Gửi bạn của tôi!

uocmo_kchodoi

Moderator
Gửi bạn thân!
Cuối cùng thì chúng ta đã có thể cười khi gặp nhau,đã có thể nói chuyện cùng với nhau,đẫ có thể chạm vào người nhau,nhưng có lẽ sẽ không thể trở thành những người bạn thân thiết như ngày xưa nữa.Mình chưa bao giờ nghĩ sau cuộc nói chuyện ấy mọi chuyện lại thành ra thế này,và càng k bao giờ nghĩ một ngày chúng ta k còn thuộc về nhau.Bạn có biết bạn là người đã đem đến nỗi buồn thứ hai trong cuộc đời 16 tuổi của mình.K thể trách bạn được,đó là do cả mình,nhưng hãy đổ lỗi cho số phận.Mình đã đủ bình tĩnh để k khóc,để có thể nhắn tin lại cho bạn rằng k làm bạn thân thì làm bạn bình thường.Gần 3 tháng,chúng ta k nói chuyện,gặp k chào,k muốn nghĩ tới...Mình đã nghĩ cần gì tình bạn như thế này.Nhưng sao hình ảnh bạn và những kỉ niệm đẹp đẽ ngày xưa k thể xóa nhòa được?Mỗi lần gặp bạn trên đường là lòng mình lại thấy trống rỗng,và khi bạn đi qua như mình vừa đánh mất một cái gì đó,hay là vốn dĩ chưa bao giờ là của mình.Mình đã rất giận khi nghe câu nói ấy,nhưng càng giận thì càng buồn.K,mình k tin tình bạn này giả dối.Có điều gì đó bí mật,mà người bạn cứng đầu của mình đã trở nên như thế.Bạn có biết rằng khi bạn nói k muồn người khác thương hại mình thì ng ta lại càng thương hại bạn hơn?Đúng,mình thương ng bạn này,ng có nhiều nỗi buồn trong cuộc sống.Nhưng sợi dây gắn kết chúng ta lại là tình bạn thực sự cơ,cái hồi đó đâu đủ khôn để toan tính và lo nghĩ nhiều.Bạn nói mình k hiểu bạn,còn mình lại nghĩ mình hiểu bạn 60%.Và chúng ta cãi nhau,có ích gì?Bạn có bao giơ chia sẻ để chúng ta hiểu nhau nhiều hơn k?Bạn cứ mỉm cười và đằng sau nụ cười có thể là 1 biển trời đau khổ.Mình chỉ biết như thế,nhưng k biết đó là nỗi buồn gì.Mình k hỏi,và bạn k bao giờ hé lộ.Đến cái hôm ấy bạn muốn nói,mình lại k còn muốn nghe nữa.Mình xin lỗi,và xin lỗi cả về những gì mà mình có thể đã k đúng,có thể đã làm bạn tổn thương,nhưng mình k cố ý.Mình đã luôn coi bạn là 1 ng bạn thân thực sự,k phải là sự chấp nhận như bạn nói. Điều khiến mình thất vọng ấy hi vọng chỉ là lời nói bộc phát của bạn.Đôi khi ngồi học,hay nằm ngủ,mình lại chợt nhớ về banh,đã có lúc buông xuôi,nhưng giống như bị rơi xuống vực thẳm cố gắng kiếm tìm 1 sợi dây thừng để mà vịn lấy.Mình đã làm 1 bài hát nhưng rồi k tặng bạn.Vì đã k còn là bạn,mình tặng để làm gì,để khơi dậy nối buồn hay sao?Với ng lạnh lùng,vô tư đến có lúc vô tình như bạn liệu cái đó có ý nghĩa.Bạn bảo hãy để bạn yên.Ừ,chúng mình để bạn yên.Nhưng mình cũng mệt mỏi chứ.Chyện học hành,chuyện của chúng ta...Mình cũng hay cười,nhưng có lúc thấy cô đơn đến đáng sợ.Mình là 1 cô gái,luôn mang trong mình cái suy nghĩ rằng tôi là 1 cô gái mạnh mẽ,nghị lực...để rồi bỗng 1 ngày phát hiện rằng ở đây còn những gì gọi là yếu đuối.Trong khoảng thời gian gần 3 tháng,mình đã suy nghĩ rất nhiều,cả theo chiều hướng tích cực lấn tiêu cực.Nhưng tình bạn là sự gắn kết của 2 bên,chứ k phải chỉ riêng mình.Nhiều khi muốn nhắn tin cho bạn nhưng suy nghĩ lại bị sự kiêu ngạo đẩy lùi.Mình đã nghĩ đơn giản là chỉ cần mình cất lời,"Bạn có muốn tiếp tục k?" thì mọi chuyện sẽ ổn.Nhưng chần chừ mãi vì sẽ vẫn là bạn thân hay lại nhận được lời từ chối lần thứ 5 của bạn.
Dù sao mọi chuyện cũng đã qua,cố gắng bình thường như những người khác.Nếu k là bạn thân,thì làm bạn bình thường!
Có lẽ bạn sẽ k đọc được cái này,mình hi vọng như vậy!

Từng là bạn thân!
 
tks bạn vì một bài viết có ý nghĩa và rất chân tình , mong rằng tình bạn của bạn sẽ vượt wa được sóng gió và trở lại như ngày xưa:)
thật khó để tìm được một người bạn thân, mình cũng đã có một ng bạn thân và may mắn rằng cho đến giờ vẫn ko hề thay đổi!
tự tin lên nhé bạn!
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top