Nghĩ về tình cảm thầy trò thời tôi đi học

chú cuội

New member
Xu
0
Tr[FONT=&quot]ước tiên xin giới thiệu tôi[/FONT][FONT=&quot] là người thuộc đời cuối thế hệ[/FONT][FONT=&quot] [/FONT][FONT=&quot]7X, hiện nay tuy chưa già nhưng cũng không còn trẻ, gần đây tôi thấy "nóng bỏng" sự kiện (hay gọi là "sự cố") cô giáo bị học sinh tung ghi âm lên mạng, trong lòng bỗng có cảm giác khó chịu, tôi sẽ không bàn về việc đúng sai trong trường hợp này, mà chỉ muốn kể một số câu chuyện vào thời chúng tôi đi học.[/FONT]
[FONT=&quot]Lúc học cấp I (Bây giờ là bậc tiều học)[/FONT][FONT=&quot]:[/FONT]
[FONT=&quot] Vào năm lớp 2, một lần thầy giảng bài, lúc đó tôi mãi mê ngắm nghía và nghịch cây bút Hero mượn được của người bạn (thời đó ai có được loại viết này là oách lắm) nên đâu có nghe giảng, thầy tôi đến bên cạnh lúc nào tôi cũng không biết, rồi thầy hỏi tôi điều gì đó thầy vừa giảng, tôi có nghe đâu mà biết trả lời, thế là "Bốp", thầy "tặng tôi một bạt tay, tôi đang choáng váng, thì thầy lại hỏi "Nãy giờ con có nghe thầy giảng bài không?", tôi trả lời: "không", lại "bốp", thầy lại tặng tôi bạt tay thứ hai, tôi òa khóc. Rồi thầy mới nói:" Cái đầu tiên thầy đánh con là vì tội không nghe giảng bài mà nghịch trong lớp, cái thứ hai thầy đánh con vì tội nói trống không với người lớn, sau này khi con nói chuyện với người lớn thì con phải thưa gửi chứ không được nói trống không nghe chưa?". Từ đó về sau tôi không bao giờ quên thưa gửi khi nói chuyện với người lớn hơn mình.[/FONT]
[FONT=&quot] Bây giờ nghĩ lại, lúc đó tôi chỉ hoảng sợ chứ không hề giận thầy tôi (hoảng sợ vì mình bị đòn mà không biết vì sao).[/FONT]
[FONT=&quot] Tới năm lớp 4, vì học giỏi nên được cô rất thương. Một hôm, do ham chơi không thuộc bài, khi cô hỏi lý do vì sao không thuộc bài, ỷ là cô thuơng mình nên tôi vênh mặt mà không trả lời, thế là 5 roi quắn vào mông, rồi cô nói: "Con không được vênh váo với người lớn, đây là hành vi hỗn láo nên cô phạt 5 roi". Từ đó trở về sau, tôi không bao giờ vênh váo với bất kỳ ai.[/FONT]
[FONT=&quot] Bây giờ nghĩ lại, lúc đó cũng không hề giận cô, và cũng không hoảng sợ nữa vì biết là mình lại làm sai gì rồi nên mới bị phạt.[/FONT]
[FONT=&quot]Lúc học cấp 2 (bây giờ là trung học cơ sở)[/FONT][FONT=&quot]: Xin nói là tôi luôn làm lớp trưởng ở cấp học này.[/FONT]
[FONT=&quot] Vào năm lớp 7: Cô giáo chủ nhiệm rất nghiêm, mỗi lần tới tiết chủ nhiệm là cô la mắng rất dữ, nhiều khi nguyên một tiết chúng tôi chỉ ngồi nghe cô mắng nên nói thật tất cả chúng tôi khi đó sợ học nhất vào ngày thứ 7, khi có tiết chủ nhiệm, lúc đó có cảm giác như ở địa ngục vậy. Nhưng chính cô là người đã dạy tôi một câu nói mà tôi dùng làm phương châm sống đến bây giờ. Câu đó là: nếu em không biết thì phải hỏi, dốt thì phải học, đừng sợ hỏi rồi bị người ta chê cười, chẳng thà em bị họ chê cười một lần chứ đừng để họ chê cười suốt đời.[/FONT]
[FONT=&quot] Vào năm lớp 9: Cô giáo chủ nhiệm rất hiền và thương chúng tôi, nhưng tôi cũng từng bị cô đánh đòn . Chuyện là vào đầu năm học, nhà trường yêu cầu chúng tôi phải bao bì, dán nhãn toàn bộ tập học, cô cho chúng tôi 2 tuần để làm việc này, sau đó cô sẽ kiểm tra, cứ một quyển chưa bao và dán nhãn là một roi, rồi theo số mà nhân lên, trướpc hôm cô kiểm tra một ngày, do ham chơi lại nghĩ mình là lớp trưởng chắc cô không nỡ đánh, nên còn năm quyển chưa kịp dán nhãn. Hôm sau kiểm tra, tôi bị cô phạt 10 roi, cô nói:"Con là lớp trưởng mà không làm gương cho các bạn nên người khác đánh một thì con phải đánh gấp hai, để con biết làm người đứng đầu lớp là phải có trách nhiệm với các bạn trong lớp, con không gương mẫu thì con nói các bạn ai sẽ nghe con?"[/FONT]
[FONT=&quot] Vì là năm cuối cấp nên các thầy cô đều rất nghiêm khắc với chúng tôi, thầy dạy Toán vào lớp luôn cầm theo cây thước dài, khi ai lên bảng mà không thuộc hoặc không giải được bài tập là thầy sẵn sàng cho vài roi vào mông ngay. Còn thầy dạy Lý cũng rất nóng tánh, khi ai không giải được bài tập hoặc không thuộc bài là thầy la mắng rất dữ, thậm chí nhiều lúc giận quá thầy sút thẳng vào mông luôn.[/FONT]
[FONT=&quot]Lúc học cấp3[/FONT][FONT=&quot] (Bây giờ là Phổ thông trung học): [/FONT][FONT=&quot]Tuy không còn bị đòn như những cấp dưới, nhưng nếu không thuộc bài hoặc không giải được bài tập thì việc bị phạt vẫn xảy ra, hay thậm chí như cô giáo dạy văn năm lớp 11 của chúng tôi, mỗi lần ai bị điểm kém thì cô lại mắng: dốt thế, ra ngoài ăn cỏ đi![/FONT]
[FONT=&quot] Thế đấy các bạn ạ, thời đó chúng tôi đi học, việc bị khẽ tay, quì gối, cho vài roi quắn đít thậm chí bạt tai hay sút vào mông đều là chuyện có thể xảy ra. Vậy chúng tôi có về kể cho cha mẹ nghe để cha mẹ vào trường khiếu nại hoặc làm ồn ào không? Xin thưa là không, vì làm vậy không chừng lại bị ba mẹ cho ăn thêm một trận đòn đấy . Và chúng tôi có giận thầy cô không, có tố thầy cô mình không? Cũng xin thưa là không. Vì chúng tôi( hay ít ra là bản thân tôi) thấy được tình thương yêu của thầy cô đối với mình, Chẳng hạn như thầy chủ nhiệm lớp 2 của tôi, chính thầy là người tập cho tôi cũng như các bạn nắn nót từng chữ, thầy kềm cặp từng người một, hoặc như thầy dạy toán, lý năm lớp 9, dù rất dữ đòn nhưng thầy sẵn sàng bỏ hàng giờ để giảng giải những gì chúng tôi chưa hiểu, dò bài đến khi nào chúng tôi thuộc mới thôi. Hay như cô chủ nhiệm lớp 9, cô luôn dõi theo sát sao chúng tôi, khi một người nào trong lớp bị bệnh hay gia đình có chuyện gì cô đều cử đại diện lớp hoặc nhiều khi đưa cả lớp đi với cô tới thăm, cử người chép bài, giảng bài lại cho các bạn đó khi họ phải nghĩ học... Sự thương yêu, chăm sóc ,dạy dỗ đó trải dài suốt cả năm học của chúng tôi, kể cả sau này dù không còn học thầy cô đó nữa,vì vậy khi bị phạt (mà lúc đó chúng tôi hay đùa là bị tra tấn) chúng tôi biết là do mình có lỗi, biết thầy cô làm thế là muốn chúng tôi nên người. Có lẽ cách giáo dục đó là không phù hợp hiện nay, vì giả sử bây giờ các thầy cô tôi cũng dạy dỗ các em bây giờ như cách đã dạy dỗ chúng tôi, có lẽ sẽ bị kỷ luật hết. Có lẽ guồng quay của cuộc sống hiện nay quá gấp, chương trình học của các em quá nặng khiến các em căng thẳng, vội vàng mà mất đi sự bình tĩnh, có lẽ cuộc sống hiện nay tốt hơn, các em được cha mẹ cưng chiều nhiều hơn làm "cái tôi" của các em lớn quá khiến các em đánh mất sự khiêm tốn và thông cảm người khác, có lẽ công nghệ quá phát triển, thế giới trở nên quá nhỏ đối với các em khiến các em mất đi sự chia sẻ với người khác, có lẽ đối với các em hiện nay việc đến trường chỉ để nhận kiến thức, còn thời chúng tôi, ngoài kiến thức chúng tôi còn được giáo dục, uốn nắn về đạo đức, nhân cách. Chẳng lẽ thế hệ chúng tôi và có lẽ cả những thế hệ trước nữa khi đến trường đều cảm nhận được sự thương yêu, gần gũi của thầy cô mà thế hệ các em lại không cảm nhận được điều này ư? Nếu thật sự là thế thì quả thật đáng buồn!!![/FONT]
 

VnKienthuc lúc này

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top