louisnahan
New member
- Xu
- 0
Bạn quan niệm như thế nào là một cuộc sống có ý nghĩa? Mục đích sống trên đời của bạn là những gì? Tiền bạc có hay không ảnh hưởng tới suy nghĩ và lối sống bạn đang theo đuổi không?
Năm nay tôi mới chỉ 16 tuổi, có lẽ quá nhỏ để hiểu về những vấn đề phức tạp kể trên, chưa đi hết nửa cuộc đời mà hỏi nhận thức về cuộc sống, chưa chạm vào tiền mà biết nó có tầm quan trọng ra sao và cũng chưa đủ 18 tuổi để bắt tay vào thực hiện những đam mê nhỏ nhoi của mình. Phải, còn quá non nớt và sự non nớt ấy khiến tôi nhận thức ra một điều con người chúng ta trong thời đại này - sống - để chạy theo đồng tiền. Lật lại vấn đề, tiền thật cũng rất quan trọng, đấy là vì khi bạn đã sống với một cơ thể vật lý của con người, ít nhất thì bạn cần phải ăn, phải uống. Hay một ai đó đang sống một đời sống thực vật thì cũng cần sự tiếp tế dinh dưỡng. Hay cho dù bạn có là một thầy tu không sử dụng đồng tiền cho những nhu cầu tối thiểu, bạn chỉ đi khất thực, thì những gì mà bạn nhận được đều có sự can thiệp của đồng tiền trước đó. Tôi không phủ nhận giá trị đồng tiền, tôi chỉ không đồng tình với cách mà con người ta cứ chạy đua theo đồng tiền. Tôi từng được gặp một người đàn ông, Dù cuộc nói chuyện của chúng tôi rất ngắn ngủi nhưng những triết lí sống của người đàn ông đó vẫn vương vấn trong đầu ám ảnh tôi một cách mạnh mẽ, có lẽ là đồng cảm, hoặc có lẽ đó là những quan điểm tôi luôn chôn sâu giờ đây có người dũng cảm khai phá. Ba mươi hai tuổi, có thể anh không có một sự nghiệp giàu sang như bạn bè cùng trang lứa, nhưng anh lại có một điều mà rất nhiều những người trẻ, thậm chí là cả những người trung niên đã không có được, đó là nhận thức được chân lý của cuộc sống và ý nghĩa cuộc đời. Đó là người đàn ông vừa đi vòng quanh thế giới sau 9 tháng và trở lại nước cách đây 3 tuần. Tôi đã hỏi anh: "Bài học lớn nhất anh thu về sau mỗi chuyến đi là gì?" anh cười, không ngần ngại mà trả lời: "Người ta không nhất thiết là phải có nhiều tiền để vui. Nhiều người họ rất nghèo nhưng họ sống rất vui và sẵn sàng cho mình nhiều thứ họ có”. Tôi lại hỏi “Anh không thấy những điều này ở đây sao? Vậy anh không thấy đời sống ở đây có ý nghĩa sao?" anh bảo: “Không. Ở đây người ta suy nghĩ cần phải có tiền mới vui. Mình không thấy thế mình sống ở đây để làm gì, để hữu ích cho ai? Ở đây người ta nói chuyện là để khoe mình làm việc nhiều, mình không đi nghỉ hè, mình vừa mua xe mới, loanh quanh luẩn quẩn: nhà, việc, xe. Ở những xứ nghèo, họ không có tiền nhưng họ không thấy họ khổ, họ muốn cho đi”. Vậy ai hay cái gì đã cho anh nhận thức về ý nghĩa về cuộc đời, tôi hỏi tiếp. “Chính bản thân tôi và ở sở làm của tôi. Tôi thấy người ta chỉ nhào nhào vào làm việc mà không nghĩ đến người khác, thích lấn người khác, thích giành thêm giờ phụ trội để làm. Tôi không muốn đặt tiền bạc trên hết, không muốn nó là giới hạn của mình. Tôi muốn biết mình sống để làm gì. Tôi muốn khi chết, khi người ta nói đến tên mình, người ta biết mình là ai chẳng hạn tên Hitler dính liền với tội ác, tên Bill Gate dính liền với Microsoft. Tôi ý thức mình đang làm gì với tên của mình ”, anh đã trả lời tôi như thế! Tôi lặng mình nhìn anh – một người đàn ông vừa mới đi qua ba mươi hai mùa xuân, cuối cùng cũng đã tìm thấy ý nghĩa của cuộc đời từ chính những trải nghiệm của bản thân. Khi tôi hỏi anh rằng liệu anh có quay trở lại với công việc cũ của mình không, anh suy nghĩ một hồi rồi bảo: “Tôi không biết. Nhưng tôi chắc chắn sẽ không kiếm tiền từ sự ngây thơ của người khác”. Tôi đã quên không hỏi anh rằng nếu không có chuyến đi này, anh có hình dung ra được rằng bây giờ anh sẽ sống thế nào không? Nhưng thôi, nói “nếu” để làm gì khi những điều tốt đẹp hơn đã đến với anh. Tôi mừng vì anh đã dám từ bỏ, dám sống cho lý tưởng và ước mơ của mình.
Đấy là cuộc sống của "người ta", thế còn chúng ta? Những con người với sự nhận thức non nớt về chân lý sống và triết lý sống sẽ phải bước tiếp ra sao giữa môi trường đầy cám dỗ và tham lam này? Người Nhật có từ "Karoshi" để chỉ việc tử vong vì làm việc quá sức. Đó là hậu quả rõ ràng nhất của công việc. Nó còn có thể giết bạn theo nhiều cách khác. Nếu bạn làm việc, ngày này qua ngày khác, tâm hồn bạn sẽ bị bào mòn từng chút từng chút một, rã ra cho đến khi chẳng còn lại gì. Một hòn đá chỉ còn trơ lại cát và bụi. Đừng lãng phí phần lớn cuộc đời để làm thứ mình không thích cốt để hưởng tí an nhàn chút tuổi già. Bạn có thể không bao giờ chạm được tới cái đích đó. Hoãn cái ham muốn tìm một công việc lại. Thay vì thế, hãy vui chơi. Tìm một thứ mà bạn hứng thú. Thực hiện nó. Lặp đi lặp lại. Rồi bạn sẽ giỏi vì hai lý do: bạn thích nó, và bạn làm nó thường xuyên. Sớm muộn gì thì nó cũng có giá trị. Vậy các bạn nên làm gì? Hãy tìm một chỗ cho riêng mình. Tôi nghĩ việc tìm kiếm chẳng hề khó khăn với các bạn. Tại thời điểm này của cuộc đời, các bạn hẳn đã biết mình muốn làm gì. Sẽ tuyệt vời hơn nữa nếu các bạn không thể ngăn mình theo đuổi đam mê. Tại thời điểm này của cuộc đời, các bạn nên biết thứ mình hứng thú! Hãy tìm một thứ truyền động lực cho bạn, thiêu đốt bạn, trở thành đam mê của bạn. Mỗi ngày, bạn phải tỉnh dậy mang trong mình nhiệt huyết không ngừng nghỉ.
Những ngày đã sống, cuối cùng tôi cũng đã hiểu ra được rằng: Nếu muốn biết ý nghĩa cuộc sống là gì, hãy mở rộng trái tim.
Năm nay tôi mới chỉ 16 tuổi, có lẽ quá nhỏ để hiểu về những vấn đề phức tạp kể trên, chưa đi hết nửa cuộc đời mà hỏi nhận thức về cuộc sống, chưa chạm vào tiền mà biết nó có tầm quan trọng ra sao và cũng chưa đủ 18 tuổi để bắt tay vào thực hiện những đam mê nhỏ nhoi của mình. Phải, còn quá non nớt và sự non nớt ấy khiến tôi nhận thức ra một điều con người chúng ta trong thời đại này - sống - để chạy theo đồng tiền. Lật lại vấn đề, tiền thật cũng rất quan trọng, đấy là vì khi bạn đã sống với một cơ thể vật lý của con người, ít nhất thì bạn cần phải ăn, phải uống. Hay một ai đó đang sống một đời sống thực vật thì cũng cần sự tiếp tế dinh dưỡng. Hay cho dù bạn có là một thầy tu không sử dụng đồng tiền cho những nhu cầu tối thiểu, bạn chỉ đi khất thực, thì những gì mà bạn nhận được đều có sự can thiệp của đồng tiền trước đó. Tôi không phủ nhận giá trị đồng tiền, tôi chỉ không đồng tình với cách mà con người ta cứ chạy đua theo đồng tiền. Tôi từng được gặp một người đàn ông, Dù cuộc nói chuyện của chúng tôi rất ngắn ngủi nhưng những triết lí sống của người đàn ông đó vẫn vương vấn trong đầu ám ảnh tôi một cách mạnh mẽ, có lẽ là đồng cảm, hoặc có lẽ đó là những quan điểm tôi luôn chôn sâu giờ đây có người dũng cảm khai phá. Ba mươi hai tuổi, có thể anh không có một sự nghiệp giàu sang như bạn bè cùng trang lứa, nhưng anh lại có một điều mà rất nhiều những người trẻ, thậm chí là cả những người trung niên đã không có được, đó là nhận thức được chân lý của cuộc sống và ý nghĩa cuộc đời. Đó là người đàn ông vừa đi vòng quanh thế giới sau 9 tháng và trở lại nước cách đây 3 tuần. Tôi đã hỏi anh: "Bài học lớn nhất anh thu về sau mỗi chuyến đi là gì?" anh cười, không ngần ngại mà trả lời: "Người ta không nhất thiết là phải có nhiều tiền để vui. Nhiều người họ rất nghèo nhưng họ sống rất vui và sẵn sàng cho mình nhiều thứ họ có”. Tôi lại hỏi “Anh không thấy những điều này ở đây sao? Vậy anh không thấy đời sống ở đây có ý nghĩa sao?" anh bảo: “Không. Ở đây người ta suy nghĩ cần phải có tiền mới vui. Mình không thấy thế mình sống ở đây để làm gì, để hữu ích cho ai? Ở đây người ta nói chuyện là để khoe mình làm việc nhiều, mình không đi nghỉ hè, mình vừa mua xe mới, loanh quanh luẩn quẩn: nhà, việc, xe. Ở những xứ nghèo, họ không có tiền nhưng họ không thấy họ khổ, họ muốn cho đi”. Vậy ai hay cái gì đã cho anh nhận thức về ý nghĩa về cuộc đời, tôi hỏi tiếp. “Chính bản thân tôi và ở sở làm của tôi. Tôi thấy người ta chỉ nhào nhào vào làm việc mà không nghĩ đến người khác, thích lấn người khác, thích giành thêm giờ phụ trội để làm. Tôi không muốn đặt tiền bạc trên hết, không muốn nó là giới hạn của mình. Tôi muốn biết mình sống để làm gì. Tôi muốn khi chết, khi người ta nói đến tên mình, người ta biết mình là ai chẳng hạn tên Hitler dính liền với tội ác, tên Bill Gate dính liền với Microsoft. Tôi ý thức mình đang làm gì với tên của mình ”, anh đã trả lời tôi như thế! Tôi lặng mình nhìn anh – một người đàn ông vừa mới đi qua ba mươi hai mùa xuân, cuối cùng cũng đã tìm thấy ý nghĩa của cuộc đời từ chính những trải nghiệm của bản thân. Khi tôi hỏi anh rằng liệu anh có quay trở lại với công việc cũ của mình không, anh suy nghĩ một hồi rồi bảo: “Tôi không biết. Nhưng tôi chắc chắn sẽ không kiếm tiền từ sự ngây thơ của người khác”. Tôi đã quên không hỏi anh rằng nếu không có chuyến đi này, anh có hình dung ra được rằng bây giờ anh sẽ sống thế nào không? Nhưng thôi, nói “nếu” để làm gì khi những điều tốt đẹp hơn đã đến với anh. Tôi mừng vì anh đã dám từ bỏ, dám sống cho lý tưởng và ước mơ của mình.
Đấy là cuộc sống của "người ta", thế còn chúng ta? Những con người với sự nhận thức non nớt về chân lý sống và triết lý sống sẽ phải bước tiếp ra sao giữa môi trường đầy cám dỗ và tham lam này? Người Nhật có từ "Karoshi" để chỉ việc tử vong vì làm việc quá sức. Đó là hậu quả rõ ràng nhất của công việc. Nó còn có thể giết bạn theo nhiều cách khác. Nếu bạn làm việc, ngày này qua ngày khác, tâm hồn bạn sẽ bị bào mòn từng chút từng chút một, rã ra cho đến khi chẳng còn lại gì. Một hòn đá chỉ còn trơ lại cát và bụi. Đừng lãng phí phần lớn cuộc đời để làm thứ mình không thích cốt để hưởng tí an nhàn chút tuổi già. Bạn có thể không bao giờ chạm được tới cái đích đó. Hoãn cái ham muốn tìm một công việc lại. Thay vì thế, hãy vui chơi. Tìm một thứ mà bạn hứng thú. Thực hiện nó. Lặp đi lặp lại. Rồi bạn sẽ giỏi vì hai lý do: bạn thích nó, và bạn làm nó thường xuyên. Sớm muộn gì thì nó cũng có giá trị. Vậy các bạn nên làm gì? Hãy tìm một chỗ cho riêng mình. Tôi nghĩ việc tìm kiếm chẳng hề khó khăn với các bạn. Tại thời điểm này của cuộc đời, các bạn hẳn đã biết mình muốn làm gì. Sẽ tuyệt vời hơn nữa nếu các bạn không thể ngăn mình theo đuổi đam mê. Tại thời điểm này của cuộc đời, các bạn nên biết thứ mình hứng thú! Hãy tìm một thứ truyền động lực cho bạn, thiêu đốt bạn, trở thành đam mê của bạn. Mỗi ngày, bạn phải tỉnh dậy mang trong mình nhiệt huyết không ngừng nghỉ.
Những ngày đã sống, cuối cùng tôi cũng đã hiểu ra được rằng: Nếu muốn biết ý nghĩa cuộc sống là gì, hãy mở rộng trái tim.