Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Cơ Sở
LỚP 9
Ngữ văn 9
Bài thơ về tiểu đội xe không kính - Phạm Tiến Duật
Cảm nghĩ về hình ảnh người chiến sĩ lái xe trong Bài thơ về tiểu đội xe không kính của Phạm Tiến Duậ
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Butchi" data-source="post: 141711" data-attributes="member: 7"><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>Cảm nghĩ về hình ảnh người chiến sĩ lái xe trong <em>Bài thơ về tiểu đội xe không kính</em> của Phạm Tiến Duật.</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong><em></em></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong><em>Bài làm</em></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong><em></em></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Phạm Tiến Duật sinh ra và lớn lên trong những năm chống Mĩ oanh liệt của dân tộc. Ông vào chiến trường và trở thành những người lính lái xe trên tuyến đường Trường Sơn với tất cả sức hấp dẫn và vẻ đẹp của cuộc đời người lính, của cuộc chiến tranh. Ông vừa cầm súng, vừa cầm bút để tái hiện lại những hiện thực bộn bề của cuộc chiến tranh. Với một phong cách tài năng đa dạng, những khám phá mới lạ, táo bạo, phong phú, giọng thơ tinh nghịch, trẻ trung , ngang tàng, Phạm Tiến Duật đã ghi lại được tinh thần chiến đấu của những chiến sĩ Trường Sơn trong những ngày cả nước sôi sục khí thế:</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> <em>Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em> Mà lòng phơi phới dậy tương lai</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Bài thơ về tiểu đội xe không kính ra đời trong bối cảnh lịch sử ấy đã ngợi ca và hoàn thiện những vẻ đẹp của anh bộ đội cụ Hồ với những tình cảm lắng sâu trách nhiệm và vẫn vui tươi thanh thản lạ thường.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Ngay từ nhan đề của bài thơ cũng đã thực hiện được sự độc đáo khác thường. Hình ảnh những chiếc xe không kính và cả tiểu đội xe không kính là có thật trong những năm chống Mĩ trên đường Trường Sơn và trở thành nguồn cảm hứng táo bạo, bất ngờ cho Phạm Tiến Duật, mạch cảm xúc của bài thơ cứ thế ào ạt tuôn chảy như những chiếc xe không kính đang đi trên những đoạn đường khi thì gồ ghề, khúc khuỷu lắc lư chao đảo, khi thì bằng phẳng êm trôi.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Mở đầu bài thơ là những câu thơ dài, giọng điệu gần như lời nói thường ngày như những khúc văn xuôi, lời hội thoại:</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> <em>Không có kính không phải vì xe không có kính</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em> Bom giật, bom rung kính vỡ rồi</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Phạm Tiến Duật đã miêu tả hiện thực, hiện thực đến trần trụi nhằm tô đậm mức độ ác liệt của cuộc chiến tranh tàn khốc, khó khăn thiếu thốn. Những chiếc xe từ trong bom rơi, đạn lửa biến hình dị dạng thương tích vẫn phải băng vào chiến trường làm nhiệm vụ, góp phần giải phóng quê hương dù:</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> <em>Không có kính rồi xe không có đèn</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em> Không có mui xe, thùng xe có xước</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Những chiếc xe từ trong bom rơi đạn lửa lại đi trên con đường gồ ghề, khúc khuỷu, quanh co, sườn cao vực sâu của Trường Sơn. Nhịp thơ ngắn mạnh giúp cho người đọc, người nghe hình dung được những chiếc xe đang lăn bánh trên đoạn đường nguy hiểm, khó khăn. Với phép lặp từ không độc đáo càng làm bật lên tư thế của những người cầm lái, dù trong hoàn cảnh nào họ vẫn vững một niềm tin vào bản lĩnh và nghị lực của người chiến sĩ lái xe.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Phải là người trong cuộc, cùng chịu đựng, cùng lái, cùng sẻ chia những hiện thực khó khăn ấy, Phạm Tiến Duật mới có thể có những phát hiện táo bạo bất ngờ về những chiếc xe ấy.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Từ câu thơ thứ ba của bài thơ người đọc đã có cảm giác như những chiếc xe vừa băng qua một đoạn đường nguy hiểm và bây giờ những chiếc xe đang trong một tư thế hoàn toàn khác lạ. Câu thơ ngắn lại trong nhịp đôi đều đặn kéo dài sáu câu:</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> <em>Ung dung buồng lái ta ngồi</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em> Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em> Nhìn thấy gió vào xoa mắt đắng</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em> Thấy con đường chạy thẳng vào tim</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em> Thấy sao trời và đột ngột cánh chim</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em> Như sa như ùa vào buồng lái</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Điệp từ <em>nhìn </em>lặp lại nhiều lần trong khổ thơ khẳng định tư thế bình thản, thoải mái, khoan thai chủ động chiêm ngưỡng và tận hưởng đất trời của người lính thu vào tầm mắt của mình đất trời bao la núi sông cây cỏ thiên nhiên tạo vật đầy hương sắc. Đây là vẻ đẹp của quê hương đất nước trên đường ra trận. Người lính trở thành một lữ khách du ngoạn lạc quan yêu đời ung dung thoải mái.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Tiếp theo là những câu thơ có cấu trúc giống nhau:</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> <em>Không có kính ừ thì có bụi</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em> ….</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em> Không có kính ừ thì ướt áo</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em> Chưa cần rửa, phì phèo châm điếu thuốc</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em> ….</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em> Chưa cần thay, lái trăm cây số nữa.</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Những điệp từ <em>không có,ừ thì </em>như những tiếng nói chắc gọn, những lời từ chối thẳng thắn táo bạo lặp đi lặp lại trong suốt khổ thơ đã khẳng định vẻ đẹp tự tin hiên ngang kiêu hùng của người lính trước khó khăn, tô đậm thêm tinh thần chịu đựng, đẩy lùi gian lao, khắc phục khó khăn trở thành một thói quen chấp nhận vượt lên.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Người lính trên đường ra trận bao giờ cũng mang theo những nhịp điệu hối hả khẩn trương bận rộn, họ rất ít thời gian để chuyện trò tâm sự , tất cả chỉ một thoáng đi qua kí ức và trở thành kỉ niệm.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> <em>Nhìn nhau mặt lấm cười ha ha</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em> …..</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em> Bắt tay nhau qua cửa kính vỡ rồi</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Cười ha ha </em> có nghĩa là tiếng cười sảng khoái hồn nhiên vô tư trong sáng, tiếng cười át tiếng bom đạn và cũng những tiếng cười ấy gieo vào nhau những tình cảm, những kỉ niệm đẹp về người lính thật khó quên trên đường ra trận.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Chỉ một cái bắt tay qua cửa kính vỡ rồi cũng đủ để họ san xẻ cho nhau, cảm hiểu lẫn nhau của những đồng chí đồng đội chung một vị trí chiến hào, chung một nhiệm vụ thiêng liêng cao cả mà Tổ quốc và nhân dân giao phó.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Người lính trên đường ra trận còn có chung những điểm tựa về tình cảm tâm hồn, sinh hoạt. Chúng ta hãy nghe Phạm Tiến Duật kể về những cái chung ấy:</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> <em>Bếp Hoàng Cầm ta dựng giữa trời</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em> Chung bát đũa nghĩa là gia đình đấy</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em> Võng mắc chông chênh đường xe chạy</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em> Lại đi, lại đi trời xanh thêm</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Tất cả những cái chung ấy tụ hội thành một gia đình đầm ấm, vui vẻ, hạnh phúc diễn ra một thoáng giữa hai cuộc hành quân nhưng ở đó ta thấy một vẻ đẹp của sự sum họp, tình cảm bạn bè an hem, đồng chí, đồng đội luôn có nhau vui buồn sướng khổ, cũng từ những cái chung ấy ta thấy được đời sống tâm hồn tình cảm của người lính thật thiêng liêng, thoải mái , vô tư, chân tình. Họ có chung bát đũa, chung mâm, chung bếp lửa, chung ánh sao trời, chung gió bụi mưa tuôn, chung một con đường hành quân, một chiến hào, một nhiệm vụ. Những tình cảm ấy chỉ có những người lính cách mạng mới được thưởng thức và nếm trải bình thường mà cao đẹp.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Bài thơ đã đạt đến cao trào cảm xúc, hình ảnh thơ đã được nâng lên thành “nhãn tự” và chủ đề tư tưởng của tác phẩm:</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> <em>Xe vẫn chạy vì miền Nam phía trước</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em> Chỉ cần trong xe có một trái tim.</em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Bài thơ đã khép lại nhưng cuộc hành quân của các chiến sĩ vẫn còn tiếp tục và đang ở phía trước. “Miền Nam chưa được giải phóng một nửa đất nước vẫn còn trong nước sôi lửa bỏng, tiền tuyến vẫn đang vẫy gọi, tuổi trẻ cả nước tiếp tục đấu tranh để giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc, tuổi trẻ vẫn phải băng ra chiến trường, những chiếc xe không kính vẫn cùng với tiểu đội tham gia làm nhiệm vụ góp phần giải phóng miền Nam”.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Hình ảnh “chỉ cần trong xe có một trái tim” là phép tu từ hoán dụ điển hình. Trái tim là hiện thân của yêu thương và căm giận, hiện thân của mục đích và lí tưởng là ánh sáng, ý chí nghị lực, tuổi trẻ Trường Sơn. Đó là trái tim biết cầm lái, biết đối diện với tất cả thử thách để làm nên chiến thắng. Trái tim của tuổi trẻ cả nước đang thử thách miền Nam trong những năm chống Mĩ.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Nếu ta trở lại hình ảnh người lính cách mạng trong bài thơ Đồng chí của Chính Hữu trong những năm chống Pháp đến Bài thơ tiểu đội xe không kính của Phạm Tiến Duật trong những năm chống Mĩ thì ta sẽ bắt gặp ở đó những vẻ đẹp truyền thống của người lính cách mạng, anh bộ đội cụ Hồ. Đó là tình đồng chí đồng đội thiêng liêng cao cả, tinh thần bất chấp khó khăn để hoàn thành nhiệm vụ, tư thế sẵn sàng chiến đấu bảo vệ quê hương đất nước nhưng những người lính trong những năm chống Mĩ có thêm vẻ đẹp hiên ngang hiện đại, dũng cảm, kiêu hùng trong một tầm vóc mới, thời đại mới.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Với một chất liệu hiện thực độc đáo, giọng thơ ngang tàng, khẩu khí trẻ trung, nhịp điệu biến hóa linh hoạt khi thì như lời hội thoại khi thì như khúc văn xuôi phù hợp với nhịp hành quân của binh chủng lái xe cơ giới trên đường ra tuyến lửa Tiểu đội xe không kính là một bài thơ hay, ấn tượng, tiêu biểu về đề tài người lính cách mạng trong những năm chống Mĩ. Kết hợp giữa hiện thực và lãng mạn, Phạm Tiến Duật đã làm nổi bật hình ảnh những chiếc xe không kính và những phẩm chất cao quý của những chiến sĩ lái xe trên tuyến đường Trường Sơn hào hùng sôi nổi của những năm tháng cả nước vì miền Nam ruột thịt, vì cuộc chiến đấu giải phóng thống nhất đất nước.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em>Theo 100 bài văn hay lớp 9*</em></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Butchi, post: 141711, member: 7"] [FONT=arial][B]Cảm nghĩ về hình ảnh người chiến sĩ lái xe trong [I]Bài thơ về tiểu đội xe không kính[/I] của Phạm Tiến Duật.[/B] [B][I] Bài làm [/I][/B] Phạm Tiến Duật sinh ra và lớn lên trong những năm chống Mĩ oanh liệt của dân tộc. Ông vào chiến trường và trở thành những người lính lái xe trên tuyến đường Trường Sơn với tất cả sức hấp dẫn và vẻ đẹp của cuộc đời người lính, của cuộc chiến tranh. Ông vừa cầm súng, vừa cầm bút để tái hiện lại những hiện thực bộn bề của cuộc chiến tranh. Với một phong cách tài năng đa dạng, những khám phá mới lạ, táo bạo, phong phú, giọng thơ tinh nghịch, trẻ trung , ngang tàng, Phạm Tiến Duật đã ghi lại được tinh thần chiến đấu của những chiến sĩ Trường Sơn trong những ngày cả nước sôi sục khí thế: [I]Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước[/I] [I] Mà lòng phơi phới dậy tương lai [/I] Bài thơ về tiểu đội xe không kính ra đời trong bối cảnh lịch sử ấy đã ngợi ca và hoàn thiện những vẻ đẹp của anh bộ đội cụ Hồ với những tình cảm lắng sâu trách nhiệm và vẫn vui tươi thanh thản lạ thường. Ngay từ nhan đề của bài thơ cũng đã thực hiện được sự độc đáo khác thường. Hình ảnh những chiếc xe không kính và cả tiểu đội xe không kính là có thật trong những năm chống Mĩ trên đường Trường Sơn và trở thành nguồn cảm hứng táo bạo, bất ngờ cho Phạm Tiến Duật, mạch cảm xúc của bài thơ cứ thế ào ạt tuôn chảy như những chiếc xe không kính đang đi trên những đoạn đường khi thì gồ ghề, khúc khuỷu lắc lư chao đảo, khi thì bằng phẳng êm trôi. Mở đầu bài thơ là những câu thơ dài, giọng điệu gần như lời nói thường ngày như những khúc văn xuôi, lời hội thoại: [I]Không có kính không phải vì xe không có kính[/I] [I] Bom giật, bom rung kính vỡ rồi [/I] Phạm Tiến Duật đã miêu tả hiện thực, hiện thực đến trần trụi nhằm tô đậm mức độ ác liệt của cuộc chiến tranh tàn khốc, khó khăn thiếu thốn. Những chiếc xe từ trong bom rơi, đạn lửa biến hình dị dạng thương tích vẫn phải băng vào chiến trường làm nhiệm vụ, góp phần giải phóng quê hương dù: [I]Không có kính rồi xe không có đèn[/I] [I] Không có mui xe, thùng xe có xước [/I] Những chiếc xe từ trong bom rơi đạn lửa lại đi trên con đường gồ ghề, khúc khuỷu, quanh co, sườn cao vực sâu của Trường Sơn. Nhịp thơ ngắn mạnh giúp cho người đọc, người nghe hình dung được những chiếc xe đang lăn bánh trên đoạn đường nguy hiểm, khó khăn. Với phép lặp từ không độc đáo càng làm bật lên tư thế của những người cầm lái, dù trong hoàn cảnh nào họ vẫn vững một niềm tin vào bản lĩnh và nghị lực của người chiến sĩ lái xe. Phải là người trong cuộc, cùng chịu đựng, cùng lái, cùng sẻ chia những hiện thực khó khăn ấy, Phạm Tiến Duật mới có thể có những phát hiện táo bạo bất ngờ về những chiếc xe ấy. Từ câu thơ thứ ba của bài thơ người đọc đã có cảm giác như những chiếc xe vừa băng qua một đoạn đường nguy hiểm và bây giờ những chiếc xe đang trong một tư thế hoàn toàn khác lạ. Câu thơ ngắn lại trong nhịp đôi đều đặn kéo dài sáu câu: [I]Ung dung buồng lái ta ngồi[/I] [I] Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng[/I] [I] Nhìn thấy gió vào xoa mắt đắng[/I] [I] Thấy con đường chạy thẳng vào tim[/I] [I] Thấy sao trời và đột ngột cánh chim[/I] [I] Như sa như ùa vào buồng lái [/I] Điệp từ [I]nhìn [/I]lặp lại nhiều lần trong khổ thơ khẳng định tư thế bình thản, thoải mái, khoan thai chủ động chiêm ngưỡng và tận hưởng đất trời của người lính thu vào tầm mắt của mình đất trời bao la núi sông cây cỏ thiên nhiên tạo vật đầy hương sắc. Đây là vẻ đẹp của quê hương đất nước trên đường ra trận. Người lính trở thành một lữ khách du ngoạn lạc quan yêu đời ung dung thoải mái. Tiếp theo là những câu thơ có cấu trúc giống nhau: [I]Không có kính ừ thì có bụi[/I] [I] ….[/I] [I] Không có kính ừ thì ướt áo[/I] [I] Chưa cần rửa, phì phèo châm điếu thuốc[/I] [I] ….[/I] [I] Chưa cần thay, lái trăm cây số nữa. [/I] Những điệp từ [I]không có,ừ thì [/I]như những tiếng nói chắc gọn, những lời từ chối thẳng thắn táo bạo lặp đi lặp lại trong suốt khổ thơ đã khẳng định vẻ đẹp tự tin hiên ngang kiêu hùng của người lính trước khó khăn, tô đậm thêm tinh thần chịu đựng, đẩy lùi gian lao, khắc phục khó khăn trở thành một thói quen chấp nhận vượt lên. Người lính trên đường ra trận bao giờ cũng mang theo những nhịp điệu hối hả khẩn trương bận rộn, họ rất ít thời gian để chuyện trò tâm sự , tất cả chỉ một thoáng đi qua kí ức và trở thành kỉ niệm. [I]Nhìn nhau mặt lấm cười ha ha[/I] [I] …..[/I] [I] Bắt tay nhau qua cửa kính vỡ rồi [/I] [I]Cười ha ha [/I] có nghĩa là tiếng cười sảng khoái hồn nhiên vô tư trong sáng, tiếng cười át tiếng bom đạn và cũng những tiếng cười ấy gieo vào nhau những tình cảm, những kỉ niệm đẹp về người lính thật khó quên trên đường ra trận. Chỉ một cái bắt tay qua cửa kính vỡ rồi cũng đủ để họ san xẻ cho nhau, cảm hiểu lẫn nhau của những đồng chí đồng đội chung một vị trí chiến hào, chung một nhiệm vụ thiêng liêng cao cả mà Tổ quốc và nhân dân giao phó. Người lính trên đường ra trận còn có chung những điểm tựa về tình cảm tâm hồn, sinh hoạt. Chúng ta hãy nghe Phạm Tiến Duật kể về những cái chung ấy: [I]Bếp Hoàng Cầm ta dựng giữa trời[/I] [I] Chung bát đũa nghĩa là gia đình đấy[/I] [I] Võng mắc chông chênh đường xe chạy[/I] [I] Lại đi, lại đi trời xanh thêm [/I] Tất cả những cái chung ấy tụ hội thành một gia đình đầm ấm, vui vẻ, hạnh phúc diễn ra một thoáng giữa hai cuộc hành quân nhưng ở đó ta thấy một vẻ đẹp của sự sum họp, tình cảm bạn bè an hem, đồng chí, đồng đội luôn có nhau vui buồn sướng khổ, cũng từ những cái chung ấy ta thấy được đời sống tâm hồn tình cảm của người lính thật thiêng liêng, thoải mái , vô tư, chân tình. Họ có chung bát đũa, chung mâm, chung bếp lửa, chung ánh sao trời, chung gió bụi mưa tuôn, chung một con đường hành quân, một chiến hào, một nhiệm vụ. Những tình cảm ấy chỉ có những người lính cách mạng mới được thưởng thức và nếm trải bình thường mà cao đẹp. Bài thơ đã đạt đến cao trào cảm xúc, hình ảnh thơ đã được nâng lên thành “nhãn tự” và chủ đề tư tưởng của tác phẩm: [I]Xe vẫn chạy vì miền Nam phía trước[/I] [I] Chỉ cần trong xe có một trái tim. [/I] Bài thơ đã khép lại nhưng cuộc hành quân của các chiến sĩ vẫn còn tiếp tục và đang ở phía trước. “Miền Nam chưa được giải phóng một nửa đất nước vẫn còn trong nước sôi lửa bỏng, tiền tuyến vẫn đang vẫy gọi, tuổi trẻ cả nước tiếp tục đấu tranh để giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc, tuổi trẻ vẫn phải băng ra chiến trường, những chiếc xe không kính vẫn cùng với tiểu đội tham gia làm nhiệm vụ góp phần giải phóng miền Nam”. Hình ảnh “chỉ cần trong xe có một trái tim” là phép tu từ hoán dụ điển hình. Trái tim là hiện thân của yêu thương và căm giận, hiện thân của mục đích và lí tưởng là ánh sáng, ý chí nghị lực, tuổi trẻ Trường Sơn. Đó là trái tim biết cầm lái, biết đối diện với tất cả thử thách để làm nên chiến thắng. Trái tim của tuổi trẻ cả nước đang thử thách miền Nam trong những năm chống Mĩ. Nếu ta trở lại hình ảnh người lính cách mạng trong bài thơ Đồng chí của Chính Hữu trong những năm chống Pháp đến Bài thơ tiểu đội xe không kính của Phạm Tiến Duật trong những năm chống Mĩ thì ta sẽ bắt gặp ở đó những vẻ đẹp truyền thống của người lính cách mạng, anh bộ đội cụ Hồ. Đó là tình đồng chí đồng đội thiêng liêng cao cả, tinh thần bất chấp khó khăn để hoàn thành nhiệm vụ, tư thế sẵn sàng chiến đấu bảo vệ quê hương đất nước nhưng những người lính trong những năm chống Mĩ có thêm vẻ đẹp hiên ngang hiện đại, dũng cảm, kiêu hùng trong một tầm vóc mới, thời đại mới. Với một chất liệu hiện thực độc đáo, giọng thơ ngang tàng, khẩu khí trẻ trung, nhịp điệu biến hóa linh hoạt khi thì như lời hội thoại khi thì như khúc văn xuôi phù hợp với nhịp hành quân của binh chủng lái xe cơ giới trên đường ra tuyến lửa Tiểu đội xe không kính là một bài thơ hay, ấn tượng, tiêu biểu về đề tài người lính cách mạng trong những năm chống Mĩ. Kết hợp giữa hiện thực và lãng mạn, Phạm Tiến Duật đã làm nổi bật hình ảnh những chiếc xe không kính và những phẩm chất cao quý của những chiến sĩ lái xe trên tuyến đường Trường Sơn hào hùng sôi nổi của những năm tháng cả nước vì miền Nam ruột thịt, vì cuộc chiến đấu giải phóng thống nhất đất nước. [I]Theo 100 bài văn hay lớp 9*[/I][/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Cơ Sở
LỚP 9
Ngữ văn 9
Bài thơ về tiểu đội xe không kính - Phạm Tiến Duật
Cảm nghĩ về hình ảnh người chiến sĩ lái xe trong Bài thơ về tiểu đội xe không kính của Phạm Tiến Duậ
Top