Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HÓA
Các Nền Văn minh Thế Giới
Văn hóa Phật giáo
Bàn tay của Đức Phật A Di Đà
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="phatphapungdung" data-source="post: 174446" data-attributes="member: 314153"><p><span style="color: #141414">Trong các vật nuôi, gà là loài gia cầm đông đảo, có ý nghĩa tinh thần phong phú và giá trị biểu tượng cao. Nó miêu tả vai trò gần gụi mà quan yếu, tạo nên những ảnh hưởng mạnh mẽ, đa dạng và hăng hái trong đời sống văn hóa Việt Nam.</span></p><p></p><p></p><p><span style="color: #141414">Gà còn được lấy làm đối tượng cho hàng trăm câu ngạn ngữ, phương ngữ, tục ngữ, thành ngữ sinh động, dân dã mà thâm thúy. “Bút sa gà chết” lưu ý chuyện đã viết đã ký quyết định rồi thì không sửa đổi được nữa, phải chịu mọi rủi ro và nghĩa vụ liên tưởng. “Con gà tức nhau tiếng gáy” chỉ tâm lý ganh đua, không chịu kém cạnh người khác. “Gà giò ngứa cựa” nhìn người trẻ tuổi mà hung hăng, ham đối chọi, hay khiêu khích. “Gà què bị chó đuổi” than cảnh kẻ yếu đuối, thương tật lại bị tai nạn, nguy hiểm dồn dập. “Mẹ gà con vịt” đánh giá về quan hệ mẹ con hình thức (thường xảy ra với quan hệ dì ghẻ-con chồng). “Một tiền gà ba tiền thóc” là sự cân nhắc khi vì một món lợi nhỏ mà phải bỏ ra chi phí lớn. “Trông gà hóa cuốc” là việc nhìn nhầm, trông cái này tưởng cái kia hoặc nhận thức sai bản tính của sự vật, hiện tượng. “Vợ nhà gà chợ” là những thứ mặc sức coi xét, muốn làm gì cũng có thể được…</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Hình ảnh gà trở nên sinh động, gần gũi hơn qua những trò chơi và lễ hội truyền thống. phổ quát mà đặc sắc nhất vẫn là chọi gà. Trò chơi này hay được tổ chức trong những ngày vui, ngày hội hoặc các cuộc chơi thể thao văn hóa dân dã với cách khác nhau tùy thuộc số lượng và thành phần đối tượng tham gia. Thường mở đầu mỗi trận đấu, 2 chủ gà ôm con gà chọi của mình đứng ở mép sân (sới gà), đối diện nhau. Lúc trọng tài phát lệnh, họ nhất tề thả gà; hai con gà sẽ lao vào đấu chọi và mỗi hiệp đấu được tính bằng thời kì cháy hết nửa nén nhang hoặc 15-30 phút. Con gà bị thua nếu gục tại chỗ, hoặc bỏ chạy, hoặc bị địch thủ đánh dồn khỏi vòng quây giới hạn trên sới. Chọi gà vốn đã có từ lâu đời. Ngay từ thời Tiền Lê (980-1009), nó được đưa vào cung đình, làm trò tiêu khiển cho vua quan. Đến cuối thế kỷ 18, Nguyễn Lữ - một trong ba thủ lĩnh quân Tây Sơn - đã sáng lập ra môn hùng kê quyền (quyền gà chọi) là bài quyền mô phỏng các kỹ thuật của gà chọi (động tác nhanh nhạy, can đảm trước đối thủ với việc dùng ngón tay trỏ để đâm mô phỏng hình mỏ gà, các ngón còn lại co vào như chiếc cựa gà, nhắm vào các đích hiểm như huyệt đạo, hầu, ngực… đối thủ) . Hùng kê quyền hiện tại đã trở nên một trong 10 bài danh võ được Liên đoàn Võ thuật cổ truyền Việt Nam chọn lọc chính thức qua các kỳ hội nghị chuyên môn toàn quốc.</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Ở một lĩnh vực khác, yên ắng nhưng phong phú, vững bền là hình tượng gà trong kiến trúc, tạo hình, trang trí. Gà được biểu thị khá đa dạng trên tranh, bia, miếu, đình, đền, chùa, rạp, nhà, công sở… với đủ loại chất liệu: đất, đá, vữa, bạc, đồng, gỗ, mực… và bằng nhiều kỹ thuật: tạc, đắp, nặn, xăm, chạm, khắc, đúc, nung, vẽ… </span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Không chỉ với dân tộc Kinh (Việt), gà cũng đi sâu vào đời sống văn hóa của nhiều dân tộc trong cộng đồng Việt Nam. Người Tày và người Nùng quan niệm trong đêm giao thừa, với các vật nuôi, nếu gà kêu hoặc gáy trước hết thì gia đình sẽ may mắn, hạnh phúc năm mới; lễ phẩm đi tết quan yếu nhất là gà trống thiến, còn đi ăn hỏi quan trọng nhất là một đôi gà. Người Mông thì coi gà trống là cầu nối giữa thế giới con người và thế giới ghế. Người Cơ Tu lại coi con gà là biểu thị cho sự sống, gắn liền với ánh sáng, với màng tang. Người Khơ Mú, cô dâu chú rể trong ngày cưới phải chìa đầu gối ra cho ông mối rỏ tiết gà tươi vào (nếu giọt tiết chảy xuôi theo ống quyển xuống thì hai vợ chồng sẽ sống hạnh phúc, hòa thuận; còn nếu chảy lệch hẳn sang một bên hoặc chia làm hai ngả thì cuộc sống hôn nhân sẽ đối mặt với nhiều thử thách). </span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Trích nguồn : </span><a href="https://baihocynghiacuocsonghay.blogspot.com/2017/05/ga-trong-doi-song-van-hoa-viet-nam.html" target="_blank">https://baihocynghiacuocsonghay.blogspot.com/2017/05/ga-trong-doi-song-van-hoa-viet-nam.html</a></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="phatphapungdung, post: 174446, member: 314153"] [color=#141414]Trong các vật nuôi, gà là loài gia cầm đông đảo, có ý nghĩa tinh thần phong phú và giá trị biểu tượng cao. Nó miêu tả vai trò gần gụi mà quan yếu, tạo nên những ảnh hưởng mạnh mẽ, đa dạng và hăng hái trong đời sống văn hóa Việt Nam.[/color] [color=#141414]Gà còn được lấy làm đối tượng cho hàng trăm câu ngạn ngữ, phương ngữ, tục ngữ, thành ngữ sinh động, dân dã mà thâm thúy. “Bút sa gà chết” lưu ý chuyện đã viết đã ký quyết định rồi thì không sửa đổi được nữa, phải chịu mọi rủi ro và nghĩa vụ liên tưởng. “Con gà tức nhau tiếng gáy” chỉ tâm lý ganh đua, không chịu kém cạnh người khác. “Gà giò ngứa cựa” nhìn người trẻ tuổi mà hung hăng, ham đối chọi, hay khiêu khích. “Gà què bị chó đuổi” than cảnh kẻ yếu đuối, thương tật lại bị tai nạn, nguy hiểm dồn dập. “Mẹ gà con vịt” đánh giá về quan hệ mẹ con hình thức (thường xảy ra với quan hệ dì ghẻ-con chồng). “Một tiền gà ba tiền thóc” là sự cân nhắc khi vì một món lợi nhỏ mà phải bỏ ra chi phí lớn. “Trông gà hóa cuốc” là việc nhìn nhầm, trông cái này tưởng cái kia hoặc nhận thức sai bản tính của sự vật, hiện tượng. “Vợ nhà gà chợ” là những thứ mặc sức coi xét, muốn làm gì cũng có thể được…[/color] [color=#141414]Hình ảnh gà trở nên sinh động, gần gũi hơn qua những trò chơi và lễ hội truyền thống. phổ quát mà đặc sắc nhất vẫn là chọi gà. Trò chơi này hay được tổ chức trong những ngày vui, ngày hội hoặc các cuộc chơi thể thao văn hóa dân dã với cách khác nhau tùy thuộc số lượng và thành phần đối tượng tham gia. Thường mở đầu mỗi trận đấu, 2 chủ gà ôm con gà chọi của mình đứng ở mép sân (sới gà), đối diện nhau. Lúc trọng tài phát lệnh, họ nhất tề thả gà; hai con gà sẽ lao vào đấu chọi và mỗi hiệp đấu được tính bằng thời kì cháy hết nửa nén nhang hoặc 15-30 phút. Con gà bị thua nếu gục tại chỗ, hoặc bỏ chạy, hoặc bị địch thủ đánh dồn khỏi vòng quây giới hạn trên sới. Chọi gà vốn đã có từ lâu đời. Ngay từ thời Tiền Lê (980-1009), nó được đưa vào cung đình, làm trò tiêu khiển cho vua quan. Đến cuối thế kỷ 18, Nguyễn Lữ - một trong ba thủ lĩnh quân Tây Sơn - đã sáng lập ra môn hùng kê quyền (quyền gà chọi) là bài quyền mô phỏng các kỹ thuật của gà chọi (động tác nhanh nhạy, can đảm trước đối thủ với việc dùng ngón tay trỏ để đâm mô phỏng hình mỏ gà, các ngón còn lại co vào như chiếc cựa gà, nhắm vào các đích hiểm như huyệt đạo, hầu, ngực… đối thủ) . Hùng kê quyền hiện tại đã trở nên một trong 10 bài danh võ được Liên đoàn Võ thuật cổ truyền Việt Nam chọn lọc chính thức qua các kỳ hội nghị chuyên môn toàn quốc.[/color] [color=#141414]Ở một lĩnh vực khác, yên ắng nhưng phong phú, vững bền là hình tượng gà trong kiến trúc, tạo hình, trang trí. Gà được biểu thị khá đa dạng trên tranh, bia, miếu, đình, đền, chùa, rạp, nhà, công sở… với đủ loại chất liệu: đất, đá, vữa, bạc, đồng, gỗ, mực… và bằng nhiều kỹ thuật: tạc, đắp, nặn, xăm, chạm, khắc, đúc, nung, vẽ… [/color] [color=#141414]Không chỉ với dân tộc Kinh (Việt), gà cũng đi sâu vào đời sống văn hóa của nhiều dân tộc trong cộng đồng Việt Nam. Người Tày và người Nùng quan niệm trong đêm giao thừa, với các vật nuôi, nếu gà kêu hoặc gáy trước hết thì gia đình sẽ may mắn, hạnh phúc năm mới; lễ phẩm đi tết quan yếu nhất là gà trống thiến, còn đi ăn hỏi quan trọng nhất là một đôi gà. Người Mông thì coi gà trống là cầu nối giữa thế giới con người và thế giới ghế. Người Cơ Tu lại coi con gà là biểu thị cho sự sống, gắn liền với ánh sáng, với màng tang. Người Khơ Mú, cô dâu chú rể trong ngày cưới phải chìa đầu gối ra cho ông mối rỏ tiết gà tươi vào (nếu giọt tiết chảy xuôi theo ống quyển xuống thì hai vợ chồng sẽ sống hạnh phúc, hòa thuận; còn nếu chảy lệch hẳn sang một bên hoặc chia làm hai ngả thì cuộc sống hôn nhân sẽ đối mặt với nhiều thử thách). [/color] [color=#141414]Trích nguồn : [/color][URL]https://baihocynghiacuocsonghay.blogspot.com/2017/05/ga-trong-doi-song-van-hoa-viet-nam.html[/URL] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HÓA
Các Nền Văn minh Thế Giới
Văn hóa Phật giáo
Bàn tay của Đức Phật A Di Đà
Top