Hide Nguyễn
Du mục số
- Xu
- 1,943
Sau khi đột nhập nhà MC Q.H., bị cáo Phạm Trường Giang (23 tuổi, ngụ Đồng Tháp) đã lấy số tài sản hơn 900 triệu đồng để chạy chữa cho mẹ bị bệnh nặng. Được mẹ khuyên can, Giang đã ra đầu thú. MC Q.H. cũng có đơn bãi nại và hỗ trợ số tiền 400 triệu đồng giúp mẹ Giang mổ tim...
Một phiên tòa xét xử kẻ phạm tội nhưng lại đầy ắp tình người đã diễn ra vào ngày 13/7 vừa qua tại TAND TP HCM...
Hay tin mẹ bị bệnh tim nặng cần có một số tiền lên đến hàng trăm triệu đồng mới chữa chạy được, Giang tính chuyện đột nhập vào nhà của một người giàu có để trộm cắp. 19h ngày 12/9/2009, sau khi xong công việc hàn sắt tại công trình nhà 59G Trần Bình Trọng, phường 5, quận Bình Thạnh, TP HCM nhìn thấy nhà bên cạnh đóng cửa im ỉm, Giang liền leo sân thượng nhà 59G rồi trèo qua nhà 59F, đột nhập vào phòng ngủ, cạy tủ và trộm được 45 lượng vàng SJC, 2 nhẫn kim cương và 1 nhẫn vàng.
Giang về quê, hồ hởi báo với gia đình đã có đủ tiền chữa chạy cho mẹ. Người mẹ nghi ngờ về số tiền lớn mà con trai mình có được nên gặng hỏi, Giang thú nhận đây là số tiền trộm được, người mẹ khẽ lắc đầu, thở dài, dù biết có thể con mình sẽ phải đối mặt với một bản án tù dài đằng đẵng, một tương lai tăm tối khi trở về, và bà sẽ mất đi chỗ dựa vững chắc nhất có thể trong những tháng ngày cuối cùng của cuộc đời, bà vẫn hết lời khuyên con mình ra đầu thú.
Ngày hôm sau, Giang đã "khăn gói quả mướp" ra Công an huyện Tam Nông, Đồng Tháp đầu thú.
Tại phiên tòa, Giang thừa nhận do hoàn cảnh gia đình khó khăn (các em còn nhỏ, cha mẹ làm ruộng) nên mới học xong lớp 7 đã phải nghỉ để phụ giúp gia đình. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, để có tiền cho hai em đi học và giúp đỡ gia đình, Giang lên TP HCM học nghề, sau đó làm thợ hàn cửa sắt theo các công trình. Cuộc sống gia đình khó khăn hơn khi bệnh tim hiểm nghèo của mẹ tái phát, Giang biết, nếu không có tiền mổ, mẹ sẽ khó có cơ may sống sót.
Người mất tài sản là MC Q.H của Đài Truyền hình TP HCM, sau khi nhận lại tài sản bị mất trộm, biết được hoàn cảnh khó khăn của gia đình Giang, chị chủ động đến thăm, khi thấy hoàn cảnh éo le của gia đình Giang, Q.H. đã bỏ ra 400 triệu đồng để lo toàn bộ chi phí mổ tim cho người mẹ của kẻ đã trộm cắp tài sản của mình...
Tại tòa, phía bị hại là chị Q.H. (nhân viên Ban chuyên đề Đài Truyền hình TP HCM) có đơn xin vắng mặt và không yêu cầu bồi thường thiệt hại đối với bị cáo Giang.
Bào chữa cho bị cáo, luật sư đề nghị Hội đồng xét xử (HĐXX) xem xét Giang phạm tội lần đầu, khả năng cải tạo là rất lớn vì ngay từ đầu khi nghe mẹ khuyên bảo đã đến Công an tự thú. Bị cáo phạm tội là do mong muốn mẹ có tiền để chữa bệnh tim. Gia đình bị cáo là người lương thiện dù nghèo nhưng không tham của, chính vì vậy mà bị hại không những không yêu cầu bồi thường mà còn giúp gia đình bị cáo một số tiền lớn để chữa bệnh cho mẹ bị cáo.
Phạm Trường Giang đã có hành vi phạm tội do thiếu suy nghĩ nhưng đã hối cải và phục thiện. Có tội thì phải chịu tội, HĐXX TAND TP HCM đã tuyên phạt bị cáo với mức án 7 năm tù vì tội trộm cắp tài sản, thấp hơn mức 9 năm tù mà Viện Kiểm sát nhân dân đề nghị.
Nếu người mẹ không dạy con mình sống một cuộc đời lương thiện, nếu người bị hại nọ không nhân từ, bao dung, tôi chắc rằng, thời gian dài sau khi bị trộm, chị đã phải sống trong nhiều áp lực của sự mất mát, hay chị nghĩ, của đi thay người, nhưng quả thật, hiếm có người bao dung như chị, sự lương thiện của bị cáo Giang sẽ được cứu rỗi khỏi bóng ma tội lỗi chính nhờ hai người phụ nữ tuyệt vời ấy!
Lại nghĩ, một chiều hướng có thể đã phát triển của vụ án này, như hàng trăm ngàn vụ trộm đã diễn ra, Giang đem tiền về, gia đình tiêu xài, Giang bị bắt, đi tù, khi trở lại, lại trộm, lại đi tù, Giang sẽ không bao giờ thoát khỏi những ám ảnh tội lỗi của chính mình. Hoặc giả, khi Giang tự thú, đem của trộm được trả cho bị hại, người ta sẽ chẳng quan tâm gì, để mặc những nỗi đau, hoàn cảnh của Giang, mẹ Giang sẽ chết vì không có tiền mổ tim, hai em nhỏ của Giang sẽ không còn nơi nương tựa. Giang vẫn đi tù, nhưng từ ấy, có một vết xước rất lớn trong tâm hồn tên trộm hiếu đễ này.
Người viết càng bất ngờ hơn, khi mọi cố gắng liên lạc của cánh phóng viên báo chí với "người bị hại" nhân từ nọ đều vô vọng, chị từ chối mọi cuộc tiếp xúc, chị không muốn báo chí làm chuyện thêm "to tát". Thêm một điều để tôi kính trọng chị. Ngày sau, MC của chương trình “Thay lời muốn nói” Quỳnh Hương phải lên tiếng thanh minh vì Quỳnh Hương “Thay lời muốn nói” không phải là "người bị hại" nhân từ nọ, khi báo chí ghi là MC nổi tiếng Q.H. bị mất trộm, người ta nghĩ ngay đến Q.H. thường xuất hiện trên tivi trong những chương trình nổi tiếng. Còn chị, vẫn lặng im và không hề thanh minh một lời...
Hãy nghe bị cáo kể về người bị hại: "Mọi người ở nhà mỗi lần vào trại thăm đều nói chị ấy tốt lắm, thường xuyên qua lại thăm hỏi gia đình. Chị cho mẹ tiền đi mổ tim, chị cũng đã hai lần vào trại tìm thăm, khuyên tôi cố gắng tu dưỡng để trở về với xã hội. Tôi thật sự cảm kích vì nghĩa cử cao đẹp của chị".
Sau khi tòa tuyên án, Giang lặng lẽ cho tay vào còng nhưng vẫn rảo mắt nhìn quanh, có lẽ, không phải Giang tìm mẹ mình, bà đang ở bệnh viện điều trị sau ca mổ kéo dài, Giang tìm "người bị hại" - người ân nhân của cả gia đình Giang, nhưng "người bị hại" nhân từ đã không đến để Giang có thể nói một lời biết ơn tự tận đáy lòng mình!
Lòng tốt sẽ được nhân lên! 7 năm tù không phải là ngắn, nhưng cũng không phải là quá dài đối với một thanh niên như Giang, Giang sẽ sớm trở về với gia đình, với bản ngã của mình, HĐXX đã tin như thế và tôi cũng tin Giang sẽ thực sự "trở về" - trong trái tim của người lương thiện...
Nguồn : CAND
Một phiên tòa xét xử kẻ phạm tội nhưng lại đầy ắp tình người đã diễn ra vào ngày 13/7 vừa qua tại TAND TP HCM...
Hay tin mẹ bị bệnh tim nặng cần có một số tiền lên đến hàng trăm triệu đồng mới chữa chạy được, Giang tính chuyện đột nhập vào nhà của một người giàu có để trộm cắp. 19h ngày 12/9/2009, sau khi xong công việc hàn sắt tại công trình nhà 59G Trần Bình Trọng, phường 5, quận Bình Thạnh, TP HCM nhìn thấy nhà bên cạnh đóng cửa im ỉm, Giang liền leo sân thượng nhà 59G rồi trèo qua nhà 59F, đột nhập vào phòng ngủ, cạy tủ và trộm được 45 lượng vàng SJC, 2 nhẫn kim cương và 1 nhẫn vàng.
Giang về quê, hồ hởi báo với gia đình đã có đủ tiền chữa chạy cho mẹ. Người mẹ nghi ngờ về số tiền lớn mà con trai mình có được nên gặng hỏi, Giang thú nhận đây là số tiền trộm được, người mẹ khẽ lắc đầu, thở dài, dù biết có thể con mình sẽ phải đối mặt với một bản án tù dài đằng đẵng, một tương lai tăm tối khi trở về, và bà sẽ mất đi chỗ dựa vững chắc nhất có thể trong những tháng ngày cuối cùng của cuộc đời, bà vẫn hết lời khuyên con mình ra đầu thú.
Ngày hôm sau, Giang đã "khăn gói quả mướp" ra Công an huyện Tam Nông, Đồng Tháp đầu thú.
Tại phiên tòa, Giang thừa nhận do hoàn cảnh gia đình khó khăn (các em còn nhỏ, cha mẹ làm ruộng) nên mới học xong lớp 7 đã phải nghỉ để phụ giúp gia đình. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, để có tiền cho hai em đi học và giúp đỡ gia đình, Giang lên TP HCM học nghề, sau đó làm thợ hàn cửa sắt theo các công trình. Cuộc sống gia đình khó khăn hơn khi bệnh tim hiểm nghèo của mẹ tái phát, Giang biết, nếu không có tiền mổ, mẹ sẽ khó có cơ may sống sót.
Người mất tài sản là MC Q.H của Đài Truyền hình TP HCM, sau khi nhận lại tài sản bị mất trộm, biết được hoàn cảnh khó khăn của gia đình Giang, chị chủ động đến thăm, khi thấy hoàn cảnh éo le của gia đình Giang, Q.H. đã bỏ ra 400 triệu đồng để lo toàn bộ chi phí mổ tim cho người mẹ của kẻ đã trộm cắp tài sản của mình...
Tại tòa, phía bị hại là chị Q.H. (nhân viên Ban chuyên đề Đài Truyền hình TP HCM) có đơn xin vắng mặt và không yêu cầu bồi thường thiệt hại đối với bị cáo Giang.
Bào chữa cho bị cáo, luật sư đề nghị Hội đồng xét xử (HĐXX) xem xét Giang phạm tội lần đầu, khả năng cải tạo là rất lớn vì ngay từ đầu khi nghe mẹ khuyên bảo đã đến Công an tự thú. Bị cáo phạm tội là do mong muốn mẹ có tiền để chữa bệnh tim. Gia đình bị cáo là người lương thiện dù nghèo nhưng không tham của, chính vì vậy mà bị hại không những không yêu cầu bồi thường mà còn giúp gia đình bị cáo một số tiền lớn để chữa bệnh cho mẹ bị cáo.
Phạm Trường Giang đã có hành vi phạm tội do thiếu suy nghĩ nhưng đã hối cải và phục thiện. Có tội thì phải chịu tội, HĐXX TAND TP HCM đã tuyên phạt bị cáo với mức án 7 năm tù vì tội trộm cắp tài sản, thấp hơn mức 9 năm tù mà Viện Kiểm sát nhân dân đề nghị.
Nếu người mẹ không dạy con mình sống một cuộc đời lương thiện, nếu người bị hại nọ không nhân từ, bao dung, tôi chắc rằng, thời gian dài sau khi bị trộm, chị đã phải sống trong nhiều áp lực của sự mất mát, hay chị nghĩ, của đi thay người, nhưng quả thật, hiếm có người bao dung như chị, sự lương thiện của bị cáo Giang sẽ được cứu rỗi khỏi bóng ma tội lỗi chính nhờ hai người phụ nữ tuyệt vời ấy!
Lại nghĩ, một chiều hướng có thể đã phát triển của vụ án này, như hàng trăm ngàn vụ trộm đã diễn ra, Giang đem tiền về, gia đình tiêu xài, Giang bị bắt, đi tù, khi trở lại, lại trộm, lại đi tù, Giang sẽ không bao giờ thoát khỏi những ám ảnh tội lỗi của chính mình. Hoặc giả, khi Giang tự thú, đem của trộm được trả cho bị hại, người ta sẽ chẳng quan tâm gì, để mặc những nỗi đau, hoàn cảnh của Giang, mẹ Giang sẽ chết vì không có tiền mổ tim, hai em nhỏ của Giang sẽ không còn nơi nương tựa. Giang vẫn đi tù, nhưng từ ấy, có một vết xước rất lớn trong tâm hồn tên trộm hiếu đễ này.
Người viết càng bất ngờ hơn, khi mọi cố gắng liên lạc của cánh phóng viên báo chí với "người bị hại" nhân từ nọ đều vô vọng, chị từ chối mọi cuộc tiếp xúc, chị không muốn báo chí làm chuyện thêm "to tát". Thêm một điều để tôi kính trọng chị. Ngày sau, MC của chương trình “Thay lời muốn nói” Quỳnh Hương phải lên tiếng thanh minh vì Quỳnh Hương “Thay lời muốn nói” không phải là "người bị hại" nhân từ nọ, khi báo chí ghi là MC nổi tiếng Q.H. bị mất trộm, người ta nghĩ ngay đến Q.H. thường xuất hiện trên tivi trong những chương trình nổi tiếng. Còn chị, vẫn lặng im và không hề thanh minh một lời...
Hãy nghe bị cáo kể về người bị hại: "Mọi người ở nhà mỗi lần vào trại thăm đều nói chị ấy tốt lắm, thường xuyên qua lại thăm hỏi gia đình. Chị cho mẹ tiền đi mổ tim, chị cũng đã hai lần vào trại tìm thăm, khuyên tôi cố gắng tu dưỡng để trở về với xã hội. Tôi thật sự cảm kích vì nghĩa cử cao đẹp của chị".
Sau khi tòa tuyên án, Giang lặng lẽ cho tay vào còng nhưng vẫn rảo mắt nhìn quanh, có lẽ, không phải Giang tìm mẹ mình, bà đang ở bệnh viện điều trị sau ca mổ kéo dài, Giang tìm "người bị hại" - người ân nhân của cả gia đình Giang, nhưng "người bị hại" nhân từ đã không đến để Giang có thể nói một lời biết ơn tự tận đáy lòng mình!
Lòng tốt sẽ được nhân lên! 7 năm tù không phải là ngắn, nhưng cũng không phải là quá dài đối với một thanh niên như Giang, Giang sẽ sớm trở về với gia đình, với bản ngã của mình, HĐXX đã tin như thế và tôi cũng tin Giang sẽ thực sự "trở về" - trong trái tim của người lương thiện...
Nguồn : CAND