Cuộc sống ơi, hạnh phúc là khi...

Hide Nguyễn

Du mục số
Cuộc sống ơi,hạnh phúc là khi...

..Khi được hít thở,hít một hơi thật sâu và thật dài cho căng tràn lồng ngực cái không khí tinh khiết và trong lành của tinh mơ buổi sớm,cái không khí có vị mát giống như đang ngậm trong miệng vài hạt đá bào vậy,cái không khí có mùi hương café thoang thoảng mà nồng nàn.Tớ có cảm giác như cơ thể mình đang được tiếp nhiên liệu cho một ngày mới,một cơ thể tràn đầy nhựa sống..

..Là khi tớ có cảm giác như lòng nhẹ tênh và bình an lạ khi lặng im ngắm chiếc lá vàng vừa rời cành đang nhẹ rơi trước gió,khi ngắm những giọt nắng cuối ngày đang từ từ chuyển màu trong buổi hoàng hôn..

..Là khi bước từng bước nhỏ trên bậc cầu thang,chầm chậm một chút để nghe rõ tiếng bước chân của mình hay chỉ là khi từ từ cọ từng chiếc ly hay chiếc bát nhỏ,rồi khi bất chợt nhìn giọt mồ hôi của chính mình rơi trên sàn khi lau nhà,hay khi cố gắng chế biến một món ăn nhẹ cho những người người tớ yêu thương và bật cười khi tưởng tượng tới những khuôn mặt ấy khi nếm thử,cái đầu sẽ lắc lắc hay gật gật và ăn ngon lành nhỉ :D.Là khi đọc một cuốn sách và hòa mình vào bối cảnh và cảm xúc của những nhân vật trong ấy,là vui là buồn là ghét là giận hờn..vân vân và vân vân..

… Hạnh phúc nhẹ nhàng với những cảm xúc thường ngày như vậy đấy:)

Cuộc sống ơi..

..Hạnh phúc là khi tôi có cảm giác thật thoải mái và thích thú khi chăm chỉ học và tìm tòi rồi khám phá những cái mình thích.Đó là hạnh phúc của sự khám phá,khám phá một kiến thức mới,một vùng đất mới nơi lần đầu tiên tôi được đặt chân tới,một người bạn mới người bạn lần đầu tiên tôi gặp.Đó còn là hạnh phúc của lao động,hạnh phúc khi thấy mình đang sống và chuyển động chứ không chỉ tồn tại,hạnh phúc vì có một ước mơ ,hạnh phúc khi có một mục tiêu để hướng tới..

..Hạnh phúc là khi tôi cảm nhận rõ ,cảm thấy như trái tim mình đang lắng lại ,não mình như đang mở ra khi tôi nhìn vào đôi mắt những học sinh của mình.Cảm giác của sự lắng nghe và thấu hiểu,thấu hiểu vì tôi cũng từng trải qua những cảm giác ấy của các em bây giờ,hiểu để tôi biết rằng các em cần gì và tôi sẽ tìm cách giúp các em ra sao..

Tim như lắng lại và não như mở ra khi tôi lặng im lắng nghe tâm sự của bạn tôi hay chị tôi ,chỉ biết lặng im vì tôi chẳng đủ kinh nghiệm sống để có một lời khuyên hợp lý nhưng tôi biết mình đủ yêu thương để lắng nghe.Và cũng vậy khi tôi cần được sẻ chia,khi tôi có thể mở lòng mình với người khác được dựa đầu vào vai bạn, chỉ thế thôi chẳng cần một lời an ủi hình thức.Đó là cảm xúc của sự chia sẻ ,cảm xúc khi chạm được vào trái tim và tâm hồn của nhau,cảm xúc khi cảm nhận được tình người với người..

..Và hạnh phúc với tôi còn có đôi mắt hiền và cái mắng yêu của bà,có nụ cười của bố,có đôi mắt to trong sáng,có những câu nói ngốc xít và đáng yêu của em ,và cả đôi bàn tay nhỏ bé hay cái ôm siết chặt,cái hôn rõ kêu lên đôi má phính của em nữa.Và còn có cả một đôi mắt dịu dàng với nụ cười yêu thương của mẹ mà tôi chỉ thấy trong trí tưởng tượng,dù chưa một lần nhìn thấy nhưng chỉ cần nghĩ đến thôi tôi cũng có cảm giác yên bình. Đó là hạnh phúc của sự yêu thương,hạnh phúc khi có một gia đình

Cuộc sống ơi

Hạnh phúc còn là khi tôi thấy thật nhẹ nhõm sau khi những giọt nước mắt của mình rơi vì một thất bại vì một khó khăn hay một nỗi buồn nào đó trong cuôc sống.Khi tôi biết rằng tôi cần phải thay đổi ,và rằng ấy vừa dạy cho tôi một bài học thú vị ,và rằng việc gì cũng có hồi kết thúc…rồi mọi chuyện sẽ qua thôi phải không ấy ..

Hạnh phúc còn là khi tim tôi như bị bóp nghẹt khi thấy nước mắt tuôn rơi trên mặt một cô gái có bố đang hấp hối trong phòng hồi sức của bệnh viện,tôi thấy tim mình ghẹn lại khi trong đầu hiện lên khuôn mặt của bố mình,nếu người nằm kia là bố tôi thì tôi sẽ ra sao,tôi có cảm giác như bầu trời đang vỡ ra và đổ xuống đầu mình không môt cái gì che chắn..

Rồi khi tôi chứng kiến cái khuôn mặt ủ rột của một người cha khi phải kí giấy cắt đi một chân của cô con gái mới 21 tuổi đầu của mình mặc dù không một giọt nước mắt rơi nhưng ai có thể hiểu nỗi đau ấy lớn đến đâu.Rồi những tiếng nức nở của người vợ trong bộ quần áo cũ kĩ ,đang nắm chặt đôi tay người chồng với vết thương sọ não đang nằm chờ mổ,đó là nỗi đau khi nhìn người thân của mình đau hay còn cả nỗi lo về cơm áo gạo tiền,về một tương lai đầy chông gai ở phía trước..

Tôi vẫn gọi đó là hạnh phúc vì với tôi hạnh phúc không chỉ là những cảm xúc biểu thị cho niềm vui,đó là hạnh phúc của sự cảm thông,hạnh phúc khi tôi hiểu được thế nào là tình con người trong cuộc sống,hạnh phúc khi tôi thấy như mình đang hòa vào cuộc sống này.Tôi cảm nhận được nỗi đau để tôi biết mình cần phải học nhiều hơn,để trở thành một thầy thuốc tốt hơn..

Thế đấy,còn với bạn hạnh phúc là gì thế ?

Còn với tôi hạnh phúc đơn giản lắm,hạnh phúc chỉ đơn giản là được sống bằng cả trái tim mình…vậy thôi :)


Nguồn : Internet
 
Hạnh phúc với những người đang sống trong chiến tranh và mắc bệnh hiểm nghèo đơn giản là khi mở mắt ra và biết mình còn sống........

Hạnh phúc khi cho đi cũng tức là nhận lấy!
 
Hạnh phúc ... là......khi bạn nhận được tình yêu của một người bạn khác giới.
là....khi người đó nói lời yêu bạn thật lòng "anh yêu em"
là.... khi người đó luôn làm bạn cười hi hi suốt ngày
là..làm bạn thay đổi một cách sống nào đó
là ...khi bạn nhận được một nụ hôn ngọt ngào
là...khi bạn nhân được một tin nhắn rất thú vị vào buổi sáng "pé cưng, chúc bé một ngày vui vẻ, yêu bé nhiều"
Lúc đó bạn sẽ rất vui và hạnh phúc. Hi hi, nếu ai đã yêu, đang yêu sẽ cảm nhận hạnh phúc ấy , có được từ tình yêu
hihi
hihi
Đó cũng là hạnh phúc đó bạn. Mình đã cảm nhận từ chính cuộc sống của mình.
Chúc bạn tìm được hạnh phúc của mình nha. hihi
 
Với em, hạnh phúc là khi mình cố gắng thật nhiều và sau đó đạt được kết quả mà mình mong muốn, lúc ấy thật sự em thấy rất hạnh phúc. Nhưng càng lớn, em càng hiểu ra rằng, có những điều ko thể nào cố gắng là đạt được cả, và lúc đó thì mình phải biết chấp nhận nó thôi ^^. Đơn giản nhưng cũng khó làm mọi người nhỉ:D
 
hạnh phúc là gi?

- Câu hỏi thật đơn giản, nhưng có mấy ai dám trả lời. Cuộc sống luôn làm cho con người chạy theo những đam mê. Để rồi khi đạt được, nhìn lại mới thấy mình trống vắng. Nhiều lúc, mình tự hỏi. Tại sao phải làm như thế? Nhưng nghĩ hoài ko ra câu trả lời. Có một lận mình đã đọc đc 1 câu chuyên ngụ ngôn nói về hạnh phúc.

Câu chuyên kể về 1 ông nhà giàu và 1 ông lão đánh cá. Ông nhà giàu để ý, mỗi khi kiếm đủ cá ăn trong ngày, thì ông lão lại cất dụng cụ , về nhà vui vẻ với con cái.
Một hôm, ông nhà giàu hỏi :"Tại sao ông không đánh cả nữa, ông có thể kiếm đc nhiều tiền hơn?. "
- "Để làm gì?" Ông lão hỏi,
- "Để mua chiếc thuyền lớn hơn , kiếm tiền nhiều hơn."
- Để làm gì nữa? Ông lão hỏi:
- "Rồi ông sẽ vui vẻ bên con cháu."ông nhà giàu trả lời.
Nhưng ông lão đã thản nhiên trả lời: vậy tại sao tôi không hưởng hạnh phúc từ bây giờ, chẳng phải giờ tôi cũng đang hạnh phúc sao? . Và ông lão đi về.
Lâu lâu, qua những bon chen, mình nghĩ lại. Hạnh phúc là biết chấp nhận những gì mình đang có, nó không ở xa. Nó ngay trước mắt, ngay bên cạnh. Nhưng mà cứ phải đi tìm.Ôi, cuốc sống là vậy đó. Nhạc sĩ TRịnh Công Cơn có viết 1 bài hát (quên tên rồi) có câu: Chỉ khi con người nằm xuống, lúc đó mới cảm thấy mình thanh thản. Hãy cố lên. Đời sống là bể khổ mà. Hãy tiến lên, đừng ngoảnh nhìn về sau nữa.....
confused_smile.gif
 

VnKienthuc lúc này

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top