Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Phổ Thông
Ngữ văn THPT
Văn 10
Chân Trời Sáng Tạo - Ngữ văn 10
Làm văn 10 - Chân trời sáng tạo
Phát biểu cảm nghĩ về một người thân yêu (bài văn hay lớp 10)
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="ButNghien" data-source="post: 184651" data-attributes="member: 18"><p><strong>CẢM NGHĨ VÈ MẸ</strong></p><p></p><p>Mỗi lần lắng dịu con tim, nghe bồi hồi những câu thơ của Chế Lan Viên, tôi lại thao thức nhớ về mẹ, người đã giành cả cuộc đời cần mẫn, khó nhọc hi sinh vì tôi:</p><p></p><p>“Con dù lớn vẫn là con của mẹ</p><p>Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con.”</p><p></p><p>Mẹ đã chắt từng giọt sữa ngọt thơm tình mẹ, chan chứa máu mồ hôi và nước mắt nuôi tôi lớn khôn. Trong trái tim nhỏ bé của mình, có lẽ mẹ chính là người thiêng liêng và ý nghĩa nhất với tôi.</p><p></p><p>Mẹ tôi năm nay đã sống trọn bốn chục xuân của đất trời. Không còn ở cái tuổi hai mươi, những mẹ luôn suy nghĩ cởi mở và nhanh chóng hào nhập với tâm lí tuổi tôi, vì thế luôn rất hiểu và bên cạnh tôi mọi lúc. Mẹ cao dong dỏng, dáng người mẹ đẹp với cái cổ cao kiêu hãnh như đài hoa loa kèn. Đôi mắt mẹ dài màu nâu, đôi mắt tưởng như có thể thấu trọn cái tim non nớt, bé bỏng và cả những suy nghĩ thơ ngây trong đầu tôi. Mẹ luôn dùng đôi mắt bao dung, độ lượng để chăm sóc và giáo dục tôi nên người. Nụ cười mẹ sáng và tươi như ánh mặt trời, soi đường chỉ lối cho tôi ở mỗi chặng đường dù gian nan và khó khăn cỡ mấy. Có mẹ ở bên tôi như được tiếp thêm sức mạnh, mẹ là ánh sáng bất diệt trong lòng tôi.</p><p></p><p>Mẹ tôi là người ôn hòa, cởi mở và độ lượng. Mẹ nói, sự tha thứ, lòng bao dung và độ lượng sẽ cởi trói cho tâm hồn chật hẹp của ta khỏi những toan tính vị kỉ. Vậy nên, mẹ cho tôi những gì tưởng như ngọt ngào, đẹp đẽ và cao thượng nhất của tình mẫu tử. Làng trên xóm dưới, công việc nhà ai mẹ có điều kiện giúp đỡ, luôn hết mình, vì thế mà bà con xóm dưới rất yêu quý và tôn trọng mẹ tôi. Nhớ những sáng mùa đông, tôi còn cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp, mẹ đã lọ mọ dậy từ 5h sáng để chuẩn bị bữa sáng cho gia đình. Những bát cơm nóng hổi,những bát cháo thịt ngọt thương tình mẹ, những tô phở mới trong trẻo, thơm ngát hương tình quê làm sao. Tôi lại như được ấm lòng hơn trong tình yêu ấy. Mẹ quả là người phụ nữ Việt Nam, mang vẻ đẹp rất Á Đông, rất nền nã và thi vị. Tuy là người của nhiều thập kỉ đã qua nhưng mẹ vẫn mang những suy nghĩ tích cực, hiện đại và mới mẻ chứ không còn gò khuôn, lạc hậu như trước. chính vì thế trong tính cách, phong thái của mẹ luôn là sự hòa quyện hài hòa, thống nhất giữa cổ điển và hiện đại, giữa dông và tây. Chính vì thế mẹ như bác sĩ tâm lí của tôi vậy, luôn cho tôi những lời khuyên chân thành, đằm thắm. Cho tôi một sự giáo dục đầy đủ, trọn vẹn như chính vẻ đẹp tâm hồn mẹ vậy.</p><p></p><p>Hồi nhỏ tôi nhớ có lần, mẹ cùng tôi tập xe tôi đã sơ ý làm mẹ bị thương và để lại vết sẹp trên tay. Tới tận bây giờ nó vẫn còn, nó nhắc tôi một tuổi thơ êm đềm, thơ dại và tinh nghịch khi có mẹ ở bên. Những tháng năm dầm mưa, dãi nắng, mẹ chèo lái, bươn chải nuôi tôi bằng tất cả dòng máu nóng của mình. Mỗi lần nhìn sâu vào những nếp nhăn của mẹ, tôi thấy hiện lên những yêu thương, những trăn trở, lo lắng ấy vẫn cứ theo tôi suốt cả một đời, chưa bao giờ nguội tắt. Đến cả khi đã lớn tưởng như con chim non có thể tung cánh trên bầu trời của riêng mình, tôi bỗng chợt nhận ra, vùng trời của tôi, cả khi biết bay và khi đang học bay cớ sao lại bình yên như vậy, hóa ra là nhờ có mẹ luôn sát cánh, luôn âm thầm lặng lẽ ở bên. Đau nỗi đau của tôi, cùng cười cùng khóc với những đau khổ và niềm vui tôi có được. Ôi, người mẹ, người cho tôi sự sống quý giá như tôi đang được hưởng, con cảm ơn và xin lỗi mẹ rất nhiều.</p><p></p><p>Mẹ là ánh sáng đêm soi đời con những lúc tăm tối nhất, là ngọn lửa hồng làm ấm những đêm đông, là tia nắng mai chan chứa mật ngọt và năng lượng để sợ con đuối sức trên đường dài. Con dù lớn, nhưng những tháng năm đơn thuần và non nớt ấy của con sao đong đầy, đo đếm được những giọt nước mắt, những giọt máu, mồ hôi và tình yêu mẹ chảy trong huyết quản cho con.</p><p></p><p></p><p><strong>CẢM NGHĨ VỀ BÀ</strong></p><p></p><p>Mỗi chúng ta khi sinh ra đều được chào đón trong vòng tay yêu thương của gia đình. Nếu như ba mẹ là người nuôi nấng, chăm sóc, dạy dỗ, bảo ban ta nên người thì ông bà lại đem đến cho ta một sự che chở, một tình thương ấm áp, gần gũi. Tuổi thơ của mỗi người hẳn đều gắn liền với những câu chuyện cổ tích bà kể, những lời bảo ban nhẹ nhàng của ông. Đối với tôi, bà là người để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc nhất.</p><p></p><p>Bà đã đến cái tuổi gần đất xa trời, thế nhưng sự minh mẫn của bà làm cho người khác luôn phải ngưỡng mộ. Làn da bà nhăn nheo, điểm những chấm đồi mồi. Cái làn da ấy, bàn tay cùng những vết chân chim trên khóe mắt cho tôi thấy bà đã một đời tảo tần, hi sinh, vất vả vì gia đình. Giờ đây, ở cái tuổi lẽ ra phải được an hưởng tuổi già, bà vẫn không thôi suy nghĩ, lo lắng cho con cho cháu. Mái tóc hoa râm nhuốm màu thời gian, đã chịu đựng bao nắng mưa, bão gió của cuộc đời. Đôi mắt bà vẫn sáng một cách lạ kì, nhìn đôi mắt bà, tôi có thể cảm nhận tình yêu thương vô bờ bến mà bà dành cho chúng tôi, một cái nhìn trìu mến và đầy ấm áp. Miệng bà tuy móm mém nhưng khi cười vẫn thật hiền từ, nhân hậu.</p><p></p><p>Tuổi thơ của tôi phần lớn đều ở bên bà. Bố mẹ đi vắng, một tay bà thu vén, quán xuyến nhà cửa. Hằng ngày, bà thay bố mẹ đưa tôi đi học, đón tôi về. Những món ăn bà làm luôn có sức hấp dẫn đặc biệt với tôi. Tuy nó chỉ là những món ăn dân dã, truyền thống nhưng tôi có thể cảm nhận được tất cả sự đảm đang cùng tình yêu thương của bà. Mỗi tối trước khi đi ngủ, bà đều kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích. Qua giọng kể của bà, một thế giới diệu kì với cô Tấm, chàng Thạch Sanh, ông bụt, bà tiên hiện lên thật sống động. Những câu chuyện cổ tích ấy đã đưa tôi vào giấc ngủ một cách dễ dàng và êm ả. Không chỉ thế, nhờ có nó mà tuổi thơ tôi thêm trọn vẹn và ý nghĩa. Những ngày hè, gió từ chiếc quạt điện làm sao sánh nổi với gió từ tay bà quạt mát, sợ làm tôi thức giấc, bà cứ quạt đều đều, chẳng sợ mỏi, sợ mệt. Nhớ những lần bị bố mẹ quở trách, tôi đều lén sang kể và sụt sùi khóc với bà. Bà chỉ nhẹ nhàng ôm tôi vào lòng, vỗ vỗ lưng như khi tôi còn thơ bé. Tất cả giận hờn, uất ức cứ thế mà tan biến. Ở bên bà, tôi luôn cảm thấy bình yên đến lạ, vì có bà động viên, tôi như được tiếp thêm động lực để mạnh mẽ đối mặt với mọi thử thách, chông gai trên đường đời.</p><p></p><p>Qua những câu chuyện cùng lời bảo ban, dặn dò của bà, tôi đã có thêm bao bài học bổ ích. Bà luôn dạy tôi phải sống hiền lành, tử tế. Gieo nhân nào sẽ gặp quả nấy, người hiền lành sẽ gặp nhiều may mắn, người làm điều ác ắt sẽ bị trừng phạt. Tấm lòng của bà luôn bao dung, vị tha và độ lượng. Bà cũng luôn nhắc nhở tôi hãy biết yêu thương, sống chan hòa với mọi người, đồng cảm với những ai có số phận khổ đau, bất hạnh, đừng ngại ngần giúp đỡ khi thấy người khác gặp khó khăn. Vì vậy, hàng xóm lúc nào cũng yêu quý bà vì tấm lòng tốt bụng, nhân hậu.</p><p></p><p>Dù biết rằng cuộc đời ngắn ngủi, bà tôi một ngày nào đó cũng sẽ trở về với cát bụi nhưng tôi tin rằng hình bóng của bà sẽ mãi khắc sâu trong trái tim mình. Những bài học bà kể sẽ là hành trang theo tôi suốt cuộc đời, nhắc tôi kính trọng và biết ơn người bà yêu dấu.</p><p></p><p>st</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="ButNghien, post: 184651, member: 18"] [B]CẢM NGHĨ VÈ MẸ[/B] Mỗi lần lắng dịu con tim, nghe bồi hồi những câu thơ của Chế Lan Viên, tôi lại thao thức nhớ về mẹ, người đã giành cả cuộc đời cần mẫn, khó nhọc hi sinh vì tôi: “Con dù lớn vẫn là con của mẹ Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con.” Mẹ đã chắt từng giọt sữa ngọt thơm tình mẹ, chan chứa máu mồ hôi và nước mắt nuôi tôi lớn khôn. Trong trái tim nhỏ bé của mình, có lẽ mẹ chính là người thiêng liêng và ý nghĩa nhất với tôi. Mẹ tôi năm nay đã sống trọn bốn chục xuân của đất trời. Không còn ở cái tuổi hai mươi, những mẹ luôn suy nghĩ cởi mở và nhanh chóng hào nhập với tâm lí tuổi tôi, vì thế luôn rất hiểu và bên cạnh tôi mọi lúc. Mẹ cao dong dỏng, dáng người mẹ đẹp với cái cổ cao kiêu hãnh như đài hoa loa kèn. Đôi mắt mẹ dài màu nâu, đôi mắt tưởng như có thể thấu trọn cái tim non nớt, bé bỏng và cả những suy nghĩ thơ ngây trong đầu tôi. Mẹ luôn dùng đôi mắt bao dung, độ lượng để chăm sóc và giáo dục tôi nên người. Nụ cười mẹ sáng và tươi như ánh mặt trời, soi đường chỉ lối cho tôi ở mỗi chặng đường dù gian nan và khó khăn cỡ mấy. Có mẹ ở bên tôi như được tiếp thêm sức mạnh, mẹ là ánh sáng bất diệt trong lòng tôi. Mẹ tôi là người ôn hòa, cởi mở và độ lượng. Mẹ nói, sự tha thứ, lòng bao dung và độ lượng sẽ cởi trói cho tâm hồn chật hẹp của ta khỏi những toan tính vị kỉ. Vậy nên, mẹ cho tôi những gì tưởng như ngọt ngào, đẹp đẽ và cao thượng nhất của tình mẫu tử. Làng trên xóm dưới, công việc nhà ai mẹ có điều kiện giúp đỡ, luôn hết mình, vì thế mà bà con xóm dưới rất yêu quý và tôn trọng mẹ tôi. Nhớ những sáng mùa đông, tôi còn cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp, mẹ đã lọ mọ dậy từ 5h sáng để chuẩn bị bữa sáng cho gia đình. Những bát cơm nóng hổi,những bát cháo thịt ngọt thương tình mẹ, những tô phở mới trong trẻo, thơm ngát hương tình quê làm sao. Tôi lại như được ấm lòng hơn trong tình yêu ấy. Mẹ quả là người phụ nữ Việt Nam, mang vẻ đẹp rất Á Đông, rất nền nã và thi vị. Tuy là người của nhiều thập kỉ đã qua nhưng mẹ vẫn mang những suy nghĩ tích cực, hiện đại và mới mẻ chứ không còn gò khuôn, lạc hậu như trước. chính vì thế trong tính cách, phong thái của mẹ luôn là sự hòa quyện hài hòa, thống nhất giữa cổ điển và hiện đại, giữa dông và tây. Chính vì thế mẹ như bác sĩ tâm lí của tôi vậy, luôn cho tôi những lời khuyên chân thành, đằm thắm. Cho tôi một sự giáo dục đầy đủ, trọn vẹn như chính vẻ đẹp tâm hồn mẹ vậy. Hồi nhỏ tôi nhớ có lần, mẹ cùng tôi tập xe tôi đã sơ ý làm mẹ bị thương và để lại vết sẹp trên tay. Tới tận bây giờ nó vẫn còn, nó nhắc tôi một tuổi thơ êm đềm, thơ dại và tinh nghịch khi có mẹ ở bên. Những tháng năm dầm mưa, dãi nắng, mẹ chèo lái, bươn chải nuôi tôi bằng tất cả dòng máu nóng của mình. Mỗi lần nhìn sâu vào những nếp nhăn của mẹ, tôi thấy hiện lên những yêu thương, những trăn trở, lo lắng ấy vẫn cứ theo tôi suốt cả một đời, chưa bao giờ nguội tắt. Đến cả khi đã lớn tưởng như con chim non có thể tung cánh trên bầu trời của riêng mình, tôi bỗng chợt nhận ra, vùng trời của tôi, cả khi biết bay và khi đang học bay cớ sao lại bình yên như vậy, hóa ra là nhờ có mẹ luôn sát cánh, luôn âm thầm lặng lẽ ở bên. Đau nỗi đau của tôi, cùng cười cùng khóc với những đau khổ và niềm vui tôi có được. Ôi, người mẹ, người cho tôi sự sống quý giá như tôi đang được hưởng, con cảm ơn và xin lỗi mẹ rất nhiều. Mẹ là ánh sáng đêm soi đời con những lúc tăm tối nhất, là ngọn lửa hồng làm ấm những đêm đông, là tia nắng mai chan chứa mật ngọt và năng lượng để sợ con đuối sức trên đường dài. Con dù lớn, nhưng những tháng năm đơn thuần và non nớt ấy của con sao đong đầy, đo đếm được những giọt nước mắt, những giọt máu, mồ hôi và tình yêu mẹ chảy trong huyết quản cho con. [B]CẢM NGHĨ VỀ BÀ[/B] Mỗi chúng ta khi sinh ra đều được chào đón trong vòng tay yêu thương của gia đình. Nếu như ba mẹ là người nuôi nấng, chăm sóc, dạy dỗ, bảo ban ta nên người thì ông bà lại đem đến cho ta một sự che chở, một tình thương ấm áp, gần gũi. Tuổi thơ của mỗi người hẳn đều gắn liền với những câu chuyện cổ tích bà kể, những lời bảo ban nhẹ nhàng của ông. Đối với tôi, bà là người để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc nhất. Bà đã đến cái tuổi gần đất xa trời, thế nhưng sự minh mẫn của bà làm cho người khác luôn phải ngưỡng mộ. Làn da bà nhăn nheo, điểm những chấm đồi mồi. Cái làn da ấy, bàn tay cùng những vết chân chim trên khóe mắt cho tôi thấy bà đã một đời tảo tần, hi sinh, vất vả vì gia đình. Giờ đây, ở cái tuổi lẽ ra phải được an hưởng tuổi già, bà vẫn không thôi suy nghĩ, lo lắng cho con cho cháu. Mái tóc hoa râm nhuốm màu thời gian, đã chịu đựng bao nắng mưa, bão gió của cuộc đời. Đôi mắt bà vẫn sáng một cách lạ kì, nhìn đôi mắt bà, tôi có thể cảm nhận tình yêu thương vô bờ bến mà bà dành cho chúng tôi, một cái nhìn trìu mến và đầy ấm áp. Miệng bà tuy móm mém nhưng khi cười vẫn thật hiền từ, nhân hậu. Tuổi thơ của tôi phần lớn đều ở bên bà. Bố mẹ đi vắng, một tay bà thu vén, quán xuyến nhà cửa. Hằng ngày, bà thay bố mẹ đưa tôi đi học, đón tôi về. Những món ăn bà làm luôn có sức hấp dẫn đặc biệt với tôi. Tuy nó chỉ là những món ăn dân dã, truyền thống nhưng tôi có thể cảm nhận được tất cả sự đảm đang cùng tình yêu thương của bà. Mỗi tối trước khi đi ngủ, bà đều kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích. Qua giọng kể của bà, một thế giới diệu kì với cô Tấm, chàng Thạch Sanh, ông bụt, bà tiên hiện lên thật sống động. Những câu chuyện cổ tích ấy đã đưa tôi vào giấc ngủ một cách dễ dàng và êm ả. Không chỉ thế, nhờ có nó mà tuổi thơ tôi thêm trọn vẹn và ý nghĩa. Những ngày hè, gió từ chiếc quạt điện làm sao sánh nổi với gió từ tay bà quạt mát, sợ làm tôi thức giấc, bà cứ quạt đều đều, chẳng sợ mỏi, sợ mệt. Nhớ những lần bị bố mẹ quở trách, tôi đều lén sang kể và sụt sùi khóc với bà. Bà chỉ nhẹ nhàng ôm tôi vào lòng, vỗ vỗ lưng như khi tôi còn thơ bé. Tất cả giận hờn, uất ức cứ thế mà tan biến. Ở bên bà, tôi luôn cảm thấy bình yên đến lạ, vì có bà động viên, tôi như được tiếp thêm động lực để mạnh mẽ đối mặt với mọi thử thách, chông gai trên đường đời. Qua những câu chuyện cùng lời bảo ban, dặn dò của bà, tôi đã có thêm bao bài học bổ ích. Bà luôn dạy tôi phải sống hiền lành, tử tế. Gieo nhân nào sẽ gặp quả nấy, người hiền lành sẽ gặp nhiều may mắn, người làm điều ác ắt sẽ bị trừng phạt. Tấm lòng của bà luôn bao dung, vị tha và độ lượng. Bà cũng luôn nhắc nhở tôi hãy biết yêu thương, sống chan hòa với mọi người, đồng cảm với những ai có số phận khổ đau, bất hạnh, đừng ngại ngần giúp đỡ khi thấy người khác gặp khó khăn. Vì vậy, hàng xóm lúc nào cũng yêu quý bà vì tấm lòng tốt bụng, nhân hậu. Dù biết rằng cuộc đời ngắn ngủi, bà tôi một ngày nào đó cũng sẽ trở về với cát bụi nhưng tôi tin rằng hình bóng của bà sẽ mãi khắc sâu trong trái tim mình. Những bài học bà kể sẽ là hành trang theo tôi suốt cuộc đời, nhắc tôi kính trọng và biết ơn người bà yêu dấu. st [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Phổ Thông
Ngữ văn THPT
Văn 10
Chân Trời Sáng Tạo - Ngữ văn 10
Làm văn 10 - Chân trời sáng tạo
Phát biểu cảm nghĩ về một người thân yêu (bài văn hay lớp 10)
Top