small star
Moderator
- Xu
- 94
Nhớ mẹ (thơ Trần Nhất Linh)
Bài thơ này tác giả muốn gửi tặng mẹ nhân ngày sinh nhật 10/12, để bày tỏ nỗi niềm của người con xa quê, xa tình thương của mẹ.
Ở phương xa con viết vài hàng chữ
Gởi chút lòng người con nhỏ xa quê
Mượn cây viết, thêm đôi tờ giấy trắng
Trải niềm riêng thương nhớ mẹ quê nhà.
Đã bốn năm, bốn mùa thu thay lá
Con một mình nơi đất khách xa xôi
Lặng lẽ đi trên đường đời xa lạ
Con ngàn lần gọi mãi tiếng "Mẹ ơi"
Mẹ có biết con xa nhà buồn lắm
Sống cuộc đời thiếu vắng tình mẹ cha
Con lạc loài trong biển người hờ hững
Lạnh cõi lòng, con khao khát tình thương.
Có nhiều lúc con tưởng chừng gục ngã
Thế mà lòng tự bảo phải đứng lên
Vì mẹ cha đã hy sinh tất cả
Đã cho con niềm kiêu hãnh làm người.
Mẹ ân cần chỉ bảo mọi nẻo đường
Dạy con hiểu đâu là ghềnh thác đổ
Đâu là đoạn đường trường đầy êm ả
Con phải biết trân trọng và vượt qua.
Lời mẹ dạy con gom nhặt - lưu giữ
Làm hành trang trong cuộc sống làm người
Mỗi tiếng nói, mỗi tình thương trao gởi
Con tâm thành cảm nhận lòng mẹ yêu.
Con thương mẹ cả một đời lam lũ
Tóc bạc màu vì ngày tháng trôi nhanh
Mỗi khi thấy con vui - mẹ hạnh phúc
Khi con buồn - mẹ chôn chặt niềm đau
Trời trở buốt, mưa đổ rào, lá rụng
Con giật mình thảng thốt nghĩ ngày mai
Ôi thời gian ...cúi xin người độ lượng
Cho tóc mẹ xanh lại tháng năm xa...
Bài thơ này tác giả muốn gửi tặng mẹ nhân ngày sinh nhật 10/12, để bày tỏ nỗi niềm của người con xa quê, xa tình thương của mẹ.
Ở phương xa con viết vài hàng chữ
Gởi chút lòng người con nhỏ xa quê
Mượn cây viết, thêm đôi tờ giấy trắng
Trải niềm riêng thương nhớ mẹ quê nhà.
Đã bốn năm, bốn mùa thu thay lá
Con một mình nơi đất khách xa xôi
Lặng lẽ đi trên đường đời xa lạ
Con ngàn lần gọi mãi tiếng "Mẹ ơi"
Mẹ có biết con xa nhà buồn lắm
Sống cuộc đời thiếu vắng tình mẹ cha
Con lạc loài trong biển người hờ hững
Lạnh cõi lòng, con khao khát tình thương.
Có nhiều lúc con tưởng chừng gục ngã
Thế mà lòng tự bảo phải đứng lên
Vì mẹ cha đã hy sinh tất cả
Đã cho con niềm kiêu hãnh làm người.
Mẹ ân cần chỉ bảo mọi nẻo đường
Dạy con hiểu đâu là ghềnh thác đổ
Đâu là đoạn đường trường đầy êm ả
Con phải biết trân trọng và vượt qua.
Lời mẹ dạy con gom nhặt - lưu giữ
Làm hành trang trong cuộc sống làm người
Mỗi tiếng nói, mỗi tình thương trao gởi
Con tâm thành cảm nhận lòng mẹ yêu.
Con thương mẹ cả một đời lam lũ
Tóc bạc màu vì ngày tháng trôi nhanh
Mỗi khi thấy con vui - mẹ hạnh phúc
Khi con buồn - mẹ chôn chặt niềm đau
Trời trở buốt, mưa đổ rào, lá rụng
Con giật mình thảng thốt nghĩ ngày mai
Ôi thời gian ...cúi xin người độ lượng
Cho tóc mẹ xanh lại tháng năm xa...