Những chuỗi ngày buồn cứ nối tiếp kéo dài lê thê đến bất tận. đúng là cuộc sống có khi buồn, khi vui nhưng không hiểu vì sao tôi vẫn thấy buồn. nhưng cũng có lẽ là do tâm hồn tôi chỉ chất chứa đầy những nỗi buồn nên những niềm vui không thể lấp đầy được. hay bởi vì tôi sống quá khép kín, không rộng mở tâm hồn với cuộc sống, bó chặt tâm trạng với những hoài niệm của quá khứ.cũng đã nhiều lần tôi tự nhủ với lòng mình là hãy vui lên nhưng rồi lại thấy dường như có 1 vật cản vô hình níu giữ lại... BUỒN... nhưng rồi đến ngày hôm nay tôi chợt nhận ra rằng nếu tôi cứ mãi ôm nỗi buồn như vậy thì sẽ chẳng làm đươc gì và tương lai sẽ chẳng đi đến đâu. cuộc sống thì vẫn tiếp diễn, những ngày tháng vẫn cứ trôi qua và tương lai của tôi còn ở phía trước. do đó tôi phải quyết tâm sống thật tốt, sống đúng với bản chất con người mình....
Lại 1 ngày buồn nữa trôi qua... nhưng với tôi ngày mai sẽ khác, không như những ngày tháng đã qua. Tạm biệt nhũng ngày tháng ...BUỒN....
_st_
HƯỚNG TỚI TƯƠNG LAI TƯƠI SÁNG
Lại 1 ngày buồn nữa trôi qua... nhưng với tôi ngày mai sẽ khác, không như những ngày tháng đã qua. Tạm biệt nhũng ngày tháng ...BUỒN....
_st_
gửi nhũng ai đang buồn
HƯỚNG TỚI TƯƠNG LAI TƯƠI SÁNG