cô bé kẹo bông
New member
- Xu
- 0
NGƯỜI KHÁCH LẠ
Vài tháng trước khi tôi chào đời, bố tôi đã gặp một người khách lạ mới chuyển đế sinh sống ở tỉnh Tennessee, và gần như ngay lập tức, bố tôibị lôi cuốn bởi khả năng siêu hạng của ông ấy. Chẳng bao lâu sau, bố tôi quyết định đưa ông ấy về sống chung với gia đình tôi và người khách lạ nhanh chóng được các thành viên còn lại đón nhận, Ông tỏ ra thích nghi rất nhanh với môi trường xung quanh và cùng mọi người chào đón sự ra đời của tôi chỉ vài tháng sau đó.Lớn lên tôi chưa bao giờ thắc mắc về vị trí của ông trong gia đình mình. Trong suy nghĩ của tôi, mỗi thành viên trong nhà đều có một vị trí và vai trò đặc biệt nào đó . Anh trai tôi, Bill, lớn hơn tôi năm tuổi luôn là tấm gương sáng cho tôi noi theo. Fran, chị gái tôi, luôn nhường nhịn và dẫn dắt tôi đến với những bức vẽ đầy màu sắc của chị. Bố mẹ là người luôn quan tâm, chăm sóc và dạy dỗ chúng tôi. Gia đình tôi có những nguyên tắc nhất định và mỗi thành viên phải tuân theo những nguyên tắc đó.
Ấy thế mà người khách lạ luôn có những ưu ái bất ngờ. Ông luôn có mặt trong những buổi chuyện trò của cả gia đình chúng tôi. Ông mang đến cho chúng tôi những câu chuyện hư cấu đầy mê hoặc, những cuộc phiêu lưu mạo hiểm từ thời nguyên thủy, vào rừng sâu đầy thú dữ hay những vùng đầm lầy nhiều cá sấu, cả những hồi ức xa xưa của cuộc đời con người.
Ông luôn là người giải đáp tất cả những thắc mắc của tôi về lịch sử , xã hội, mang đến cho tôi những kiến thức mới về khoa học, chính trị. Tôi có cảm giác ông am hiểu mọi thứ, từ quá khứ, hiện tại cho đến tương lai. Những hình ảnh minh họa của ông luôn rất sống động, có thể làm tôi bật cười hoặc òa khóc nức nở. Không những vậy, ông còn gắn kết bố, anh Bill và tôi thành đồng minh trong những trận bóng đá đầy sôi động. Ông còn mang đến cho chúng tôi những bộ phim hấp dẫn, thậm chí thu xếp những cuộc gặp gỡ vô cùng thú vị vào mỗi buổi tối thứ sáu để chúng tôi có dịp gặp gỡ và trò chuyện với nhiều ngôi sao điện ảnh nổi tiếng.
Tuy vậy, người khách của gai đình tôi cũng mắc không ít tật xấu. Ông nói liên tục và chỉ ngừng khi có người yêu cầu. Thế nhưng, bố tôi dường như không quan tâm đến điều này, dù nhiều lúc ông ấy khiến mẹ tôi im lặng bỏ đi nơi khác. Đôi khi tôi tự hỏi, liệu có bao giờ mẹ mong đuổi người khách ấy ra khỏi nhà không. Bố tôi luôn tỏ ra nghiêm khắc với anh chị em tôi nhưng không hiểu lí do gì , bố lại tỏ ra ưu ái người khách lạ mặt đó. Ông ấy được quyền truyền đạt những tin buồn, nhắc đến những vấn đề nhạy cảm hoặc tham gia vào những buổi tiệc có rượu và thuốc lá - những thứ bị cấm tiệt trong nhà tôi. Dần dà, tôi có cảm giác ông khách kia đang đi ngược với những chuẩn mực đạo đức của gia đình tôi. Nhưng, như tôi đã nói, ông ấy vẫn chưa một lần bị cha chỉ trích. Đã hơn 30 năm kể từ khi người khách lạ chuyển đến sống chung với gia đình chúng tôi. Ngay những ngày đầu, ông đã thu phục được bố tôi và sau đó là các thành viên còn lại trong gia đình. Dù có nhiều tật xấu nhưng ông đã đồng hành với chúng tôi trong mọi hoàn cảnh, từ những ngày khốn khó cho đến những giây phút hạnh phúc nhất. Ông cũng đã chứng kiến sự khôn lớn và trưởng thành của chúng tôi. Và hôm nay về thăm bố mẹ, tôi vẫn thấy ông ngồi ở đấy, vị trí bất biến vỗn chỉ thuộc về ông. Ông vẫn chờ đợi những buổi sum họp của gia đình tôi, để được kể những câu chuyện hấp dẫn của mình và đem đến cho mọi người những hình ảnh mới nhất.
Nhưng bạn có thắc mắc rằng: “ Tên của người khách đó là gì vậy ?” không!
Chúng tôi thường gọi ông là cái “Ti – vi”.