Bút Nghiên
ButNghien.com
- Xu
- 552
Chúc rượu bác NguoiDien nhân ngày sinh nhật
Hôm nay kỉ niệm lần thứ 32 bác mình trần dưới ánh mặt trời,
Huynh đệ cạch chén, lướt khướt chung chia tiếng cười ha hả.
Phải rồi, mừng cái sự tồn tại có nghĩa của chúng ta trên cõi người vốn nhiều hoài nghi và dửng dưng này.
Cạch, cạch… Cạn ly vì cái duyên tương ngộ giữa một Điên và một Khùng.
Lại kính bác một chén bởi bác đã sống sót qua mấy chục năm mà vẫn chưa tàn lụi.
Thời nay, kẻ nào chịu đựng giỏi, kẻ đó là anh hùng, có phải không, bác nhỉ?
Chén này là mong bác đừng để ngọn lửa đam mê sống dụi vào nước lạnh.
Chúng ta không có khả năng xé tim mình thành ngọn đuốc, chí ít thì cũng nên giữ cho nó âm ấm.
Biết rằng có lo cho những cái mầm non thì cũng không thể giữ cho tất cả chúng khỏi bị gặm nhấm bởi những con sâu, con bọ phá hoại.
Nhưng cũng vẫn phải rọi ánh sáng vào cho lá cây quang hợp, dù ít hay nhiều.
Trăm phần trăm… Chúc bác nhớ: đừng bỏ qua những sự quan tâm giản dị của gia đình.
Bác có thể phụ lòng của trăm người trong thiên hạ, nhưng không được phép xao nhãng một ánh nhìn của mẹ, cha, con cái…
Nào ta cùng cụng ly vì hai chữ bằng hữu. Mặc rằng huynh đệ chẳng ai giàu bởi ai.
Hay thật, chẳng ngờ giữa thế kỉ hai mốt này lại có mấy kẻ chẳng chịu đổi chút tình nghĩa cỏn con bằng vàng (Vàng càng ngày càng cao giá đấy nhá).
Hãy cạch chén vì giờ này, phút này ta vẫn còn diễm phúc được thở và vẫn tự hào rằng ta chẳng có gì hối tiếc vì những việc mình đã, đang làm.
Học sinh hỏi sao thầy lại lấy tên là Người Điên, chả sao cả, đơn giản là người cộng lòng tốt thì gọi là Người Điên.
Uống hết chén này vì có lẽ bác vẫn chưa điên bằng kẻ tự xưng là Bạc Kỳ Sinh.
Đây cũng là lời thác gửi những việc Bạc Kỳ Sinh đang làm dang dở, xin bác hãy nhận hướng đạo những đứa trẻ ngô nghê bơ vơ trong sự dửng dưng, thây mặc của lòng người.
Chén cuối cùng, hãy cạn hết, bác nhé, kẻo mai này, khi bước chân đi rồi, Bạc Kỳ Sinh không có thói quen coi ai là cố nhân.
Hết. Mừng sinh nhật bác Người Điên.
Phê rồi, bác ơi!