ngan trang
New member
- Xu
- 159
Có một chú cá nhỏ...

Có một chú cá nhỏ
Bơi ngược dòng,ngược dòng
Quên hết ngày tháng năm
Mải biết!
Ừ đấy! Đêm hôm qua đã cảm nhận những dấu hiệu đầu tiên của "người quen":Sốt nhẹ, đau họng,mệt mỏi...Cơ thể mỏi nhừ,không thể ngồi tụng bài được, than ôi! Hậu quả là sáng dậy người đau nhức, đã thế hôm nay lại có bài kiểm tra Toán một tiết!Khéo ghê cơ!
Sáng lê đến lớp,việc đầu tiên là chạy đến ôm chầm lấy con bạn vì cái sự vụ hôm chủ nhật,nhỏ suýt nghẹt thở.Vừa vào lớp nó đã cảm nhận cái không khí ảm đạm,u buồn (tuy là đầu tuần) của ngày thứ hai.Linh cảm cho nó biết sẽ có chuyện chẳng lành. Quả không sai mà! Con bạn cùng bàn đã bật khóc vì quá ức chế! Nó hiểu chuyện gì đã xảy ra với nhỏ! Khi một đứa bạn thân bỗng dưng thờ ơ,quay ngoắt 360 độ mà không thèm ói rõ lí do,không gì cả thì làm sao mà chịu nổi.Nó biết chuyện này không hề đơn giản, chính nó còn quay cuồng trong mớ bòng bong.Bây giờ nó mới hiểu rõ chiến trạnh lạnh đã xảy ra thì nghiêm trọng đến mức nào.Không chỉ đơn thuần là "Bao vây về kinh tế, cấm vận về chính trị"!Trước kia thì nó là chủ thể tạo ra chiến tranh thì dễ thở hơn, bây giờ nó chỉ là khách thể mà thôi,thương cho con bạn nó!
Tiếng chuông định mệnh vang lên, nó bắt đầu kiểm tra.Giá như hôm qua nó đừng ốm, giá như cơ thể nó khỏe khoắn hơn.Thầy từng nói gì với nó nhỉ:"Phải có một tinh thần minh mẫn trong một cơ thể khỏe mạnh!".Hôm nay nó không được như thế thì hiệu suất làm sao mà cao được!
Dù gì thì mọi chuyện đã xảy ra!Nó chấp nhận tất cả!Nói thế nào nhỉ, nó đã quen với công việc "đóng gói cảm xúc",quen đến nỗi dường như nó đã quá vô tâm với bản thân mình.Đầu nó lạnh tanh,tim thì vẫn ấm nóng!Thật may cho con bạn nó vì đã bật khóc,đã giải tỏa được phần nào.Còn nó hình như nước mắt chảy vào trong rồi!Và như thế nó thấy quá vô tình với tâm hồn mỏng manh,rách nát,te tua, tơi tả hiện giờ của nó!Biết làm sao được?!Hỏi trời trời không biết,hỏi đất, đất không hay!Chính nó còn không biết chính mình nữa là...
Nó thuộc cung song ngư, nó như con cá nhỏ bơi ngược dòng.Cả lớp tự nhiên có duy nhất mình nó thi khối C.Vậy là nó cứ ngụp lặn,ngụp lặn trong mọi làn nước, đục ngầu,trong veo,lạnh lẽo, ấm áp,đủ cả.Chưa kể việc có n thứ phức tạp đã đang và sẽ diễn ra quanh nó.Đã lâu lắm nó không viết NK, nó không đủ can đảm để viết tiếp vào đấy nên nó cứ gõ lọc cọc thế này cho phần nào nguôi ngoai, giảm đi ức chế nếu không nó sẽ nổ tung mất!Tiến lên nào nó ơi!"Đừng đau khổ vì bụi hồng có gai, hãy hạnh phúc vì bụi gai có hồng", đừng bao giò lùi bước nhé! Bài kiểm tra sau nó sẽ cố gắng hơn.Nhất định nó sẽ làm được mà!Chazo!Gạt bỏ hết mọi chông gai đi nó ạ,dẫu kí ức có đong đầy thì cũng chỉ là quá khứ mà thôi,người ta cứ vô tâm thì đành chịu.Nó hãy sống ở hiện tại và hướng đến tương lai nó nhé,chính người ta cũng nói hiện tại là món quà vô giá của con người mà!
Ngày mai, ngày mốt và nhiều ngày khác nữa...
Chú cá nhỏ cứ bơi...
bơi...
và bơi...
Dẫu trong làn nước nào thì vẫn là chú cá con kiên cường ấy!
Trong tim cá con có gia đình thân yêu,có thầy vững chãi,có cô dịu hiền,bạn bè thân thương
Không điều gì có thể làm cá con lùi bước!
Cá nhỏ hát vang"..bơi lên,lặn xuống cá vàng múa tung tăng..!"
Hôm nay đã là thứ hai, chỉ ngày mai thôi sẽ biết kết quả bệnh tình cuả cô dấu yêu! Mọi điều tốt lành rồi sẽ đến phải không cô?!Em chờ đơi tin mừng từ cô! Em sẽ sống như cô từng nói, nhẹ nhàng thôi cho cuộc sống yên bình, không vẫn vơ, không nội tâm làm gì cho mệt mỏi.
"Hết mưa thì nắng sẽ hửng lên thôi!" Luôn là như thế và mãi là như thế!
ĐẠI HỌC MUÔN NĂM!

Có một chú cá nhỏ
Bơi ngược dòng,ngược dòng
Quên hết ngày tháng năm
Mải biết!
Ừ đấy! Đêm hôm qua đã cảm nhận những dấu hiệu đầu tiên của "người quen":Sốt nhẹ, đau họng,mệt mỏi...Cơ thể mỏi nhừ,không thể ngồi tụng bài được, than ôi! Hậu quả là sáng dậy người đau nhức, đã thế hôm nay lại có bài kiểm tra Toán một tiết!Khéo ghê cơ!
Sáng lê đến lớp,việc đầu tiên là chạy đến ôm chầm lấy con bạn vì cái sự vụ hôm chủ nhật,nhỏ suýt nghẹt thở.Vừa vào lớp nó đã cảm nhận cái không khí ảm đạm,u buồn (tuy là đầu tuần) của ngày thứ hai.Linh cảm cho nó biết sẽ có chuyện chẳng lành. Quả không sai mà! Con bạn cùng bàn đã bật khóc vì quá ức chế! Nó hiểu chuyện gì đã xảy ra với nhỏ! Khi một đứa bạn thân bỗng dưng thờ ơ,quay ngoắt 360 độ mà không thèm ói rõ lí do,không gì cả thì làm sao mà chịu nổi.Nó biết chuyện này không hề đơn giản, chính nó còn quay cuồng trong mớ bòng bong.Bây giờ nó mới hiểu rõ chiến trạnh lạnh đã xảy ra thì nghiêm trọng đến mức nào.Không chỉ đơn thuần là "Bao vây về kinh tế, cấm vận về chính trị"!Trước kia thì nó là chủ thể tạo ra chiến tranh thì dễ thở hơn, bây giờ nó chỉ là khách thể mà thôi,thương cho con bạn nó!
Tiếng chuông định mệnh vang lên, nó bắt đầu kiểm tra.Giá như hôm qua nó đừng ốm, giá như cơ thể nó khỏe khoắn hơn.Thầy từng nói gì với nó nhỉ:"Phải có một tinh thần minh mẫn trong một cơ thể khỏe mạnh!".Hôm nay nó không được như thế thì hiệu suất làm sao mà cao được!
Dù gì thì mọi chuyện đã xảy ra!Nó chấp nhận tất cả!Nói thế nào nhỉ, nó đã quen với công việc "đóng gói cảm xúc",quen đến nỗi dường như nó đã quá vô tâm với bản thân mình.Đầu nó lạnh tanh,tim thì vẫn ấm nóng!Thật may cho con bạn nó vì đã bật khóc,đã giải tỏa được phần nào.Còn nó hình như nước mắt chảy vào trong rồi!Và như thế nó thấy quá vô tình với tâm hồn mỏng manh,rách nát,te tua, tơi tả hiện giờ của nó!Biết làm sao được?!Hỏi trời trời không biết,hỏi đất, đất không hay!Chính nó còn không biết chính mình nữa là...
Nó thuộc cung song ngư, nó như con cá nhỏ bơi ngược dòng.Cả lớp tự nhiên có duy nhất mình nó thi khối C.Vậy là nó cứ ngụp lặn,ngụp lặn trong mọi làn nước, đục ngầu,trong veo,lạnh lẽo, ấm áp,đủ cả.Chưa kể việc có n thứ phức tạp đã đang và sẽ diễn ra quanh nó.Đã lâu lắm nó không viết NK, nó không đủ can đảm để viết tiếp vào đấy nên nó cứ gõ lọc cọc thế này cho phần nào nguôi ngoai, giảm đi ức chế nếu không nó sẽ nổ tung mất!Tiến lên nào nó ơi!"Đừng đau khổ vì bụi hồng có gai, hãy hạnh phúc vì bụi gai có hồng", đừng bao giò lùi bước nhé! Bài kiểm tra sau nó sẽ cố gắng hơn.Nhất định nó sẽ làm được mà!Chazo!Gạt bỏ hết mọi chông gai đi nó ạ,dẫu kí ức có đong đầy thì cũng chỉ là quá khứ mà thôi,người ta cứ vô tâm thì đành chịu.Nó hãy sống ở hiện tại và hướng đến tương lai nó nhé,chính người ta cũng nói hiện tại là món quà vô giá của con người mà!
Ngày mai, ngày mốt và nhiều ngày khác nữa...
Chú cá nhỏ cứ bơi...
bơi...
và bơi...
Dẫu trong làn nước nào thì vẫn là chú cá con kiên cường ấy!
Trong tim cá con có gia đình thân yêu,có thầy vững chãi,có cô dịu hiền,bạn bè thân thương
Không điều gì có thể làm cá con lùi bước!
Cá nhỏ hát vang"..bơi lên,lặn xuống cá vàng múa tung tăng..!"
Hôm nay đã là thứ hai, chỉ ngày mai thôi sẽ biết kết quả bệnh tình cuả cô dấu yêu! Mọi điều tốt lành rồi sẽ đến phải không cô?!Em chờ đơi tin mừng từ cô! Em sẽ sống như cô từng nói, nhẹ nhàng thôi cho cuộc sống yên bình, không vẫn vơ, không nội tâm làm gì cho mệt mỏi.
"Hết mưa thì nắng sẽ hửng lên thôi!" Luôn là như thế và mãi là như thế!
ĐẠI HỌC MUÔN NĂM!