Bài Học Cuộc Sống.

  • Thread starter Thread starter Tẩy
  • Ngày gửi Ngày gửi

Tẩy

New member
Xu
0
Đôi khi có một số người lướt qua cuộc đời bạn và ngay tức khắc bạn nhận ra rằng sự có mặt của họ ý nghĩa như thế nào . Họ đã dạy bạn những bài học , đã giúp bạn nhận ra giá trị của chính mình hoặc trở thành con người mà bạn từng mơ ước . Có lẽ bạn sẽ không biết được những con người này từ đâu đến ( bạn cùng phòng,người hàng xóm,vị giáo sư,người bạn mất liên lạc từ lâu hay thậm chí là một người hoàn toàn xa lạ ). Nhưng khi bạn thờ ơ với họ ,hãy nhớ rằng trong từng khoảnh khắc họ sẽ ảnh hưởng rất sâu sắc đến cuộc đời bạn .

Ban đầu sự việc xãy ra trông có vẻ kinh khủng , đau khổ và bất công , nhưng khi lấy tấm gương của cuộc đời ra để đối chiếu, bạn sẽ hiểu được là nếu không có những giây phút ấy để bạn vượt qua mọi khó khăn thì bạn khó có thể thấy được tài năng , sức mạnh , ý chí và tấm lòng của bạn . Mọi việc đều diễn ra có chủ đích mà không có gì gọi là tình cờ hay may rủi cả . Bệnh tật , tổn thương trong tình yêu , giây phút tuyệt vời nhất của cuộc sống bị đánh cắp hoặc mọi thứ ngu ngốc khác đã xãy đến với bạn , hãy nhớ rằng đó là bài học quí giá . Nếu không có nó cuộc đời này chỉ là một lối đi thẳng tắp , một con đường mà không hề có đích đến cũng như bạn sồng từng ngày mà không hề ước mơ . Thật sự con đường đó rất an toàn và dễ chịu , nhưng sẽ rất nhàm chán và vô nghĩa.

Những người bạn gặp sẽ ảnh hưởng đến đến cuộc đời bạn . Thành công hay thất bại , thậm chí là những kinh nghiệm tồi tệ nhất cũng chính là bài học đáng giá nhất , sẽ giúp bạn nhận ra được giá trị của chính mình .Nếu có ai đó làm tổn thương bạn , phản bội bạn hay lợi dụng tấm lòng của bạn , hãy tha thứ cho họ bởi vì chính họ đã giúp bạn nhận ra được ý nhĩa của sự chân thật và hơn nữa , bạn biết rộng mở tấm lòng với ai đó . Nhưng nếu có ai thương yêu bạn chân thành , hãy yêu thương họ một cách vô điều kiện , không chỉ đơn thuần là họ đã yêu bạn mà họ đang dạy bạn cách để yêu .

Hãy trân trọng khoảnh khắc và hãy ghi nhớ từng khoảnh khắc những cái mà sau này bạn không còn có cơ hội để trải qua nữa . Tiếp xúc với những người mà bạn chưa từng nói chuyện , và biết lắng nghe . Hãy để trái tim biết yêu thương người khác . Bầu trời cao vời vợi vì thế hãy ngẩng đầu nhìn lên , tự tin vào bản thân . Hãy lắng nghe nhịp đập của trái tim mình :" Bạn là một cá nhân tuyệt vời . Tự tin lên và trân trọng bản thân bạn , vì nếu bạn không tin bạn thì ai sẽ làm điều ấy?".

Hãy sở hữu cuộc sống của bạn và đừng bao giờ hối tiếc về lối sống ấy . Nếu bạn thương yêu ai đó thì hãy nói cho họ biết , dù rằng sẽ bị từ chối nhưng nó có thể làm cho một trái tim tan nát có thể đập trở lại .


BÀI HỌC CHO CUỘC SỐNG.
Số 1: Đừng quan tâm quá mức.

Đêm 20/10, 24h00, nhận được tin nhắn là phải chuyển tiết dạy, từ Toán 7 xuống thành Toán 6, chán quá thôi…..

+ Sáng 21/10, xuống trường LS vẫn chưa biết lịch cụ thể dạy bài gì, rồi thống nhất dạy Toán 6 (22/10), chuyển từ thứ 6 (23/10). sang thứ 5 (22/10). Đã song, tưởng là có vậy, đi về trường LP để gặp các thầy cô, nhờ chỉ bảo giáo án cho ngon nghẻ, vừa đặt chân về trường thì thằng Tài. Thằng bạn học cùng lớp và cùng phải thi đợt này gọi điện, bảo là lại xuống trường thi hết tập sự triệu tập gấp. Lại phóng xe xuống, chưa kịp hỏi ai về giáo án, ….. Số đen. …..

Xuống trường, thống nhất tiết dạy, tiết 2 Toán 6D, tiết 3 Mĩ thuật 9A. Trường THCS LS thứ 5 ngày 22/10/2009.


+ Chiều ngày 21/10, đến trường LP để dự giờ và mượn máy chiếu mang về nhà, chuẩn bị cho việc thi hết tập sự, giáo án Toán chưa làm chút nào cả, thôi, 1 đêm thức thôi mà …)

16h 43pm.01’ ngày 21/10/2009

+ Mai mày đi thi tập sự àh? Dự giờ môn Toán của mày có ai tên là >>>>> không?


+ Đấy là người chịu trách nhiệm đánh giá mày và bà Hằng đó.


+ Tao vừa ngồi với ông ấy nói chuyện mới biết. Thế mày đã chuẩn bị gì chưa? Tao biết rõ về ông ấy lắm. Dạy thế nào không quan trọng mấy.

- Vậy àh? Tao cũng chưa chuẩn bị gì, tại báo tiết dạy tao gấp quá..

+ Không đi thì chắc được Trung bình thôi. Tao ngồi với ông ấy nhiều mà, chỗ bạn bè tao nói thật, nếu mày bỏ 300k thì được giỏi ngay

- NẾU KHÔNG CÓ TIỀN THÌ TRUNG BÌNH. DẠY THẾ NÀO KHÔNG QUAN TRỌNG? 300/người có max quá. Tụi cái Thuỷ đợt trước không đi, cũng được Khá . Tao phải làm gì ?

17h38pm ngày 21/10/2009

+ Nếu mày cần, tối nay tao dẫn mày xuống thẳng nhà ông ấy thì chắc chắn. Ông ấy tóm lại chịu trách nhiệm môn Toán THCS ở trên phòng đó. Mày có số điện thoại của bà Hằng không?

- Không, tao không có. Tao cũng chưa soay được tiền, nên nếu được Giỏi và Khá thì tao hậu tạ sau vậy, vì đằng nào cũng quan hệ như mày nói mà. Thế Tài và Hạnh thì ai là giám khảo?

+ Tài với Hạnh thì tao không biết, còn mày và Hằng thì Toán ông >>>> đó đánh giá, nếu không có tiền thì trung bình, nếu mày đi tối nay tao đưa đi, nếu không có thì tìm cơ hội mà đưa, dạy không quan trọng.

- DẠY KHÔNG QUAN TRỌNG?

+ Tụi mày còn gặp ông ấy nhiều là chắc, đặt quan hệ trước càng tốt. Bây giờ rủ được Hằng thì 2 người 500 là được. Nên đi mày àh.

- Tao hết tiền rồi.

+ Mày có số điện thoại của Hằng không cho tao?

- Không có mà.

+ Ừh, tao vừa nhắn tin hỏi cái Hạnh gửi nhầm cho mày, nếu không đi 200k thì Khá, là chắc còn dạy tốt nữa là được giỏi. 300k thì yên trí, tao dò hỏi chuỵên ông ấy mà. Muốn biết nhà thì tối đi.


- Tối đi làm sao được, tao đã soạn giáo án đâu. Tối qua 24h mới biết tin thay đổi lịch dạy. Sáng nay tao còn phải xuống trường 2 lần mới biết chính xác lịch dạy. Tao bảo rồi, nếu được Khá, giỏi thì tao cũng sẽ đi hậu tạ để làm quen mà, còn chưa biết dạy tiết nào, môn gì. Nhà đang mất điện nữa. Không có điện chắc tao chết luôn. Tao không đi được. Tao còn soạn bài bằng power poin mà, với cả giáo án Word nữa. Chắc không kịp mất. Tối nay lại phải thức trắng,. Mà thằng Tài xuống ngủ cùng tao, vui lắm. Hihi. Ò zee …ee. Hehe. Lâu anh em ko được nằm cùng rồi…. hihi.

18h27pm ngày 21/10/2009

+ Dạy viết bảng cũng được, không cần trình chiếu. Ông ấy giỏi về Tin học lắm. Theo tao, mày cứ đưa cái phong bì 200 không phải lo môn Toán. Hôm nay mày mất 150k là trường Liêm Sơn thu.

- Tao mượn máy chiếu rồi mà. Tao định dạy Power poin. Soạn cái đó ít nhất tao mất 4 tiếng đồng hồ.
- Nếu được Khá , giỏi thì trước sau gì tao cũng đi cảm ơn và đặt mối quan hệ mà …. Thôi, tao soạn bài kẻo không kịp, có điện rồi. nói sau nhé ….

(19h00)


------------------------------



- (…..)Sáng 22/10/2009, xuống trường LS gặp Hiệu phó mới biết nộp 150k. Vậy mà thằng bạn đã biết là mình đã nộp 150k. Thật tài giỏi……)

Sáng 22/10, … sau một đêm thức trắng dã mắt ra, mệt mỏi, chuẩn bị bài đã ổn, nhưng chưa thuộc giáo án. Mượn máy chiếu để xuống trường thi. Đi cùng thằng em trai và thằng Tài. Gớ[FONT=.VnTime]m, [/FONT]cái máy nặng dã tay… dạy song tiết 2 phải dạy tiết 3 luôn, soay nhanh như chong chóng, dạy 2 tiết máy chiếu. Mất điện, đầu giờ tiết 3, môn Mỹ thuật, may quá còn chuẩn bị tí tranh ảnh. Thế đó … đen hết chỗ nói ….(……)


9h24p ngày 22/10/2009 ( ngay sau khi dạy song tiết 2 và đang chuyển máy xuống phòng lớp 9A và lắp máy để dạy Mỹ thuật. )

Một mình ….. cô đơn …và tủi thân ..…… giáo viên ở trường LS chẳng có ai thò mặt vào giúp mình cả, mình chả thèm nhờ, toàn tinh tướng, và mình cũng có quen biết ai đâu ….. lúc sau ….. may quá còn có thằng Tài, không có nó chắc mình đã bưng mặt mà khóc huhu lên rồi ……. Nó vừa viết song bảng phụ và cũng dạy tiết 3 cùng mình. Ngày trước ở trọ, nó là người hay an ủi mình nhất……….

BỗngMất điện .., nhà trường Liêm Sơn có máy phát điện mà không cho nổ giúp để mình dạy …. Thế đó …… mà tiết này ở trường đó có ai dạy đâu chứ; hay mình nhìn nhầm, chắc có ai đó cũng đang dùng, … ra chơi giữa giờ lâu thế … .. thôi, kệ …. chắc theo như thằng bạn thì mình quan hệ kém…) mà tiết mĩ thuật mà, đơn giản thôi.


Vẫn đang ra chơi, và tiếp tục những tin nhắn …. không đúng lúc …

+ Thế mày đã dạy song chưa? Tao nói hôm qua mà mày không nghe tao àh?

- Mày biết không? Đêm qua tao thức trắng soạn bài mà vẫn chưa song. Được khá, giỏi thì trước sau gì tao cũng đi. Mày khỏi lo, bây giờ tao dạy tiếp nè.

+ Được khá, giỏi thì phải đi làm gì?Phải đi trước không toi đó. Tao vừa gọi hỏi ông >>>>> bảo bạn em dạy tốt không? Ông ấy bảo dạy không được. Mày dạy đi rồi đến trưa tính sau.

- Tao dạy 2 tiết liền mà, đang mất điện, tao đang chán, sắp vào tiết rồi, đừng nhắn tin nữa,. Tao muốn tập trung, nói chuyện sau.

(18h 00PM.Đêm 22/10 Mình dạy như nào thì mình biết mà, …..
mất điện rồi, thôi, rủ thằng em đi uống nước và cho thằng em trai ít tiền, coi như là cảm ơn nó bỏ học để giúp mình thi hết tập sự, và mình cho nó tiền còn sướng hơn là nghe cái thằng BẠN TỐT của mình. Khổ thân thằng bé, lại còn phải viết bảng kiểm điểm, xin chữ ký vì nghỉ học không lí do nữa chứ. Nào thì uống nào, hì …… ZÔ .. Zô ….)

19h56pm Đêm 22/10. Mệt, vậy mà vẫn phải cầy ít giáo án để còn kí duyệt, định thứ 7 nghỉ ở nhà tiếp nước. Nhận được tin nhắn chị Quyên báo: Sáng 24/10 phải dạy hộ Huyện 4 tiết Tin học. YAAAAAAAAAA, chết mất thôi. Mệt lắm rồi ……..)

Ngày 23/10/2009.

Sáng 06h 00PM: (Biết thế sáng nghỉ cho sướng), 6h 00 sáng, lại cùng thằng em trai đi trả máy chiếu, về nhà lúc 6h30, hơi muộn và cứ đinh ninh là dạy tiết 1+2 rồi về nên ăn sáng sau. Đến trường mới biết là dạy 5 tiết liên tiếp. không nghỉ ngơi ….

Trưa 11h 45 Pm ngày 23/10/2009 : Mệt lả, ăn trưa không ngắc nổi hạt cơm nào vào miệng, lại alo cho thằng Tài sang đón đi xuống Liêm Sơn nghe nhận xét, tổng kết chung. Đêm đã ăn ít, cồn cào ruột gan, thôi, làm ly nước ngọt vậy. Không còn hứng mà ăn nữa.

Nằm lại nghĩ. Sáng 24/10 ngày nghỉ, đang định ở nhà tiếp nước; lại phải đi dạy thay, … ôi, mệt quá rồi, 3 hôm thức trắng, đếm tiếng gà kêu …. Lâu quá rồi chưa viết tiếp chuyên đề toán cho tụi trẻ con, hình như dạo này bận và lo hết tập sự, lại quên mất người đẹp rồi. Nhớ nàng quá thôi. Mà Nàng đâu có biết …. Mình lại viển vông rồi … Nàng có yêu mình đâu chứ. lại vô ích vì 1 người rồi .)

Vẫn nằm trên đệm mà nhức hết cả lưng rồi, lại chạy ra nhờ bố đấm lưng cho. Đau lưng xuốt sáng, ôm lưng mà dạy như bà chửa.. hơ hơ, mệt quá lại ngồi nghỉ nói chuyện với tụi học trò: tụi học trò nói “Cô Trang dạy Nhạc hay ăn quà vặt quá thầy ạh: hìhì, lại bảo: ăn được ngủ được là tiên. Đúng là tụi học trò ….. trẻ con hơn cả thầy. Hì … : Thế là lại toi mất buổi trưa không ngủ …. chiều không biết kết quả sao đây …)

14h 05 Pm Chiều 23/10/2009
Thằng Tài cùng tập sự xuống đón đi, may quá, đúng là thế mới là bạn. Xuống nghe nhận xét , kết quả Toán 15 điểm, Hoạ 15.5 điểm, 2 điểm K. Hai thằng 2 điểm K-, chấp nhận và hài lòng vì kết quả của mình…

18h:02 Pm ngày 23/10/2009

- Cảm ơn sự quan tâm của CÔNG đến việc XXX đi thi hết tập sự. Đợt này đi thi không ai quan tâm đến XXX được bằng CÔNG. RẤT CẢM ƠN BẠN TỐT.

+ Hôm nay tao hỏi ông >>>>> xem kết quả thế nào, ông ấy bảo được Khá, khi nào rảnh mày ra tao, tao dẫn mày vào nhà ông ấy chơi, mua gói quà để cảm ơn cũng là quan hệ luôn.

- Ừ, Thôi, XX đi ngủ đây, chính xác 3 hôm nay lo quá nên không ngủ đc. CẢM ƠN CÔNG NHÉ. Hôm nào rảnh xuống XXX chơi và đi uống nước nhé.
 
ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC TỪ CUỘC SỐNG

Tôi đã học được từ cuộc sống: Tôi không thể bắt người khác yêu mến mình, tất cả những điều tôi có thể lảm là cố gắng trở thành một người đáng được yêu mến ...

Tôi đã học được từ cuộc sống: Tôi có thể đúng khi giận giữ ai đó nhưng không thể chấp nhận bất cứ lý do nào cho việc tôi biến thành một kẻ tàn nhẫn với người khác ....

Tôi đã học được từ cuộc sống: Cho dù bạn bè tôi tốt như thế nào cũng sẽ có lúc họ làm tôi bị tổn thương và tôi phải biết tha thứ cho điều đó ...

Tôi đã học được từ cuộc sống: Trước khi muốn tha thứ cho người khác, tôi phải tập tha thứ cho chính bản thân mình ...

Tôi đã học được từ cuộc sống: Khi một người không yêu mến tôi như tôi như tôi mong muốn, không có nghĩa là họ không yêu mến tôi hết lòng...

Tôi đã học được từ cuộc sống: Mình phải mất nhiều năm để tạo lòng tin nơi người khác nhưng lại có thể đánh mất nó chỉ trong một giây ...

Tôi đã học được từ cuộc sống: Tôi phải luôn cẩn trọng vì những lỗi lầm tôi gây ra trong một khoảnh khắc, có thể làm tôi hối hận cả một đời ....

CẢM ƠN CUỘC SỐNG!


Câu chuyện thứ 2:
Cuộc sống là những va đập

Hãy nghe một viên sỏi kể về nguồn gốc của mình: “Tôi vốn là một tảng đá khổng lồ trên núi cao, trải qua bao năm tháng dài đăng đẳng bị mặt trời nung đốt, người tôi đầy vết nứt. Tôi vỡ ra và lăn xuống núi, mưa bão và nước lũ cuốn tôi vào sông suối.

Do liên tục bị va đập, lăn lộn, tôi bị thương đầy mình. Nhưng rồi chính những dòng nước lại làm lành những vết thương của tôi. Và tôi trở thành một hòn sỏi láng mịn như bây giờ”.

Bạn nghĩ gì khi nghe câu chuyện trên? Cảm thấy lý thú với chuyến đi của hòn sỏi hay xúc động trước ánh mắt lạc quan của nó đối với cuộc đời đầy biến động? Đã bao giờ bạn thấy được rằng chính những chông gai mới tạo nên những hình hài đẹp và ấn tượng, dù là hình hài được tạo bởi chính những vết thương và sự đớn đau?

Có thể là bạn, có thể là tôi, cuộc sống chẳng bao giờ chỉ mang đến nỗi đau, cũng chẳng bao giờ chỉ mang đến niềm hạnh phúc. Vượt qua được gian khổ, vượt qua những cuộc thử thách, vượt qua được những nỗi đau là bạn đã tự làm hoàn thiện chân dung mình.

Cuộc sống là vô vàn những điều biến động. Vì vậy, cho dù trong khó khăn hay trong hạnh phúc, cũng mong bạn luôn nhớ cuộc hành trình của hòn sỏi để sống tự tin hơn, để mang những yêu thương xoa dịu và làm lành những vết thương. Sự va đập của cuộc sống chẳng có gì đáng sợ đâu bạn ạ!
 
Câu chuyện thứ 3:Sự bình yên
Một vị vua treo giải thưởng cho nghệ sĩ nào vẽ được một bức tranh đẹp nhất về sự bình yên. Nhiều hoạ sĩ đã cố công thể hiện tài năng của mình.

Nhà vua ngắm tất cả các bức tranh nhưng chỉ thích có hai bức và ông phải chọn lấy một. Một bức tranh vẽ hồ nước yên ả. Mặt hồ là tấm gương tuyệt mỹ vì có những ngọn núi cao chót vót bao quanh. Bên trên là bầu trời xanh với những đám mây trắng mịn màng. Tất cả những ai ngắm bức tranh này đều cho rằng đây là một bức tra nh bình yên thật hoàn hảo.

Bức tranh kia cũng có những ngọn núi, nhưng những ngọn núi này trần trụi và lởm chởm đá. Ơ' bên trên là bầu trời giận dữ đổ mưa như trút kèm theo sấm chớp. Đổ xuống bên vách núi là dòng thác nổi bọt trắng xóa. Bức tranh này trông thật chẳng bình yên chút nào.

Nhưng khi nhà vua ngắm nhìn, ông thấy đằng sau dòng thác là một bụi cây nhỏ mọc lên từ khe nứt của một tảng đá. Trong bụi cây một con chim mẹ đang xây tổ. Ơ' đó giữa dòng thác trút xuống một cách giận dữ, con chim mẹ đang bình thản đậu trên tổ của mình... Bình yên thật sự.

"Ta chấm bức tranh này! - Nhà vua công bố - Sự bình yên không có nghĩa là một nơi không có tiếng ồn ào, không khó khăn, không cực nhọc. Bình yên có nghĩa ngay chính khi đang ở trong phong ba bão táp ta vẫn cảm thấy sự yên tĩnh trong trái tim. Đó mới chính là ý nghĩa thật sự của sự bình yên".
 
Câu chuyện thứ 3:

Tờ bạc năm trăm

Ông cho một tờ bạc năm trăm mới cứng. Chú bé lôi ra lôi vào, ngắm nghía nó hoài. Ít hôm sau chú đem tiền mua mấy viên bi. Cô bán hàng nhận được tờ bạc đẹp, tỉ mỉ ghép xếp nó với mấy tờ bạc mới tặng một người bạn cùng lớp. Một ngày anh chàng tặng niềm hi vọng nhỏ nhỏ đó cho một người ăn mày tật nguyền.

Người ăn mày gỡ ngôi sao ra, nhập tờ bạc với những đồng tiền cũ bẩn khác. Đối với ông ta điều quan trọng lúc đó là phải có đủ tiền để mua thuốc chữa cảm. Tờ bạc nằm trong tiệm thuốc tây dưới bàn tay sạch sẽ của anh dược sĩ trẻ vài ngày. Rồi nó được dùng trả tiền thừa cho một người phụ nữ trung niên. Người phụ nữ kia ra đường, bất ngờ bị giật giỏ. Tất cả tiền trong giỏ chỉ đủ cho tên cướp mua ma túy thỏa mãn cơn vật vã.

Tờ bạc bắt đầu rách dần, rách vài lỗ nhỏ. Nó trải bao vui buồn, qua tay bao người: chị hàng cá, người quét rác...Có lần có còn thấm cả máu của một người lượm ve chai do chị cào phải mảnh thủy tinh. Rồi tờ bạc đến tay chị bán chè. Chị dùng nó thối lại cho cô bé ăn quà xinh xắn có nước da trắng trẻo. Khi về đến nhà, mẹ cô bé nhìn thấy tờ tiền đen đủi, cáu xỉn. Chị ta hét lên giận dữ, nói rằng tiền này đầy rẫy vi trùng. Chị giật lấy tờ bạc trên tay cô bé vô tình làm nó rách đôi và vứt xuống đường.

Gió thổi một nửa tờ bạc bay đến gốc cây, nửa kia bay xuống cống. Sáng hôm sau, có cụ già đi ngang, nhặt lấy nửa tờ tiền ướt đẫm sương, đem về nhà. Bà cho nó kết hôn với nửa tờ tiền khác bằng miếng băng keo trong. Khi cụ già đi lĩnh lương hưu, xe đạp bị xẹp bánh. Bà lấy tiền trả công cho anh chàng bơm xe. Anh chàng trông còn trẻ lắm, độ 15,16 tuổi là cùng.

Tối đó, đồng tiền với đủ mùi thơm, thối, hôi, tanh, chua, cay cùng bao nhiêu vi khuẩn bám trên mình còn thấm đẫm vị mặn của nước mắt cậu con trai mới lớn. Bây giờ tờ bạc cũ mèm đang nằm ngủ ngon lành trong tấm giấy học trò ghi nguệch ngoạc:"
Giữ mãi! Đây là số tiền đầu tiên mình kiếm được."
 
Câu truyện thứ 4:

Nhìn người

Có một người, một hôm, bỗng tìm không thấy cái rìu mình vẫn dùng hàng ngày. Anh ta nghĩ bụng: Đúng là đứa con nhà hàng xóm nó ăn cắp mất rồi.

Hôm ấy anh ta luôn để ý đến thằng bé kia. Nhìn thằng bé đi đứng, ăn nói… tất cả mọi hành động, thái độ nhất nhất đều mang dáng vẻ một thằng ăn cắp rìu.

Cách một hôm, anh ta lên núi chặt củi, anh ta bỗng thấy cái rìu của mình nằm bên cạnh gốc cây. Lúc ấy anh ta mới nghĩ rằng: Lần trước lên chặt củi đã bỏ quên rìu trên núi.

Mang chiếc rìu về nhà, anh ta lại để ý đến thằng bé nhà hàng xóm: đi đứng, ăn nói, tất cả mọi hành động, thái độ nhất nhất chẳng có gì mang dáng vẻ một thằng ăn cắp rìu cả.


(Là gió cuốn đi mọi thứ, và làm lại từ đầu ...)


 
Câu chuyện thứ 5:
Lạc quan và bi quan

Câu chuyện kể và một cặp song sinh giống hệt nhau. Một đứa lúc nào cũng tràn đầy lạc quan.
Trong khi đó đứa kia lúc nào cũng ủ rủ bi quan.

Bố mẹ cả hai đứa rất lo lắng đã mang chúng đến bác sĩ tâm lý trong vùng. Bác sĩ đề nghị với hai ông bà một kế hoạch để cân bằng tính cách của cặp song sinh. Và kế hoạch là như thế này, vào ngày sinh nhật sắp tới, hãy để hai đứa ở hai căn phòng riêng biệt khi chúng mở quà.
Hãy tặng đứa luôn bi quan món quà tốt nhất mà ông bà có thể mua, còn đứa lạc quan hãy cho nó một hôp phân bón. Hai ông bà làm theo lời hướng dẫn của vị bác sĩ và cẩn thận quan sát kết quả.

Khi họ nhìn trộm vào phòng đứa bi quan, họ nghe thấy rành rành là nó đang than thở. Mình không thích màu của cái máy vi tính chút nào. Cái máy tính này nữa thế nào nó cũng hỏng cho mà coi…Mình cũng không thích cái game này. Mình biết là ắt hẳn đứa nào đó sẽ có xe hơi đồ chơi thậm chí còn to hơn cái của mình…”

Rón rén dọc theo hành lang đến phòng đứa còn lại, hai ông bà nhìn thấy đứa lạc quan hân hoan vui sướng tung hộp đựng phân bón lên cao. Cậu bé đang cười “Bố mẹ không thể lừa được con đâu. Chỗ nào mà có nhiều phân thế này thì ắt hẳn phải có một con ngựa con!”

Bạn thấy đấy người bi quan dù có được nhận những món quà tốt nhất, đắt tiền nhất nhưng họ chẳng bao giờ nhận ra được giá trị của những món đồ đó vì họ luôn bận tâm, luôn bị nhưng che mờ tâm trí bởi những suy nghĩ về những điều không tốt, không hay mà họ nghĩ ra. Ngược lại, những người lạc quan luôn cảm thấy hài lòng vì họ nhìn thấy được mặt tích cực trong mỗi sự vật, sự việc ẩn trong những điều mà người khác coi là tầm thường từ cái nhìn đầu tiên.

Bởi vậy, cách nhìn nhận sự việc rất quan trọng trong cuộc sống của mỗi chúng ta. Trong cùng một hoàn cảnh, lựa chon khôn ngoan hay sai lầm đều ảnh hưởng rất nhiều đến cuộc sống của bạn. Quyền chọn lựa nằm trong tay bạn thế nên hãy làm điều đó thật thận trọng bạn nhé!
 
Ai là người bạn nghĩ đến đầu tiên?


Một anh chàng có cảm tình cùng một lúc với hai cô gái nhưng anh ta không biết mình yêu cô nào hơn. Một người bạn của anh ta đã cho một lời chỉ dẫn. Hãy trả lời thành thật câu hỏi: “Khi hạnh phúc, bạn muốn chia sẻ niềm hạnh phúc đó với cô gái nào?”, cô gái bạn nghĩ đến lúc ấy chính là người bạn yêu. Và cũng hãy thành thật trả lời câu hỏi này: “Khi đau khổ, cô gái nào bạn muốn cùng san sẻ?", cô gái bạn nghĩ đến lúc ấy chính là người bạn yêu. Thật tuyệt vời nếu trong niềm vui và nỗi buồn bạn đều muốn chia sẻ với cùng một cô gái. Nhưng nếu khi vui hoặc buồn bạn lại nghĩ đến hai cô gái khác nhau, tôi khuyên bạn hãy chọn cô gái mà bạn mong muốn được san sẻ nỗi buồn.

Trong cuộc sống có nhiều nỗi khổ đau hơn là niềm hạnh phúc. Sẽ có rất nhiều người bạn có thể chia sẻ niềm vui với họ, không cần thiết là bạn phải yêu họ. Nếu bạn có một cuộc sống hạnh phúc, bạn có thể tự mình hưởng thụ nó. Nhưng trong nỗi buồn sẽ không có nhiều người sẵn sàng san sẻ với bạn. Nếu bạn mong muốn nói về hạnh phúc của bạn với một người, tôi tin chắc rằng người ấy rất thân thiết và là người rất hiểu bạn. Nhưng mọi chuyện không chỉ dừng ở đó. Nếu người ấy chỉ nghĩ đến bạn khi người ấy vui, còn khi buồn người ấy lại san sẻ với người khác, tôi có thể nói với bạn rằng tình yêu đó không bền vững.

Điều dĩ nhiên, tôi sẽ rất hạnh phúc nếu là người đầu tiên được người ấy chia sẻ niềm hạnh phúc. Và khi người ấy buồn, tôi sẽ tự nguyện ở bên cạnh người ấy để xoa dịu nỗi lòng vì khi đó tôi tin rằng mình đã giữ một vị trí rất quan trọng trong trái tim người ấy.

Còn bạn, nếu bạn buồn ai sẽ là người bạn nghĩ đến đầu tiên?.
 
7. Bạn có nghèo không ?


Một ngày nọ, người cha giàu có dẫn con trai đến một vùng quê để thằng bé thấy những người nghèo ở đây sống như thế nào. Họ tìm đến nông trại của một gia đình nghèo. "Ðây là một cách để dạy con biết quí trọng những người có cuộc sống cơ cực hơn mình" - người cha nghĩ đó là bài học thực tế tốt cho đứa con bé bỏng của mình.

Sau khi ở lại và tìm hiểu đời sống ở đây, họ trở về nhà. Trên đường về, người cha nhìn con trai mỉm cười:

- Chuyến đi như thế nào hả con?

- Thật tuyệt vời bố ạ!

- Con đã thấy những người nghèo sống như thế nào rồi đấy!

- Ồ vâng.

- Thế con đã rút ra được điều gì từ chuyến đi này?

Ðứa bé không ngần ngại trả lời:

- Con thấy chúng ta có một con chó, họ có bốn. Nhà mình có một hồ bơi, họ lại có một con sông dài bất tận. Chúng ta phải đưa những chiếc đèn lồng vào vườn, họ lại có những ngôi sao lấp lánh vào đêm. Mái hiên nhà mình chỉ đến trước sân, họ thì có cả chân trời. Chúng ta có một miếng đất để sinh sống, và họ có những cánh đồng trải dài. Chúng ta phải mua thực phẩm còn họ lại trồng ra những thứ ấy. Chúng ta có những bức tường bảo vệ xung quanh, còn họ có những người bạn láng giềng che chở cho nhau.

Ðến đây người cha không nói gì cả.

- Bố ơi, con đã biết chúng ta nghèo như thế nào rồi.

Rất nhiều khi chúng ta đã quên mất những gì mình đang có và chỉ luôn đòi hỏi những thứ quá tầm tay. Cũng có những thứ không giá trị với người này nhưng lại là mong mỏi của người khác. Ðiều đó phụ thuộc vào cách nhìn, đánh giá và hoàn cảnh mỗi người. Xin đừng quá lo lắng, chờ đợi vào những gì bạn chưa có mà bỏ quên điều bạn đang có, dù là chúng rất nhỏ nhoi.

 
8. Chúng ta không cần phải hoàn hảo?!

Chúng ta không cần phải hoàn hảo?!

Con người chúng ta ai cũng bị ám ảnh bởi ý nghĩ"Ta phải hoàn hảo".Có lẽ chính những suy nghĩ này đã khiến cho chúng ta không ít lần phải rên lên"Đời là bể khổ".Ta luôn đấu tranh với bản thân để ngày càng tốt đẹp hơn.Nhưng là "nhân" thì "vô thập toàn".Khi phạm sai lầm ta bị dằn vặt,lo sợ không cònh được tôn trọng,tin tưởng.Sai lầm chỉ hữu ích khi nó khuyến khích ta tiến lên,ngược lại nó sẽ làm tê liệt con người với mặc cảm mình thật vô dụng,bất tài.

Chuyện kể rằng ngày xửa ngày xưa,có một vòng tròn.Vòng tròn ta rất tự hào về thân hình của mình,tròn một cách hoàn hảo đến từng milimét.Thế nhưng,một sáng nọ thức dậy,nó bỗng thấy mình mất một góc lớn hình tam giác.
Buồn bực,vòng tròn tìm mảnh vỡ hình tam giác bị mất.Vì không còn hoàn hảo nên nó lăn rất chậm chạp.Nó bắt đầu ngợi khen những bông hoa dại đang tỏa sắc bên đường.Nó tâm tình cùng sâu bọ.Nó tận hưởng ánh sáng mặt trời ấm áp.Vòng tròn tìm được nhiều mảnh vỡ nhưng chẳng mảnh nào vừa cả.Nó lại tiếp tục tìm kiếm.Một ngày kia nó tìm được một mảnh hoàn toàn vừa khít.Nó sướng đến run người.Giờ đây nó lại hoàn hảo như xưa.Nó ghép mảnh vỡ kia vào rồi lăn đi.Nhưng,ơ kìa!Sao nó lăn nhanh đến thế !Nhanh đến nỗi các bông hoa nhòe đi trong mắt nó,tiếng chuyện trò thì bạt đi trong gió.Vòng tròn nhận ra thế giới xung quanh nó trở nên khác hẳn khi nó lăn quá nhanh.Nó bèn dừng lại,đặt mảnh vỡ bên đường rồi chầm chậm lăn đi!

Bài học cái vòng tròn tặng tất cả chúng ta là:Thật kỳ lạ khi con người ta mất đi một cái gì đó lại thấy mình hoàn hảo.Một người có tất cả mọi thứ trên đời lại là kẻ nghèo túng.Bạn sẽ không biết thế nào là ước mơ,là hy vọng,là nuôi dưỡng vì một ngày mai tốt đẹp hơn.Bạn sẽ không bao giờ biết cảm giác sung sướng khi có ai đó yêu thương bạn và cho bạn cái bạn tha thiết mong muốn!
Cuộc sống không phải là cái bẫy để chờ chúng ta sa vào rồi kết tội.Cuộc sống có chút gì đó như mùa bóng,khi đội mạnh nhất cũng có thể bị thua và đội yếu nhất cũng có những giây phút huy hoàng.Mục đích của chúng ta là thắng nhiều hơn bại.
Hãy biết chấp nhận sự bất toàn là một phần tất yếu của con người.Nếu ta đủ dũng cảm để yêu thương,đủ sức mạnh để để tha thứ,đủ hào phóng để chia sẻ hạnh phúc cho kẻ khác,đủ thông minh để hiểu rằng tình yêu thương luôn bao bọc chúng ta.Khi ấy ta đã đạt đến sự toàn mỹ mà nhiều người chỉ dám mơ ước!
 
9. Cuộc sống hoàn hảo

Cuộc sống hoàn hảo

Ngày xửa ngày xưa, có một cô bé nhỏ luôn mong muốn tìm kiếm được cho mình một cuộc sống vẹn toàn. Một hôm, cô cầu xin Thượng Đế ban cho cô mọi thứ cô ao ước.

Thế là Thượng Đế xuất hiện và bảo với cô bé rằng: "Con hãy đi theo con đường lộng gió phía trước, ở đó có hàng trăm triệu hòn đá nhỏ. Ta cho con kỳ hạn là 365 ngày để nhặt một hòn đá lớn nhất mà con có thể tìm thấy. Hòn đá càng to thì ta càng ban cho con nhiều hơn. Điều kiện đặt ra là khi con đi qua rồi thì không được quyền quay lại. Vì vậy, hãy suy nghĩ thật cẩn thận trước khi con chọn hòn đá cho mình".

Cô bé cảm thấy thât sung sướng và bắt đầu bước vào hành trình của mình trên con đường lộng gió để tìm kiếm "hạnh phúc lớn nhất" cho cuộc đời cô. Tuy nhiên, mỗi khi bắt gặp một hòn đá to dọc lối đi, cô lại do dự và tự nhủ với lòng mình "chắc hòn đá kế tiếp sẽ to hơn nhiều". Nhiều ngày, nhiều tuần và nhiều tháng trôi qua rồi cô cũng đi gần hết con đường và chợt nhận ra rằng cô đang không còn đủ thời gian và cơ hội để chọn những hòn đá to. Vì vậy cô đành phải nhặt vội vàng một hòn đá nhỏ ven đường.

Cuộc sống cũng y như vậy. Chúng ta luôn tìm kiếm một người bạn đời hoàn hảo, một công việc hoàn hảo, một căn nhà hoàn hảo, một chiếc xe hoàn hảo... và không bao giờ nhận ra được rằng ta đang bỏ phí biết bao thời gian và cơ hội.

Không bao giờ có cái gọi là "hết sức đúng lúc" để nói một cách chính xác những gì bạn muốn bày tỏ vào chính xác một thời điểm nào đó với chính xác môt người nào đó, hay làm một cách chính xác một công việc mà bạn muốn làm trong đời. Vậy thì, sao bạn lại không sống "cho hôm nay" và tận hưởng mỗi phút giây bạn có được trên cõi đời này.
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top