FRIENDLYBOY
New member
- Xu
- 0
Tại sao chó bị điên ?
Chó được coi là một con vật trung thành nhưng khi bị điên nó trở nên rất nguy hiểm. Nếu một con chó điên cắn người ta, nó sẽ gây thiệt mạng hoặc khó lòng chữa trị được cho người bị cắn.
Người ta gọi đó là bệnh chó dại. Bệnh này do một vi khuẩn gây ra và được truyền bởi không khí hoặc do một trong những con thú hoang nào đó mang tới cơ thể của chó qua một vết thương ngoài da. Vi khuẩn này giống như hình viên đạn có đường kính khoảng 70 milimcrôn và dài khoảng 210 milimicrôn. Nó di chuyển từ nước miếng tới những vết thương bị nhiễm trùng và qua các dây thần kinh xúc giác tới hệ thống thần kinh trung ương, rồi tăng số lượng gấp đôi lên ở đó và huỷ hoại trung ương thần kinh. Con chó trở nên lười biếng, bị sốt và không thèm ăn. Khoảng từ 4 đến 6 tuần, khi vi khuẩn gây ảnh hưởng mạnh trong não bộ của chó, con chó trở nên kích động. Nó gầm gừ sủa và sủi bọt và có thể cắn bất kỳ ai. Đây là thời kỳ con chó bị điên. Sau những triệu chứng này, con chó có thể bị chết trong vòng từ 3 đến 5 ngày. Một vài con chó bị nhiễm trùng nhưng không phát điên, nó có những dấu hiệu bị tê liệt, ta gọi đó là "bệnh chó dại câm".
Khi chó điên cắn một người, vi khuẩn trong nước miếng của nó theo vết cắn đi vào cơ thể con người. Lúc đầu, người đó bị suy nhược thần kinh và cảm thấy khó chịu, sau đó thì bị sốt. Người đó bị mất ngủ, và cảm thấy sợ hãi. Các cơ ở cuống họng bị chùng đi, rất khó khăn cho việc ăn uống và cảm thấy sợ nước. Dấu hiệu này xuất hiện từ 1 đến 3 tháng sau khi bị chó cắn.
Trong trường hợp bị chó cắn, những chỗ bị cắn phải lau sạch sẽ ngay lập tức và phải tiêm thuốc ngừa bệnh chó dại từ 3 đến 14 mũi trong vòng ba ngày từ khi bị chó cắn.
Chó được coi là một con vật trung thành nhưng khi bị điên nó trở nên rất nguy hiểm. Nếu một con chó điên cắn người ta, nó sẽ gây thiệt mạng hoặc khó lòng chữa trị được cho người bị cắn.
Người ta gọi đó là bệnh chó dại. Bệnh này do một vi khuẩn gây ra và được truyền bởi không khí hoặc do một trong những con thú hoang nào đó mang tới cơ thể của chó qua một vết thương ngoài da. Vi khuẩn này giống như hình viên đạn có đường kính khoảng 70 milimcrôn và dài khoảng 210 milimicrôn. Nó di chuyển từ nước miếng tới những vết thương bị nhiễm trùng và qua các dây thần kinh xúc giác tới hệ thống thần kinh trung ương, rồi tăng số lượng gấp đôi lên ở đó và huỷ hoại trung ương thần kinh. Con chó trở nên lười biếng, bị sốt và không thèm ăn. Khoảng từ 4 đến 6 tuần, khi vi khuẩn gây ảnh hưởng mạnh trong não bộ của chó, con chó trở nên kích động. Nó gầm gừ sủa và sủi bọt và có thể cắn bất kỳ ai. Đây là thời kỳ con chó bị điên. Sau những triệu chứng này, con chó có thể bị chết trong vòng từ 3 đến 5 ngày. Một vài con chó bị nhiễm trùng nhưng không phát điên, nó có những dấu hiệu bị tê liệt, ta gọi đó là "bệnh chó dại câm".
Khi chó điên cắn một người, vi khuẩn trong nước miếng của nó theo vết cắn đi vào cơ thể con người. Lúc đầu, người đó bị suy nhược thần kinh và cảm thấy khó chịu, sau đó thì bị sốt. Người đó bị mất ngủ, và cảm thấy sợ hãi. Các cơ ở cuống họng bị chùng đi, rất khó khăn cho việc ăn uống và cảm thấy sợ nước. Dấu hiệu này xuất hiện từ 1 đến 3 tháng sau khi bị chó cắn.
Trong trường hợp bị chó cắn, những chỗ bị cắn phải lau sạch sẽ ngay lập tức và phải tiêm thuốc ngừa bệnh chó dại từ 3 đến 14 mũi trong vòng ba ngày từ khi bị chó cắn.