Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Phổ Thông
Ngữ văn THPT
Văn 10
Cánh Diều - Ngữ văn 10
Làm văn 10 - Cánh Diều
Kể lại một kỉ niệm khó quên về tình bạn
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="thich van hoc" data-source="post: 129114" data-attributes="member: 271810"><p><strong>Hãy kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn.</strong></p><p></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>Hãy kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn.</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>Bài làm</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Yến ơi! Đi học thôi!</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Ơi! Chờ tớ với!</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Ngày nào cũng vậy, Hà rủ tôi đi học. Nhà Hà ở xóm Giữa, nhà tôi ở xóm Chùa, còn ngôi trường Tiểu học Kim Đồng nằm ngay trên khu đất cao đầu làng, bốn bề là cánh đồng lúa xanh bát ngát.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Tôi với Hà chơi thân với nhau từ năm học lớp một. Nhà Hà nghèo lắm, Bố là hương binh nặng, cụt cả hai chân trong trận tấn công giải phóng Buôn Ma Thuột. Mọi việc đồng áng dồn lên đôi vai của mẹ. Hà rất thương mẹ nên cố gắng giúp mẹ những việc nhỏ trong nhà như chăn trâu, cắt cỏ, trông em…</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Tuy hoàn cảnh gia đình khó khăn như vậy nhưng Hà vẫn học rất giỏi, nhất là môn Toán, còn tôi,môn tôi sợ nhất chính là môn Toán. Hà thường bảo tôi đừng ngại, có gì không hiểu thì cứ hỏi, bạn ấy sẽ giải thích cho. Trên đường đi học hoặc tan học, Hà chủ động trao đổi bàn với tôi. Nhờ vậy mà kết quả môn Toán của tôi dần dần khá hơn.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Có một kỉ niệm khó quên trong lĩnh vực tình ban giữa tôi và Hà. Lần ấy, tôi giận Hà đến cả tuần. Sau nghĩ lại, tôi thấy là mình sai, nghĩ sai về bạn. Đầu đuôi câu chuyện như sau:</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Hôm đó, cô giáo Lan cho lớp làm bài kiểm tra môn Toán. Tôi chỉ làm được một bài và nghĩ mãi mà không giải ra đáp số hai bài còn lại. Thấy Hà làm xong, tôi che miệng bảo Hà đọc để tôi chép vì thời gian đã gần hết nhưng Hà lắc đầu nói nhỏ: “Bạn hãy tự giải lấy!”. Bài làm của Hà được điểm 10, còn bài của tôi bị điểm 4. Tôi cho rằng Hà xấu bụng, không muốn giúp tôi nên giận lắm, chẳng thèm chơi với Hà nữa. Ngày ngày, Hà vẫn rủ tôi đi học nhưng tôi làm thinh không đáp. Biết Hà buồn, tôi mặc kệ.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Một tuần trôi qua như thế. Các bạn trong tổ, trong lớp cũng xì xào to nhỏ về chuyện chúng tôi giận nhau. Có bạn bênh tôi, có bạn bênh Hà. Còn tôi, suốt một tuần, tôi giận Hà, Hà không giúp đỡ tôi nhưng đến nay càng nghĩ càng thấy mình sai trái. Đã lười học, ỷ lại mà còn giận Hà, để mất một người bạn tốt. Đem chuyện kể cho mẹ nghe, mẹ cũng bảo là tôi sai, phải xin lỗi Hà.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Xin lỗi khi đã biết mình có lỗi, tưởng dễ mà không dễ. Tôi phân vân mãi. Nói thế nào nhỉ?! Liệu Hà có vui lòng bỏ qua cho mình hay không? Liệu tình bạn giữa hai đứa có trở lại thân thiết như trước? Cuối cùng, tôi quyết định sẽ gặp Hà để xin lỗi.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Hôm ấy, có lẽ Hà nghĩ rằng tôi vẫn giữ thái độ lạnh lùng nên Hà đi ngang qua nhà tôi mà không gọi. Tôi vội chạy theo cầm lấy tay Hà. Hà dừng lại, dịu dàng hỏi: “Yến hết giận mình rồi sao?!”. Tôi bối rối đáp: “Mình xin lỗi Hà! Tha thứ cho mình nhé !”. Bất chợt, Hà kéo tay tôi cùng chạy và cất tiếng cười khanh khách giòn tan. Nhìn gương mặt rạng rỡ của Hà, tôi biết Hà vẫn coi tôi là người bạn thân thiết nhất.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Các bạn thấy đấy, giờ thì tôi và Hà khăng khít như hình với bóng. Tôi học khá môn Toán là nhờ Hà giúp đỡ tận tình. Còn tôi, được bố mẹ mua cho cuốn chuyện nào hay, tôi cũng cho Hà mượn. Sáng sáng, tôi vẫn háo hức chờ tiếng gọi quen thuộc của Hà: “Yến ơi! Đi học thôi!” và đáp lại bằng giọng vui vẻ: “Ơi! Chờ tớ với!”.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em><strong>Theo Sách Văn mẫu lớp 5*</strong></em></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="thich van hoc, post: 129114, member: 271810"] [b]Hãy kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn.[/b] [FONT=arial][B]Hãy kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn.[/B] [B] Bài làm [/B] - Yến ơi! Đi học thôi! - Ơi! Chờ tớ với! Ngày nào cũng vậy, Hà rủ tôi đi học. Nhà Hà ở xóm Giữa, nhà tôi ở xóm Chùa, còn ngôi trường Tiểu học Kim Đồng nằm ngay trên khu đất cao đầu làng, bốn bề là cánh đồng lúa xanh bát ngát. Tôi với Hà chơi thân với nhau từ năm học lớp một. Nhà Hà nghèo lắm, Bố là hương binh nặng, cụt cả hai chân trong trận tấn công giải phóng Buôn Ma Thuột. Mọi việc đồng áng dồn lên đôi vai của mẹ. Hà rất thương mẹ nên cố gắng giúp mẹ những việc nhỏ trong nhà như chăn trâu, cắt cỏ, trông em… Tuy hoàn cảnh gia đình khó khăn như vậy nhưng Hà vẫn học rất giỏi, nhất là môn Toán, còn tôi,môn tôi sợ nhất chính là môn Toán. Hà thường bảo tôi đừng ngại, có gì không hiểu thì cứ hỏi, bạn ấy sẽ giải thích cho. Trên đường đi học hoặc tan học, Hà chủ động trao đổi bàn với tôi. Nhờ vậy mà kết quả môn Toán của tôi dần dần khá hơn. Có một kỉ niệm khó quên trong lĩnh vực tình ban giữa tôi và Hà. Lần ấy, tôi giận Hà đến cả tuần. Sau nghĩ lại, tôi thấy là mình sai, nghĩ sai về bạn. Đầu đuôi câu chuyện như sau: Hôm đó, cô giáo Lan cho lớp làm bài kiểm tra môn Toán. Tôi chỉ làm được một bài và nghĩ mãi mà không giải ra đáp số hai bài còn lại. Thấy Hà làm xong, tôi che miệng bảo Hà đọc để tôi chép vì thời gian đã gần hết nhưng Hà lắc đầu nói nhỏ: “Bạn hãy tự giải lấy!”. Bài làm của Hà được điểm 10, còn bài của tôi bị điểm 4. Tôi cho rằng Hà xấu bụng, không muốn giúp tôi nên giận lắm, chẳng thèm chơi với Hà nữa. Ngày ngày, Hà vẫn rủ tôi đi học nhưng tôi làm thinh không đáp. Biết Hà buồn, tôi mặc kệ. Một tuần trôi qua như thế. Các bạn trong tổ, trong lớp cũng xì xào to nhỏ về chuyện chúng tôi giận nhau. Có bạn bênh tôi, có bạn bênh Hà. Còn tôi, suốt một tuần, tôi giận Hà, Hà không giúp đỡ tôi nhưng đến nay càng nghĩ càng thấy mình sai trái. Đã lười học, ỷ lại mà còn giận Hà, để mất một người bạn tốt. Đem chuyện kể cho mẹ nghe, mẹ cũng bảo là tôi sai, phải xin lỗi Hà. Xin lỗi khi đã biết mình có lỗi, tưởng dễ mà không dễ. Tôi phân vân mãi. Nói thế nào nhỉ?! Liệu Hà có vui lòng bỏ qua cho mình hay không? Liệu tình bạn giữa hai đứa có trở lại thân thiết như trước? Cuối cùng, tôi quyết định sẽ gặp Hà để xin lỗi. Hôm ấy, có lẽ Hà nghĩ rằng tôi vẫn giữ thái độ lạnh lùng nên Hà đi ngang qua nhà tôi mà không gọi. Tôi vội chạy theo cầm lấy tay Hà. Hà dừng lại, dịu dàng hỏi: “Yến hết giận mình rồi sao?!”. Tôi bối rối đáp: “Mình xin lỗi Hà! Tha thứ cho mình nhé !”. Bất chợt, Hà kéo tay tôi cùng chạy và cất tiếng cười khanh khách giòn tan. Nhìn gương mặt rạng rỡ của Hà, tôi biết Hà vẫn coi tôi là người bạn thân thiết nhất. Các bạn thấy đấy, giờ thì tôi và Hà khăng khít như hình với bóng. Tôi học khá môn Toán là nhờ Hà giúp đỡ tận tình. Còn tôi, được bố mẹ mua cho cuốn chuyện nào hay, tôi cũng cho Hà mượn. Sáng sáng, tôi vẫn háo hức chờ tiếng gọi quen thuộc của Hà: “Yến ơi! Đi học thôi!” và đáp lại bằng giọng vui vẻ: “Ơi! Chờ tớ với!”. [I][B]Theo Sách Văn mẫu lớp 5*[/B][/I][/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Phổ Thông
Ngữ văn THPT
Văn 10
Cánh Diều - Ngữ văn 10
Làm văn 10 - Cánh Diều
Kể lại một kỉ niệm khó quên về tình bạn
Top