Cậu biết tại sao cậu thấy cô đơn không?

  • Thread starter Thread starter h2y3
  • Ngày gửi Ngày gửi

h2y3

New member
Xu
0
Cậu biết tại sao cậu thấy cô đơn không?


Tớ biết nà



10447241228144313.gif

Cô đơn là cho đi mà không có người nhận, là muốn nhận mà chẳng có ai cho. Cô đơn là chờ đợi, mà cái mình chờ đợi chẳng xảy đến. Như hai bờ sông nhìn nhau mà vẫn nghìn trùng cách xa bởi dòng sông, nên cô đơn là gần nhau mà vẫn cách biệt. Không phải cách biệt của không gian mà là cách biệt của cõi lòng. Bởi đó,người yêu có thể cô đơn ngay khi ở bên nhau.

Càng gần nhau mà vẫn cách biệt thì nỗi cô đơn càng cay nghiệt. Đã cay nghiệt mà vẫn phải gần nhau thì lại càng cô đơn hơn.


Người ta gần nhau mà vẫn có thể xa nhau, vì trong cuộc đời, mỗi người đều có hai thế giới. Thế giới riêng trong cõi lòng và thế giới ngoài xã hội. Thế giới tâm hồn sụp đổ thì thế giới bên ngoài thành hoang vắng, vô nghĩa. “ Lòng buồn cảnh có vui đâu bao giờ ”. Vì thế, người ta có thể cô đơn giữa đám đông. Cả vườn hoa chẳng có nghĩa gì nếu không có loài hoa người ta kiếm tìm. Người đưa thư trở thành thừa thãi nếu không có cánh thư người ta đang chờ mong. Chỉ một cánh hoa của lòng thôi cũng đủ làm cho cả khu đồi thành dễ thương. Chỉ một cánh thư thôi cũng đủ làm cho bầu trời xanh thẳm.


_st_
 
[FONT=Courier New, Courier, mono] Cô đơn - cảm giác không thể gọi thành tên . một mình trên đường ... Dòng người vẫn đi, vẫn ồn ào ... Một mình ta lặng lẽ ... Vậy là cô đơn !!! [/FONT]
[FONT=Courier New, Courier, mono] Cô đơn là khi một mình với biển ... Biển vẫn vậy ... Vẫn ồn ào ... Vẫn hôn lên bờ cát ... Tự nhiên thấy mình vô duyên lạ ...[/FONT]​
love13.jpg
[FONT=Courier New, Courier, mono] Một mình với biển ... Thả bộ ... Trên mình khoác chiếc áo gió ... Mũ trùm kín đầu ... Mưa nhẹ phả vào mặt ... Buốt ... Lạnh .... Muốn có một vòng tay ai đó ôm mình ... Kéo mình vào lòng ... Biết mình cô đơn ...[/FONT]​
 
Cô đơn khi một mình trong phòng ... Bản nhạc vẫn vang lên ... Muốn có ai đó gọi điện chỉ để nói một câu xin chào ... Muốn có một cái xiết tay thật chặt để biết mình không một mình, để biết mình không đơn độc.

Cô đơn là khi một mình nhìn hoàng hôn đang dần qua ... Muốn có ai đó để ôm vào lòng ...
Cô đơn là khi giáng sinh đến, ai cũng có người tay trong tay, hay một nhóm bạn vừa đi vừa nô đùa ... Nhớ noen trước mình cùng với xóm leo rào vào công viên để không mất tiền vé ... Giờ tay mình đâu ai nắm ...
 
Chào bạn h2y3!
Bạn đang cô đơn đấy à, bạn có biết là bạn ngốc lắm không, giống hệt mình, hihi.
Nếu không có ai chủ động đến với bạn, không có nghĩa là bạn đang lẻ loi, cô đơn. Chẳng hạn ở đây, diễn đàn kiến thức này, bạn có rất nhiều người bạn đấy; họ tuy không giúp được gì nhưng họ luôn ở bên cạnh bạn những lúc bạn cần...
Và tại sao bạn cứ yêu cầu người khác phải luôn ở cạnh bạn, sao bạn không chủ động đến với họ, giao tiếp với họ và hãy làm tất cả những gì có thể làm, đừng để sau này phải hối hận. Cuộc đời còn nhiều điều hay và đẹp lắm, hãy tận hưởng nhé!
Không biết đây là bài sưu tầm hay là tâm trạng thật sự của bạn, nhưng mình vẫn chúc bạn gặp thật nhiều may mắn trong cuộc sống.
Hãy nhớ rằng bạn không bao giờ cô đơn!
 
Đôi khi...Có phải...Biết rằng...Chỉ là...
Đôi khi giữa căn phòng chật chội , ta vẫn thấy mình nhỏ bé ...
Đôi khi giữa đám đông ồn ào ,ta vẫn thấy mình lẻ loi ...
Đôi khi , .. ta cô đơn ..

Hơn 15 năm , ko thể đếm được có bao nhiêu người đã đi qua cuộc đời mình. Có những gương mặt chẳng thể nhớ rõ nét, chỉ còn mập mờ chút kí ức mông lung. Có những người một thời thân thiết, thế rồi dần dần lặng lẽ rời xa nhau. Có những người ngày nào cũng giáp mặt mà chẳng nhớ nổi tên nhau. Cuộc sống cứ thế trôi, người đến rồi người lại đi...
Friend list thì luôn đầy, YM lúc nào cũng có hàng chục người online. Tự cho cái cảm giác là mình có nhiều bạn, thế nhưng khi cần người nói chuyện lại bối rối chẳng biết gọi ai. Thế đấy, trong vạn người quen biết có bao người bạn ?

Tự nhiên sao thấy lạnh quá ! Trời đang có nắng cơ mà...
Có phải khi lạnh thì người ta lại muốn gần nhau hơn ko nhỉ ?
Có phải hạnh phúc là do mình tự tạo ra không nhỉ ?
Có phải ước mơ,khát vọng thường hão huyền không nhỉ?
Có phải......
Tự đặt ra mọi câu hỏi nhưng rồi không thể tự mình trả lời được.....

Biết rằng yếu đuối là thất bại , nhưng sao mọi suy nghĩ cứ yếu mềm đến thế ???
Biết rằng tủi thân là tội lỗi, nhưng sao vẫn luôn cảm thấy chạnh lòng ???
Biết rằng những thứ khi mất đi, sẽ là đi mãi mãi , nhưng sao vẫn " có người " vô tính muốn đánh rơi ... ?

Chỉ là đang cảm thấy cô đơn
Chỉ là khoảng cách thì quá xa xôi , nhưng yêu thương thì lại quá ít để lấp đầy ...
Chỉ là cảm thấy tất cả cũng chỉ là lời nói...
Chỉ là cảm thấy sống quá nhiều cho 1 cái j đó, rồi đến khi hụt hẫng trong thất vọng..
Chỉ là những nỗi đau và vết thương đã qua là quá lớn , nhưng sự bù đắp lại là quá nhỏ ..
Chỉ là thấy mình đang như 1 con rối, cứ phải cười, phải vui để người ta thấy, còn khi buồn, khi khóc thì lại 1mình ... Khi vui thì người ta vui cùng mình đấy, nhưng khi buồn thì chẳng thấy người ta đâu ...
Chỉ là mỗi ngày trôi qua, buồn jận điều j đều ko dám nói , ko dám cáu gắt, ko dám lên tiếng, ko dám bộc bạch những suy nghĩ ,đều phải tỏ ra bình thường trước mọi việc
Chỉ là nhận ra bất chợt người ta mới nhớ đến mình, và chỉ gọi mình lúc thực sự cần đến.
Đó chỉ là khi ta "cô đơn ".......
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top