thuydung271
New member
- Xu
- 0
Cô bé và cậu bé là hàng xóm của nhau. Hằng ngày, cô bé và cậu bé cùng ra bờ sông nặn búp bê. Chúng cùng nô đùa nghịch ngợm vơi nhau và cứ mỗi lần thế, mặt mũi chúng nhem nhuốm bùn đất. Những lúc như thế chúng cùng nhìn nhau rồi cười tít mắt.
Cô bé rất hay khóc nhè, mỗi lần như vậy cậu bé luôn dỗ dành cô bé. Cậu bé xòe tay ra và nói :
- Cậu nhìn xem đồng xu này nhé! Mình sẽ tung nó lên, nếu là mặt này thì cậu không được khóc nữa, còn là mặt kia mình sẽ khóc cùng với cậu, đươc chứ?
Cô bé gật đầu.
Rồi cậu bé tung đồng xu ấy lên. Đồng xu xoay tít trong không trung rồi trở lại tay cậu bé. Cậu bé xòe tay ra, vấn là mặt ấy. thế là hai đứa trẻ mỉm cười rồi nắm tay nhau ra bờ sông nặn búp bê.
Và cứ thế thời gian trôi qua, cô bé và cậu bé cùng bên nhau, cùng lớn lên như một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ. Khi đã trở thành những chàng trai, cô gái, hai người vẫn luôn bên nhau. Mọi người đều ngưỡng mộ tinh yêu của họ.
Chàng trai vẫn luôn dỗ dành cô gái mỗi khi cô khóc và cứ thế, chàng trai tung đồng xu lên không trung, rồi đồng xu trở lại tay chàng trai luôn là mặt ấy.
Hôm ấy, chàng trai cùng đồng đội đang thi đấu một trận bóng chuyền. Cô gái đứng trên khán đài cầm áo khoác mà không quên cổ vũ cho cậu bạn. Bỗng chàng trai không còn nhìn rõ mọi vật nữa. Chàng trai ngã xuống trước sự khinh hoàng của cô gái và mọi người.
Chàng trai được đưa vào bệnh viện. Bác sĩ nói chàng trai bị ưng thư máu...
Cô gái đến thăm chàng trai trong bệnh viện,nước mắt cô không ngừng rơi. Chàng trai ôm cô gái vào lòng dỗ dành. Từ trước tới giờ vẫn thế, chàng trai chưa bao giờ làm ngơ với những giọt nước mắt của cô gái cả. Rồi chàng trai lấy đồng xu trong túi áo ra một cách khó khăn, phải năn nỉ mãi bác sĩ mới cho giữ lại. Chàng trai nói với cô gái :
- Vẫn luật cũ nhé, nếu mà mặt kia thì mình sẽ khóc cùng với cậu, còn mặt này thì cậu đừng khóc nữa nhé.
Cô gái gật đầu.
Một lần nữa, chàng trai tung đồng xu lên. Đồng xu sáng loáng trên không trung rồi trơ lại bàn tay chàng trai. Chàng trai xòe tay ra. Vẫn là mặt ấy. Cô gái mỉn cười, còn chàng trai ôm cô gái vào lòng để giấu những giọt nước mắt của mình...
Đám tang chàng trai, cô gái không hề nhỏ một giọt nước mắt nào. Mọi người đều nghĩ cô thật manh mẽ, nhưng thực ra, trái tim cô đã vỡ vụn đến mức không thể khóc được nữa.
Mẹ chàng trai trao cho cô chiếc hộp nhỏ có đồng xu từ nhỏ đến lớn vẫn luôn bên cạnh chàng trai và một mảnh giấy nhỏ: " Cậu đừng khóc nữa nhé!". Cô gái cầm đồng xu lên, lần đầu tiên cô nhìn kĩ nó. Đồng xu rơi xuống đất,các bạn đoán xem cô bé nhận ra điều gì.
.... thì ra, hai mặt của đồng xu ấy hoàn toàn giống nhau
"Chàng trai ôm cô gái vào lòng dỗ dành. Từ trước tới giờ vẫn thế, chàng trai chưa bao giờ làm ngơ với những giọt nước mắt của cô gái cả." Qua câu chuyện này , tớ càng hiểu rõ hơn câu nói mà ai đó đã nói vs tớ rất lâu " Ng ta chỉ quen với những lời khen chứ chẳng ai có thể quen với những lời mỉa mai " . Cũng như nỗi đau của cô gái kia , cậu bé có thể quen với những tiếng cuời đùa , với ánh mắt trong sáng , với những cử chỉ dễ thuơng của cô bé nhưng cậu đã ko thể quen với nuớc mắt - những giọt nuớc mắt đau đớn của cô bé. Và đó chính là yếu tố để những ng bạn có thể mãi mãi là BF .
Cô bé rất hay khóc nhè, mỗi lần như vậy cậu bé luôn dỗ dành cô bé. Cậu bé xòe tay ra và nói :
- Cậu nhìn xem đồng xu này nhé! Mình sẽ tung nó lên, nếu là mặt này thì cậu không được khóc nữa, còn là mặt kia mình sẽ khóc cùng với cậu, đươc chứ?
Cô bé gật đầu.
Rồi cậu bé tung đồng xu ấy lên. Đồng xu xoay tít trong không trung rồi trở lại tay cậu bé. Cậu bé xòe tay ra, vấn là mặt ấy. thế là hai đứa trẻ mỉm cười rồi nắm tay nhau ra bờ sông nặn búp bê.

Và cứ thế thời gian trôi qua, cô bé và cậu bé cùng bên nhau, cùng lớn lên như một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ. Khi đã trở thành những chàng trai, cô gái, hai người vẫn luôn bên nhau. Mọi người đều ngưỡng mộ tinh yêu của họ.
Chàng trai vẫn luôn dỗ dành cô gái mỗi khi cô khóc và cứ thế, chàng trai tung đồng xu lên không trung, rồi đồng xu trở lại tay chàng trai luôn là mặt ấy.
Hôm ấy, chàng trai cùng đồng đội đang thi đấu một trận bóng chuyền. Cô gái đứng trên khán đài cầm áo khoác mà không quên cổ vũ cho cậu bạn. Bỗng chàng trai không còn nhìn rõ mọi vật nữa. Chàng trai ngã xuống trước sự khinh hoàng của cô gái và mọi người.
Chàng trai được đưa vào bệnh viện. Bác sĩ nói chàng trai bị ưng thư máu...
Cô gái đến thăm chàng trai trong bệnh viện,nước mắt cô không ngừng rơi. Chàng trai ôm cô gái vào lòng dỗ dành. Từ trước tới giờ vẫn thế, chàng trai chưa bao giờ làm ngơ với những giọt nước mắt của cô gái cả. Rồi chàng trai lấy đồng xu trong túi áo ra một cách khó khăn, phải năn nỉ mãi bác sĩ mới cho giữ lại. Chàng trai nói với cô gái :
- Vẫn luật cũ nhé, nếu mà mặt kia thì mình sẽ khóc cùng với cậu, còn mặt này thì cậu đừng khóc nữa nhé.
Cô gái gật đầu.
Một lần nữa, chàng trai tung đồng xu lên. Đồng xu sáng loáng trên không trung rồi trơ lại bàn tay chàng trai. Chàng trai xòe tay ra. Vẫn là mặt ấy. Cô gái mỉn cười, còn chàng trai ôm cô gái vào lòng để giấu những giọt nước mắt của mình...
Đám tang chàng trai, cô gái không hề nhỏ một giọt nước mắt nào. Mọi người đều nghĩ cô thật manh mẽ, nhưng thực ra, trái tim cô đã vỡ vụn đến mức không thể khóc được nữa.

Mẹ chàng trai trao cho cô chiếc hộp nhỏ có đồng xu từ nhỏ đến lớn vẫn luôn bên cạnh chàng trai và một mảnh giấy nhỏ: " Cậu đừng khóc nữa nhé!". Cô gái cầm đồng xu lên, lần đầu tiên cô nhìn kĩ nó. Đồng xu rơi xuống đất,các bạn đoán xem cô bé nhận ra điều gì.
.... thì ra, hai mặt của đồng xu ấy hoàn toàn giống nhau

"Chàng trai ôm cô gái vào lòng dỗ dành. Từ trước tới giờ vẫn thế, chàng trai chưa bao giờ làm ngơ với những giọt nước mắt của cô gái cả." Qua câu chuyện này , tớ càng hiểu rõ hơn câu nói mà ai đó đã nói vs tớ rất lâu " Ng ta chỉ quen với những lời khen chứ chẳng ai có thể quen với những lời mỉa mai " . Cũng như nỗi đau của cô gái kia , cậu bé có thể quen với những tiếng cuời đùa , với ánh mắt trong sáng , với những cử chỉ dễ thuơng của cô bé nhưng cậu đã ko thể quen với nuớc mắt - những giọt nuớc mắt đau đớn của cô bé. Và đó chính là yếu tố để những ng bạn có thể mãi mãi là BF .