mary_britgit
New member
- Xu
- 0
Nguồn: Facebook Thai My Phuong - du học sinh Anh
------------------------
Mình có một người bạn làm siêu thị bên này, ngủ ngày, ban đêm bưng vác kiểm kê chuyển hàng hơn tám tiếng, cũng là một kiểu công việc cực nhọc và có hại dài lâu. Bạn đã sống thế được ba năm.
Một ngày nọ, mình ghé ngang lúc một giờ sáng, xin làm thử công việc của bạn trong khoảng một tiếng, không phải chỉ để biết cảm giác làm việc đêm vì mình đã từng sống vậy hơn một năm, mà để biết cảm giác làm siêu thị giờ không người như thế nào.
Và cứ thế mình phân loại giấy và nylon, xếp bia, bánh kẹo, thức ăn chó mèo, sữa tắm, ăn luôn socola vỡ, một sự thư giãn nhẹ nhàng vì mình đã không phải suy nghĩ gì cả trong lúc đó. Thế rồi bạn bảo công việc này chắc quá tẻ nhạt và chán với một người làm sách như mình, một công việc nghèo nàn và buồn bã.
Mình bảo, thật ra chỉ cần một trái tim đẹp thì sắp xếp bao bì mỗi ngày, hàng đêm ngắm trăng, tiền đủ ăn là hạnh phúc. Một trái tim mệt mỏi thì ngồi trên một ngai vàng số dư hàng tháng dài hơn nụ cười của bản thân hay người thân, thì cũng vẫn là bất hạnh. Và thế rồi bạn và mình cùng cười.
Trải qua bao nhiêu chuyện, bao nhiêu công việc, từ lúc tiền nong không là vấn đề rồi trắng tay rồi lại đội mồ sống lại; mình chỉ biết trái tim đẹp là vô giá, nó khiến cuộc sống đủ đầy theo kiểu hạt cơm lúc đói khi trời tinh khôi, chứ không phải ăn sushi một mình mà vai vẫn run lên và tay che những dòng mặn mòi lạnh lẽo.
p/s: tuy chỉ là một đoạn status ngắn nhưng mình cảm thấy rất ý nghĩa nên share trên diễn đàn để mọi người cùng đọc
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: