Theo mình, việc teen yêu sớm hiện nay là một vấn nạn, có thể do ... Phương Tây hoá quá chăng? Hay gọi là thanh thiếu niên muốn trưởng thành sớm quá chăng? Hiện nay HS THCS cũng đã có hiện tượng "yêu" (gọi là yêu chứ chắc mới chỉ là rung rinh mà ta hiểu là thích). Học sinh THPT thì đã nhớn hơn một chút, mình không cấm việc học sinh có tình cảm nam nữ với nhau, con người mà, mình cũng không ủng hộ việc học sinh yêu sớm quá, bởi cái độ tuổi đó dành để học tập và thành công trong tương lai đã. Nhưng khi .."yêu" thì người ta thường mù quáng. Việc học sinh cấp THCS và THPT thì các em có suy nghĩ thường chưa chín chắn, "yêu" đơn giản có thể chỉ là sự "đáp ứng' lại tình cảm do ..."bạn ấy thích tớ"....
Vì vậy để làm được việc giáo dục này, không chỉ là một người làm mà được mà đó là việc của toàn xã hội, toàn nhà trường, nhà trường nên tổ chức các buổi nói chuyện giáo dục giới tính tuổi teen, kết hợp với gia đình để khuyên bảo các em, nói cho các em hiểu lí do nào là chưa nên yêu sớm, các tác hại của việc yêu sớm, tương lai ,,.../
Còn về việc mẹ của bạn thì mình thực sự cũng thấy bất lực, Mẹ bạn muốn tốt tới học sinh, nhưng học sinh lại không hiểu, học sinh cảm thấy rằng mình đã đủ trưởng thành, cảm thấy cái cuộc sống này nó nhỏ bé quá, đã đủ vươn tay ra để làm anh hùng rồi. nhưng chúng đâu biết chúng thật ngốc quá.
Nếu mà bảo không được, ... mà làm ngơ, hãy coi như không có mắt, không nhìn thấy gì. Như thế thì còn gì là môi trường sư phạm nhỉ? Còn gì là giáo dục chứ? Theo mình thì Mẹ bạn nên đến gia đình của học sinh đó, nói chuyện với bố mẹ học sinh về tình hình học tập của chúng. Đừng lảng tránh, đừng đổ tại thế này, thế kia. Chi dù bị thù ghét đi chăng nữa, nhưng cái Tâm của NGƯỜI THẦY sẽ cảm thấy thanh thản hơn. Rồi một ngày nào đó, học sinh nhận ra được cái sai của chúng, mình nghĩ Mẹ bạn sẽ là người mà chúng biết ơn. Hãy đối diện, Hãy chấp nhận, Hãy quan tâm và đừng xa lánh chúng.
Mình chúc Bạn và Mẹ bạn sức khoẻ, thành công trong cuộc sống và luôn tìm thấy những niềm vui, sự tự tin, lạc quan vào thế hệ trẻ, Hãy chỉ ra con đường "chân lý". Hãy hướng chúng vào con đường mà chúng nên đi, đừng để chúng tự dò dẫm.
Thân ái:
Ngày mai hạt nắng vẫn rơi !