• HÃY CÙNG TẠO & THẢO LUẬN CÁC CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC [Vn Kiến Thức] - Định hướng VnKienthuc.com
    -
    Mọi kiến thức & Thông tin trên VnKienthuc chỉ mang tính chất tham khảo, Diễn đàn không chịu bất kỳ trách nhiệm liên quan
    - VnKienthuc tạm khóa đăng ký tài khoản tự động để hạn chế SEO bẩn, SPAM, quảng cáo. Chưa đăng ký, KHÁCH vẫn có thể đọc và bình luận.

35 chiêm nghiệm về cuộc sống mà có lẽ bạn phải đánh đổi bằng cả cuộc đời mới có thể hiểu được

Ngọc Suka

Cộng tác viên
35 chiêm nghiệm về cuộc sống mà có lẽ bạn phải đánh đổi bằng cả cuộc đời mới có thể hiểu được

Những dòng tản văn được chắt lọc của Đặng Nguyễn Đông Vy sẽ giúp bạn có thể bước đi mạnh mẽ và trưởng thành hơn trước đau thương
upload_2016-5-25_16-23-9.png



Có ai đó đã nói "Hạnh phúc không phải là điểm đến, mà là một cuộc hành trình". Cuộc sống của mỗi người trong chúng ta đã đang và sẽ không bao giờ vội vã, quá chăng chỉ là ta đang vội vã bước đi, tự tin là mình đang tiết kiệm thời gian và tuổi xuân nhưng chúng ta tiết kiệm cả những điều nhỏ nhặt quí giá lắm mà đánh rơi rồi thì mãi mãi không trở lại. Cuộc sống, bao tròn bao ngọt đắng chua cay, không phải ào đến như một cơn mưa rào mùa hạ, càng không rơi lả tả như lá cuối thu. Cuộc sống tựa như một phin cà phê, thật vậy, và mỗi ngày đến rồi qua, ta lại nhấm nháp thêm được vài giọt cà phê và cảm thấy cần phải sống hơn nữa. Vả nếu cuộc sống không chậm như nó cần phải có thì liệu chúng ta có trân quý những gì mình học được, có được.

Và những dòng tản văn của Phạm Lữ Ân cũng tựa như thế. Không phải là những giọt cà phê dừng ngay nơi đầu lưỡi mà đôi khi đắng vào cả trái tim, quằn quại với những trăn trở rất đời, rất người. Đôi lúc, không phải những nơi huyên náo, không phải những ánh đèn đường trăm sắc mà chính những dòng tản văn ấy sẽ sốc ta lại, đổ đầy trái tim vốn dĩ sắp bị cái công nghệ làm cho "cơ khí hoá" mất.

Tánh con người lại cứ hay quên mãi, quên những điều nho nhỏ giúp ta giữ nhiệt cho trái tim để có thể luôn yêu hết mình, sống hết mình, "nguyên chất" 100%, chung thủy với bản thân mình- một điều vốn rất khó. Nên tôi vẫn xin trích lại đây những câu tản văn đậm đặc nhất của nữ tác giả tôi hằng hâm mộ từ hai cuốn sách hay nhất của tác giả mà tôi cho là hay nhất Nếu biết trăm năm là hữu hạn và “Hãy tìm tôi giữa cánh đồng”, và tôi luôn nghĩ nếu con người ta cần sống thì những câu văn ấy sẽ không bao giờ cũ. Gửi luôn cả lời biết ơn tận đáy lòng đến nhà văn vì ít nhất tôi đã nhận ra một tôi nhỏ bé và cần phải đổi thay khi đọc những dòng văn ấy. Nếu bạn chưa đọc thì nhất thiết phải đọc, dù cho bạn đã đọc n lần thì hãy đọc một lần nữa bởi không bao giờ là thừa cả. Nào hãy kiếm cho mình một góc thật bình yên và tĩnh lặng cùng một ly cà phê thật đậm đặc để có thể lắng vào lòng những điều thật sâu sắc.


1 . “Chầm chậm thôi, không chỉ để đợi đúng lúc mà đợi để biết chắc rằng ta gặp đúng người.”(Khoảnh khắc nào thơ dại bỏ ta đi)


2. “Tôi thích nghĩ về mối quan hệ giữa con người với nhau trong cuộc đời như mạng tinh thể kim cương. Mỗi con người là một nguyên tử cacbon trong cấu trúc đó, có vai trò như nhau và ảnh hưởng lẫn nhau trong mối liên hệ chặt chẽ. Một nguyên tử bị tổn thương sẽ ảnh hưởng đến bốn nguyên tử khác, và cứ thế mà nhân rộng ra. Chúng ta cũng có thể vô tình tác động đến cuộc đời một người hoàn toàn xa lạ theo kiểu như vậy.” ( Đơn giản chỉ là hạnh phúc)




3. “Rằng để yêu người thì trước hết chúng ta phải biết yêu mình, phải trân trọng và giữ gìn niềm hạnh phúc của chính mình. Rằng ta phải bồi đắp chính bản thân ta thành một con người tốt đẹp và cảm nhận được niềm hạnh phúc, trước khi nghĩ đến việc mang đến hạnh phúc cho bất cứ ai hay đóng góp điều tốt đẹp gì cho xã hội. Bởi vì, bạn biết đó, chúng ta không thể mang đến cho người khác thứ mà ta không có.” (Đơn giản chỉ là hạnh phúc)
upload_2016-5-25_16-24-12.png




4. “Đừng ngại nói "Tôi đang buồn. Tôi cảm thấy cô độc." nếu bạn muốn được chia sẻ. Nhưng cũng đừng ngại nói : "Hãy để tôi một mình lúc này" nếu bạn thực sự muốn nhe vậy. Đừng ngại vì đó là điều bình thường. Tất cả mọi người trên thế gian này đều thế. Chỉ khác nhau ở một điều: cách ta đối xử với nó. Nỗi cô đơn tạo thành những khoảng trống, bạn càng trốn chạy thì nó càng bám đuổi. Bạn càng tìm cách khỏa lấp thì nó càng dễ quay lại vùi lấp bạn. Điều chúng ta nên làm là đừng tìm cách lấp đầy khoảng trống ấy, nhưng cũng đừng để nó lấp đầy mình. Chúng ta chỉ đơn giản nhận ra sự hiện hữu của nó, và bình tĩnh đối diện.” (Những khoảng trống không phẩm để lấp đầy)

5. “Lòng tự tin thực sự không bắt đầu bởi những gì người khác có thể nhận ra, như gia thế, tài năng, dung mạo, bằng cấp, tiền bạc, quần áo..., mà nó bắt đầu từ bên trong bạn, từ sự BIẾT MÌNH. Biết mình có nghĩa là biết điều này: Dù bạn là si thì bạn cũng luôn có sẵn trong mình những giá trị nhất định” (Bản thân chúng ta là giá trị có sẵn)

upload_2016-5-25_16-24-33.png



6. “Chắc chắn mỗi người trong chúng ta đều được sinh ra với những giá trị có sẵn. Và chính bạn, hơn ai hết, trước ai hết, phải biết mình, phải nhận ra những giá trị đó. Hơn thế nữa, nếu bạn thực sự tự tin, bạn cũng sẽ biết tôn trọng người khác. Bởi nếu bạn đã hiểu được giá trị của bản thân , bạn sẽ hiểu được giá trị của mỗi người bạn gặp.” (Bản thân chúng ta là giá trị có sẵn)

7. “Hãy chấp nhận rằng có những vẻ đẹp không thể ghi lại bằng máy ảnh mà chỉ có thể ghi lại bằng kí ức và cảm xúc. Như buổi hoàng hôn này, ngoài cái ánh nắng vàng vọt rọi phết lên những đóa sen tàn, ngoài cái xanh mướt của đồng lúa đương thì, còn có hương cỏ dại, hương lúa non đang kỳ ngậm sữa thơm tinh khiết. Còn có bầu không khí trong trèo mát lành của chiều thu, cái huyền hoặc của ánh trăng mọc sớm trong chiều mờ sương ở vùng thôn dã” ( Hơn một khoảnh khắc bị bỏ lỡ)

8. “Bởi đối với chúng ta, cha mẹ đâu chỉ có Công, có Nghĩa, có Tình yêu không cần đáp trả. Cha mẹ còn có nỗi lòng, những dằn vặt, những diễn biến tâm lý khác nhau trong từng giai đoạn khác nhau của một kiếp làm người. Có đáng để tìm hiểu không em? Có đáng để chúng ta lội ngược một dòng nước mắt? Vì yêu thương. Và để biết đón nhận tình yêu thương đúng cách.” (Ngược dòng nước mắt)

9.
“Thế hệ ông bà cũng như cái rễ cây vậy. Bạn không nhìn thấy rễ cây, nhưng bạn biết rằng rễ luôn hiện hữu ở đó,là nguồn gốc của nhựa sống, là nơi khởi đầu của những chiếc lá non. Vì vậy, hãy kính trọng ông bà. Dù gặp ông bà ở đâu, trong gia đình hay viện dưỡng lão, hay thậm chí khi nhìn thấy ông bà trên đường, dù là ông bà của bất cứ ai, cũng đừng hờ hững đi qua mà không cúi đầu chào. Với lòng biết ơn” (Những dấu gạch nối từ quá khứ)

10. “Tiếng nói con người dùng để làm gì nếu không phải để thổ lộ, để giãi bày, để xoa dịu. Nếu muốn được hiểu thì phải được lắng nghe. Nếu muốn được lắng nghe thì phải nói trước đã. Vậy thì còn ngần ngừ chi nữa, hãy nói với nhau đi. Nói với ba, với mẹ, với anh chị, với bạn bè...Đừng chat, đừng email, đừng post lên Facebook, hãy chạy đến gặp nhau, hay ít nhất, hãy nhấc điện thoại lên, thậm chí chỉ để gọi nhau một tiếng “ơi” dịu dàng !” ( Tiếng người hay chỉ tiếng chiêm bao?)

11 “Cuộc đời ta cũng như rượu vang vậy. Có những loại vài tháng là uống được. Nhưng cũng có loại phải giữ rất nhiều năm để đạt độ chín cần thiết. Điều quan trọng không phải là sớm hay muộn, mà là đúng lúc. Bởi mọi thứ đều có thời điểm của riêng nó. Vị rượu ngon chính là phần thưởng của tháng năm.” ( Như chờ tình đến rồi hãy yêu)

12.
“Sống một cuộc đời cũng giống như vẽ một bức tranh vậy. Nếu bạn nghĩ thật lâu về điều mình muốn vẽ, nếu bạn dự tính được càng nhiều màu sắc mà bạn muốn thể hiện, nếu bạn càng chắc chắn về vật liệu mà bạn sử dụng thì bức tranh trong thực tế càng giống với hình dung của bạn. Bằng không, có thể nó sẽ là những màu mà người khác thích, là bức tranh mà người khác ưng ý, chứ không phải bạn.” (Ta sẽ làm chi đời ta)

13. “Ta có thể đi khắp nhân gian, nghe muôn chuyện, thấy muôn điều. Nhưng ta chỉ có thể thấu hiểu khi nhìn và nghe với trái tim khiêm nhường và trong sáng, không mang theo bất cứ thành kiến hay sự cố chấp nào. Khi ta nhìn những người xung quanh dưới cái nhìn thuần khiết nhất, ta mới có thể nhận ra họ như chính bản thân họ, không phân biệt giàu, nghèo, đẹp, xấu, giỏi, dở, sang, hèn, không phân biệt màu da, tôn giáo, giai cấp” (Một chùm hoa vô ưu)

14. “Trái tim vốn là tạo vật mong manh và thiếu kiên định. Vì vậy, hãy tin vào điều thiện, lòng tốt, vào nhân cách và năng lực… nhưng đừng tin vào sự bất biến của nhận thức và tình cảm nơi con người. Hãy tin là mình được yêu trong khoảnh khắc này, nhưng đừng chắc rằng sẽ được yêu mãi mãi. Nếu chịu chừa chỗ cho sự đổi thay, ta sẽ tránh được không ít tổn thương sâu sắc.” ( Hãy nói yêu thôi đừng nói yêu mãi mãi)

upload_2016-5-25_16-26-5.png



15. “Chúng ta phải mang đến điều tốt đẹp cho người khác trước hết vì sự thôi thúc của trái tim mình, thứ sâu kín thiêng liêng, ở bên ngoài danh tiếng và những lời hoa mỹ. Vì chúng ta không thể kìm lòng được,vì nếu không đến và xoa dịu nỗi đau của người khác, không đưa tay cứu lấy người khác trong lúc ngặt nghèo thì trái tim ta không thể nào thanh thản. Đó chẳng phải là một trong những phẩm chất nguyên sơ đẹp đẽ và kỳ diệu nhất của trái tim con người hay sao? Nếu lắng nghe lời chỉ dẫn từ nơi sâu thẳm đó, ta không thể nào đi sai đường được.” (Sao ta sống nổi với mình ?)

16. “Niềm hạnh phúc sâu xa và trọn vẹn nhất mà chúng ta cảm nhận được trong tình yêu, không phải khi ta nhận ra mình được yêu mà là khi ta nhận ra rằng minh yêu.” (Bởi vì yêu chính là đã nhận)

17. “Thỉnh thoảng chúng ta vẫn gặp những người tự cho mình quyền đưuọc phán xét người khác theo một định kiến có sẵn. Những người không bao giờ chịu chấp nhận sự khác biệt. Đó không phải là điều tồi tệ nhất. Điều tồi tệ nhất là chúng ta chấp nhận buông mình vào tấm lưới định kiến đó. Sao ta không thể thôi sợ hãi và thử nghe theo chính mình ?” (Lắng nghe lời thì thầm của trái tim)
upload_2016-5-25_16-26-37.png


18.
”Giữa những người lạ, ta cần một người quen. Giữa những người quen, ta cần một người yêu. Giữa những người yêu, ta cần một người hiểu. Giữa những người hiểu, ta cần một người tin. Tin và được tin. Như thế, yêu chưa phải là “kết cục có hậu” của một đời người. Yêu, mới chỉ là một nửa chặng đường dài mà thôi” ( Bởi ta là con người…)

19. “Ồ, cuộc đời cũng như hơi thở vậy thôi. Ta không thể hít một hơi dài quá khả năng của mình. Nhưng ta có thể hít sâu hết khả năng của mình trong từng hơi thở. Tôi vẫn tin rằng nếu bạn thực sự biết hưởng thụ, bạn sẽ luôn thấy mình đã sống thật lâu. Nếu biết trăm năm là hữu hạn, cớ gì ta không sống thật sâu…?” (Nếu biết trăm năm là hữu hạn…)

18. “Tôi tin ai cũng có một thần tượng. Cho dù chỉ có một hay nhiều, ngắn hạn hay dài hạn. Điều khác nhau là chúng ta làm gì với thần tượng của mình. Chúng ta ngưỡng mộ và học hỏi người đó hay cố xây đắp thêm để biến họ thành một thần tượng hoàn hảo theo nhu cầu riêng của mình? Để rồi sau đó thất vọng.” ( “Đã qua mất rồi bao cơ hội được yêu…”)

19. “Tôi chợt nhận ra cuộc sống thật sự ngắn ngủi và đầy bất trắc. Tôi cũng nhận ra rằng làm cho những người khác biết mình yêu thương họ ngay lúc này tốt hơn là ấp ủ tình yêu đó cho tới khi ta không còn cơ hội để trao nó cho họ nữa. Tôi buồn bã khi nghĩ rằng đáng lý ra, tôi phải cho em tôi những chiếc xe đồ chơi khi điều đó còn làm cho chúng vui sướng, hơn là cất giữ hàng năm trời, cho tới khi chúng bắt đầu mơ về những chiếc xe hơi thật. Từ đó, tôi không viết di chúc nữa, tôi vẫn nhặt nhạnh những đồ vật xinh xinh mà tôi nhìn thấy, nhưng không cất ddi mà tặng ngay cho ai đó mỗi khi có dịp (Những chiếc hộp)
upload_2016-5-25_16-27-39.png




20. “Có ai đó nói rằng chúng ta thường đi qua cuộc đời mà không nhận biết sự khác nhau giữa tình bạn và sự quen biết. Người quen chỉ là người ta biết tên và thường hay gặp. Ta có thể chia sẻ nơi ở, bàn làm việc, những bữa ăn, kể cả thời gian. Nhưng họ không phải là người để ta chia sẻ những khoảnh khắc đặc biệt trong đời. Và ta cũng không biết được đâu là những khoảnh khắc quan trọng trong đời họ. Còn bè bạn là những người mà ta nhớ đến khi nhìn thấy điều gì đó mà ta biết là họ thích, có liên quan đến họ, hay gợi đến những giờ phút đã chia sẻ cùng nhau. Tình bạn bắt đầu từ đó (Còn tiếng ve sầu)

21
“ Có những vẻ đẹp bạn không nhận ra cho đến khi đánh mất nó, không phải như người yêu đã chia tay, không phải như nụ hoa đã tàn héo, mà như một phần cuộc đời, không gì thay thế nổi. “ (Còn tiếng ve sầu)

22 “Khi người ta tự do, là khi những suy nghĩ có thể chuyển động muôn phương, và từ đó, lóe lên những tia sáng của sự sáng tạo. Với một tâm hồn tự do và trí óc rộng mở, thế giới sẽ luôn mới mẻ và không bao giờ quá bất ngờ đến nỗi ta không thể thích nghi” (Khi ta không phải thiên tài)

23. Có ai đó đã nói rằng, khi người ta còn nhớ về tuổi thơ, là người ta còn có thể sống tốt đẹp. Trở về với đồng dao, là trái tim ta trở về với niềm hứng khởi nguyên sơ và ngời sáng. Tình yêu cuộc sống bỗng trỗi dậy và được thanh lọc khỏi những bộn bề rác rưởi của bao nhiêu năm tháng bon chen (Ký ức đồng dao)

upload_2016-5-25_16-28-29.png



24. “Đời người vẫn giống như chiếc lá. Mỗi năm Tết lại đến một lần. Trái đất mỗi ngày một đông nhưng có những người thân yêu cảu ta không còn nữa. Những chiếc lá khô đi và rụng xuống sau một thời xanh, nhưng vòm cây vẫn giữ nguyên vẻ mát xanh vững chãi. Bởi thế hãy bình tâm sau mỗi lần mất mát. Chỉ những chiếc lá ở cạnh nhau mới thấy đau với khoảng trống mà khi chiếc lá ngay cạnh mình rơi xuống. Bởi thế, hãy quan tâm đến những người xung quanh. Mặt trời vẫn mộc mỗi ngày và mọi người vẫn mặc những bộ quần áo cũ, nói những câu nói cũ, không có nghĩa là người ta không buồn hơn, không vui hơn, không tổn thương hay không trưởng thành hơn “ (Lá cuối năm)

25.
“Chẳng ai có thể mang đi điều kì diệu cảu bạn, chỉ có điều là bạn có chịu “lúc lắc trí óc” để nhìn thấy nó không mà thôi” (Lúc lắc trí óc)

26 “Bạn có thể sinh vài chục đứa con và vẫn yêu mỗi đứa nhiều như vậy. Bạn có thể trải qua nhiều cuộc tình mà không cuộc tình nào kém say đắm hơn. Và đây là điều quan trọng, bạn có thể yêu một người ngày càng nhiều, khiến cho cái khoảnh khắc để bạn có thể nói “Không thể yêu anh nhiều hơn thế này nữa”... sẽ không bao giờ đến. (Vô hạn tình yêu)

27. “Tình mẫu tử, là thứ riêng tư giữa tôi và đứa con của tôi, giữa bạn và (mỗi) đứa con của bạn. Điều duy nhất chúng ta cần, là con của chúng ta hiểu và cảm nhận được rằng :Ta yêu nó. Nếu cả thế giới này đều biết điều đó, trong khi bản thân con không cảm nhận được thì tất cả sẽ thành vô nghĩa.” (Không lời)

28. “Đến bao giờ chúng ta mới hiểu, “chỉ để yêu thương” là đã quá nhiều? (Mẹ chẳng có gì để ngưỡng mộ)

29. "Khi bạn có một ngôi nhà, có nghĩa là bạn sở hữu một ngôi nhà. Bạn có quyền bán đi, xây lại, sơn tường, phá cửa...Nhưng khi bạn có một đứa con, không có nghĩa là bạn sở hữu đứa con của mình. Ta hoàn toàn không có quyền chi phối cuộc đời con mình, theo những cách ta hằng mơ tưởng. Quyền duy nhất mà ta có, là yêu thương." (Con là một thực thể tách rời)

upload_2016-5-25_16-29-18.png



30. “Đó là khi tôi không phải băn khoăn giữa tham vọng và trách nhiệm, không cảnh giác và dè chừng...Tôi chỉ là chính tôi, đơn sơ và trong trẻo, hồn nhiên và yêu đời như những cô cậu mục đồng khác, chạy lon ton trên cánh đồng trong bộ quàn áo lấm lem cũ kỹ, chiếc mũ vải nát nhàu rách rưới, làn da sạm cháy khô sần dưới ánh nắng mùa hè, đôi chân trần nóng bỏng dẫm lên đất đai rơm rạ. Và hạnh phúc đơn giản chỉ là được ngồi ngất nghểu trên lưng chú bò thân thuộc đã no cằng, thổi một khúc ca vui nhộn bằng chiếc kèn lá. Thong dong trở về…( Hãy tìm tôi giữa cánh đồng)

31. “...tâm hồn con người mong manh biết bao, ai cũng vậy, và đôi khi ta có thể vô tình làm tổn thương nhau, đôi khi, sự vô tình của ta có thể làm hại cả một cuộc đời” (Khói khuynh điệp)
upload_2016-5-25_16-29-41.png


32
. “Mối tình đầu cũng giống như tiếng chuông vậy. Nó đã qua rồi dầu ta vẫn nghe như những âm vang của nó còn đọng mãi. Không ai có thể tìm lại một tiếng chuông, cũng không ai nên cố tìm cách giữ lại một tiếng chuông. Hãy để những cơn gió nguyên sơ mang âm thanh ấy đi xa. Nếu không thể tạo nên một điều gì tốt đẹp hơn hiện tại, thì cũng đừng nên phá vỡ hiện tại” (Thánh đường xưa)

33 “Có những thứ trở nên quý giá, bởi ta chưa từng nắm giữ nó trong tay. Có những khoảnh khắc trở nên vĩnh cửu, là bởi nó chưa từng xảy ra trong đời…” (Ở đó biển còn xanh không anh?)

34. “Bạn trưởng thành khi bạn đủ mạnh mẽ để trở thành một điểm tựa của bất cứ ai, kể cả chính bản thân mình” (Khi ấy một người đàn ông sẽ ra đời)
upload_2016-5-25_16-30-24.png


35. “Chúng ta không được sinh ra với ngoại hình, tính cách tài năng hay gia cảnh mà mình muốn chọn lựa. Nhưng chúng ta đều có một cơ hội duy nhất để được là chính mình. Chúng ta có một cơ hội duy nhất để sống như mình muốn, làm điều mình tin, sáng tạo điều mình mơ ước, theo đuổi điều mình khát khao, yêu thương người mình yêu. Bạn biết mà, cơ hội đó chính là cuộc đời này- một cái chớp mắt so với những vì sao. Bởi thế, đừng để mình cứ mãi xoay theo những ồn ào khác, hãy lắng nghe lời thì thầm của trái tim” (Hãy lắng nghe lời thì thầm của trái tim)
 
CHAT
  1. No shouts have been posted yet.

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top