Hoàng đế cô đơn

Armunanto

New member
Xu
0
Michael Jackson , ngôi sao sáng nhất thế kỉ 20 , từ cậu bé vàng đến vua nhạc Pop và cuối cùng là kẻ không bình thường . Cái chết của anh chỉ là kết thúc cho một bi kịch.
Hãy chú ý lắng nghe nhé : những tiếng trống bass, Hi-Hat , Snare rồi tiếng guitar Bass trầm rung , tất cả như có hai dòng giai điệu song song , kéo dài tưởng như bất tận.4 phút 56 giây , bản nhạc viết về một phụ nữ đang muốn tìm sự thừa nhận cho đứa con của mình . Những tiếng hét , những tiếng kêu tuyệt vọng không ngừng vang lên “the kid is not my son” , đứa trẻ không phải con tôi . Nhịp điệu guitar đẩy bản nhạc lên mãi , lên mãi,tưởng như không thể quay lại được . Đó chính là "Billie Jean",bản nhạc đã được một nhà phê bình cho rằng “đó chính là 5 phút thử thách thần kinh cao độ bằng nhịp điệu” . Đã có một thời như thế.
Những giai điệu vang lên như một nỗi khát khao , như một sự khẳng định bằng tất cả sức mạnh và vẻ đẹp, "Billie Jean" , một trong những ca khúc nổi tiếng nhất trong lịch sử nhạc Pop , ca khúc mà qua đó, lần đầu tiên thế giới biết đến “Moonwalk” , ca khúc đầu tiên của một nghệ sĩ da màu được chiếu trên MTV . Đã có một thời như thế.
Cho đến hôm nay , người ta vẫn có thể nghe đâu đó những giai điệu này , trên những chiếc radio cũ kĩ, nhữ ng buổi party kiểu những năm 80 hay những phòng tập thể hình khi những người trẻ hôm nay , cũng như những người trẻ 20 năm về trước , tìm đến chúng để vơi bớt nỗi u sầu , nỗi sợ hãi mơ hồ của tuổi mới lớn được sẻ chia qua nỗi sợ hãi của một chàng trai có tên Michael trước khi bước lên ngôi vua nhạc Pop.
Giờ thì Michael Jackson , chàng trai không bao giờ chịu lớn , đã chết . Ngày 25 tháng 5 năm 2009,khoảng 12 rưỡi trưa,cơ quan cấp cứu Los Angeles nhận được một cú điện thoại.
Một giọng đàn ông vang lên,rõ ràng ông ta đang căng thẳng cực độ . ”Chúng tôi cần,cần ngay một xe cấp cứu đến đây . Một người đàn ông đang cần sự giúp đỡ,ông ta không thở được , chúng tôi đã cố gắng đặt ống thở.”
_”Ông ta bao nhiêu tuổi?”
_”Khoảng 50”.
_”Ông ta khổng thở và cũng đã rơi vào trạng thái hôn mê?”
_”Không thở và cũng đã hôn mê”
_”Ông ta ở đâu?”
_”Ở trên giường . Chúng tôi có một bác sĩ ở bên cạnh nhưng ông ta cũng không biết phải làm gì . Không có nhịp tim , hoàn toàn không.”
Chiếc xe cấp cứu chỉ mất khoảng 3 phút để đến nhà Michael Jackson ở Holmby Hills, Los Angeles.Họ đã cố gắng giành lại sự sống cho anh . Cuối cùng , Jackson được đưa vào bệnh viện . Giờ chính thức trên giấy khai tử : 14h26.
Chỉ một giờ sau,hàng ngàn người hâm mộ đã kéo đến trước nhà anh và trước cổng bệnh viện , mang theo rất nhiều băng-rôn , ảnh và hoa . Phần lớn trong số họ chưa quá 30 tuổi . Họ hát lại những bài hát gắn liền với tên tuổi anh và nhảy , một số còn đeo găng tay trắng hoặc ánh bạc . Trong một kí túc xá gần đó bỗng vang lên những "Bad" hay "Beat It", "Black and White" ,"Off the Wall", và tất nhiên, "Billie Jean".
Những tin tức về cái chết của anh nhanh chóng chiếm lĩnh mạng Internet gây nên tình trạng nghẽn mạng nghiêm trọng . Google thông báo lỗi , Twitter cũng không khá hơn . Trên trời , hàng đàn trực thăng săn tin quần thảo . Dưới đất , những tay phóng viên giành giật nhau những vị trí tốt nhất . Các kênh truyền hình nhanh chóng lập các chương trình đặc biệt đến sáng ngày hôm sau vẫn chưa hết . Một ngày thật bận rộn của giới truyền thông Los Angeles,thành phố của Paparazzi và những kẻ “thính mũi”.
Michael Jackson đã chết như anh đã từng sống , giữa một đám truyền thông một mặt luôn tung hô “Vua nhạc Pop” nhưng vẫn không quên miêu tả anh như một gã hề tội nghiệp , một kẻ lạm dụng trẻ em . Một cái kết có vẻ cũng tương xứng.
Giờ là lúc chúng ta đặt câu hỏi,điều gì còn đọng lại sau tất cả?
Khi Elvis Presley qua đời năm 1977 , ông để lại cho giới trẻ da trắng niềm ham mê khám phá thế giới Rock'n'Roll của người da đen cùng sự phản kháng mạnh mẽ đến những kẻ thị dân nhỏ nhen . Khi John Lennon bị ám sát năm 1980 , những gì còn đọng lại là sự lên án những tay trí thức vô liêm sỉ và một nghệ sĩ , người đã chứng minh cho cả thế giới thấy rằng : nhạc Pop cũng là một nghệ thuật . Khi Kurt Cobain tự sát năm một 1994 , anh trở thành một biểu tượng cho nỗi đau của cả một thế hệ trẻ.
Michael Jackson chẳng quan tâm nhiều đến những cái đó . Anh sống trong hành tinh mộng tưởng của mình , nơi anh dệt nên những giấc mơ , về những câu chuyện cổ tích , về những vùng đất mà anh có thể dạo chơi với những cậu bé đáng yêu , nơi không còn những show diễn , không còn những nhà quản lí, nơi những khát vọng tuổi thơ được thực hiện , nơi duy nhất anh có thể sống cuộc sống của chính mình.
Chẳng hiểu sao có những lúc tôi hay so sánh bi kịch của anh với những gì công nương Diana đã phải trải qua . Có lẽ họ cũng chỉ là những tù nhân trong tham vọng của chính mình và của kẻ khác . Chỉ có điều, Diana đã cố gắng thoát khỏi “lâu đài vàng”-cuộc hôn nhân với thái tử Charles , để được sống trong những câu chuyện cổ tích của mình . Michael thì không .Thay vì tự giải thoát , anh càng náu mình hơn trong chiếc vỏ ốc và cũng chẳng kẻ nào thèm nói với anh,thế nào là đúng, thế nào là sai . Cứ thế,anh chìm sâu vào bi kịch tự hủy hoại bản thân,dẫn đến một kết cục mà có lẽ nhiều người đã đoán được từ trước.
Điều gì đã diễn ra ? Michael đã có tất cả những gì anh muốn : gương mặt , màu da và quan trọng hơn, một quá trình tự khám phá và khẳng định bản thân . Nó đã tạo ra những giấc mơ cho chúng ta , cũng như thế hệ trẻ những năm 80,mặc dù điều đó khiến anh phải trả giá bằng cơn ác mộng của chính bản thân mình.
Cuộc đời anh là một tấm gương rạn vỡ được ghép bởi hàng nghìn mảnh vụn bi kịch . Từ một cậu bé tài năng vụt biến thành vua nhạc Pop , rồi thành Chúa và cuối cùng là một gã dở hơi . Sự nghiệp của anh bị đẩy lên quá nhanh rồi khi mà anh còn chưa kịp tận hưởng vị trí độc tôn của mình thì đã bị kéo xuống , không nhanh như lúc lên nhưng vô cùng đau đớn , dai dẳng và càng đau đớn hơn khi lúc ấy , anh chỉ có một mình . Dường như anh sinh ra để biểu diễn trên sân khấu,để trở thành một ngôi sao . Có lẽ,từ khi sinh ra , anh đã không biết đến khái niệm Bình thường.
Bi kịch bắt đầu khi cha anh , ông Joseph Jackson phát hiện ra tài năng của con trai . Joseph luôn mang trong mình mộng tưởng về một ngôi sao khiến thế giới phải điên đảo , khiến mọi phụ nữ phải vây quanh và thực sự là ông cũng có tất cả những tính cách của một ngôi sao , trừ một điều : Tài năng . Và thế là những anh em nhà Jackson phải mang trên mình gánh nặng to lớn : trở nên nổi tiếng . Từ sau bản hit "I Want You Back" , Michael đã đạt được ước mơ ban đầu của ông bố . Và cũng kể từ đấy , anh bắt đầu phải hát về những điều mà một đứa trẻ ở lứa tuổi như anh chắc chắn không thể hiểu được . Tuổi thơ của anh trôi qua với nỗi sợ hãi mơ hồ là lúc nào cũng có thể bị bố quẳng ra cửa sổ vì không chịu chạy Show. Rồi dần dần , cậu bé Jackson ngày nào giờ đã thực sự cởi được cái mác “tài năng nhí” qua những "Off the Wall" rồi “Thriller" , đặc biệt là
"Off the Wall" , album disco với những bản Funk , Pop , Soul và Softrock , đã cho cả thế giới thấy thêm những nét đặc sắc trong “âm nhạc của người da đen” . Cả thế giới quay cuồng trong những điệu nhảy của anh mà ít để ý đến những thông điệp ẩn sau mỗi bài hát như tình cha con (trong "Billie Jean") , khát vọng hòa bình (trong "Beat It") , những khát khao thầm kín (trong "Thriller") . Nhưng rồi những ngày tươi đẹp cũng qua nhanh . Kể từ khi phải dùng thuốc giảm đau sau tai nạn khi đóng quảng cáo cho Pepsi , anh bắt đầu phụ thuộc vào nó . Năm 1988 , sau khi mua một mảnh đất 1000 ha ở Santa Barbara , những tưởng anh sẽ hạnh phúc với ước mơ xây dựng Neverland đã thành hiện thực thì đó lại là nơi sau này xảy ra bê bối lạm dụng trẻ em , một đòn đánh quá nặng giáng vào người ca sĩ yếu đuối . Rồi cuộc hôn nhân thất bại với Lisa Marie Presley , chứng nghiện phẫu thuật thẩm mĩ , căn bệnh bí hiểm về da đã đánh quỵ Michael . Một thời gian dài , anh rơi vào quên lãng , để rồi năm 2009 , anh trở lại với một dự án âm nhạc dài hơi không phải vì nhớ sân khấu mà là để trả nợ.
Thế nhưng , những Show diễn đó sẽ không bao giờ diễn ra . Anh không thể chịu đựng thêm nữa . Quá đủ rồi.
Ngày anh qua đời , có một nhân vật đặc biệt đã tỏ lòng tiếc thương , đó là tổng thống Obama.
Tôi vẫn nhớ một lần nhìn thấy ảnh cậu thiếu niên Obama chụp năm 1980 , khi cậu mới 19 tuổi . Một anh chàng da đen , tóc quăn tít , giống hệt Michael hồi ấy . Nhưng rồi Michael thay đổi , muốn trở thành một người khác , và anh cũng làm được . Còn Obama ?
Vẫn da đen và khỏe mạnh.
Phải chăng đó là định mệnh khi Michael qua đời đúng năm Obama lên làm tổng thống ? Họ đã chọn 2 con đường khác nhau và cuối cùng cũng đi đến đích , theo 2 cách khác nhau.
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top