Những bài thơ viết về MẸ

small star

Moderator
Xu
94
Nhớ mẹ (thơ Trần Nhất Linh)

Bài thơ này tác giả muốn gửi tặng mẹ nhân ngày sinh nhật 10/12, để bày tỏ nỗi niềm của người con xa quê, xa tình thương của mẹ.

Ở phương xa con viết vài hàng chữ
Gởi chút lòng người con nhỏ xa quê
Mượn cây viết, thêm đôi tờ giấy trắng
Trải niềm riêng thương nhớ mẹ quê nhà.

Đã bốn năm, bốn mùa thu thay lá
Con một mình nơi đất khách xa xôi
Lặng lẽ đi trên đường đời xa lạ
Con ngàn lần gọi mãi tiếng "Mẹ ơi"

Mẹ có biết con xa nhà buồn lắm
Sống cuộc đời thiếu vắng tình mẹ cha
Con lạc loài trong biển người hờ hững
Lạnh cõi lòng, con khao khát tình thương.

Có nhiều lúc con tưởng chừng gục ngã
Thế mà lòng tự bảo phải đứng lên
Vì mẹ cha đã hy sinh tất cả
Đã cho con niềm kiêu hãnh làm người.

Mẹ ân cần chỉ bảo mọi nẻo đường
Dạy con hiểu đâu là ghềnh thác đổ
Đâu là đoạn đường trường đầy êm ả
Con phải biết trân trọng và vượt qua.

Lời mẹ dạy con gom nhặt - lưu giữ
Làm hành trang trong cuộc sống làm người
Mỗi tiếng nói, mỗi tình thương trao gởi
Con tâm thành cảm nhận lòng mẹ yêu.

Con thương mẹ cả một đời lam lũ
Tóc bạc màu vì ngày tháng trôi nhanh
Mỗi khi thấy con vui - mẹ hạnh phúc
Khi con buồn - mẹ chôn chặt niềm đau

Trời trở buốt, mưa đổ rào, lá rụng
Con giật mình thảng thốt nghĩ ngày mai
Ôi thời gian ...cúi xin người độ lượng
Cho tóc mẹ xanh lại tháng năm xa...
 
post-6-1202094691.jpg
 
Mẹ Là Nguồn Nước

Cả một đời cho con ôi tình Mẹ
Thật dạt dào như nước tự biển khơi
Sự hy sinh cao ngút tận mây Trời
Mênh mông quá lấy gì con đo được.


Mỗi Xuân qua nhìn Mẹ con thầm ước
Má thắm tươi và đừng nhạt màu môi
Tóc đen tuyền đừng điểm trắng lệch ngôi
Để con vui ngỡ Mẹ còn mạnh mãi.


Nhưng thời gian đâu dễ gì níu lại
Mẹ bây giờ đã ốm yếu hơn nhiều
Từng bước đi chậm chạp thật liêu xiêu
Trông mòn mỏi khác gì cành liễu rũ.


Bố mất đi Mẹ luôn hằng ấp ủ
Chắt chiu ân tình một dạ sắt son
Phụng dưỡng Bà dạy dỗ cả đàn con
Là gương sáng để con hằng dõi bước.


Thương yêu con lòng Mẹ đầy mơ ước
Mong cho con hạnh phúc được vẹn toàn
Để lòng Mẹ luôn cảm thấy hỷ hoan
Con của Mẹ mọi bề đều tốt cả.


Đừng như Mẹ bao tủi hờn vật vã
Theo tháng ngày thương nhớ ngập đầy vơi
Tô điểm đời bằng những hạt châu rơi
Tuổi xanh nhạt khóc chồng sầu gối lẻ.


Mẹ yêu hỡi lắng nghe con thỏ thẻ
Mẹ là nắng sưởi ấm cõi lòng con
Là mùa Xuân tô sắc thắm ươm tròn
Con khắc khoải mong về bên gối Mẹ


Ở xa xôi nhớ Mẹ con gọi khẽ
Mẹ của con ôi thương quá Mẹ ơi
Từng đêm ngày con cầu khẩn ơn Trời
Cho Mẹ mãi sống hoài lâu trăm tuổi.

Uyên Phương Minh Nguyệt
 
Nhớ Mẹ

Buồn hay vui, con cũng đã quay về
Đi lẫn vào dòng người vừa tan tầm Máy Dệt
Những hạt bông trên áo quần, trên tóc
Ai thì không nhận ra, con thì con nhận ra
Vì ngày xưa khi tan tầm về nhà
Mẹ cũng có những hạt bông như thế
Và thời gian - khi con còn bé
được chia theo thời gian của mẹ, thành ca sáng, ca chiều, ca đêm
Và căn bệnh đầu tiên mà con biết, là từ mẹ: bệnh tim
Vì thế, khi thấy con làm thơ, mẹ buồn nhưng chẳng nói
Giữa nghề dệt ngôn từ với nghề dệt vải
Mẹ biết, chọn nghề gì con cũng gặp gian nan
Giờ thì muộn rồi. Ca sáng vừa tan
Những người thợ ra về - những hạt bông trên áo quần, trên tóc...
Bốn mươi năm... ngỡ có gì đâu khác?
Chỉ mẹ đã không còn. Và con lại bệnh tim...

Bế Kiến Quốc
 
Về với mẹ

images40616_so%2026%20tr%2035.jpg


Bồi hồi nhớ mẹ nhớ quê
Lời ru xưa vẫn đi về chiêm bao
“Con cò đẫu cọc cầu ao”
Đào chua sung chát cồn cào lệ rời
Bữa cơm rau muống mùng tơi
Cà chua muối mặn mẹ ngồi nhìn con
Dây bầu đeo quả bầu non
Mớ tôm mớ tép bán bòn cưu mang
Lê la con tựa cổng làng
Mẹ về bẻ củ khoai lang chia quà
Nắng mưa trắng tóc mẹ già
Lớn lên bỏ cửa bỏ nhà con đi
Chảy xuôi nước mắt thôi thì...
Gồng con gánh cháu quản chi nặng nề
Mai ngày mẹ đón con về
Trứng gà mẹ đợi, cơm quê mẹ phần.

Hoàng Ngọc Lập
 
Mẹ Ơi, Đời Mẹ

Mẹ ơi, đời mẹ khổ nhiều
Trách đời, mẹ giận bao nhiêu cho cùng
Mà lòng yêu sống lạ lùng
Mẹ không phút nản thương chồng, nuôi con.
"Đắng cay ngậm quả bồ hòn,
Ngậm lâu hoá ngọt!" Mẹ còn đùa vui!
Sinh con mẹ đã sinh đời
Sinh ra sự sống, mẹ ngồi chán sao?
Quanh năm có nghỉ ngày nào!
Sớm khuya làm lụng người hao mặt gầy.
Rét đông đi cấy đi cày
Nóng hè bãi cát, đường lầy đội khoai.
Bấu chân khỏi ngã dốc nhoài
Những chiều gánh nước gặp trời đổ mưa.
Giận thầy, mẹ chẳng nói thưa,
Vỉa câu chua chát lời thơ truyện Kiều.
Cắn răng bỏ quá trăm điều
Thuỷ chung vẫn một lòng yêu đời này.
Mẹ là tạo hoá tháng ngày
Làm ra ngày tháng sâu dày đời con.


Sưu tầm:::Huy Cận:::
 
Nhớ Mẹ

dtoan1d1.jpg


Chợt nghe vọng tiếng ầu ơ
Lòng ta chùng lại tuổi thơ hiện về.
Tỉnh đi em những cơn mê
Ðể nghe thơ thẩn vỗ về tiếng ru.

Ầu ơ ... Trong những chiều Thu
Ðong đưa tiếng võng ai ru dịu dàng.
Bên đời có trẻ đi hoang
Nhặt vài ba chiếc lá vàng cô đơn
Quên đi dăm nỗi tủi hờn
Gởi về cho Mẹ vạn lời nhớ thương.

Giờ chắc tóc mẹ bạc sương !?
Giờ trong mắt mẹ có vương bùi ngùi !?
Giờ rằng biết mẹ còn vui !?
những ngày tịnh độ cuối đời phù vân.
Giờ chắc mẹ đã ân cần
sớm chiều kinh kệ vui thân, vui đời ......

Con đây lòng vẫn ngậm ngùi
Viết dâng về mẹ đôi điều nhớ thương
Bao giờ con hết vấn vương......



Sưu tầm
 
Thương Gửi Mẹ

Con chỉ ước con được là thi sĩ
Đem tâm tình đan kết lại thành thơ
Dù lời thơ còn thật quá dại khờ
Nhưng gói trọn tấm lòng con trong đó.
Có những điều dùng lời quả thật khó,
Biết nói gì để Mẹ hiểu lòng con...
Theo tuổi ta, Mẹ sắp sáu mươi tròn,
Nhưng con đã làm gì đền ơn Mẹ
Tình mẹ thương con thật nhiều vô kể:
Những buổi sớm khuya thức trắng thâu đêm,
Lo lắng cho con giấc ngủ êm đềm
Đến bữa cơm gia đình đầy ấm cúng.
Rồi những buổi sớm Đông, trời lạnh cóng
Hay ban khuya, trời trĩu nặng mù sương,
Mẹ thương con, ra đón tận ngoài đường
Mặc giá rét, tuyết băng ngập đầy lối
Rồi những buổi Mẹ thức giấc nửa tối
Vào từng phòng để săn sóc cho con...
Mẹ ban cho những tiếng cười tươi, giòn,
Những mật ngọt, hương thơm, cùng ánh sáng...
Biết làm gì để thật xứng đáng
Với tấm lòng của Mẹ quá bao la
Cứ mỗi ngày qua, Mẹ lại thêm già
Con bất hiếu chẳng làm chi đỡ Mẹ
Dù vẫn biết Mẹ thương con chẳng kể
Nhưng trong lòng, con vẫn thấy nao nao
Con chỉ ước học thật giỏi, điểm cao
Làm quà tặng để kính dâng lên Mẹ..
.
__________________

Sưu tầm
 
Tiết thanh minh

Con về thăm mẹ hôm nay,
Lòng con lại nhớ những ngày tuổi thơ.
Mẹ nuôi ăn học bấy giờ,
Bát cơm manh áo đơn sơ mẹ dùng.
Lưng cơm độn ,trộn muối vừng,
Bao năm khốn khó ,mẹ từng đã qua.
Hôm nay về tại quê nhà,
Thắp hương mộ mẹ ,lệ nhòa mắt con.
Lời ru của mẹ mãi còn,
Chúng con vái lậy ,vong hồn mẹ đây.
Cha mẹ dạy bảo chúng con ,
Ở đời phải sống ,biết ngưòi biết ta.
Các con phải sống thuận hòa,
Chớ có gian dối ,kẻo mà lâm nguy.
Học tập thì phải ngẫm suy,
Kính trên, nhường dưới, con ghi trong lòng.
Anh em va chạm rồi xong,
Chớ để trong lòng, cha mẹ xót xa.
Làm con kính mẹ, kính cha,
Quý ông ,quý bà,quý cả cậu cô.
Nhớ lời dạy của Bác Hồ,
"Cần kiệm liêm chính ",con thời chớ quên.
Bà con hàng xóm đôi bên,
Con phải lễ phép ,chớ nên coi thường.
Cha mẹ là một tấm gương,
Soi sáng suốt cả chặng đưòng con đi.
Chúng con luôn nhớ khác ghi​
.


thanhmai
 
Mẹ Là Nguồn Nước

Cả một đời cho con ôi tình Mẹ
Thật dạt dào như nước tự biển khơi
Sự hy sinh cao ngút tận mây Trời
Mênh mông quá lấy gì con đo được.


Mỗi Xuân qua nhìn Mẹ con thầm ước
Má thắm tươi và đừng nhạt màu môi
Tóc đen tuyền đừng điểm trắng lệch ngôi
Để con vui ngỡ Mẹ còn mạnh mãi.


Nhưng thời gian đâu dễ gì níu lại
Mẹ bây giờ đã ốm yếu hơn nhiều
Từng bước đi chậm chạp thật liêu xiêu
Trông mòn mỏi khác gì cành liễu rũ.


Bố mất đi Mẹ luôn hằng ấp ủ
Chắt chiu ân tình một dạ sắt son
Phụng dưỡng Bà dạy dỗ cả đàn con
Là gương sáng để con hằng dõi bước.


Thương yêu con lòng Mẹ đầy mơ ước
Mong cho con hạnh phúc được vẹn toàn
Để lòng Mẹ luôn cảm thấy hỷ hoan
Con của Mẹ mọi bề đều tốt cả.


Đừng như Mẹ bao tủi hờn vật vã
Theo tháng ngày thương nhớ ngập đầy vơi
Tô điểm đời bằng những hạt châu rơi
Tuổi xanh nhạt khóc chồng sầu gối lẻ.


Mẹ yêu hỡi lắng nghe con thỏ thẻ
Mẹ là nắng sưởi ấm cõi lòng con
Là mùa Xuân tô sắc thắm ươm tròn
Con khắc khoải mong về bên gối Mẹ


Ở xa xôi nhớ Mẹ con gọi khẽ
Mẹ của con ôi thương quá Mẹ ơi
Từng đêm ngày con cầu khẩn ơn Trời
Cho Mẹ mãi sống hoài lâu trăm tuổi.

__________________________________


Uyên Phương Minh Nguyệt
 
Tình mẹ

Dù con đếm được cát sông
Nhưng không đếm được tấm lòng mẹ yêu
Dù con đo được sớm chiều
Nhưng không đo được tình yêu mẹ hiền

Dù con đi hết trăm miền
Nhưng tình của mẹ vẫn liền núi non
Dù con cản được sóng cồn
Nhưng không ngăn được tình thương mẹ dành

Dù con đến được trời xanh
Nhưng không đến được tâm hành mẹ đi
Dù con bất hiếu một khi
Tình thương mẹ vẫn thầm thì bên con

Dù cho con đã lớn khôn
Nhưng tình mẹ vẫn vuông tròn trước sau.
Ôi tình mẹ tợ trăng sao
Như hoa hồng thắm một mầu thủy chung

Tình của mẹ lớn khôn cùng
Bao dung vạn loại dung thông đất trời.
Ôi tình mẹ đẹp tuyệt vời
Làm con hiếu thảo trọn đời khắc ghi!

Sưu tầm
 
Bài Viết Về Mẹ

Trời cuối năm rồi gió bấc thổi từng cơn
con lại muốn viết những dòng về mẹ
như câu chuyện tình con chưa được kể
Vẫn ôm trong lòng thao thức với thời gian
bảy lượt xuân về con xa mẹ bảy năm
mái tóc mẹ nỗi u hoài nhuộm bạc

Từ tháng Giêng ngày buồn qua tháng Chạp
có ngày nào mẹ không nhớ thương con
có những đau thương những nỗi u buồn
nước mắt mẹ chảy dài theo năm tháng

Thuở truân chuyên nhiều hơn thời sung sướng
suốt cuộc đời mấy lúc mẹ thảnh thơi
con lớn không rồi mẹ vẫn khổ mẹ ơi
bảy tám đưá con như đàn chim bạt gió

Mấy cuộc biển dâu trút lên đời bão tố
mẹ oằn mình chở hết nỗi khổ đau
ngày quê hương tang tóc ấy thảm sầu (*)
trên thân mẹ máu loang hòa nước mắt
cơ nghiệp tan hoang mưa vùi sóng dập
mẹ dắt đàn con đi tìm lại cuộc đời

Hai mươi năm lòng mẹ không nguôi
trông về quê xa mẹ buồn đau quặn
thương những đứa con ngày mưa tháng nắng
núm ruột nào khi cắt không đau

Mấy thuở hàn vi hoạn nạn cơ cầu
mẹ nuôi chúng con rỡ ràng không lớn
bây giờ chúng con mỗi người một chốn
mẹ hoài hoài khóc nhớ khóc thương

Ngoài bảy mươi chưa hết nỗi đoạn trường
đau thương chất lên tuổi già sức yếu
mẹ lại sống những tháng ngày túng thiếu
lại nhớ thương trông ngóng từng ngày

Mẹ chắt chiu dành dụm trong tay
từng đồng bạc để nuôi con cải tạo
con ngồi trong bốn bức tường trâng tráo
từng đêm dài tiếng mẹ vọng yêu thương

Mẹ ơi, chiều nay gió bấc thổi từng cơn
con muốn viết cả tấm lòng về mẹ.


Song Nhị
 
Mẹ

Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ
Đỗ Trung Quân - 1986


Con sẽ không đợi một ngày kia
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
ai níu nổi thời gian?
ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.

Con sẽ không đợi một ngày kia
có người cài cho con lên áo một bông hồng
mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng
hoa đẹp đấy - cớ sao lòng hoảng sợ?
Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Những bài thơ chất ngập tâm hồn
đau khổ - chia lìa - buồn vui - hạnh phúc
Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác
mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ
ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ
giọt nước mắt già nua không ứa nổi
ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
mấy kẻ đi qua
mấy người dừng lại?
Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
ta vẫn vô tình
ta vẫn thản nhiên?

Hôm nay...
anh đã bao lần dừng lại trên phố quen
ngã nón đứng chào xe tang qua phố
ai mất mẹ?
sao lòng anh hoảng sợ
tiếng khóc kia bao lâu nữa
của mình?
Bài thơ này xin thắp một bình minh
trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối
bài thơ như một nụ hồng
Con cài sẵn cho tháng ngày
sẽ tới !


Đỗ Trung Quân:::
 
Thơ về mẹ!

Tôi muốn dệt những vần thơ về mẹ
Ðể đọc lên cho nước mắt trào rơi
Vì có gì đẹp đẽ nhất trên đời
Thiêng liêng nhất phải chăng là tình mẹ.

Những kỷ niệm xa xưa còn lưu dấu
Chiếc nôi êm tôi ngủ mẹ ngồi đưa
Hồn ca dao phảng phất giấc ban trưa
Mẹ tôi đã ru tôi vào sông núi.

Những miếng khoai tôi ăn tranh phần mẹ
Ðói năm nào ... khổ cực quá mẹ ơi
Mẹ cho con, mẹ nhịn, mẹ vẫn vui
Giờ nghĩ đến tôi buồn khôn xiết kể.

Nay dâng mẹ mấy vần thơ sầu muộn
Mẹ đi rồi ... kỷ niệm vẫn trong con
Trên thiên đàng con biết chắc mẹ còn
Theo sát bước chân con nơi trần thế.


Sưu tầm
 
Nhớ Mẹ

“Còn Cha ăn cơm với cá,
Không mẹ lót lá mà nằm.”
Mẹ ơi nay tới ngày rằm
Nhìn người báo hiếu con thầm lệ rơi
Mất cha chưa được lên mười
Mẹ thương con dại cuộc đời cút côi
Sớm hôm tần tảo ngược xuôi
Thân cò lặn lội nổi trôi giữa dòng
Đêm đêm mẹ nguyện thầm mong
Đàn con thơ dại gắng công học hành
Mai sau công toại nên danh
Mẹ đà mãn nguyện tâm thành ước mong
Mẹ nào quản ngại giá đông
Các con no ấm trong lòng Mẹ vui
Nhớ khi vấp ngã khóc vùi,
Mẹ luôn nâng đỡ ngọt bùi sớt chia
Nhiều khi trở giấc canh khuya
Con còn thấy Mẹ bên tia đèn mờ
Tóc xanh giờ đã bạc phơ
Vóc hình tiều tụy mắt mờ da nhăn
Thương Mẹ dòng lệ khó ngăn
Con nguyền ghi khắc công ân mẫu từ
Dần theo ngày tháng năm dư
Các con khôn lớn Mẹ chừ còn đâu
Trời tạo chi lắm bãi dâu
Nghìn thu xa Mẹ lòng sầu khôn nguôi
Ngày vui bên Mẹ mất rồi
Nhưng nhân ảnh Mẹ rạng ngời trong tâm
Nén nhang khấn nguyện âm thầm
Trước di ảnh Mẹ thành tâm hướng về
Lòng sầu giọt lệ ủ ê
Con cài hoa trắng nhớ về Mẹ yêu.


Sưu tầm
 
Xuân về nhớ mẹ

mecon2.jpg


Xuân lại đến, ta chẳng chờ chẳng đợi
Xuân bao lần, lặng lẽ âm thầm qua
Ðón xuân sang, không kẹo mứt bánh trà
Ðời viễn xứ, đón xuân về buồn bã.

Xuân đã đến, trời tuyết rơi tầm tã
Thay mai vàng khoe sắc nở đầy sân
Nhìn tuyết rơi, chợt thương nhớ bâng khuâng
Xuân bên mẹ ấm lòng đàn con trẻ.

Cha mất sớm, đời mẹ con cô lẽ
Mẹ tảo tần hôm sớm gánh oằn vai
Lo cho con ăn học sớm thành tài
Nào quản ngại thân dầm mưa dãi nắng.

Rồi những đêm, mẹ bên đèn thức trắng
May cho con quần áo đón xuân về
Bánh mứt mẹ làm, bày biện lê thê
Cho con trẻ hân hoan mừng năm mới.

Mùng một đến, xung xinh quần áo mới
Chúc thọ ông bà, mừng tuổi mẹ đầu năm.
Bàn thờ khói hương, mẹ khấn nguyện âm thầm
Mong con dại trưởng thành đời êm ấm.

Thời gian trôi trải bao nhiêu chìm đắm
Mình xa quê không có hẹn ngày về
Mẹ cùng con cất bước dạ tái tê
Tránh quỉ đỏ, tránh xa phường hung ác.

Bao xuân qua, đón xuân lòng tan nát
Xuân về đây nhưng bóng mẹ còn đâu
Chắp hai tay con thầm khấn nguyện cầu
Hương linh mẹ an nhàn miền cực lạc.

HL
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top