Bạn thường than thân trách phận với mọi người và đổ lỗi cho người khác gây ra cho bạn.
Hoặc đổ lỗi tại hoàn cảnh cuộc sống đưa đẩy, tại gia đình bạn thiếu thốn điều kiện không lo cho bạn được bằng bạn bằng bè, hay đơn giản lúc bạn có dư giã những thứ mình cần rồi thì bạn vẫn luôn miệng ca thán rằng bạn khổ vì bạn không cần những thứ đó, bạn cần những thứ khác kìa,...
Đủ thứ cái khổ trên đời mà bạn có thể than vãn được để rồi chúng khiến bạn trở nên mệt mỏi và chán nản tất cả mọi thứ chưa.
Vậy có bao giờ bạn nghĩ tới việc, những cái khổ mà bạn đang đeo trên người là do chính bạn tự gây ra cho chính bản thân mình không?
Thật đó:
_ Chỉ tại bạn cứ hay than vãn
Và luôn nghĩ rằng bạn là người luôn phải chịu thiệt thòi và những cái khổ nên tâm trạng của bạn lúc nào cũng u ám đấy thôi. Đừng nghĩ về những việc xui xẻo mà bạn đã từng gặp phải nữa bởi biết đâu trong cái rủi lại có cái may, bạn gặp điều xui rủi bây giờ trước thì ngày mai bạn sẽ biết cách để khắc phục những cái rủi ro khi chúng đến với bạn đấy là gì.
Hãy cứ suy nghĩ rằng bạn là người may mắn, mà thật sự là vậy mà, vì xung quanh bạn có biết bao nhiêu là người tốt luôn sẵn sàng giúp đỡ khi bạn cần đấy là gì. Bạn có đôi mắt để quan sát và đôi tai để lắng nghe để cảm nhận cộc sống xung quanh bạn. Để bạn thấy được rằng trong cuộc sống còn có vô vàn những con người còn khổ, bất hạnh gấp cả trăm cả nghìn lần bạn nữa kìa. Họ sống trong sự nghèo đói, rách rưới, không có một mái nhà lành lặng để che nắng trú mưa... Nhưng họ vẫn luôn mĩm cười để sống tiếp, để vượt qua khó khăn đấy là gì.
_ Bạn nuôi ước mơ vào cổng trường đại học
Bạn sung sướng khi trở thành sinh viên, rồi bạn kiêu hãnh bảo rằng bạn là" người nghèo" vì sinh viên thì người ta hay gán cho là" sinh viên nghèo" đấy là gì? Rồi thì bạn cứ mặc sức mà than thở rằng, sinh viên nghèo thì tiền đâu mà xài cho sang, mỗi tháng gia đình chu cấp chừng khoảng ấy, có căn nhà trọ tồi tàn để mà trú chân cho vài năm đại học sắp tới là ngon lắm rồi, rồi thì giá chợ đắt đỏ, tiền điện nước, tiền sinh hoạt tăng cao, chỉ có sinh viên là lãnh đủ,...
Không biết là bạn còn nhớ câu này không nhỉ:" Không có gì nghèo bằng không có chí và không có gì hèn bằng không có tài "_Lụm lặt_ Bạn thấy đó, nếu bạn kiên trì tìm kiếm cho mình một căn trọ khác tốt hơn thì vẫn có căn trọ rẻ và sạch sẽ hơn cho bạn đấy. Nếu bạn muốn có thêm khoản chi tiêu thì đừng ngại" chai mặt" tìm kiếm cho mình những cơ hội việc làm thêm mà vẫn không ảnh hưởng đến việc học của bạn. Học cách tiết kiệm để không phải phung phí vào những thứ vô bổ, không cần thiết...
_ Bạn muốn thể hiện tài năng tiềm ẩn của mình
Cho mọi người biết nhưng do tâm lí tự ti, sợ mọi người chê cười nên bạn chẳng thể hiện ra, chỉ đến khi bỏ lỡ cơ hội được thể hiện mình rồi thì bạn mới thấy hụt hẫng. Bạn cảm thấy cảm giác nặng nề đang xâm chiếm bạn. Rồi bạn cứ thế, tự tạo cho mình một vỏ bọc của sự nhút nhác, e dè trước mọi cơ hội để rồi lại hối tiếc, lại hụt hẫng, lại thấy tội nghiệp chính mình.
Có cần phải như thế không hả bạn" Thà bạn cứ vươn tay lên bầu trời cao, tuy không hái được ngôi sao nào nhưng chí ít bạn cũng đã thỏa được đam mê của chính mình ". Hãy tạo cho bản thân mình một dũng khí, một sức mạnh để vượt qua mọi trở ngại. Có như thế bạn sẽ không phải ôm sự nuối tiếc quá nhiều đâu. Không thử sao biết được bạn nhỉ. Cứ hãy thử sức đi. Biết đâu bạn lại thành công thì sao ta.
Đừng gượng ép chính mình phải làm những điều mà bản thân không thích.
Đừng cứ mãi tự làm khổ chính mình. Làm như thế, liệu có đáng không hả bạn? Hãy tự tìm kiếm cho bản thân mình cách giải quyết của vấn đề đi bạn nhé.
(ST)
Hoặc đổ lỗi tại hoàn cảnh cuộc sống đưa đẩy, tại gia đình bạn thiếu thốn điều kiện không lo cho bạn được bằng bạn bằng bè, hay đơn giản lúc bạn có dư giã những thứ mình cần rồi thì bạn vẫn luôn miệng ca thán rằng bạn khổ vì bạn không cần những thứ đó, bạn cần những thứ khác kìa,...
Đủ thứ cái khổ trên đời mà bạn có thể than vãn được để rồi chúng khiến bạn trở nên mệt mỏi và chán nản tất cả mọi thứ chưa.
Vậy có bao giờ bạn nghĩ tới việc, những cái khổ mà bạn đang đeo trên người là do chính bạn tự gây ra cho chính bản thân mình không?
Thật đó:
_ Chỉ tại bạn cứ hay than vãn
Và luôn nghĩ rằng bạn là người luôn phải chịu thiệt thòi và những cái khổ nên tâm trạng của bạn lúc nào cũng u ám đấy thôi. Đừng nghĩ về những việc xui xẻo mà bạn đã từng gặp phải nữa bởi biết đâu trong cái rủi lại có cái may, bạn gặp điều xui rủi bây giờ trước thì ngày mai bạn sẽ biết cách để khắc phục những cái rủi ro khi chúng đến với bạn đấy là gì.
Hãy cứ suy nghĩ rằng bạn là người may mắn, mà thật sự là vậy mà, vì xung quanh bạn có biết bao nhiêu là người tốt luôn sẵn sàng giúp đỡ khi bạn cần đấy là gì. Bạn có đôi mắt để quan sát và đôi tai để lắng nghe để cảm nhận cộc sống xung quanh bạn. Để bạn thấy được rằng trong cuộc sống còn có vô vàn những con người còn khổ, bất hạnh gấp cả trăm cả nghìn lần bạn nữa kìa. Họ sống trong sự nghèo đói, rách rưới, không có một mái nhà lành lặng để che nắng trú mưa... Nhưng họ vẫn luôn mĩm cười để sống tiếp, để vượt qua khó khăn đấy là gì.
_ Bạn nuôi ước mơ vào cổng trường đại học
Bạn sung sướng khi trở thành sinh viên, rồi bạn kiêu hãnh bảo rằng bạn là" người nghèo" vì sinh viên thì người ta hay gán cho là" sinh viên nghèo" đấy là gì? Rồi thì bạn cứ mặc sức mà than thở rằng, sinh viên nghèo thì tiền đâu mà xài cho sang, mỗi tháng gia đình chu cấp chừng khoảng ấy, có căn nhà trọ tồi tàn để mà trú chân cho vài năm đại học sắp tới là ngon lắm rồi, rồi thì giá chợ đắt đỏ, tiền điện nước, tiền sinh hoạt tăng cao, chỉ có sinh viên là lãnh đủ,...
Không biết là bạn còn nhớ câu này không nhỉ:" Không có gì nghèo bằng không có chí và không có gì hèn bằng không có tài "_Lụm lặt_ Bạn thấy đó, nếu bạn kiên trì tìm kiếm cho mình một căn trọ khác tốt hơn thì vẫn có căn trọ rẻ và sạch sẽ hơn cho bạn đấy. Nếu bạn muốn có thêm khoản chi tiêu thì đừng ngại" chai mặt" tìm kiếm cho mình những cơ hội việc làm thêm mà vẫn không ảnh hưởng đến việc học của bạn. Học cách tiết kiệm để không phải phung phí vào những thứ vô bổ, không cần thiết...
_ Bạn muốn thể hiện tài năng tiềm ẩn của mình
Cho mọi người biết nhưng do tâm lí tự ti, sợ mọi người chê cười nên bạn chẳng thể hiện ra, chỉ đến khi bỏ lỡ cơ hội được thể hiện mình rồi thì bạn mới thấy hụt hẫng. Bạn cảm thấy cảm giác nặng nề đang xâm chiếm bạn. Rồi bạn cứ thế, tự tạo cho mình một vỏ bọc của sự nhút nhác, e dè trước mọi cơ hội để rồi lại hối tiếc, lại hụt hẫng, lại thấy tội nghiệp chính mình.
Có cần phải như thế không hả bạn" Thà bạn cứ vươn tay lên bầu trời cao, tuy không hái được ngôi sao nào nhưng chí ít bạn cũng đã thỏa được đam mê của chính mình ". Hãy tạo cho bản thân mình một dũng khí, một sức mạnh để vượt qua mọi trở ngại. Có như thế bạn sẽ không phải ôm sự nuối tiếc quá nhiều đâu. Không thử sao biết được bạn nhỉ. Cứ hãy thử sức đi. Biết đâu bạn lại thành công thì sao ta.
Đừng gượng ép chính mình phải làm những điều mà bản thân không thích.
Đừng cứ mãi tự làm khổ chính mình. Làm như thế, liệu có đáng không hả bạn? Hãy tự tìm kiếm cho bản thân mình cách giải quyết của vấn đề đi bạn nhé.
(ST)