Bùi Khánh Thu
Member
- Xu
- 25,443
Ai trong chúng ta hẳn đều có cho mình một kỷ niệm khó quên về buổi đầu tiên đến trường, cột mốc đặc biệt đánh dấu cuộc đời học sinh của mỗi người. Và Thanh Tịnh cũng vậy, ông đã miêu tả, tái hiện lại thứ cảm xúc trong trẻo của mình ngày hôm đó qua trang viết “Tôi đi học”, có thể nói, qua những cảm xúc mơn man, những kỷ niệm của cậu bé trong tác phẩm, Thanh Tịnh đã nói thay tất cả chúng ta cái cảm xúc kỳ diệu của buổi đầu ấy.Cùng mình tìm hiểu về bài này nhé
ĐỌC HIỂU TÔI ĐI HỌC CỦA THANH TỊNH
I. Đọc – hiểu chú thích:
– Thanh Tịnh (1911 – 1988), quê Thừa Thiên – Huế. Ông là nhà văn tiêu bieur của nèn văn học Việt Nam thế kỷ XX. Những sáng tác của Thanh Tịnh toát lên vẻ đằm thắm, tình cảm trong trẻo, êm dịu.
2. Tác phẩm:
– Xuất xứ: “Tôi đi học” là truyện ngắn in trong tập Quê mẹ, xuất bản năm 1941
– Bố cục 3 phần:
+ Phần 1: Từ đầu văn bản đến “…. lướt ngang trên ngọn núi.”: Tâm trạng, cảm xúc của nhân vật “tôi” trên đường từ nhà tới trường.
+ Phần 2: từ tiếp cho đến “xa nhà hay xa mẹ tôi chút nào hết.”: Tâm trạng cảm xúc của nhân vật khi đứng trước sân trường.
+ Phần 3: Còn lại: Dòng tâm trạng, cảm xúc của nhân vật tôi khi bước vào lớp học và bắt đầu tiết học mới.
– Nội dung:
+ Tóm tắt: ôi đi học được bố cục theo dòng hồi tưởng của nhân vật “tôi” về những kỉ niệm buổi tựu trường. Đó là cảm giác náo nức, hồi hộp, ngỡ ngàng với con đường, bộ quần áo, quyển vở mới, với sân trường, với các bạn; cảm giác vừa xa lạ vừa gần gũi với mọi vật, vừa ngỡ ngàng vừa tự tin và vừa nghiêm trang vừa xúc động bước vào giờ học đầu tiên.
+ Ý nghĩa: Trong cuộc đời mỗi chúng ta, kỉ niệm trong sáng của tuổi học trò, nhất là buổi tựu trường đầu tiên thường được ghi nhớ mãi. Thanh Tịnh đã diễn tả tinh tế cảm xúc này qua dòng cảm nghĩ trong trẻo của nhân vật “tôi” về những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học.
II. Đọc – hiểu văn bản:
1. Những liên tưởng về ngày đầu tiên đi học:
– Biến chuyển của cảnh vật sang thu: Cuối thu, thời điểm tựu trường. cảnh thiên nhiên với lá rụng nhiều, mây bàng bạc khiến lòng người nhẹ nhàng mà bồi hồi nhớ lại
– Hình ảnh những em bé núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đến trường,…
⇒ gợi nhớ, cơ sở liên tưởng tương đồng tự nhiên.
2. Diễn biến của nhân vật tôi trong ngày đầu tien đến trường:
a. Tâm trạng khi cùng mẹ đi trên đường đến trường:
– Cảnh vật, con đường vốn rất quen nhưng lần này cảm thấy lạ.
– Tự cảm thấy có sự thay đổi lớn trong lòng mình, cảm thấy trang trọng, đứng đắn hơn.
– Bỡ ngỡ, lúng túng.
⇒ Từ ngữ gợi tả, nghệ thuật so sánh, chọn lọc chi tiết tiêu biểu, cụ thể: tâm trạng bỡ ngỡ của “tôi” trong bổi tựu trường đầu tiên.
b. Khi đứng giữa sân trường và nghe gọi tên vào lớp học:
– Không khí của ngày hội tựu trường: náo nức, vui vẻ nhưng cũng rất trang trọng.
– Cảm thấy nhỏ bé so với trường , lo sợ vẩn vơ.
– Hồi hộp, lo sợ chờ nghe gọi tên mình.
– Khi sắp vào lớp học thì lo sợ, bật khóc.
⇒ Diễn tả sinh động tâm trạng của nhân vật “tôi” với từng cung bậc, cảm xúc, có nhiều trạng thái cảm xúc đối lập, tâm trạng phức tạp.
c. Tâm trạng khi ngồi trong lớp học
– Cảm thấy vừa xa lạ, vừa gần gũi với mọi vật, với nguời bạn ngồi bên …
+ Làm quen, tìm hiểu phòng học, bàn ghế, … → thấy quyến luyến.
⇒ Tâm trạng, cảm giác của nv “tôi” khi ngồi trong lớp học, đón nhận giờ học đầu tiên hợp tự nhiên, sinh động, hấp dẫn.
3. Hình ảnh những người lớn:
– Ông đốc: hình ảnh một người thầy, một người lãnh đạo rất hiểu tâm lý trẻ, hiền từ, bao dung …
– Thầy giáo trẻ vui vẻ, giàu lòng yêu thương
⇒ Thể hiện rõ trách nhiệm, tấm lòng của gia đình, nhà trường đối với thế hệ trẻ, đồng thời yạo môi trường giáo dục thân thiện, là nguồn nuôi dưỡng tâm hồn các em.
III. Tổng kết:
1. Nội dung:
– Dòng hồi tưởng của nhân vật “tôi” trong những ngày đầu đến trường. Những kỉ niệm trong sáng của tuổi học trò nhất là buổi tựu trường đầu tiên thường được ghi nhớ mãi. Truyện kết thúc tự nhiên, khép lại bài văn nhưng mở ra một bầu trời mới, một khoảng không gian mới, tình cảm mới.
2. Nghệ thuật
– Miêu tả tinh tế, chân thật diễn biến tâm trạng của ngày đầu tiên đi học.
– Sử dụng ngôn ngữ giàu yếu tố biểu cảm, hình ảnh so sánh độc đáo ghi lại dòng liên tưởng, hồi tưởng của nhân vật tôi.
– Giọng điệu trữ tình, trong sáng.
Truyện ngắn Tôi đi học được bố cục theo dòng hồi tưởng của nhân vật tôi, với giọng văn nhẹ nhàng, có sự kết hợp hài hoà giữa tự sự với miêu tả và biểu cảm, Thanh Tịnh đã chạm đến được trái tim mọi người bằng sự chân thành và tinh tế của mình. “Tôi đi học” hẳn sẽ sống mãi trong lòng bạn đọc, những người biết trân trọng quá khứ, yêu quý những kỷ niệm đáng quý của tuổi thơ. Hy vọng tài liệu trên giúp ích được các bạn. Chúc các bạn thành công.
Nguồn: Sưu tầm
ĐỌC HIỂU TÔI ĐI HỌC CỦA THANH TỊNH
I. Đọc – hiểu chú thích:
– Thanh Tịnh (1911 – 1988), quê Thừa Thiên – Huế. Ông là nhà văn tiêu bieur của nèn văn học Việt Nam thế kỷ XX. Những sáng tác của Thanh Tịnh toát lên vẻ đằm thắm, tình cảm trong trẻo, êm dịu.
2. Tác phẩm:
– Xuất xứ: “Tôi đi học” là truyện ngắn in trong tập Quê mẹ, xuất bản năm 1941
– Bố cục 3 phần:
+ Phần 1: Từ đầu văn bản đến “…. lướt ngang trên ngọn núi.”: Tâm trạng, cảm xúc của nhân vật “tôi” trên đường từ nhà tới trường.
+ Phần 2: từ tiếp cho đến “xa nhà hay xa mẹ tôi chút nào hết.”: Tâm trạng cảm xúc của nhân vật khi đứng trước sân trường.
+ Phần 3: Còn lại: Dòng tâm trạng, cảm xúc của nhân vật tôi khi bước vào lớp học và bắt đầu tiết học mới.
– Nội dung:
+ Tóm tắt: ôi đi học được bố cục theo dòng hồi tưởng của nhân vật “tôi” về những kỉ niệm buổi tựu trường. Đó là cảm giác náo nức, hồi hộp, ngỡ ngàng với con đường, bộ quần áo, quyển vở mới, với sân trường, với các bạn; cảm giác vừa xa lạ vừa gần gũi với mọi vật, vừa ngỡ ngàng vừa tự tin và vừa nghiêm trang vừa xúc động bước vào giờ học đầu tiên.
+ Ý nghĩa: Trong cuộc đời mỗi chúng ta, kỉ niệm trong sáng của tuổi học trò, nhất là buổi tựu trường đầu tiên thường được ghi nhớ mãi. Thanh Tịnh đã diễn tả tinh tế cảm xúc này qua dòng cảm nghĩ trong trẻo của nhân vật “tôi” về những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học.
II. Đọc – hiểu văn bản:
1. Những liên tưởng về ngày đầu tiên đi học:
– Biến chuyển của cảnh vật sang thu: Cuối thu, thời điểm tựu trường. cảnh thiên nhiên với lá rụng nhiều, mây bàng bạc khiến lòng người nhẹ nhàng mà bồi hồi nhớ lại
– Hình ảnh những em bé núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đến trường,…
⇒ gợi nhớ, cơ sở liên tưởng tương đồng tự nhiên.
2. Diễn biến của nhân vật tôi trong ngày đầu tien đến trường:
a. Tâm trạng khi cùng mẹ đi trên đường đến trường:
– Cảnh vật, con đường vốn rất quen nhưng lần này cảm thấy lạ.
– Tự cảm thấy có sự thay đổi lớn trong lòng mình, cảm thấy trang trọng, đứng đắn hơn.
– Bỡ ngỡ, lúng túng.
⇒ Từ ngữ gợi tả, nghệ thuật so sánh, chọn lọc chi tiết tiêu biểu, cụ thể: tâm trạng bỡ ngỡ của “tôi” trong bổi tựu trường đầu tiên.
b. Khi đứng giữa sân trường và nghe gọi tên vào lớp học:
– Không khí của ngày hội tựu trường: náo nức, vui vẻ nhưng cũng rất trang trọng.
– Cảm thấy nhỏ bé so với trường , lo sợ vẩn vơ.
– Hồi hộp, lo sợ chờ nghe gọi tên mình.
– Khi sắp vào lớp học thì lo sợ, bật khóc.
⇒ Diễn tả sinh động tâm trạng của nhân vật “tôi” với từng cung bậc, cảm xúc, có nhiều trạng thái cảm xúc đối lập, tâm trạng phức tạp.
c. Tâm trạng khi ngồi trong lớp học
– Cảm thấy vừa xa lạ, vừa gần gũi với mọi vật, với nguời bạn ngồi bên …
+ Làm quen, tìm hiểu phòng học, bàn ghế, … → thấy quyến luyến.
⇒ Tâm trạng, cảm giác của nv “tôi” khi ngồi trong lớp học, đón nhận giờ học đầu tiên hợp tự nhiên, sinh động, hấp dẫn.
3. Hình ảnh những người lớn:
– Ông đốc: hình ảnh một người thầy, một người lãnh đạo rất hiểu tâm lý trẻ, hiền từ, bao dung …
– Thầy giáo trẻ vui vẻ, giàu lòng yêu thương
⇒ Thể hiện rõ trách nhiệm, tấm lòng của gia đình, nhà trường đối với thế hệ trẻ, đồng thời yạo môi trường giáo dục thân thiện, là nguồn nuôi dưỡng tâm hồn các em.
III. Tổng kết:
1. Nội dung:
– Dòng hồi tưởng của nhân vật “tôi” trong những ngày đầu đến trường. Những kỉ niệm trong sáng của tuổi học trò nhất là buổi tựu trường đầu tiên thường được ghi nhớ mãi. Truyện kết thúc tự nhiên, khép lại bài văn nhưng mở ra một bầu trời mới, một khoảng không gian mới, tình cảm mới.
2. Nghệ thuật
– Miêu tả tinh tế, chân thật diễn biến tâm trạng của ngày đầu tiên đi học.
– Sử dụng ngôn ngữ giàu yếu tố biểu cảm, hình ảnh so sánh độc đáo ghi lại dòng liên tưởng, hồi tưởng của nhân vật tôi.
– Giọng điệu trữ tình, trong sáng.
Truyện ngắn Tôi đi học được bố cục theo dòng hồi tưởng của nhân vật tôi, với giọng văn nhẹ nhàng, có sự kết hợp hài hoà giữa tự sự với miêu tả và biểu cảm, Thanh Tịnh đã chạm đến được trái tim mọi người bằng sự chân thành và tinh tế của mình. “Tôi đi học” hẳn sẽ sống mãi trong lòng bạn đọc, những người biết trân trọng quá khứ, yêu quý những kỷ niệm đáng quý của tuổi thơ. Hy vọng tài liệu trên giúp ích được các bạn. Chúc các bạn thành công.
Nguồn: Sưu tầm
Sửa lần cuối: