Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Nhạc Quốc tế
Nhạc Jazz - Lịch sử và các thời kỳ phát triển
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Hide Nguyễn" data-source="post: 20656" data-attributes="member: 6"><p>Gary Bartz - nghệ sĩ saxophone nhạc jazz giành giải Grammy tới New York lần đầu tiên năm 1958 để theo học Trường nhạc Julliard. "Đó là cơ hội rất thuận lợi cho âm nhạc tại New York, tại thời điểm kết thúc kỷ nguyên bebop", Bartz nói. "Charlie Parker đã qua đời 3 năm trước đây nhưng nhóm nhạc của Mile lại đang ở trong thời kỳ hoàng kim của nó, Monk giảm sút tại Five Spot, còn Ornette Coleman chỉ xuất hiện ở thị trấn...''.</p><p></p><p></p><p></p><p>Vào khoảng giữa thập niên 60, nghệ sĩ saxophone alto này bắt đầu biểu diễn khắp nơi trong thành phố với nhóm nhạc Max Roach/Abbey Lincoln và nhanh chóng xây dựng cho mình vị thế là một âm thanh alto đầy hứa hẹn. "Trong những ngày đó, chúng tôi thường tới một nơi tĩnh lặng trong nhiều tuần chỉ để tiếp tục làm âm nhạc", Gary nói. "Những điệu nhảy ponca như muốn xen vào mọi sinh hoạt của chúng tôi. Âm nhạc luôn xuất hiện trong tất cả, mọi người lúc nào cũng như gục xuống bởi sự cống hiến cho âm nhạc. Chúng tôi không hề nghĩ tới bản thân với những gì chúng tôi viết bởi sau tất cả, âm nhạc không thuộc về riêng ai. Nó thuộc về mọi người, về tất cả mọi người".</p><p></p><p>Với tiếng vang trong lần ra mắt đầu tiên ở New York, Bartz nhanh chóng gia nhập nhóm Jazz Messengers của Art Blakey. Cha mẹ Gary có riêng một câu lạc bộ tại Baltimore, North End Lounge. Khi cha anh thuê Blakey biểu diễn, Gary đã nắm lấy cơ hội lấp vào chỗ trống của người chơi kèn sax trong ban nhạc. Sau buổi biểu diễn đêm đó, chàng trai trẻ Bartz chính thức gia nhập nhóm. Năm 1965, anh thực hiện thu âm đầu tay của mình trong album Soulfinger của Blakey.</p><p></p><p>Từ năm 1962-64, Gary gia nhập workshop của Charles Mingus và bắt đầu tập luyện thường xuyên với các thành viên, trong đó có Eric Dolphy. Năm 1968, Bartz kết giao với McCoy Tyner, góp mặt trong các album kinh điển Expansions và Extensions của Tyner. Làm việc với McCoy có ý nghĩa đặc biệt với Bartz bởi mối quan hệ gắn bó của người đứng đầu ban nhạc với John Coltrane - người được Gary ca ngợi là người có ảnh hưởng sâu sắc. Gary tiếp tục biểu diễn và thu âm với McCoy tới tận bây giờ.</p><p></p><p>Trong hai năm đầu làm việc với Tyner, Gary cũng đã lưu diễn cùng Max Roach và thỉnh thoảng thu âm cho hãng Atlantic của Max. "Max có mối ràng buộc đó với Charlie Parker," Bartz tuyên bố. "Charlie Parker chính là lý do khiến tôi chơi alto saxophone." Bartz đã nhận được một lời mời từ Miles Davis năm 1970; làm việc cùng nghệ sĩ huyền thoại này là sự thử nghiệm đầu tiên của Gary trong lĩnh vực nhạc cụ điện tử. Một lần nữa nó cũng xác nhận sự khao khát của anh trong mối liên hệ bền chặt hơn, ngang bằng hơn với Coltrane.</p><p></p><p>Ngoài quan hệ hợp tác với Miles đầu những năm 70 - bao gồm cả việc tham gia vào Lễ hội Isle of Wight lịch sử tháng 8/1970 - Bartz còn bận rộn với đoàn diễn NTU Troop của riêng anh. Nhóm nhạc được gọi tên từ ngôn ngữ Bantu : NTU có nghĩa là đồng nhất trong mọi thứ - thời gian và không gian, sự sống và cái chết, hữu hình và vô hình.</p><p></p><p>Bartz đã thu âm như một người đứng đầu nhóm nhạc từ năm 1968, và tiếp tục công việc suốt nhữngnăm 70. Thời gian này, anh đã phát hành các album được ca ngợi như ANOTHER EARTH, HOME, MUSIC IS MY SANCTUARY, và LOVE AFFAIR. Năm 1988, sau thời gian 9 năm gián đoạn giữa những phát hành solo, Bartz bắt đầu thực hiện thứ âm nhạc mà theo nhà phê bình Gene Kalbacher mô tả là "những khía cạnh sống còn để mở ra kỷ nguyên mới" trong các album như MONSOON, WEST 42ND STREET, THERE GOES THE NEIGHBORHOOD, và SHADOWS.</p><p></p><p>Bartz tiếp tục trình làng những tác phẩm gây ấn tượng sâu sắc năm 1995 với album đầu tay tại Atlantic, THE RED AND ORANGE POEMS - một tiểu thuyết âm nhạc bí ẩn, cũng là album sáng giá của Gary, tiếp tục là với THE BLUES CHRONICLES: TALES OF LIFE - một cuộc thử nghiệm trong sức mạnh âm nhạc để xoa dịu, thách thức, khuấy động một đám đông đầy rẫy những điều kỳ dị, hay làm lay động suy nghĩ của một người...</p><p></p><p>Phát hành mới nhất, LIVE AT THE JAZZ STANDARD. VOL. 1 - SOULSTICE, đã chứng minh sự phát triển liên tục của Gary với tư cách một nhà soạn nhạc, một lãnh đạo ban nhạc, một bậc thầy của alto và soprano saxophone. Với hơn 30 thu âm ở vai trò đứng đầu (cũng như hơn 100 thu âm ở vai trò nghệ sĩ khách mời), Gary Bartz thực sự đã giúp mình đứng vững ở tầm các danh nhân nhạc Jazz.</p><p></p><p>( Theo Internet ).</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Hide Nguyễn, post: 20656, member: 6"] Gary Bartz - nghệ sĩ saxophone nhạc jazz giành giải Grammy tới New York lần đầu tiên năm 1958 để theo học Trường nhạc Julliard. "Đó là cơ hội rất thuận lợi cho âm nhạc tại New York, tại thời điểm kết thúc kỷ nguyên bebop", Bartz nói. "Charlie Parker đã qua đời 3 năm trước đây nhưng nhóm nhạc của Mile lại đang ở trong thời kỳ hoàng kim của nó, Monk giảm sút tại Five Spot, còn Ornette Coleman chỉ xuất hiện ở thị trấn...''. Vào khoảng giữa thập niên 60, nghệ sĩ saxophone alto này bắt đầu biểu diễn khắp nơi trong thành phố với nhóm nhạc Max Roach/Abbey Lincoln và nhanh chóng xây dựng cho mình vị thế là một âm thanh alto đầy hứa hẹn. "Trong những ngày đó, chúng tôi thường tới một nơi tĩnh lặng trong nhiều tuần chỉ để tiếp tục làm âm nhạc", Gary nói. "Những điệu nhảy ponca như muốn xen vào mọi sinh hoạt của chúng tôi. Âm nhạc luôn xuất hiện trong tất cả, mọi người lúc nào cũng như gục xuống bởi sự cống hiến cho âm nhạc. Chúng tôi không hề nghĩ tới bản thân với những gì chúng tôi viết bởi sau tất cả, âm nhạc không thuộc về riêng ai. Nó thuộc về mọi người, về tất cả mọi người". Với tiếng vang trong lần ra mắt đầu tiên ở New York, Bartz nhanh chóng gia nhập nhóm Jazz Messengers của Art Blakey. Cha mẹ Gary có riêng một câu lạc bộ tại Baltimore, North End Lounge. Khi cha anh thuê Blakey biểu diễn, Gary đã nắm lấy cơ hội lấp vào chỗ trống của người chơi kèn sax trong ban nhạc. Sau buổi biểu diễn đêm đó, chàng trai trẻ Bartz chính thức gia nhập nhóm. Năm 1965, anh thực hiện thu âm đầu tay của mình trong album Soulfinger của Blakey. Từ năm 1962-64, Gary gia nhập workshop của Charles Mingus và bắt đầu tập luyện thường xuyên với các thành viên, trong đó có Eric Dolphy. Năm 1968, Bartz kết giao với McCoy Tyner, góp mặt trong các album kinh điển Expansions và Extensions của Tyner. Làm việc với McCoy có ý nghĩa đặc biệt với Bartz bởi mối quan hệ gắn bó của người đứng đầu ban nhạc với John Coltrane - người được Gary ca ngợi là người có ảnh hưởng sâu sắc. Gary tiếp tục biểu diễn và thu âm với McCoy tới tận bây giờ. Trong hai năm đầu làm việc với Tyner, Gary cũng đã lưu diễn cùng Max Roach và thỉnh thoảng thu âm cho hãng Atlantic của Max. "Max có mối ràng buộc đó với Charlie Parker," Bartz tuyên bố. "Charlie Parker chính là lý do khiến tôi chơi alto saxophone." Bartz đã nhận được một lời mời từ Miles Davis năm 1970; làm việc cùng nghệ sĩ huyền thoại này là sự thử nghiệm đầu tiên của Gary trong lĩnh vực nhạc cụ điện tử. Một lần nữa nó cũng xác nhận sự khao khát của anh trong mối liên hệ bền chặt hơn, ngang bằng hơn với Coltrane. Ngoài quan hệ hợp tác với Miles đầu những năm 70 - bao gồm cả việc tham gia vào Lễ hội Isle of Wight lịch sử tháng 8/1970 - Bartz còn bận rộn với đoàn diễn NTU Troop của riêng anh. Nhóm nhạc được gọi tên từ ngôn ngữ Bantu : NTU có nghĩa là đồng nhất trong mọi thứ - thời gian và không gian, sự sống và cái chết, hữu hình và vô hình. Bartz đã thu âm như một người đứng đầu nhóm nhạc từ năm 1968, và tiếp tục công việc suốt nhữngnăm 70. Thời gian này, anh đã phát hành các album được ca ngợi như ANOTHER EARTH, HOME, MUSIC IS MY SANCTUARY, và LOVE AFFAIR. Năm 1988, sau thời gian 9 năm gián đoạn giữa những phát hành solo, Bartz bắt đầu thực hiện thứ âm nhạc mà theo nhà phê bình Gene Kalbacher mô tả là "những khía cạnh sống còn để mở ra kỷ nguyên mới" trong các album như MONSOON, WEST 42ND STREET, THERE GOES THE NEIGHBORHOOD, và SHADOWS. Bartz tiếp tục trình làng những tác phẩm gây ấn tượng sâu sắc năm 1995 với album đầu tay tại Atlantic, THE RED AND ORANGE POEMS - một tiểu thuyết âm nhạc bí ẩn, cũng là album sáng giá của Gary, tiếp tục là với THE BLUES CHRONICLES: TALES OF LIFE - một cuộc thử nghiệm trong sức mạnh âm nhạc để xoa dịu, thách thức, khuấy động một đám đông đầy rẫy những điều kỳ dị, hay làm lay động suy nghĩ của một người... Phát hành mới nhất, LIVE AT THE JAZZ STANDARD. VOL. 1 - SOULSTICE, đã chứng minh sự phát triển liên tục của Gary với tư cách một nhà soạn nhạc, một lãnh đạo ban nhạc, một bậc thầy của alto và soprano saxophone. Với hơn 30 thu âm ở vai trò đứng đầu (cũng như hơn 100 thu âm ở vai trò nghệ sĩ khách mời), Gary Bartz thực sự đã giúp mình đứng vững ở tầm các danh nhân nhạc Jazz. ( Theo Internet ). [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Nhạc Quốc tế
Nhạc Jazz - Lịch sử và các thời kỳ phát triển
Top