Cuộc Thi Viết Về Cảm Xúc Của Bạn Trong Năm 2010

  • Thread starter Thread starter h2y3
  • Ngày gửi Ngày gửi

h2y3

New member
Xu
0
Sắp trung thu rồi bạn ạ... bạn có cảm xúc gì nào.. bạn có những cảm xúc gì, có những suy nghĩ gì, bạn có mơ ước hay mong muốn gì không, hoặc bạn có tưởng tượng gì cho trung thu năm nay của bạn nào... hãy viết hết cảm xúc và những mong muốn, những suy nghĩ dù là rất ngây ngô của bạn nhé!! Đừng để Trung Thu trải qua 1 cách buồn tẻ... hí hí ... (à dù bạn còn bé hay đã già như mình hoặc hơn thế ^^ thì cũng cứ viết hết cảm xúc đi nhá... cấm spam trong bài post của mình nếu không :hell_boy:.... mình spam lại, keke)
ecuhihi1201.png





CS011974688_1_1.gif
Đối tượng tham gia:
Tất cả thành viên diễn đàn
CS011974688_1_1.gif
Nôi dung sự kiện:


- Thời gian: Từ ngày 17/9 đến hết ngày 25/9/2010.
- Cách thức tham gia: Bài dự thi sẽ post tại topic này.
- Thể loại bài viết: Bài cảm nhận về Tết Trung Thu, hoặc Kể lại 1 kỷ niệm về tết trung thu gắng liền với thời thơ ấu (hoặc hiện tại) của bạn, kèm theo ý kiến, cảm nhận ........

(Ưu tiên điểm cộng cho các bài viết có hình ảnh minh họa, ảnh thật của tác giả càng tốt).


- Mẫu bài dự thi:


  • Thông tin liên lạc: ... ( Tất cả cái gì liên quan về bạn .. càng nhiều càng tốt ... có gì mình sẽ liên hệ )
  • Nội dung bài cảm nhận: .....:sweet_kiss:
CS011974688_1_1.gif
Phần thưởng: bí mật.... (nhà hảo tâm nào muốn đầu tư xin liên hệ ngay cho h2y3 với nick Y!H là giathatroi_huhu hoặc ngay tại profile của mình trên diễn đàn)
:byebye:

Và mình sẽ nằm trong thành phần ban giám khảo....!!! (ôi phí 1 nhân tài, há há)


Nào [you]..... tham gia thôi
:byebye:
ecuhihi1202.png


ecuhihi1203.png


Khuyến Khích: post ảnh nhé ^^
 
ecuhihi1204.png


Hôm nay là 17.09.2010, năm nay mình lên lớp 11 rồi.. cũng vừa qua sinh nhật được 57 ngày rồi (mình vửa đếm xong, haha). Thứ 4 tuần sau là Trung Thu mà bây giưof lòng cứ lâng lâng, sung sướng và chờ đợi. Chiều nay nghe 1 bài đọc của các anh chị trên Xone fm thấy cảm xúc cứ đan xen vào nhau, vui vui... Ngày xưa trung thu, lúc còn bé, vui thật với những tối đi chơi, và hình như càng lớn thì trung thu trong mình càng mờ nhạt... và hồi lớp 8 hay lớp 9 thì phải, trung thu của mình ở trong phòng.... buồn quá. Nối tiếc nữa. Khi mình lên cấp 3, nhiều thứ thay đổi, bạn bè mới, những suy nghĩ của con bé học trò mới lớn.
ecuhihi1205.png


Năm nay học lớp 11, không còn bỡ ngỡ nữa, chắc chắn mình sẽ phá tan cái hôm trung thu đó cho mà xem ^^


... nhiều cảm xúc quá.. lúc khác mình viết tiếp... còn bạn?
 
^^.!!
Trung thu hở?
thực sự là bây giờ trong tớ chẳng có cảm xúc gì đặc biệt về cái ngày này .. Nhưng mờ topic này hay đấy uk, tớ hưởng ứng ^^

Thôi thì đặt cù gạch ở đây , khi nào có cảm xúc thì tớ viết tiếp...
 
Trung Thu lại sắp đến
Háo hức
Vui vẻ
Nhưng buồn
Buồn đến lạ...
Đâu rồi những mùa trăng của ngày xưa?
Thời thơ bé của ta đẹp như giấc mơ. Những đêm Trăng rằm vằng vặc, còn gì vui hơn khi nhảy nhót nô đùa cùng ánh trăng? Cái thời thơ bé ấy, ta và những người bạn, trò chơi và những đêm trăng,... Chao ôi, cái thời ấy sao vui vẻ thế?
Vẫn còn nhớ ngày ấy, trước mỗi Trung Thu, mỗi đứa tự làm một cái đèn lồng để có thể xách đèn đi chơi đên Trăng. Tuy không đẹp, tuy không rực rỡ, nhưng với ta, nó vẫn là những chiếc đèn lồng đẹp nhất. Bây giờ thì còn bao nhiêu đứa trẻ tự làm đèn cho chính mình đi chơi đêm Trung Thu? Đèn nhấp nháy, sáng bằng điện và kêu í ò í e... Không khí ấy ồn ào, náo nhiệt và vui thật nhưng không hiểu sao ta vẫn buồn... buồn lạ...
Trung Thu này ta sẽ làm gì nhỉ?
Vẫn mong muốn một đêm Trăng bình yên để có thể một mình đi dạo đâu đó, nhưng không thể....
Buồn...
Hoài cổ...
Chán cuộc sống quá phát triển này...
Nhưng nó có hề gì chứ?
Ngày mai ta vẫn phải sống, thật tốt, với chính mình và cả cái xã hội phù phiếm và xa hoa này nữa...
Đi ngủ thôi....
 
Trung thu đến như một làm gió nhẹ!
Gúp chúng ta hồi tưởng lại tuôit thơ êm đềm trôi theo năm tháng............
Những ngày tre vô tư không tính toán lo toan... Nghĩ mà chỉ muốn trở lại thời ấu thơ với sự hồn hiên đó......
Những ngày thiếu nhi.. Những ngày của sự vô tư ( đợt còn bé hay đến tặn năm lớp mình vẫn đi múa thiếu nhi cho làng - nghĩ lại thấy mình thật vô tư)...
Đêm thì kéo quân anh em đi phá cỗ. những trò nghịch ngợm tinh quái thủa ấu thơ sẽ mãi là kí ức không phai...........

Trung thu về như gió
Khẽ lướt qua làn tóc
Cơn gió ngàn năm thổi
Để đánh thức tuổi thơ
Tháng ngày vẫn còn đó
Với kỉ niêm không phai
Gánh nặng trên đôi vai
Niềm u sầu trên mắt
Theo làn gió bay đi


Hãy cười lên cho bình minh rực sáng
Để ngày tàn trôi vào dĩ vãng


Các bạn hãy vui lên nhé!
:haha::haha:
 
Trung thu đến như một làm gió nhẹ!
Gúp chúng ta hồi tưởng lại tuôit thơ êm đềm trôi theo năm tháng............
Những ngày tre vô tư không tính toán lo toan... Nghĩ mà chỉ muốn trở lại thời ấu thơ với sự hồn hiên đó......
Những ngày thiếu nhi.. Những ngày của sự vô tư ( đợt còn bé hay đến tặn năm lớp mình vẫn đi múa thiếu nhi cho làng - nghĩ lại thấy mình thật vô tư)...
Đêm thì kéo quân anh em đi phá cỗ. những trò nghịch ngợm tinh quái thủa ấu thơ sẽ mãi là kí ức không phai...........

:haha::haha:

cứ vui như vậy nhé bạn ^^ đừng quên những quá khứ về tuổi thwo đẹp như vậy
!!! chúc bạn sẽ giành giải ^^
 
mình nhớ trung thu năm ngoái của mình: lớp mình tổ chứ cs vui lắm. Mình cầm ổi lên... chặt... thế là chả ai ăn ổi :( cuối cùng lấy ổi ném nhau
haha

KHÔNG GIỚI HẠN SỐ BÀI VIẾT... KHÔNG GIỚI HẠN SỐ DÒNG... KHÔNG GIỚI HẠN CẢM XÚC...


MÌNH HY VỌNG QUA CUỘC THI NÀY CÓ THỂ KHƠI DẬY KHÔNG KHÍ TRUNG THU ĐANG TỚI VÀ KHƠI DẬY NHỮNG KỸ ỨC RẤT ĐÁNG NHWOS VÀ DỄ THƯƠNG CỦA BẢN THÂN... SỐNG CHẬM LẠI VÀ HƯỞNG THỤ.. CẢM NHẬN MỌI THỨ NHÉ BẠN!!!

:( TIẾC QUÁ, MÌNH LÀ BẠN GIÁM KHẢO, NẾU KHÔNG TỰ TRAO MÌNH GIẢI NHẤT LUN
HEHE
 
Trung thu ko của riêng ai nhưng mỗi người lại có 1 niềm cảm nhận riêng, vậy nên cứ tự cảm nhận cho nó tự nhiên, nhỉ.

images.jpg


Nhưng có lẽ cái tết ấy chỉ còn là hoài niệm khi cuộc sống quá phát triển, con người không còn chú trọng đến những ngày lễ, sự vui vẻ mà thay vào đó là tiền bạc. Kiếm đâu ra những cái đèn kéo quân tự làm hay những chiếc đèn ông sao, đèn giấy tự chế mà chứa chan ý nghĩa. Và bây giờ, đến khi đó, chỉ ngồi ngắm trăng cho khuây khỏa tâm hồn thôi nhở.
 
Trung thu ko của riêng ai nhưng mỗi người lại có 1 niềm cảm nhận riêng, vậy nên cứ tự cảm nhận cho nó tự nhiên, nhỉ.



Nhưng có lẽ cái tết ấy chỉ còn là hoài niệm khi cuộc sống quá phát triển, con người không còn chú trọng đến những ngày lễ, sự vui vẻ mà thay vào đó là tiền bạc. Kiếm đâu ra những cái đèn kéo quân tự làm hay những chiếc đèn ông sao, đèn giấy tự chế mà chứa chan ý nghĩa. Và bây giờ, đến khi đó, chỉ ngồi ngắm trăng cho khuây khỏa tâm hồn thôi nhở.

sao năm nay trung thu của bạn không chỉ dừng lại ở đó đi cơ chứ
;))
 
Nhưng có lẽ cái tết ấy chỉ còn là hoài niệm khi cuộc sống quá phát triển, con người không còn chú trọng đến những ngày lễ, sự vui vẻ mà thay vào đó là tiền bạc. Kiếm đâu ra những cái đèn kéo quân tự làm hay những chiếc đèn ông sao, đèn giấy tự chế mà chứa chan ý nghĩa. Và bây giờ, đến khi đó, chỉ ngồi ngắm trăng cho khuây khỏa tâm hồn thôi nhở.

Cuộc sống đang phát triển từng ngày ! nhưng không có nghĩa là Trung thu rơi vào hoài niệm,đâu đó vẫn có những đứa trẻ , những bậc phụ huynh dẫn con đi chơi trung thu, trẻ con rước đủ các loại đèn trên đường, đi rước khắp làng xã, tiếng trống kèn rộn rã, ,nhìn không khí đếm trăng mà lòng ta xao xuyến hjhj <--- chỗ mình đó
Lẽ dĩ nhiên, tết trung thu ở đâu cũng có cái riêng,cái đặc sắc của nó ,nhưng vui nhất vẫn là ở nông thôn ! trẻ con vẫn có đủ không gian để chạy nhảy,để chơi những trò mình thích,
Ở quê mình ,từ bé đến giờ năm nào trung thu cũng vui như thế ,không chịu nổi,nhưng niềm vui đó xin được giữ mãi trong lòng ,như một món ăn đầy khoái khẩu, ăn vào mà niềm vui lan tỏa ...
Tết trung thu cũng gắn liền với rất nhiều kỉ niệm thời học trò .........mà sau này vào đại học chắc là .......
 
20-9-2010 thế là chỉ còn 19 ngày nữa là đến sinh nhât tuổi 15 của mình và 2 ngày nữa sẽ đến tết trung thu . Đêm trung thu đến vẫn háo hức vẫn sung sướng như ngày nào dù cho hôm nay mình đã lên cấp 3 .Lên cấp 3 là mình đã trở thành người lớn vì thế nên hết được nhận bánh kẹo rồi ^^! . Trung thu đến cùng tiếng trống múa lân dòn dã khắp những nẻo đường quê . Nhớ khi xưa , cái tuổi còn mặc quần đùi , chân không, mình thường mê say đến nỗi chạy theo đầu lân cùng anh hai mãi đến tối mịt mới vác mặt về nhà để rồi bị một trận đòn đau đến ê cả mông . Những ánh đuốc lung linh soi sáng cả màn đêm hoang vu lạnh lẽo dẫn đường cho lân đến với những nẻo đường xa xôi đến với bao niềm háo hức của trẻ nhỏ . Ôi lân mới hồn nhiên , trong sáng biết bao ! Thế nhưng bây giờ , khi xã hội đã dần thay đổi , cùng với đô thị hóa và kinh tế thị trường . Múa lân đã trở thành 1 hoạt động kinh tế , người ta múa lân không còn vì đam mê mà là vì tiền ....tiền .....tiền . Đâu rồi những ánh đuốc trong đêm ; đâu rồi những vết xe bò nặng nề chở lân đến với bao mái nhà . Lân giờ đây được chở đi bằng xe tải với 1 đội xe cầm cờ phía trước dọn đường rất " giang hồ" . Lân chỉ ghé qua những nhà giàu có , đoàn lân này thậm chí choảng nhau với đoàn lân khác để tranh giành địa bàn . Chủ nhà mời lân vào múa là để cầu may mắn thế nhưng may mắn đâu chẳng thấy chỉ thấy rằng sau khi lân múa xong thì nhà mình bị mất đồ ( nhất là đối với những cửa hàng tạp quá , bánh kẹo nước ngọt ) , trong 1 tiết mục múa lân thì người múa phải ngậm dầu phun lửa để trừ tà ma thế mà giờ chẳng có mấy đoàn lân làm được điều đó . Bức xúc nhất đối với mình là khi lân vừa nhận tiền của chủ nhà xong đáng nhẽ ra phải tiếp tục múa và càng múa hay hơn nữa thế mà giờ lân vừa nhận tiền xong là "bái lạy ra về " trước sự ngỡ ngàng của chủ nhà . Ôi văn hóa múa lân là thế ư ! Năm nay trung thu lại về trong cái ấm no của vụ mùa bội thu nơi quê hương tôi , tiếng trống lại dòn dã dòn dã ; đám trẻ con tay xách đèn lồng xúm xít quanh mâm cổ . Những chiếc xe bò chở lân vẫn cút cít khắp mọi ngõ ngách , ngọn đuốc sáng rực , lunh linh trong làn mưa bụi , tôi nghe tim mình như rung lên theo từng hồi trống dồn vang . Dù rằng trung thu nay đã có biết bao thứ đổi thay nhưng ánh trăng vẫn cứ thế , vẫn dịu dàng , trong sáng , hồn nhiên như ánh mắt trẻ thơ !!!!!! :canny:
 
lâu lắm rồi. hình như trước năm 2003. Mình ko nhớ nữa tết trung thu năm ấy cả nhà mình có mặt đông đủ bố mình làm một bữa tiệc trung thu thật thịnh soạn, có bánh nướng chính hiệu Nguyên Xá( làng Nguyên Xá ở Thái Bình. Những ai ko biết thì thôi). Có cả bánh đa để ăn với dừa nữa. Và nhiều nhiều thứ nữa. Hối đó anh em mình cùng tham gia vào đội múa kì lân. Thật tuyệt tết trung thu năm đó thật tuyệt. Khi đi múa kì lân về mình và cả nhà cả 2 bà của mình nữa cùng sum vậy. Và có lẽ đó là tết trung thu duy nhất nhà mình được đông đủ như vậy
Bà ngoại mình ko còn sống để thấy mình thành đạt nữa. Thật tiếc.
tết trung thu năm nay mình ko về quê được. Chẳng được ăn bánh đa với dừa, chẳng được ăn bánh nướng Nguyên xá, một loại bánh rẻ tiền nhưng do quê hương làm ra cũng chẳng được xem kì lân và cũng chẳng được đi múa kì lân nữa
Nhưng trong thời điểm này cũng có một dấu ấn quan trọng của cuộc đời mình
Mình quyết định ko làm trong nhà nước nữa.
Mình chỉ còn một bà phải thành đạt thật nhanh để bà còn thấy cháu bà giỏi thế nào. Và cũng để bà ngoại mình vui cười hãnh diện về mình ở nơi ấy
 
Trung thu .....

Cảm xúc của mình hoàn toàn không .....không có chút nào ......mình cũng chẳng còn nhớ từ khi nào trung thu đối với mình chỉ còn là cầm miếng bánh lên ăn ...nhấp một ngụm trà và tự nhiên thấy lạ ......
Đã quá lâu để nhớ lại cái tuổi cầm đèn chạy trong xóm ..hò hét khàn cổ mà cũng chả hiểu mình hò hét làm ji` .....đèn lồng bị cháy ...đó là kí ức duy nhất mà mình còn nhớ được ở cái tuổi vẫn còn vô tư .....

Dường như mọi thứ thay đổi khi ta lớn .....quá nhiều muộn phiền và bận rộn cuốn ta đi như một cơn gió .....không kịp ngoái đầu lại ...ko còn quan tâm đến những niềm vui tưởng chừng như bé nhỏ nhưng rất ý nghĩa ....

CHỉ là cái bánh ....chỉ là ánh trăng ....đèn lồng .....nhưng sao đối với mình khó khăn đến thế ....

Trung thu h chỉ còn là bận rộn với những ca học thêm tối ngày ..trung thu h chỉ còn là ra đường bị ném nước vào người ...trung thu h chỉ còn là ngày thư giãn hiếm hoi trong cả tuần bận rộn .....như một ngày CHủ nhật .....chả có gì hơn .....

MỖi lần đi ngoài đường nghe thấy tiếng trống ....mình lại nghĩ thật buồn cười ....nó không hẳn làm mình buồn cười mà là những kỉ niệm xưa như lại về trong giây phút ấy ....dồn dập và vội vàng ..tất cả đều lộn xộn như chưa bao h được sắp xếp...và lại nhớ ...hình như xưa mình cũng từng như vậy.....thế thôi .....

Trung thu .....đáng ra mình nên vui mới phải nhưng h mình thấy nó cũng chỉ đặc biệt hơn ngày bình thường khác một ít bởi đơn giản là dường như Trăng dường như sáng hơn thường ngày ........và lòng mình cũng vậy.
 
Trung thu .....


Đã quá lâu để nhớ lại cái tuổi cầm đèn chạy trong xóm ..hò hét khàn cổ mà cũng chả hiểu mình hò hét làm ji` .....đèn lồng bị cháy ...đó là kí ức duy nhất mà mình còn nhớ được ở cái tuổi vẫn còn vô tư .....

Dường như mọi thứ thay đổi khi ta lớn .....quá nhiều muộn phiền và bận rộn cuốn ta đi như một cơn gió .....không kịp ngoái đầu lại ...ko còn quan tâm đến những niềm vui tưởng chừng như bé nhỏ nhưng rất ý nghĩa ....

CHỉ là cái bánh ....chỉ là ánh trăng ....đèn lồng .....nhưng sao đối với mình khó khăn đến thế ....

Trung thu h chỉ còn là bận rộn với những ca học thêm tối ngày ..trung thu h chỉ còn là ra đường bị ném nước vào người ...trung thu h chỉ còn là ngày thư giãn hiếm hoi trong cả tuần bận rộn .....như một ngày CHủ nhật .....chả có gì hơn .....

tại sao bạn không thử tụ tập bạn bè nhỉ, tại sao bạn không thử cùng lũ bạn dạo quanh phố phường ^^ hãy để trung thu năm nay khác biệt với mọi năm đi, đừng ở nhà, đừng ơt 1 mình, hãy bên những người bạn, bên những người yêu thương để... phá cỗ ^^ háhha
 
lâu lắm rồi. hình như trước năm 2003. Mình ko nhớ nữa tết trung thu năm ấy cả nhà mình có mặt đông đủ bố mình làm một bữa tiệc trung thu thật thịnh soạn, có bánh nướng chính hiệu Nguyên Xá( làng Nguyên Xá ở Thái Bình. Những ai ko biết thì thôi). Có cả bánh đa để ăn với dừa nữa. Và nhiều nhiều thứ nữa. Hối đó anh em mình cùng tham gia vào đội múa kì lân. Thật tuyệt tết trung thu năm đó thật tuyệt. Khi đi múa kì lân về mình và cả nhà cả 2 bà của mình nữa cùng sum vậy. Và có lẽ đó là tết trung thu duy nhất nhà mình được đông đủ như vậy
Bà ngoại mình ko còn sống để thấy mình thành đạt nữa. Thật tiếc.
tết trung thu năm nay mình ko về quê được. Chẳng được ăn bánh đa với dừa, chẳng được ăn bánh nướng Nguyên xá, một loại bánh rẻ tiền nhưng do quê hương làm ra cũng chẳng được xem kì lân và cũng chẳng được đi múa kì lân nữa
Nhưng trong thời điểm này cũng có một dấu ấn quan trọng của cuộc đời mình
Mình quyết định ko làm trong nhà nước nữa.
Mình chỉ còn một bà phải thành đạt thật nhanh để bà còn thấy cháu bà giỏi thế nào. Và cũng để bà ngoại mình vui cười hãnh diện về mình ở nơi ấy


cố lên chú! .... !
 
20-9-2010 thế là chỉ còn 19 ngày nữa là đến sinh nhât tuổi 15 của mình và 2 ngày nữa sẽ đến tết trung thu . Đêm trung thu đến vẫn háo hức vẫn sung sướng như ngày nào dù cho hôm nay mình đã lên cấp 3 .Lên cấp 3 là mình đã trở thành người lớn vì thế nên hết được nhận bánh kẹo rồi ^^! . Trung thu đến cùng tiếng trống múa lân dòn dã khắp những nẻo đường quê . Nhớ khi xưa , cái tuổi còn mặc quần đùi , chân không, mình thường mê say đến nỗi chạy theo đầu lân cùng anh hai mãi đến tối mịt mới vác mặt về nhà để rồi bị một trận đòn đau đến ê cả mông . Những ánh đuốc lung linh soi sáng cả màn đêm hoang vu lạnh lẽo dẫn đường cho lân đến với những nẻo đường xa xôi đến với bao niềm háo hức của trẻ nhỏ . Ôi lân mới hồn nhiên , trong sáng biết bao ! Thế nhưng bây giờ , khi xã hội đã dần thay đổi , cùng với đô thị hóa và kinh tế thị trường . Múa lân đã trở thành 1 hoạt động kinh tế , người ta múa lân không còn vì đam mê mà là vì tiền ....tiền .....tiền . Đâu rồi những ánh đuốc trong đêm ; đâu rồi những vết xe bò nặng nề chở lân đến với bao mái nhà . Lân giờ đây được chở đi bằng xe tải với 1 đội xe cầm cờ phía trước dọn đường rất " giang hồ" . Lân chỉ ghé qua những nhà giàu có , đoàn lân này thậm chí choảng nhau với đoàn lân khác để tranh giành địa bàn . Chủ nhà mời lân vào múa là để cầu may mắn thế nhưng may mắn đâu chẳng thấy chỉ thấy rằng sau khi lân múa xong thì nhà mình bị mất đồ ( nhất là đối với những cửa hàng tạp quá , bánh kẹo nước ngọt ) , trong 1 tiết mục múa lân thì người múa phải ngậm dầu phun lửa để trừ tà ma thế mà giờ chẳng có mấy đoàn lân làm được điều đó . Bức xúc nhất đối với mình là khi lân vừa nhận tiền của chủ nhà xong đáng nhẽ ra phải tiếp tục múa và càng múa hay hơn nữa thế mà giờ lân vừa nhận tiền xong là "bái lạy ra về " trước sự ngỡ ngàng của chủ nhà . Ôi văn hóa múa lân là thế ư ! Năm nay trung thu lại về trong cái ấm no của vụ mùa bội thu nơi quê hương tôi , tiếng trống lại dòn dã dòn dã ; đám trẻ con tay xách đèn lồng xúm xít quanh mâm cổ . Những chiếc xe bò chở lân vẫn cút cít khắp mọi ngõ ngách , ngọn đuốc sáng rực , lunh linh trong làn mưa bụi , tôi nghe tim mình như rung lên theo từng hồi trống dồn vang . Dù rằng trung thu nay đã có biết bao thứ đổi thay nhưng ánh trăng vẫn cứ thế , vẫn dịu dàng , trong sáng , hồn nhiên như ánh mắt trẻ thơ !!!!!! :canny:

ôi... cuộc sống...!
 
Cuộc sống đang phát triển từng ngày ! nhưng không có nghĩa là Trung thu rơi vào hoài niệm,đâu đó vẫn có những đứa trẻ , những bậc phụ huynh dẫn con đi chơi trung thu, trẻ con rước đủ các loại đèn trên đường, đi rước khắp làng xã, tiếng trống kèn rộn rã, ,nhìn không khí đếm trăng mà lòng ta xao xuyến hjhj <--- chỗ mình đó
Lẽ dĩ nhiên, tết trung thu ở đâu cũng có cái riêng,cái đặc sắc của nó ,nhưng vui nhất vẫn là ở nông thôn ! trẻ con vẫn có đủ không gian để chạy nhảy,để chơi những trò mình thích,
Ở quê mình ,từ bé đến giờ năm nào trung thu cũng vui như thế ,không chịu nổi,nhưng niềm vui đó xin được giữ mãi trong lòng ,như một món ăn đầy khoái khẩu, ăn vào mà niềm vui lan tỏa ...
Tết trung thu cũng gắn liền với rất nhiều kỉ niệm thời học trò .........mà sau này vào đại học chắc là .......

cuộc sống thay đổi! cũng đúng! trung thu! 1 cơ hội tụ tập, 1 cơ hội vui vẻ, 1 cơ hội sống chậm lại với những hồi ức tươi đẹp! TẠI SAO KHÔNG??
 
Mùa Trung thu năm này chị Hằng được ngủ ngon giấc rồi đây. Sài Gòn mấy bữa này cứ mưa hoài không ngớt, cứ nhè tầm chiều là mưa đến tối. Có lẽ rút kinh nghiệm từ những năm trước, Ngọc Hoàng xót xa người đẹp Hằng Nga cứ bị mấy em bé ở trần gian hò hét, kêu gọi chị Hằng ơi...ới...ời làm chị Hằng bị mất ngủ nên ảnh hưởng tới nhan sắc?

Chỉ tội cho những em bé ở Sài thành, không được nhìn ngắm chị Hằng đẹp đẽ ngự trên cung trăng, không được ngắm ánh trăng tỏa sáng cả một vùng như những bé ở thôn quê. Mà có lẽ bây giờ ở thôn quê cũng không còn cái cảnh cứ mỗi mùa trung thu về thì các anh chị , cha mẹ đều làm một chiếc lồng đèn ông sao cho trẻ con của nhà mình. Để mỗi đêm chúng được được ông bà, cha mẹ, anh chị đốt đèn ông sao dắt đi xem múa lân. Tiếng trống lân vang văng vẳng từ xa rồi dần dần đến gần, nhà nhà mong chờ chú lân ghé thăm để mong những ngày sau làm ăn khấm khá, lòng trẻ con cũng nôn nao đến lạ.

Ngày xưa ấy sao mà đẹp quá... Tụi trẻ con, trong đó chẳng ngoại trừ mình, cứ mong đến ngày Trung thu để được nhận quà từ nhà trường. Mà chỉ có trường cấp 1 mới phát quà Trung thu. Không khí phát quà vui rộn rã như hội. Mình nhớ như in cái cảnh nhà trường đánh trống chào cờ. Mỗi lớp đều xếp hàng ngay ngắn. Rồi cô giáo đi đến từng hàng để phát quà cho từng học sinh. Mình nhớ hồi lớp 4, cứ mỗi khi cô giáo đi đến chỗ bạn nào ngồi, ngồi theo hàng, chồm nhổm trước sân, thì bạn ấy giơ hai tay ra, cái cảm giác cô giáo thả những viên kẹo đủ loại vào đôi tay bụm tròn của mình, lúc ấy lòng lâng lâng niềm vui khôn tả. Cứ thế mà bỏ hết kẹo vào cặp rùi chạy ù về nhà mà khoe với ba mẹ. Rồi đến lớp 5 thì tiến bộ hơn. Cứ mỗi học sinh được phát 1 bịch kẹo, trong ấy cũng có đủ loại kẹo, đủ màu sắc và kẹo cũng nhiều hơn. Rùi tụi trẻ con đem kẹo ra so sánh với nhau, kẹo đứa nào ngon hơn, kẹo đứa nào giống nhau, khác nhau... vui không tả nổi... Rồi những năm sau nữa, cái cảm giác lâng lâng khi nhận quà Trung thu mình đều "ké" hai đưa em chứ không còn đc nhận nữa. Đã trở thành người nhớn rùi cơ đấy. Rồi cứ càng về sau, khi cuộc sống đã tiến bộ hơn, nhà trường không còn phát quà cho học sinh nữa mà mỗi gia đình đều tự túc. Bậc phụ huynh nào thương và quan tâm tới cảm xúc của con cái, khi mùa Trung thu về đều tự mua quà và bánh kẹo cho con, còn gia đình nào dửng dưng với "Ngày của thiếu nhi" này thì là một điều bất hạnh cho con cái họ.

Còn mình, dù sao mình cũng đã có những năm tháng là thiếu nhi đầy ý nghĩa của ngày Trung thu, cũng đã cảm nhận cái cảm xúc hồi hộp khi tiếng trống múa lân lại về vang cả đầu thôn đến cuối ngõ.

Chỉ tội cho những đứa trẻ bây giờ...
 

VnKienthuc lúc này

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top