Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KINH TẾ
THƯƠNG HIỆU
Doanh Nhân
100 quy luật bất biến trong kinh doanh
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="HuyNam" data-source="post: 129557"><p>[h=2]<p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><strong>Ra trường.... và định hướng tương lai</strong></span></p><p>[/h]</p><p><span style="color: #333333">Lòng ta rối lắm…</span></p><p></p><p><span style="color: #333333">Ta biết, ta không phải là một đứa giỏi giang, nhưng ta cũng thuộc hạng kha khá. Điều ta khâm phục nhất ở chính bản thân mình là ta là một đứa kiên trì và có lòng tự trọng cao. Đến bây giờ, khi ta làm hồ sơ xin việc, ta mới phát giác mình có gần cả chục cái chứng chỉ đào tạo khác nhau. Và trong những cái đó là do mồ hôi, sức lực và trí tuệ của ta bỏ ra. Có nhiều người có cái chứng chỉ cũng như ta, nhưng họ chỉ cần bỏ ra 1,5 tháng để lấy nó, ta thì khác bỏ ra hàng 3 tháng trời ròng rã vượt gần 30km để đi học và lấy được nó với đúng với giá trị của nó. Người ta bỏ ra 3 ngày để học kỹ năng, ta bỏ ra 3 tháng trời…. Để học những cái đó, ta bắt đầu rời nhà từ lúc 12 giờ trưa, đi 35km bằng xe bus, lội bộ 15 phút dưới cái nắng gay gắt lúc 2 giờ chiều và về tới nhà lúc 8 giờ tối. Để học Toeic ta cũng thế, cũng đi xe buýt hơn 30km, về nhà lúc 8 giờ 30 tối suốt gần 2 năm trời. Ta có được những thành tích đáng để cho người khác phải ngạc nhiên – mà người ngạc nhiên đầu tiên là “anh bạn” thời “cởi truồng tắm mưa” vì anh bạn là người chứng thực bản sao giấy tờ cho ta, bữa đó anh bạn đóng dấu mõi cả tay.</span></p><p></p><p><span style="color: #333333">Thế mà … giờ đây ta được gì?</span></p><p></p><p><span style="color: #333333">Ta được đi làm, trong khi bạn bè ta đang mòn mõi chờ lấy được cái bằng. Ta được giao phụ trách công tác ISO –một cái quá hay và quá ý nghĩa đối với một sinh viên hành chính vừa mới ra trường. Thế mà lòng ta vẫn có cái gì đó trống trãi quá. Ta chẳng thề nào giúp được cho gia đình mình với tiền lương ít ỏi đó. Khi bắt đầu vào học, ta đã biết làm công chức thì kinh tế chẳng bằng ai, nhưng lúc đó ta không nghĩ gì vì ta có lý tưởng. Nhưng rồi khi ta đứng vào hoàn cảnh đó- ta không khỏi xót xa cho bản thân mình. Người ta chưa chắc gì đã giỏi hơn mình thế mà vẫn có thể kiếm được 4-5 triệu như chơi, trong khi ta làm họp đồng chỉ được 1.6 triệu/tháng, tiền phí đi lại ăn uống tiết kiệm lắm cũng hết 900k/ tháng. Lần đầu tiên ta biết đến cái giá trị của đồng tiền. Lần đầu tiên một người sống lý trí như ta lại đặt tiền ở một vị trí cao như thế. Ta đâu chỉ sống cho riêng mỗi mình ta, còn có cả gia đình, và còn đứa em nhỏ nữa. Ta bỏ ra 4 năm trời học đại học chính quy, cán bộ công chức bây giờ thì cử nhân đày rẫy họ chỉ khác là học hệ “vừa làm vừa học” thôi.</span></p><p></p><p><span style="color: #333333">Người ta nói làm công chức nhàn hạ, thời gian làm việc thực chất chằng là bao, ăn uống thì cơ quan chi trả. Đúng! Nhưng ta còn trẻ, ta cần chi những thứ đó chứ. Tuổi trẻ ta cần những ngày tháng làm việc thâu đêm suốt sáng, làm quên ăn, quên nghĩ. Tuổi trẻ ta cần thất bại, để ta tự biết đứng lên. Tuổi trẻ ta cần phải va vấp với cuộc đời, tự chịu trách nhiệm với hành động của mình. Có thế, ta mới trưởng thành và có thế nền hành chính của ta mới có thể “trẻ” lên được. Đây chính là điều quan trọng nhất.</span></p><p></p><p><span style="color: #333333">Và có lẽ … ta sẽ tìm một môi trường khác, để ta sống với ý nguyện của ta: vấp ngã để tự đứng lên và trưởng thành.</span></p><p><span style="color: #333333"></span></p><p>Theo cô <a href="https://www.hanhchinh.com.vn/forum/member.php?u=680" target="_blank"><strong><strong><span style="color: #9966FF">nguyenngoc</span></strong></strong></a></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="HuyNam, post: 129557"] [h=2][center][SIZE=4][B]Ra trường.... và định hướng tương lai[/B][/SIZE][/center][/h] [COLOR=#333333]Lòng ta rối lắm…[/COLOR] [COLOR=#333333]Ta biết, ta không phải là một đứa giỏi giang, nhưng ta cũng thuộc hạng kha khá. Điều ta khâm phục nhất ở chính bản thân mình là ta là một đứa kiên trì và có lòng tự trọng cao. Đến bây giờ, khi ta làm hồ sơ xin việc, ta mới phát giác mình có gần cả chục cái chứng chỉ đào tạo khác nhau. Và trong những cái đó là do mồ hôi, sức lực và trí tuệ của ta bỏ ra. Có nhiều người có cái chứng chỉ cũng như ta, nhưng họ chỉ cần bỏ ra 1,5 tháng để lấy nó, ta thì khác bỏ ra hàng 3 tháng trời ròng rã vượt gần 30km để đi học và lấy được nó với đúng với giá trị của nó. Người ta bỏ ra 3 ngày để học kỹ năng, ta bỏ ra 3 tháng trời…. Để học những cái đó, ta bắt đầu rời nhà từ lúc 12 giờ trưa, đi 35km bằng xe bus, lội bộ 15 phút dưới cái nắng gay gắt lúc 2 giờ chiều và về tới nhà lúc 8 giờ tối. Để học Toeic ta cũng thế, cũng đi xe buýt hơn 30km, về nhà lúc 8 giờ 30 tối suốt gần 2 năm trời. Ta có được những thành tích đáng để cho người khác phải ngạc nhiên – mà người ngạc nhiên đầu tiên là “anh bạn” thời “cởi truồng tắm mưa” vì anh bạn là người chứng thực bản sao giấy tờ cho ta, bữa đó anh bạn đóng dấu mõi cả tay.[/COLOR] [COLOR=#333333]Thế mà … giờ đây ta được gì?[/COLOR] [COLOR=#333333]Ta được đi làm, trong khi bạn bè ta đang mòn mõi chờ lấy được cái bằng. Ta được giao phụ trách công tác ISO –một cái quá hay và quá ý nghĩa đối với một sinh viên hành chính vừa mới ra trường. Thế mà lòng ta vẫn có cái gì đó trống trãi quá. Ta chẳng thề nào giúp được cho gia đình mình với tiền lương ít ỏi đó. Khi bắt đầu vào học, ta đã biết làm công chức thì kinh tế chẳng bằng ai, nhưng lúc đó ta không nghĩ gì vì ta có lý tưởng. Nhưng rồi khi ta đứng vào hoàn cảnh đó- ta không khỏi xót xa cho bản thân mình. Người ta chưa chắc gì đã giỏi hơn mình thế mà vẫn có thể kiếm được 4-5 triệu như chơi, trong khi ta làm họp đồng chỉ được 1.6 triệu/tháng, tiền phí đi lại ăn uống tiết kiệm lắm cũng hết 900k/ tháng. Lần đầu tiên ta biết đến cái giá trị của đồng tiền. Lần đầu tiên một người sống lý trí như ta lại đặt tiền ở một vị trí cao như thế. Ta đâu chỉ sống cho riêng mỗi mình ta, còn có cả gia đình, và còn đứa em nhỏ nữa. Ta bỏ ra 4 năm trời học đại học chính quy, cán bộ công chức bây giờ thì cử nhân đày rẫy họ chỉ khác là học hệ “vừa làm vừa học” thôi.[/COLOR] [COLOR=#333333]Người ta nói làm công chức nhàn hạ, thời gian làm việc thực chất chằng là bao, ăn uống thì cơ quan chi trả. Đúng! Nhưng ta còn trẻ, ta cần chi những thứ đó chứ. Tuổi trẻ ta cần những ngày tháng làm việc thâu đêm suốt sáng, làm quên ăn, quên nghĩ. Tuổi trẻ ta cần thất bại, để ta tự biết đứng lên. Tuổi trẻ ta cần phải va vấp với cuộc đời, tự chịu trách nhiệm với hành động của mình. Có thế, ta mới trưởng thành và có thế nền hành chính của ta mới có thể “trẻ” lên được. Đây chính là điều quan trọng nhất.[/COLOR] [COLOR=#333333]Và có lẽ … ta sẽ tìm một môi trường khác, để ta sống với ý nguyện của ta: vấp ngã để tự đứng lên và trưởng thành. [/COLOR] Theo cô [URL="https://www.hanhchinh.com.vn/forum/member.php?u=680"][B][B][COLOR=#9966FF]nguyenngoc[/COLOR][/B][/B][/URL] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KINH TẾ
THƯƠNG HIỆU
Doanh Nhân
100 quy luật bất biến trong kinh doanh
Top