Có lẽ sẽ không bao giờ tôi quên nổi cái ngày mà tôi biết tới diễn đàn dayconlamgiau.com. Đó là ngày tôi gặp thất bại đầu tiên trong phi vụ kinh doanh.
12h 30 phút. Tôi phải trả lời điện thoại của thằng bạn đến tận lúc đó nó mới tha mạng cho tôi. Lý do là tôi không còn đủ tiền để trả nó. Phi vụ kinh doanh đầu tiên của chúng tôi đã thất bại: 2 đứa chúng tôi là đôi bạn chí thân từ khi còn rất nhỏ. Và không có lý do gì tôi lại không chia sẻ với bạn mình về những ý tưởng những niềm đam mê của mình, tôi đã thuyết phục nó tham gia vào một phi vụ
Lúc đó tôi vẫn còn đang học và cũng chẳng có nhiều vốn. Chúng tôi thuê một cửa hàng nhỏ tại con hẻm gần trường học viện tài chính để bán quần áo. Công việc kinh doanh của chúng tôi diễn ra không tốt và chỉ sau 5 tháng chúng tôi phải đóng cửa. Tôi đã mất khá nhiều, và điều quan trọng là tôi đã mất đi niềm tin. Tôi bơ vơ, thằng bạn còn chẳng thèm nói chuyện với tôi nữa, điều nó quan tâm nhất là làm thế nào tôi phải gánh dùm nó số tiền nó bị thua lỗ do tôi đã thuyết phục nó vào công việc kinh doanh. Sau hàng giờ nói chuyện với các chủ nợ, tôi chẳng biết làm gì, không ngủ được. Đầu tôi trống rỗng, bạn không biết được đâu, tôi không nghĩ ra một phương án nào để giải quyết việc này cả. Mất tiền bạc, và quan trọng nhất là tôi đã mất đi thằng bạn thân nhất của mình
Chẳng biết làm gì, tôi vào internet mà chẳng biết mình định vào làm gì, tìm cái gì. Bật google lên, tôi vô đinh gõ vào từ khóa. Nguyễn Đăng Tuấn, chẳng có gì cả. Rồi tự nhiên tôi đưa tay gõ vào từ khóa " làm giàu". Một diễn đàn hiện lên, tôi vào đọc bài viết và chẳng mấy chốc nhận ra người viết bài cũng vào hoàn cảnh như tôi. Thất bại khi bắt đầu vào việc kinh doanh, anh ta đang đi làm cho một cơ quan nhà nước và xin nghỉ để ra mở quán cơm bụi. Tự nhiên tôi thấy rằng mình không hề bơ vơ trên thế gian này và ít ra những việc tôi đang làm không hề sai, và có rất nhiều cùng làm như tôi. Và kể từ đó tôi đã học hỏi rất nhiều từ diễn đàn
Phải nói đây là ngôi nhà đầu tiên của tôi trên internet. Nhưng thời gian dần trôi qua, ban quản trị không còn quan tâm đến diễn đàn nữa. Trên diễn đàn tràn ngập các topic quảng cáo, không còn chỗ cho mọi người chia sẻ nữa, tất cả các thành viên sinh ra chán nản rồi bỏ. Thỉnh thoảng vào lướt qua rồi chẳng vào nữa
Tôi nghĩ rằng tôi phải tìm cho mình một con đường riêng. Và nơii tôi đặt mục tiêu chính là diễn đàn kiến thức, nơi tôi sẽ tạo dựng ngôi nhà thứ 2 cho mình. Thế nhưng phương pháp tôi làm chưa đúng, tôi chỉ là một người làm thuê, do đó tôi phải hài hòa cả ông chủ lẫn nhân viên của mình. Tôi tạo nên những topic rùng beng để nhiều người biết đến thương hiệu ongtre. Nhưng mọi việc dần vượt khỏi sự kiểm soát của tôi
Nhất định, Nhất định. Tôi sẽ lôi kéo thật nhiều bạn vào chuyên mục kinh tế để viết bài. Để các bạn sẽ coi đó như một ngôi nhà mà ở đó có mọi câu trả lời bạn cần. Ông thành công, hãy đợi tôi. Tôi sẽ gặp ông.
12h 30 phút. Tôi phải trả lời điện thoại của thằng bạn đến tận lúc đó nó mới tha mạng cho tôi. Lý do là tôi không còn đủ tiền để trả nó. Phi vụ kinh doanh đầu tiên của chúng tôi đã thất bại: 2 đứa chúng tôi là đôi bạn chí thân từ khi còn rất nhỏ. Và không có lý do gì tôi lại không chia sẻ với bạn mình về những ý tưởng những niềm đam mê của mình, tôi đã thuyết phục nó tham gia vào một phi vụ
Lúc đó tôi vẫn còn đang học và cũng chẳng có nhiều vốn. Chúng tôi thuê một cửa hàng nhỏ tại con hẻm gần trường học viện tài chính để bán quần áo. Công việc kinh doanh của chúng tôi diễn ra không tốt và chỉ sau 5 tháng chúng tôi phải đóng cửa. Tôi đã mất khá nhiều, và điều quan trọng là tôi đã mất đi niềm tin. Tôi bơ vơ, thằng bạn còn chẳng thèm nói chuyện với tôi nữa, điều nó quan tâm nhất là làm thế nào tôi phải gánh dùm nó số tiền nó bị thua lỗ do tôi đã thuyết phục nó vào công việc kinh doanh. Sau hàng giờ nói chuyện với các chủ nợ, tôi chẳng biết làm gì, không ngủ được. Đầu tôi trống rỗng, bạn không biết được đâu, tôi không nghĩ ra một phương án nào để giải quyết việc này cả. Mất tiền bạc, và quan trọng nhất là tôi đã mất đi thằng bạn thân nhất của mình
Chẳng biết làm gì, tôi vào internet mà chẳng biết mình định vào làm gì, tìm cái gì. Bật google lên, tôi vô đinh gõ vào từ khóa. Nguyễn Đăng Tuấn, chẳng có gì cả. Rồi tự nhiên tôi đưa tay gõ vào từ khóa " làm giàu". Một diễn đàn hiện lên, tôi vào đọc bài viết và chẳng mấy chốc nhận ra người viết bài cũng vào hoàn cảnh như tôi. Thất bại khi bắt đầu vào việc kinh doanh, anh ta đang đi làm cho một cơ quan nhà nước và xin nghỉ để ra mở quán cơm bụi. Tự nhiên tôi thấy rằng mình không hề bơ vơ trên thế gian này và ít ra những việc tôi đang làm không hề sai, và có rất nhiều cùng làm như tôi. Và kể từ đó tôi đã học hỏi rất nhiều từ diễn đàn
Phải nói đây là ngôi nhà đầu tiên của tôi trên internet. Nhưng thời gian dần trôi qua, ban quản trị không còn quan tâm đến diễn đàn nữa. Trên diễn đàn tràn ngập các topic quảng cáo, không còn chỗ cho mọi người chia sẻ nữa, tất cả các thành viên sinh ra chán nản rồi bỏ. Thỉnh thoảng vào lướt qua rồi chẳng vào nữa
Tôi nghĩ rằng tôi phải tìm cho mình một con đường riêng. Và nơii tôi đặt mục tiêu chính là diễn đàn kiến thức, nơi tôi sẽ tạo dựng ngôi nhà thứ 2 cho mình. Thế nhưng phương pháp tôi làm chưa đúng, tôi chỉ là một người làm thuê, do đó tôi phải hài hòa cả ông chủ lẫn nhân viên của mình. Tôi tạo nên những topic rùng beng để nhiều người biết đến thương hiệu ongtre. Nhưng mọi việc dần vượt khỏi sự kiểm soát của tôi
Nhất định, Nhất định. Tôi sẽ lôi kéo thật nhiều bạn vào chuyên mục kinh tế để viết bài. Để các bạn sẽ coi đó như một ngôi nhà mà ở đó có mọi câu trả lời bạn cần. Ông thành công, hãy đợi tôi. Tôi sẽ gặp ông.