của con trai là nên hay không? Sự chia sẻ những kinh nghiệm liên quan đến đàn ông, việc cả đời, các bệnh tật, … nói chung liên quan đến đàn ông thì đó là một sự “rẻ tiền” hay một sai trái????
Đừng quá tự kiêu căng vào tài năng của chính mình, đó là một điều tôi nghiệm được ra và cũng muốn nói ra để một số người đừng vội thoả mãn với những gì mình đang có như tôi. Admin trẻ đẹp trai, có thể đừng vội đem diễn đàn kiến thức ra để so sánh với diễn đàn eva quá nổi tiếng. Đừng vội khoe rằng nhất định là file upload của diễn đàn kiến thức là không bị die. Đừng vội khoác lác nữa nhé, cứ lặng im như phần 6 của tôi thôi. Ngày xưa có nhiều file up giờ bị die link lắm. xoá thì xoá, nhưng đó còn là vấn đề TRÁCH NHIỆM nữa đó. Đừng quá tự hào về diễn đàn vì tôi thấy diễn đàn cũng bị hack tấn công, bị dos đó còn gì? Các chức năng mới của diễn đàn như chức năng chào “Khách” của diễn đàn tôi thấy qua ở một vài diễn đàn khác rồi. Nhưng một từ “Khách” thì nghe có vẻ gì đó thường lắm. Nếu có thể thì thêm là “Chào khách….” bằng “Chào “khách ghé thăm”. Như vậy sẽ làm cho nhiều người để ý đến diễn đàn hơn. Cũng nên mở rộng chức năng này tới các box Kiến thức chứ đừng để ở giải trí quá như vậy?
Phần 8: Những người bạn.
Những người bạn thì sẽ mãi mãi là những người bạn và sống mãi trong tim tôi. Dù các bạn có giận tôi, có trách tôi, nhưng những gì tôi muốn nói vẫn là tôi yêu các bạn. Có thể tôi thể hiện tình yêu của mình một cách quái gở. Sự phê bình, chỉ trích, những nhận định, có thể là nói xấu đi chăng nữa, nhưng thâm tâm thì tôi bản thân tôi chỉ muốn những điều tốt đẹp hơn mà thôi. Cũng mong các bạn tìm được niềm đam mê của riêng mình và phát triển mạnh hơn nữa niềm đam mê đó. Bạn đến với diễn đàn kiến thức để học hay để giải trí? Nếu để giải trí thì bạn sẽ thành công dễ dàng, nhưng nếu để học, để khẳng định mình thì tôi nghĩ là sẽ rất khó khăn đó. Hãy coi một diễn đàn với hàng trăm người. Nhưng có rất ít người mà tôi chơi và coi là bạn. Cũng có rất ít người mắc phải sai lầm như tôi. Và có vô vàn người không quá đáng, không xen vào các việc thảo luận tào lao vô nghĩa. Nếu bạn cảm thấy diễn đàn đi xuống mà không làm được gì? Tại vì chính bản thân của bạn không chịu thay đổi. Mỗi người có một suy nghĩ riêng, một quan điểm và cách thức hành động khác nhau, Không thể đứng ở phương diện này mà đánh giá phương diện khác. Tôi không muốn đăng bài này cho lắm. Nhưng có lẽ vẫn nên đăng lên. Để các bạn thấy Thandieu2 bì ổi, vô liêm xỉ của ngày xưa đã chết. Và giờ là một Thandieu2 mới của diễn đàn kiến thức với sự IM LẶNG, IM LẶNG của một NIỀM ĐAM MÊ.
Mãi mãi những người tôi yêu: Anh QUỸ, Chị LAN, Anh KHOA, Anh KIỆT, Chị THUẬN, Em VŨ AN, Em TUẤN ANH, Em THOA, Em DUY, Em TÍN, Em XUYÊN. Em HOA, Anh QUÝ.
P/s: Tapchoi82 thân mến. Anh cũng là người bon chen đó. Chị Lan có thấy rằng Chị Thuận để hết việc diễn đàn cho cánh .. đàn ông không? Chị ấy ít .. bon chen nhỉ? Các bạn hãy suy nghĩ về mục đích của các bạn và niềm đam mê về việc học tập của các bạn nhé.
Phần 9: Cảm giác thực.
Đôi khi giận rỗi, vui, buồn, cái cảm giác đó có thể cảm nhận thấy khi ngồi trước cái .. máy vi tính. Cái máy vi tính vốn chẳng thể nói chuyện, nó chỉ cần có điện, vài phần cứng, mấy phần mềm, ấy vậy mà cái máy vi tính lại làm cho ta có cảm giác … thực. Đó là cảm giác vui, buồn, tức giận, buồn, chán nản …
Phần 10. Mod xưa và mod nay.
Ngày xưa, việc xét mod diễn ra cũng khá nhanh, đó là do diễn đàn đang thiếu nguồn nhân lực rất lớn, người đăng ký mod sau một thời gian thể hiện mình, họ được xét vào các phần mục theo đúng khả năng và sở trường của người đó. Đến nay, việc xét mod cũng được diễn ra một cách chóng váng mà tôi có thể tự hiểu đó là do Đội ngũ quản trị quá ít và … yếu.
Tôi xin tự đặt ra câu hỏi: “LÀM MOD VÀ SMOD LÀ LÀM GÌ?” ở đây, xin nhấn mạnh tới việc “NỔI TIẾNG” của một số người, bên cạnh đó là việc làm mod cho nó OAI. Ngay cả bản thân tôi, ban đầu tôi làm mod cũng chủ yếu là “đăng bài, up bài cho phong phú các chuyên mục. TẠI SAO? Tại vì các mục của diễn đàn quá trống, quá thiếu. Nhưng sau đó khi làm smod, và nguồn tài nguyên .. nhặt được đã khá phong phú, nhưng nó cũng chiếm đa phần như một mớ hỗn tạp cần được chỉnh lại hoàng chỉnh hơn, đẹp đẽ và gọn gẽ hơn, lúc này thì thực sự mod và smod mới đúng là đang thực hiện đúng chức năng của mình.
Ở diễn đàn này, việc chạy đua bài poss đã trở thành thói quen của nhiều người. Nhiều người làm mod, smod hay cả admin chưa nhận thức đúng được ý nghĩa chức năng của mình là gì?
Mod là chữ viết tắt của Moderator có nghĩa là “người điều hành”. Mod của box nào chỉ nên chú trọng vào box của mình quản lý, điều hành, nhắc nhở, hướng dẫn các thành viên tham gia vào box của mình. Quan tâm tới các phụ mục đang nổi trong box mình quản lý và kiểm xoát được chúng. Không tham gia thảo luận các vấn đề ngoài trong cùng box mình quản lý. Nếu có phải đưa ra các hình thức xử lý.
Xin lướt qua một số bài trong trong mục ”Đăng ký mod “ của diễn đàn được đánh dấu đỏ chói. Trong đó không hề có một hướng dẫn, điều kiện như thế nào để được là mod. Như vậy một người mới vào diễn đàn, thấy hứng thú thì đăng ký mod, ngay sau đó là vô số các mod phàn nàn là :”Hãy thể hiện mình, một bài như vậy đăng ký mod ai tin nổi” Điều đó trở nên một sự tầm thường quá mức và thừa thãi bởi đối với những người tiếp đăng ký mod tình trạng tiếp theo thì tôi tin chắc chắn tình trạng đó vẫn thường xuyên được diễn ra.
Diễn đàn như vậy thực sự là dành cho trẻ con và chắc chắn là có những niềm vui thú vị lắm rồi đây.
Tự đặt ra dấu hỏi “Các bạn đăng ký mod để làm gì?”
Tôi cũng xin tự đưa ra một số ý nghĩ của cá nhân mình.
Bạn muốn đăng ký mod, bạn phải là cộng tác viên. Trước khi là cộng tác viên, bạn phải là thành viên có ít nhất 30-50 bài đã đăng vào các mục trong diễn đàn với cách thức đăng bài, màu chữ, căn chỉnh hợp lý. Thời lượng online của bạn phải ổn định và có tối thiểu là 1tiếng đồng hồ/ngày. Sau đó mới nên xét làm cộng tác viên. Thời gian làm cộng tác viên, bạn sẽ phải thực hiện việc đăng bài và tiếp tục được theo dõi. Bạn có thể chỉ cộng tác giúp đỡ diễn đàn làm cộng tác viên. Nếu muốn hơn nữa, bạn quan tâm tới một phần nào đó. Bạn có thể đăng ký làm mod của diễn đàn trong box quản lý của bạn. Nhưng tối thiểu số bài viết của bạn phải từ 100 - 120 bài.
Tại sao lại từ 100 - 120 bài. Đó là suy nghĩ của riêng cá nhân tôi về công việc của mod. Bạn làm mod chỉ có tác dụng đăng bài thì quá là .. vô duyên rồi. Khi bạn làm mod, chức năng mới của bạn sẽ là chỉnh lại bài của các thành viên khác trong box bạn quản lý, theo dõi, hướng dẫn các thành viên, xóa bài nếu thấy vi phạm hoặc chuyển bài về đúng phụ mục.
Sự phấn đấu của một mod có thể làm được đến smod. Vì sao không? Sự nhiệt tình, lòng đam mê và yêu thích. Diễn đàn phải đặt ra cái mức nào đó cho con người ta phấn đấu chứ? Sự LÌ và SỨC LÌ của diễn đàn theo tôi là hơi cao.
Phần 11: Huynh đệ.
Anh và em, sẽ mãi là bạn? Có thể những hành động của anh là nông nổi, nhất thời, nhưng con người anh nó là như thế. Nó như một dây cung đã được căng sẵn dây và khi gặp được mũi tên, nó sẽ bắn xé tan tất cả. Nó chẳng đủ suy nghĩ để coi xem mũi tên đó bắn ra sẽ gây tác hại như thế nào. Nhưng xét cho cùng thì mũi tên đó không tự dưng mà đến. Mũi tên đó là do em đã mang cuộc sống của thế giới ảo vào chính cuộc sống của em. Em đã biến cuộc sống của thế giới ảo hiện hữu vào cuộc sống thực tại. Dẫu biết ảo là do thật, và nhiều thứ, thật lại như ảo. Con người trước mắt là thật, nhưng có khi lại không quan tâm được đến mình bằng con người của thế giới ảo. Nhưng con người ở thế giới ảo lại được con người thực giận, oán trách. Oán trách và hờn giận vu vơ, bởi cuộc sống là hạn hẹp, nó chỉ bao quanh các mối quan hệ GẦN TA NHẤT. Thử nghĩ xem, nếu ở thế giới ảo, người ta muốn hại nhau, đó là điều có thể hay không? Thế giới ảo nó như là một trò chơi và người trong thế giới ảo là người TỐT NHẤT. Tại sao? Tại vì ở đó họ sẵn sàng nói ra quan điểm, suy nghĩ của họ về mình mà không ngại ngần gì cả. Họ đâu có ý muốn là cho mình trở nên tồi tệ đi, họ chỉ muốn mình trở nên tốt hơn và hoàn thiện mình hơn. Tất nhiên, và họ cũng có những sai lầm không thể làm lại được….
P/s: Đâu phải tâm sự của một NGƯỜI ĐÀN ÔNG bắt buộc phải được đưa về café đá? Xin thưa; đây là “CẢM XÚC” chứ đừng tiện tay đưa về café đá như lần trước nhé.
Nếu những người đã thân thiết với tôi hẳn biết tại sao tôi được biết đến diễn đàn kiến thức. Không phải là những lần tìm tài liệu trên google.com mà là qua sự giới thiệu của Anh Quỹ - với nick name trong diễn đàn là Người điên. Anh cùng quê với tôi và xác thực là thành viên chính thức giúp tôi trong violet.vn. Anh còn nhớ tin nhắn đầu tiên khi tôi nhắn tới anh vào đêm mà tôi ghé qua diễn đàn kiến thức không anh? “Em chắc không thể giúp được diễn đàn đâu. Anh cố gắng lên nhé. Người ta có thể làm luận án với đề tài học trực tuyến được đó.”. “Người ta có thể hoàn thành luận án với đề tài học trực tuyến” đó chính là sự thành công của hai cô giáo trong diễn đàn vật lý Thư viện vật lý. Và lý do lắp đặt internet của tôi ngay từ ban đầu đó là để học tập và bổ xung kiến thức của chính bản thân mình. Tìm tài liệu và hoàn thiện sở học của mình hơn nữa. Cố gắng tạo lập được một cái gì đó, một sự thành công cho chính bản thân mình. Tôi ngốc quá hay tham vọng quá, liệu người như tôi có thể làm được.
Anh vẫn khuyên tôi nên ghé qua một vài lần, và ở đó tôi đã gặp Bạc Kỳ Sinh. Người con gái nói dối là con trai và thường hay nói chuyện với tôi trong mỗi đêm. Nếu không có chị hay là người nói chuyện với tôi thì có lẽ tôi cũng sẽ không chú ý đến cái diễn dàn này. Nhưng rồi cái gì lâu ngày rồi cũng quen. Tôi quen thuộc với các phụ mục dài loằng ngoằng mà nhiều người bạn của tôi nói rằng nhìn vào là rối tung hết cả mắt. Tôi học cách đăng các bài và bắt đầu vào việc giải toán trong diễn đàn. Tôi là giáo viên lớp Toán nên Toán học được tôi chú ý hơn cả.
Phần 2: Những ngày làm mod, Smod. Sự lạm dụng.
Khi đăng ký làm mod, tôi còn không biết là mình được xét mod nữa, chỉ biết là khi vào trong box Toán thì tôi có thể Edit, tức là chỉnh được tất cả các bài đã đăng trong đó. Tôi được bước chân đến Phòng của Ban quản trị. Phòng này chỉ dành riêng cho những thành viên từ cấp mod trở lên, ở đó. Tôi dần mất đi lòng ham muốn hiểu biết bởi các công việc, sự bàn bạc, những chuyện đã xảy ra, … quanh diễn đàn. Khi làm mod, chúng tôi có những tranh luận, bàn bạc và cả những kế hoạch, và đúng là phòng kế hoạch, cứ VẠCH RA rồi .. ĐỂ ĐÓ .!!!
Ngoài box Toán ra, tôi dần để ý tới các box khác trong diễn đàn, bởi số lượng bài trong các mục đó là quá ít, vậy là lại dành thời gian để đi sưu tầm các bài của các diễn đàn, của các trang wep khác để đăng lên. Tôi đã quá dành thời gian cho việc sưu tầm tài liệu bổ xung vào việc thiếu bài. Mỗi một đêm khi ăn tối xong, việc đầu tiên khi tôi vào diễn đàn đó là xem qua những bài đăng mới nhất. Sau đó là tìm tới những phần hỏi đáp của các thành viên và coi có giúp được gì không thì giúp. Chỉnh lại những chữ viết sai chính tả, ở box Toán nếu không có thời gian hoặc chưa nghĩ ra cách làm bài thì cố gắng gõ latex lại để người đọc có thể dễ dàng đọc và hiểu được đề bài toán.
Sự lạm dụng: Tôi box bài tràn lan tất cả cách chuyên mục, cố gắng tạo cho các mục có các bài phong phú nhất và rồi chính bản thân tôi đã la cà quá đáng và quên đi mục đích chính của mình. Đó là Toán học và học tập Toán học, tạo nên một thứ gì đó. Tôi không dành thời gian nghiên cứu các bài tập của các thành viên nữa, không còn những đêm phải thức trằn trọc để suy nghĩ về những bài toán khó. Tôi luôn tự nhủ với chính bản thân mình rằng:Việc học mênh mông lắm, mình chỉ dừng lại ở việc trao đổi kiến thức Toán học của cấp 2 thôi, cao hơn thì cũng chẳng có ích gì. Đó là một quan điểm sai lầm. Ở cao đẳng người ta dạy tôi về những thứ hoàn toàn không được học trong trương trình cấp 2. Những song ánh, toàn ánh, đồng dư, đẳng cấu, tích phân …. Ngay cả bản thân tôi lúc đó nghĩ đó là sự lãng phí thời gian, sao không dạy chúng tôi phương pháp dạy học là chính, nhưng tôi đâu thể ngờ được chính sự học lên cao đó giúp đầu óc phát triển hơn, làm cho khả năng tư duy lớn hơn. Một phần nữa, trong Toán học khác với văn và các môn xã hội khác, đó là ghi công thức latex, ghi được các công thức đòi hỏi phải nhớ và thành thạo, dần ra lười suy nghĩ, lười động não, và lười tất cả mọi thứ.
Phần 3: Những sai lầm.
Trong quá trình làm việc cùng những người hơn tuổi tôi, và qua một thời gian tôi cũng thấy trong thời gian qua đã có quá nhiều sai lầm mà tôi và rất nhiều người mắc phải.
Trước tiên đó là tôi. Niềm đam mê Toán học trong tôi giảm đi rõ rệt, tôi quá dành nhiều thời gian vào cho bên xã hội, giải trí. Một thời gian tôi chỉ dành thời gian của mình để kể lể, kêu ca về cuộc sống của tôi, về tình yêu, về những gì đang diễn ra hằng ngày. “Gửi một người sáng ngày mai” & “Thandieu2 và Thoa812”là hai ví dụ điển hình, nhưng giờ này khi mọi người tìm lại trong diễn đàn thì “Thandieu2 và Thoa812” đã không còn nữa bởi trong thời gian làm Smod tôi đã xoá đi rồi.( Hai đứa giận nhau”. Tôi hay phàn nàn về cuộc sống nhưng cuộc sống không hề quá khắt khe với tôi như vậy. Tôi có người hướng dẫn tập sự rất tốt và chỉ bảo tôi về những kinh nghiệm cuộc sống, nhưng bản thân tôi vì việc của riêng mình tôi nên tôi trách anh. Rõ là khi chưa hiểu về nhau, khi cái gì đó của mình bị động chạm, con người ta trở nên tham lam, ích kỷ và nhìn người ta với con mắt khác. Tôi có cô hiệu trưởng nhiệt tình, vui vẻ. Cô phân công tôi dạy Thể Dục đó là một môn nhẹ nhàng, không phải lo về chất lượng, cô giáo dạy TD già yếu, và người hợp lý để hỗ trợ cô là tôi nhưng vì bản thân tôi do không thích, không muốn tập thêm mấy động tác để dạy các em nên tôi mới kêu than. Vậy đó, khi nghĩ kỹ về vấn đề, ta hiểu rằng việc kêu ca của ta cũng bắt đầu từ quyền lợi và sự ích kỷ của bản thân ta mà ra.
Tôi dành nhiều thời gian hơn cho mục giải trí, thích bàn luận nhiều hơn về những vấn đề không ra đầu, không ra cuối. Đơn giản thôi. Tôi cũng như các thành viên khác, đó là bản chất lười. Viết một vài comment thì nhanh hơn là ngồi hì hục gõ latex và động đầu suy nghĩ những bài toán, bài lý, bài hoá rồi. Vậy là tôi đã đánh mất đi niềm đam mê của tôi, đánh mất đi lòng ham muốn của chính bản thân mình.
Người thứ 2. Tôi xin nói về amin yêu quý của diễn đàn. Ngày mới bước chân vào diễn đàn, ở phòng họp anh là người ít nói, ở mục liên hệ, góp ý anh sẽ là người lắng nghe các ý kiến và cho ra các ý kiến “đắt” theo một cái nghĩa nào đó. Và chị Lan, người với nick name backysinh hay Divang10 và giờ là Chị Lan đã thường muốn tôi đừng trẻ con và nhìn anh để mà học tập. Nhưng giờ đây tôi cũng thấy anh cũng bình thường mà thôi. Anh cũng bình thường chứ không phải là người “hiểu” được hết tất cả mọi chuyện và “xử đẹp” nhất tất cả các công việc khác. Đôi khi ở anh, tôi thấy cả sự bất lực, sự buông xuôi, nhưng có lẽ anh đã thực sự cố gắng, có lẽ anh cũng mệt mỏi, và cũng có bao người khác mệt mỏi như anh mà thôi.
Người thứ 3. Tôi xin nói về chị, một người bạn giả trai. Tất nhiên là tôi không giận chị vì việc chỉ nói dối tôi chị là con gái đâu. Bởi ngay từ đầu thì tôi đã nghi ngờ rồi, chẳng có một thằng con trai nào lại “lắm lời” và “quá triết lý” như chị cả. Ở chị, tôi thấy một người khác đứng tuổi rồi mà cũng thật “nhộn”. Chị hiện tại là trung tâm của làng spam, làm chém gió, cũng lập bang, lập hội và nói chuyện vui lắm chị nhỉ. Ngày xưa như nào, sao giờ khác ngày xưa quá. Giờ chị còn đâu đi dạy nữa, công việc của chị chắc mệt rồi, chị có hứng nói chuyện giải khuây, cái đó tôi nghĩ là mình có thể hiểu được một phần nào.
Mục đích chung của diễn đàn kiến thức là gì? Đó có phải là các topic được lập ra để tranh luận không? Mục đích chính có phải là bàn về học tập hay không? Đúng đó là mục đích đầu tiên, nhưng tôi và chúng ta có làm được điều mong muốn đó không? Hay chỉ là sự làm quen nhạt nhẽo, nói chuyện tới đêm, những lần gặp nhau là muốn quây lại để chém.
Phần 4: Sự xuất hiện của các thành viên mới.
Tre già, măng mọc đó là quy luật của tự nhiên, hình thành rồi sẽ phát triển, và phát triển là kéo theo nhiều chuyện phải bàn đến, nhiều chuyện mới phát sinh, Trong đó có việc của các thành viên mới. Tôi không hiểu các bạn 9x bây giờ nghĩ ngợi gì khi chatbox thường xuyên được các bạn viết với ngôn ngữ Teen. Các bài trả lời không có dấu thì không nói làm gì, đằng này có dấu các bạn cũng viết cái kiểu chữ như vậy, mặc dù đã nói rất nhiều lần rồi, nhưng nói nhiều cũng chán. Trong box Toán, tôi đã thảo ra một bản nội quy box bài, đăng lên để hỏi ý kiến mọi người trước khi đưa ra. Nhưng rút cục cũng không ai có ý kiến gì. Khi tôi đưa ra, thì admin lại nói rằng: “Thật là xấu hổ vì .. em là giáo viên mà còn viết sai chính tả”. Và lẽ tất nhiên là cái nội quy đó được xoá đi hết. Sự nhiệt tình bị phủi một cách lãng xẹt, sai chính tả, anh có thể chỉnh sửa lại được mà. Ở đây tôi muốn nói đến từ những cái nhỏ, sẽ làm ảnh hưởng đến những cái lớn hơn. Thử coi có box nào trong diễn đàn được người quản lý để ý đến nó như vậy không nhỉ? Cũng từ các thành viên mới, đó lấcc mod mới, em xin làm mod nhé, hãy cho em dù chỉ một lần thôi mà. Cuối cùng thì mod làm được gì? Amid hỡi admin, anh có phô ra ở đâu đó là đào tạo các em Mod ấy bài bản rồi cơ mà. Thế một người đăng ký mod nữa, anh lại mất thời gian đào tạo nữa sao? Lãng phí không. Vậy nên anh hãy dùng phần mềm quay phim màn hình, ghi lại cảnh anh thực hành với một đề tài mới để tất cả cách thành viên cùng coi thì có lẽ về sau anh không cần mất thời gian để làm điều tưởng chừng là .. có thể đó.
Phần 5: Đúng hay sai?
Cúp điện, tôi phải ngừng việc làm smod, và chỉ có thể ghé qua để theo dõi tình hình của diễn đàn vào ban sớm. Lúc này tôi chỉ là một thành viên bình thường như bao thành viên khác. Cũng như thói quen đó là kiểm tra các bài mới. Có thể kỳ nghỉ hè làm cho các thành viên của chúng ta thoải mái hơn và vì thế mà bên giải trí được đề cao hẳn lên. Bên cạnh đó xuất hiện nhân vật ongtre. Sự xuất hiện này là một phong cách mà bấy lâu này tôi đang tìm kiếm. Việc đăng bài của ongtre là một đòn đánh mạnh vào tâm lý của tôi, làm tôi phải suy nghĩ lại việc đăng bài của mình và của các thành viên trong diễn đàn kiến thức. Nếu như katryas đã nói về cái vụ quảng bá diễn đàn, có phải chăng diễn đàn kiến thức chỉ là một kho chứa các tư liệu không khác gì violet.vn. Anh ta nói đúng hay sai? Đâu là điểm mạnh của diễn đàn kiến thức? Đó có phải chăng là sự cóp nhặt kiến thức. Đúng, tôi nhất trí việc học bắt nguồn từ sự cóp nhặt, năng nhặt sẽ chặt kho. Nhưng “nhặt” thì cũng đồng nghĩa với nó là “chứa”.
Mọi người xúm lại trong thời gian đó chỉ để nói về nhân vật ongtre. Cách đăng bài đó hướng tới sự nhiệt tình của các thành viên và PHỤC VỤ CHÍNH CÁC THÀNH VIÊN. Việc thảo luận như vậy sẽ làm cho con người phát triển mạnh hơn các tố chất về thông minh, nhanh, phát biểu suy nghĩ của mình về VẤN ĐỀ HỌC TẬP. Nhưng có điều ongtre không biết, đó là diễn đàn kiến thức quá rộng, việc các thành viên tích cực của các box là thiếu. Tôi xin nói là thiếu thay thế cho từ không có. Chính vì sự mới lạ của ongtre là sự thu hút của các thành viên thích CHÉM. Ongtre có một đóng góp hoàn toàn đúng đó chứ có sai đâu nào? Nên có mục GÓP Ý VỚI THÀNH VIÊN BAN QUẢN TRỊ. Bởi tôi biết rằng các thành viên ban quản trị làm việc theo cảm tính của mình. Không có sự thống nhất dẫn đến nhiều sự mâu thuẫn, các thành viên trong BQT vẫn mạnh ai người đó làm. Khi tôi còn là thành viên trong BQT thì thấy quá ít những cuộc thảo luận và có nhiều người tham gia góp ý kiến. Đây có phải là nói xấu không hay chỉ khổ cho Shayla? Shayla chỉ là một thành viên bình thường và những điều Shayla nói ra là đúng hay là sai? (Ghé quá topic của ongtre). Liệu có topic nào bị xoá ngay mặc dù nói là sẽ khoá sau mấy giờ hay mấy ngày hay không? Liệu rằng nếu nhắn tin riêng tới admin thì admin có giúp Chị Lan đổi nick name không? Việc làm rùng beng cái chuyện ban nick hay xoá nick đó có cần thiết không? Thực sự ai là ThanglongVN? Có mâu thuẫn hay không? Liệu tồn tại con người vừa nói mà lại không thực hiện không? Ở phần bài của ongtre là liên hệ và góp ý đúng không? Góp ý với ai? Ban quản trị hay là những thành viên bình thường? Tại sao sự góp ý một cách tích cực bị hiểu thành sự tiêu cực. Tại sao lại chèn văn thơ một cách vô ích vào đó? Liệu Shayla có thể đăng 1000 bài trong vòng 30 ngày. Thế nào là bài “rẻ tiền” hỡi admin. Thế nào là bài có chất lượng. Xin một câu ca dao:
“Thân em như giếng giữa làng
Người thanh rửa mặt, người phàm rửa chân”.
Cùng là một “cái giếng” nhưng có hai cách sử dụng khác nhau. Cũng như vậy cùng là một vấn đề, nhưng luôn tồn tại hai mặt của nó. Đúng và sai?
Nếu giả sử Shayla tham gia đăng 1000 bài trong đó có một bài văn hay, được nhiều người ghé đọc, topic được xếp hạng nhất. Nhưng với tôi Shayla đăng một bài rẻ tiền, không đáng một xu. Điều đó là đúng hay sai? Sai khi bài văn đó sẽ giúp cho các em học sinh hiểu thêm một cách cảm nhận khác, các em thấy được sự phân tích và tìm thấy những ý phân tích xâu xa ẩn chứa trong tác phẩm. Nhưng đúng khi nào? Đúng khi có những bạn học sinh lười học bài, khi bài văn đó là bài về nhà, và các em đó chép nguyên xi vào bài làm của mình. Đâu là đúng? Đâu là sai? Đó chỉ là giả sử thôi nhé, bởi một bài văn được đăng lên, tôi nghĩ người đọc nó đã đọc qua và cảm nhận được bài hay dở rồi. Nói như vậy? Liệu các bài văn được đăng lên dưới bàn tay của Chị Lan, hay tôi chẳng hạn, những người gọi là có Nghiệp vụ chuyên môn thì đâu sẽ là đúng? Đâu sẽ là sai. Một người bạn đã nói với tôi. Đúng hay sai đó là do cảm nhận của mỗi người, cách sử dụng của mỗi người về cùng một việc.Và tất nhiên, chẳng có gì là hoàn toàn đúng, hoàn toàn sai cả. Liệu Shayla có phải là một cái thùng rỗng kêu to? Tôi xin đưa ra một ví dụ mà Shayla kể với tôi. Shayla nói rằng “Shayla kêu không to bằng diễn đàn kiến thức đâu Thandieu2” Đó là câu chuyện về “Khai bút online”. Chẳng là cậu ấy được nhờ đi box một bài trên các trang wep khác về khai bút online trong dịp Tết năm vừa qua. Tích cực là thế, nhiệt tình là thế, nhưng đến cái phần làm “khai bút trắc nghiệm” nó có như là một tờ giấy lộn không? Khi Shayla hí hửng vào điền trắch nghiệm thì đến phần coi kết quả thì không coi được. Trong phần câu hỏi, có câu hỏi còn sai cả kết quả thì được admin chữa một cách hài hước. Đầu năm ấy mà, vui là chính. Ôi, đúng là kêu rõ to.
Phần 6: Im lặng.
Một thời gian Thandieu2 online nhưng tôi còn mải miết suy nghĩ cho lối đi của diễn đàn kiến thức. Sự lỏng lẻo về quản lý, sự thiếu đầu tư, sự bất lực. Im lặng để suy ngẫm và tôi thấy được: Đó là về tôi, im lặng và thực hiện theo những gì gọi là NIỀM ĐAM MÊ và không từ bỏ niềm đam mê đó.
Phần 7: Dừng bước và cùng nghĩ lại thời gian qua và hướng phía trước:
Đó là cũng một số người gọi là nhớn đừng quá bon chen. Đừng hướng các em học sinh tới chém gió, tới những tranh luận về vấn đề ngoài học tập. Hướng đi ban đầu đặt ra là gì. Cũng mong các thành viên trong BQT trước khi đưa ra quyết định gì đó hãy thảo luận trước với nhau thật kỹ. Hãy cân nhắc, xem xét thật kỹ lưỡng trước khi đưa ra một quyết định gì đó. Cho dù là nhỏ nhất. Hãy tổ chức lại cơ cấu làm việc của các bạn nhé. Làm việc phải có một nguyên tắc, hãy suy nghĩ lại nội quy của các bạn. Tại sao các thành viên vẫn mắc phải các sai lầm khi đăng bài? Liệu mang hai chữ “Kiến thức” các bạn thấy đã thoả mãn chưa?
Thandieu2 - Kẻ giấu mặt có phải là kẻ xấu xa, chuyên ném đá gíấu tay hay đó là một sự cảnh tỉnh. Sự nhắc nhở là đúng hay sai? Đâu là sự thật? Mọi việc có thể làm cho nó trở nên nhỏ đi và biến mất không? Có nên dành thời gian để kiểm tra lại các bài không? Có nên xoá bớt đi các bài không? Có nên cải tổ, hoàn thiện mình không hay là cứ để thùng rỗng kêu to. Làm như thế nào? Ai tâm huyết?
Có chatbox dùng để nói chuyện thì có nên chia diễn đàn ra làm 2 phần. Học tập và Giải trí?
Có nên học chữ khiêm tốn?
Admin nhỉ? Rẻ tiền là gì? Sự đầu tư suy nghĩ về các vấn đề có phải là rẻ tiền. Khi người ta u uất một ai đó, tất cả việc làm của người đó là xấu xa? Nhớ ngày nào admin cứ bảo tôi là làm việc xấu. Như đăng bài có ý hướng tới cái không tốt như “cảnh hành lạc trong SV” - (là hình ảnh đĩa rau hành và vài củ lạc trong bữa ăn), thì chính HIDE lại bước vào? Café đá và Trà sữa là hai mục hoàn toàn khác nhau, có mật khẩu rõ ràng, thì việc café đá có tâm sự của con trai là nên hay không? Sự chia sẻ những kinh nghiệm liên quan đến đàn ông, việc cả đời, các bệnh tật, … nói chung liên quan đến đàn ông thì đó là một sự “rẻ tiền” hay một sai trái????
Đừng quá tự kiêu căng vào tài năng của chính mình, đó là một điều tôi nghiệm được ra và cũng muốn nói ra để một số người đừng vội thoả mãn với những gì mình đang có như tôi. Admin trẻ đẹp trai, có thể đừng vội đem diễn đàn kiến thức ra để so sánh với diễn đàn eva quá nổi tiếng. Đừng vội khoe rằng nhất định là file upload của diễn đàn kiến thức là không bị die. Đừng vội khoác lác nữa nhé, cứ lặng im như phần 6 của tôi thôi. Ngày xưa có nhiều file up giờ bị die link lắm. xoá thì xoá, nhưng đó còn là vấn đề TRÁCH NHIỆM nữa đó. Đừng quá tự hào về diễn đàn vì tôi thấy diễn đàn cũng bị hack tấn công, bị dos đó còn gì? Các chức năng mới của diễn đàn như chức năng chào “Khách” của diễn đàn tôi thấy qua ở một vài diễn đàn khác rồi. Nhưng một từ “Khách” thì nghe có vẻ gì đó thường lắm. Nếu có thể thì thêm là “Chào khách….” bằng “Chào “khách ghé thăm”. Như vậy sẽ làm cho nhiều người để ý đến diễn đàn hơn. Cũng nên mở rộng chức năng này tới các box Kiến thức chứ đừng để ở giải trí quá như vậy?
Phần 8: Những người bạn.
Những người bạn thì sẽ mãi mãi là những người bạn và sống mãi trong tim tôi. Dù các bạn có giận tôi, có trách tôi, nhưng những gì tôi muốn nói vẫn là tôi yêu các bạn. Có thể tôi thể hiện tình yêu của mình một cách quái gở. Sự phê bình, chỉ trích, những nhận định, có thể là nói xấu đi chăng nữa, nhưng thâm tâm thì tôi bản thân tôi chỉ muốn những điều tốt đẹp hơn mà thôi. Cũng mong các bạn tìm được niềm đam mê của riêng mình và phát triển mạnh hơn nữa niềm đam mê đó. Bạn đến với diễn đàn kiến thức để học hay để giải trí? Nếu để giải trí thì bạn sẽ thành công dễ dàng, nhưng nếu để học, để khẳng định mình thì tôi nghĩ là sẽ rất khó khăn đó. Hãy coi một diễn đàn với hàng trăm người. Nhưng có rất ít người mà tôi chơi và coi là bạn. Cũng có rất ít người mắc phải sai lầm như tôi. Và có vô vàn người không quá đáng, không xen vào các việc thảo luận tào lao vô nghĩa. Nếu bạn cảm thấy diễn đàn đi xuống mà không làm được gì? Tại vì chính bản thân của bạn không chịu thay đổi. Mỗi người có một suy nghĩ riêng, một quan điểm và cách thức hành động khác nhau, Không thể đứng ở phương diện này mà đánh giá phương diện khác. Tôi không muốn đăng bài này cho lắm. Nhưng có lẽ vẫn nên đăng lên. Để các bạn thấy Thandieu2 bì ổi, vô liêm xỉ của ngày xưa đã chết. Và giờ là một Thandieu2 mới của diễn đàn kiến thức với sự IM LẶNG, IM LẶNG của một NIỀM ĐAM MÊ.
Mãi mãi những người tôi yêu: Anh QUỸ, Chị LAN, Anh KHOA, Anh KIỆT, Chị THUẬN, Em VŨ AN, Em TUẤN ANH, Em THOA, Em DUY, Em TÍN, Em XUYÊN. Em HOA, Anh QUÝ.
P/s: Tapchoi82 thân mến. Anh cũng là người bon chen đó. Chị Lan có thấy rằng Chị Thuận để hết việc diễn đàn cho cánh .. đàn ông không? Chị ấy ít .. bon chen nhỉ? Các bạn hãy suy nghĩ về mục đích của các bạn và niềm đam mê về việc học tập của các bạn nhé.
Cảm ơn một người bạn!
Phần 9: Cảm giác thực.
Đôi khi giận rỗi, vui, buồn, cái cảm giác đó có thể cảm nhận thấy khi ngồi trước cái .. máy vi tính. Cái máy vi tính vốn chẳng thể nói chuyện, nó chỉ cần có điện, vài phần cứng, mấy phần mềm, ấy vậy mà cái máy vi tính lại làm cho ta có cảm giác … thực. Đó là cảm giác vui, buồn, tức giận, buồn, chán nản …
Phần 10. Mod xưa và mod nay.
Ngày xưa, việc xét mod diễn ra cũng khá nhanh, đó là do diễn đàn đang thiếu nguồn nhân lực rất lớn, người đăng ký mod sau một thời gian thể hiện mình, họ được xét vào các phần mục theo đúng khả năng và sở trường của người đó. Đến nay, việc xét mod cũng được diễn ra một cách chóng váng mà tôi có thể tự hiểu đó là do Đội ngũ quản trị quá ít và … yếu.
Tôi xin tự đặt ra câu hỏi: “LÀM MOD VÀ SMOD LÀ LÀM GÌ?” ở đây, xin nhấn mạnh tới việc “NỔI TIẾNG” của một số người, bên cạnh đó là việc làm mod cho nó OAI. Ngay cả bản thân tôi, ban đầu tôi làm mod cũng chủ yếu là “đăng bài, up bài cho phong phú các chuyên mục. TẠI SAO? Tại vì các mục của diễn đàn quá trống, quá thiếu. Nhưng sau đó khi làm smod, và nguồn tài nguyên .. nhặt được đã khá phong phú, nhưng nó cũng chiếm đa phần như một mớ hỗn tạp cần được chỉnh lại hoàng chỉnh hơn, đẹp đẽ và gọn gẽ hơn, lúc này thì thực sự mod và smod mới đúng là đang thực hiện đúng chức năng của mình.
Ở diễn đàn này, việc chạy đua bài poss đã trở thành thói quen của nhiều người. Nhiều người làm mod, smod hay cả admin chưa nhận thức đúng được ý nghĩa chức năng của mình là gì?
Mod là chữ viết tắt của Moderator có nghĩa là “người điều hành”. Mod của box nào chỉ nên chú trọng vào box của mình quản lý, điều hành, nhắc nhở, hướng dẫn các thành viên tham gia vào box của mình. Quan tâm tới các phụ mục đang nổi trong box mình quản lý và kiểm xoát được chúng. Không tham gia thảo luận các vấn đề ngoài trong cùng box mình quản lý. Nếu có phải đưa ra các hình thức xử lý.
Xin lướt qua một số bài trong trong mục ”Đăng ký mod “ của diễn đàn được đánh dấu đỏ chói. Trong đó không hề có một hướng dẫn, điều kiện như thế nào để được là mod. Như vậy một người mới vào diễn đàn, thấy hứng thú thì đăng ký mod, ngay sau đó là vô số các mod phàn nàn là :”Hãy thể hiện mình, một bài như vậy đăng ký mod ai tin nổi” Điều đó trở nên một sự tầm thường quá mức và thừa thãi bởi đối với những người tiếp đăng ký mod tình trạng tiếp theo thì tôi tin chắc chắn tình trạng đó vẫn thường xuyên được diễn ra.
Diễn đàn như vậy thực sự là dành cho trẻ con và chắc chắn là có những niềm vui thú vị lắm rồi đây.
Tự đặt ra dấu hỏi “Các bạn đăng ký mod để làm gì?”
Tôi cũng xin tự đưa ra một số ý nghĩ của cá nhân mình.
Bạn muốn đăng ký mod, bạn phải là cộng tác viên. Trước khi là cộng tác viên, bạn phải là thành viên có ít nhất 30-50 bài đã đăng vào các mục trong diễn đàn với cách thức đăng bài, màu chữ, căn chỉnh hợp lý. Thời lượng online của bạn phải ổn định và có tối thiểu là 1tiếng đồng hồ/ngày. Sau đó mới nên xét làm cộng tác viên. Thời gian làm cộng tác viên, bạn sẽ phải thực hiện việc đăng bài và tiếp tục được theo dõi. Bạn có thể chỉ cộng tác giúp đỡ diễn đàn làm cộng tác viên. Nếu muốn hơn nữa, bạn quan tâm tới một phần nào đó. Bạn có thể đăng ký làm mod của diễn đàn trong box quản lý của bạn. Nhưng tối thiểu số bài viết của bạn phải từ 100 - 120 bài.
Tại sao lại từ 100 - 120 bài. Đó là suy nghĩ của riêng cá nhân tôi về công việc của mod. Bạn làm mod chỉ có tác dụng đăng bài thì quá là .. vô duyên rồi. Khi bạn làm mod, chức năng mới của bạn sẽ là chỉnh lại bài của các thành viên khác trong box bạn quản lý, theo dõi, hướng dẫn các thành viên, xóa bài nếu thấy vi phạm hoặc chuyển bài về đúng phụ mục.
Sự phấn đấu của một mod có thể làm được đến smod. Vì sao không? Sự nhiệt tình, lòng đam mê và yêu thích. Diễn đàn phải đặt ra cái mức nào đó cho con người ta phấn đấu chứ? Sự LÌ và SỨC LÌ của diễn đàn theo tôi là hơi cao.
Phần 11: Huynh đệ.
Anh và em, sẽ mãi là bạn? Có thể những hành động của anh là nông nổi, nhất thời, nhưng con người anh nó là như thế. Nó như một dây cung đã được căng sẵn dây và khi gặp được mũi tên, nó sẽ bắn xé tan tất cả. Nó chẳng đủ suy nghĩ để coi xem mũi tên đó bắn ra sẽ gây tác hại như thế nào. Nhưng xét cho cùng thì mũi tên đó không tự dưng mà đến. Mũi tên đó là do em đã mang cuộc sống của thế giới ảo vào chính cuộc sống của em. Em đã biến cuộc sống của thế giới ảo hiện hữu vào cuộc sống thực tại. Dẫu biết ảo là do thật, và nhiều thứ, thật lại như ảo. Con người trước mắt là thật, nhưng có khi lại không quan tâm được đến mình bằng con người của thế giới ảo. Nhưng con người ở thế giới ảo lại được con người thực giận, oán trách. Oán trách và hờn giận vu vơ, bởi cuộc sống là hạn hẹp, nó chỉ bao quanh các mối quan hệ GẦN TA NHẤT. Thử nghĩ xem, nếu ở thế giới ảo, người ta muốn hại nhau, đó là điều có thể hay không? Thế giới ảo nó như là một trò chơi và người trong thế giới ảo là người TỐT NHẤT. Tại sao? Tại vì ở đó họ sẵn sàng nói ra quan điểm, suy nghĩ của họ về mình mà không ngại ngần gì cả. Họ đâu có ý muốn là cho mình trở nên tồi tệ đi, họ chỉ muốn mình trở nên tốt hơn và hoàn thiện mình hơn. Tất nhiên, và họ cũng có những sai lầm không thể làm lại được….
P/s: Đâu phải tâm sự của một NGƯỜI ĐÀN ÔNG bắt buộc phải được đưa về café đá? Xin thưa; đây là “CẢM XÚC” chứ đừng tiện tay đưa về café đá như lần trước nhé.