Chien Tong
New member
- Xu
- 33
1. Nghĩ lớn: Khi bạn làm những điều lớn lao, sẽ dễ dàng hơn là làm những điều nhỏ bé.
Tôi biết nghe có vẻ kỳ cục, nhưng hãy để tôi giải thích, nó không có gì là mâu thuẩn với câu nói “người có thể dời non là người chịu nhặt những hòn sỏi nhỏ”.
Tôi sẽ giải thích điều đó ngay bây giờ:
Khi bạn làm những điều lớn lao, sẽ có nhiều người muốn giúp bạn, vì thế những người tài giỏi sẽ ở xung quanh bạn, phụ bạn một tay, và công việc của bạn trở nên dễ dàng hơn, so với tự mình làm hàng loạt điều nhỏ bé.
Nghĩ lớn, ảnh minh họa
Nếu bạn biết rằng, những nhà đầu tư ở thung lũng Silicon chỉ đầu tư cho những công ty muốn thay đổi thế giới, bạn có thay đổi quan điểm của mình?
Hãy sẵn sàng đánh đổi cả tương lai cho mơ ước của mình, bạn phải luôn kiên định với mục tiêu, mặc kệ những người thích nói mình thực tế mà cười nhạo bạn.
Kẻ bỏ cuộc không bao giờ chiến thắng, người chiến thắng không bao giờ bỏ cuộc.
2. Nghĩ khác: Nếu có ai đó không nghĩ lớn như bạn thì sao?
Một nhà vô địch maraton về đích trong khoảng thời gian 1 giờ 50 phút, sau cuộc đua một người phụ nữ đến gặp anh ta và nói “Anh thật tuyệt, anh chạy quãng đường mà tôi phải mất đến hơn 5 giờ để hoàn tất chỉ trong vòng chưa đầy 2 giờ”
Nhà vô địch suy nghĩ một thoáng về lời nói tử tế của người phụ nữ rồi đáp lại “Bà cũng thật tuyệt, tôi không nghĩ là mình có thể chạy liên tục trong suốt 5 tiếng”
Bạn thấy đấy, cuộc đời đầy những quan điểm trái ngược và những cách nghĩ khác nhau. Vậy tại sao phải quan trọng hóa chuyện một người nào đó không nghĩ giống bạn? Tại sao phải làm cho chuyện này trở nên phức tạp?
Bạn không có đủ thời gian để làm cho người khác có cùng cách nghĩ như mình.
Nhưng bạn có đủ thời gian để chia sẻ những gì mình học được với mọi người.
“Knowledge shared is knowledge multipled.”
Chỉ khi bạn chia sẻ kiến thức của mình, kiến thức của bạn mới thực sự có giá trị. Tin tôi đi, chỉ khi nào bạn thực sự hành động [chia sẻ], bạn mới hiểu được câu nói trên.
3. Nghĩ hiện tại: Bạn tìm thấy sự thỏa mãn trên chặng đường thực hiện ước mơ, chứ không phải khi đã đạt được nó.
Tôi biết, lại thêm một điều kỳ cục nửa mà tôi đã nói ra.
Nhưng cuộc đời là một cuộc hành trình (a journey), chứ không phải là một đích đến (a destination)
Khi bạn đi trên con đường, nghĩa là bạn còn thưởng thức hoa thơm cỏ lạ trên con đường đó nửa, vì vậy hãy chú ý đến tốc độ của bạn.
Những trở ngại làm nên con đường của bạn. Nếu con đường bạn đi chẳng có một trở ngại nào, điều đó chỉ có nghĩa là nó chẳng đưa bạn đến đâu cả.
Khi đã chạm đích, gần như ngay lập tức bạn phải tìm kiếm ngay một chuyến đi tiếp theo. Nếu bạn không còn nhìn thấy bất kỳ con đường nào nửa thì nơi bạn nên “đến” chính là nghĩa trang của thành phố.
Tôi sẽ tiếp tục nói ra những điều kỳ cục : tôi tin rằng nếu Steve Jobs không bị sa thải khỏi Apple thì Apple sẽ không còn tồn tại cho đến ngày hôm nay. Tại sao?
Việc bị sa thải đã mang đến cho Steve Jobs một khởi đầu mới. Và sự trở lại của Steve Jobs là sự trở lại của một con người mới về thái độ, tầm nhìn và vốn sống, để dẫn dắt Apple vươn lên đỉnh cao của thế giới.
Bạn thấy đấy, kẻ thù lớn nhất của đời người là gì? Là tự mãn.
Khi bạn đã không thể thắng được chính bản thân mình, thì bạn không thể thay đổi thế giới.
Khi bạn đã chiến thắng được đối thủ mạnh nhất – là chính bạn, bạn còn sợ gì chuyện thắng ai và thua ai?
Nếu một người muốn làm điều gì đó tốt đẹp cho thế giới này, chúng ta hãy chẳng ngần ngại gì mà không hết mình giúp anh ta, thành công của anh ta không phải là thất bại đối với bạn. Quan điểm của tôi về sự thành công đó là: Chính thành công của những người đã từng cộng tác với tôi mới là thước đo cho sự thành công của tôi.
4. Tôi muốn kết thúc bài viết này bằng một câu chuyện.
Trong rạp phim, một người bạn của tôi đã nói với tôi về ước mơ của anh ta, nó rất lớn lao (bây giờ thì tôi thấy nó rất khả thi), và thật tuyệt là nó thật sự làm cho thế giới tốt đẹp hơn. Khi nghe về giấc mơ của anh bạn tôi, những người xem phim xung quanh cười giễu (tôi đã để ý rằng tình huống lúc đó của bộ phim không có gì gây cười), như có ý châm chọc “anh hãy thực tế một chút đi”
Sự thực là, sau khi họ ngưng cười, tôi cũng cười.
Nhưng tôi cười những kẻ đã cười nhạo giấc mơ của người khác, họ thật không hiểu gì cả vì họ tin vào một điều chẳng đúng tí nào, rằng giới hạn của họ là thước đo đúng đắn cho mọi giới hạn.
Tôi biết nghe có vẻ kỳ cục, nhưng hãy để tôi giải thích, nó không có gì là mâu thuẩn với câu nói “người có thể dời non là người chịu nhặt những hòn sỏi nhỏ”.
Tôi sẽ giải thích điều đó ngay bây giờ:
Khi bạn làm những điều lớn lao, sẽ có nhiều người muốn giúp bạn, vì thế những người tài giỏi sẽ ở xung quanh bạn, phụ bạn một tay, và công việc của bạn trở nên dễ dàng hơn, so với tự mình làm hàng loạt điều nhỏ bé.
Nghĩ lớn, ảnh minh họa
Nếu bạn biết rằng, những nhà đầu tư ở thung lũng Silicon chỉ đầu tư cho những công ty muốn thay đổi thế giới, bạn có thay đổi quan điểm của mình?
Hãy sẵn sàng đánh đổi cả tương lai cho mơ ước của mình, bạn phải luôn kiên định với mục tiêu, mặc kệ những người thích nói mình thực tế mà cười nhạo bạn.
Kẻ bỏ cuộc không bao giờ chiến thắng, người chiến thắng không bao giờ bỏ cuộc.
2. Nghĩ khác: Nếu có ai đó không nghĩ lớn như bạn thì sao?
Một nhà vô địch maraton về đích trong khoảng thời gian 1 giờ 50 phút, sau cuộc đua một người phụ nữ đến gặp anh ta và nói “Anh thật tuyệt, anh chạy quãng đường mà tôi phải mất đến hơn 5 giờ để hoàn tất chỉ trong vòng chưa đầy 2 giờ”
Nhà vô địch suy nghĩ một thoáng về lời nói tử tế của người phụ nữ rồi đáp lại “Bà cũng thật tuyệt, tôi không nghĩ là mình có thể chạy liên tục trong suốt 5 tiếng”
Bạn thấy đấy, cuộc đời đầy những quan điểm trái ngược và những cách nghĩ khác nhau. Vậy tại sao phải quan trọng hóa chuyện một người nào đó không nghĩ giống bạn? Tại sao phải làm cho chuyện này trở nên phức tạp?
Bạn không có đủ thời gian để làm cho người khác có cùng cách nghĩ như mình.
Nhưng bạn có đủ thời gian để chia sẻ những gì mình học được với mọi người.
“Knowledge shared is knowledge multipled.”
Chỉ khi bạn chia sẻ kiến thức của mình, kiến thức của bạn mới thực sự có giá trị. Tin tôi đi, chỉ khi nào bạn thực sự hành động [chia sẻ], bạn mới hiểu được câu nói trên.
3. Nghĩ hiện tại: Bạn tìm thấy sự thỏa mãn trên chặng đường thực hiện ước mơ, chứ không phải khi đã đạt được nó.
Tôi biết, lại thêm một điều kỳ cục nửa mà tôi đã nói ra.
Nhưng cuộc đời là một cuộc hành trình (a journey), chứ không phải là một đích đến (a destination)
Khi bạn đi trên con đường, nghĩa là bạn còn thưởng thức hoa thơm cỏ lạ trên con đường đó nửa, vì vậy hãy chú ý đến tốc độ của bạn.
Những trở ngại làm nên con đường của bạn. Nếu con đường bạn đi chẳng có một trở ngại nào, điều đó chỉ có nghĩa là nó chẳng đưa bạn đến đâu cả.
Khi đã chạm đích, gần như ngay lập tức bạn phải tìm kiếm ngay một chuyến đi tiếp theo. Nếu bạn không còn nhìn thấy bất kỳ con đường nào nửa thì nơi bạn nên “đến” chính là nghĩa trang của thành phố.
Tôi sẽ tiếp tục nói ra những điều kỳ cục : tôi tin rằng nếu Steve Jobs không bị sa thải khỏi Apple thì Apple sẽ không còn tồn tại cho đến ngày hôm nay. Tại sao?
Việc bị sa thải đã mang đến cho Steve Jobs một khởi đầu mới. Và sự trở lại của Steve Jobs là sự trở lại của một con người mới về thái độ, tầm nhìn và vốn sống, để dẫn dắt Apple vươn lên đỉnh cao của thế giới.
Bạn thấy đấy, kẻ thù lớn nhất của đời người là gì? Là tự mãn.
Khi bạn đã không thể thắng được chính bản thân mình, thì bạn không thể thay đổi thế giới.
Khi bạn đã chiến thắng được đối thủ mạnh nhất – là chính bạn, bạn còn sợ gì chuyện thắng ai và thua ai?
Nếu một người muốn làm điều gì đó tốt đẹp cho thế giới này, chúng ta hãy chẳng ngần ngại gì mà không hết mình giúp anh ta, thành công của anh ta không phải là thất bại đối với bạn. Quan điểm của tôi về sự thành công đó là: Chính thành công của những người đã từng cộng tác với tôi mới là thước đo cho sự thành công của tôi.
4. Tôi muốn kết thúc bài viết này bằng một câu chuyện.
Trong rạp phim, một người bạn của tôi đã nói với tôi về ước mơ của anh ta, nó rất lớn lao (bây giờ thì tôi thấy nó rất khả thi), và thật tuyệt là nó thật sự làm cho thế giới tốt đẹp hơn. Khi nghe về giấc mơ của anh bạn tôi, những người xem phim xung quanh cười giễu (tôi đã để ý rằng tình huống lúc đó của bộ phim không có gì gây cười), như có ý châm chọc “anh hãy thực tế một chút đi”
Sự thực là, sau khi họ ngưng cười, tôi cũng cười.
Nhưng tôi cười những kẻ đã cười nhạo giấc mơ của người khác, họ thật không hiểu gì cả vì họ tin vào một điều chẳng đúng tí nào, rằng giới hạn của họ là thước đo đúng đắn cho mọi giới hạn.