Giờ cao điểm, đèn đỏ, một chiếc xe chạy vượt lên. Thấy thế, hai chiếc phía sau toan đứng lại cũng phóng ga chạy theo.
Giờ cao điểm, đèn đỏ, một chiếc xe chạy vượt lên. Thấy thế, hai chiếc phía sau toan đứng lại cũng phóng ga chạy theo. Và, cả một rừng xe vẫn cứ thế trờ tới khi đèn đường đâu đã nhấp màu xanh. Một phút sau, tính hiệu đèn trở nên vô tác dụng, từng dòng xe đâm sầm vào nhau không tìm được lối thoát. Chợt nghĩ, chỉ cần một phút trước thôi, chiếc xe đầu tiên dừng lại ngay vạch chờ, và đoàn xe phía sau cũng thấy thế nhả ga đạp thắng. Thì mọi chuyện sẽ trôi qua tốt đẹp hơn.
Chỉ đơn giản là muốn mình giống như người ta, người ta chạy thì mình sẽ không dừng, người ta dừng, mình chạy thì lại hóa ra khác người. Đâu ai nhận ra, khi người ta càng muốn đi nhanh là khi người ta đang làm cho cả xã hội đi chậm lại.
Bỗng nhớ về một tiểu phẩm hài trên Gala cười năm nào. Một cô bé bị chảy máu cam cứ thế ngước lên trời để cầm máu. Một người thấy tò mò cũng ngước nhìn theo, rồi hai người, ba người, từ bác bảo vệ đến người bán báo, trà đá…Tiếng cười rộn lên rồi lại sâu lắng như đang mỉa mai những con người thích hùa theo đám đông mặc dù không biết chuyện gì đang xảy đến.
Nói vậy mà cũng đã gần hết hạn nộp hồ sơ thi đại học năm nay rồi. Teen đã biết lựa chọn đường đi độc lập cho mình chưa? Hay lại thấy ngành nào “hot”, nhiều người vào rồi cũng tất bật nộp đơn theo cho đông vui? Bạn biết không, có những điều tốt với người này nhưng lại bình thường hóa với người khác. Có những thứ mà nhiều người rất muốn đạt được nhưng nó lại không phải là thứ mà bạn cần.
Bạn sống trong một tập thể nhưng vẫn là một cá nhân độc lập, có quyền nêu lên chính kiến, có năng lực để đi một con đường hoàn toàn khác với mọi người, và khẳng định chính mình bằng cách bạn chạm vào đích đến trong tương lai. Con đường đó là do bạn lựa chọn, dù không phải là con đường nhiều người muốn rẽ vào để cùng đi như có thể đó là con đường tốt nhất đối với bạn.
Giờ cao điểm, đèn đỏ, một chiếc xe chạy vượt lên. Thấy thế, hai chiếc phía sau toan đứng lại cũng phóng ga chạy theo. Và, cả một rừng xe vẫn cứ thế trờ tới khi đèn đường đâu đã nhấp màu xanh. Một phút sau, tính hiệu đèn trở nên vô tác dụng, từng dòng xe đâm sầm vào nhau không tìm được lối thoát. Chợt nghĩ, chỉ cần một phút trước thôi, chiếc xe đầu tiên dừng lại ngay vạch chờ, và đoàn xe phía sau cũng thấy thế nhả ga đạp thắng. Thì mọi chuyện sẽ trôi qua tốt đẹp hơn.
Chỉ đơn giản là muốn mình giống như người ta, người ta chạy thì mình sẽ không dừng, người ta dừng, mình chạy thì lại hóa ra khác người. Đâu ai nhận ra, khi người ta càng muốn đi nhanh là khi người ta đang làm cho cả xã hội đi chậm lại.
Bỗng nhớ về một tiểu phẩm hài trên Gala cười năm nào. Một cô bé bị chảy máu cam cứ thế ngước lên trời để cầm máu. Một người thấy tò mò cũng ngước nhìn theo, rồi hai người, ba người, từ bác bảo vệ đến người bán báo, trà đá…Tiếng cười rộn lên rồi lại sâu lắng như đang mỉa mai những con người thích hùa theo đám đông mặc dù không biết chuyện gì đang xảy đến.
Nói vậy mà cũng đã gần hết hạn nộp hồ sơ thi đại học năm nay rồi. Teen đã biết lựa chọn đường đi độc lập cho mình chưa? Hay lại thấy ngành nào “hot”, nhiều người vào rồi cũng tất bật nộp đơn theo cho đông vui? Bạn biết không, có những điều tốt với người này nhưng lại bình thường hóa với người khác. Có những thứ mà nhiều người rất muốn đạt được nhưng nó lại không phải là thứ mà bạn cần.
Bạn sống trong một tập thể nhưng vẫn là một cá nhân độc lập, có quyền nêu lên chính kiến, có năng lực để đi một con đường hoàn toàn khác với mọi người, và khẳng định chính mình bằng cách bạn chạm vào đích đến trong tương lai. Con đường đó là do bạn lựa chọn, dù không phải là con đường nhiều người muốn rẽ vào để cùng đi như có thể đó là con đường tốt nhất đối với bạn.