Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Lý luận & Phê bình Văn học
Yếu tố tượng trưng, siêu thực trong thơ Thanh Thảo
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="HuyNam" data-source="post: 117999"><p><span style="color: #000000"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><strong>Bạn tham khảo thêm</strong></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><strong>1. Hành trình đến với thơ tượng trưng, siêu thực</strong></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Kế thừa và phát huy những tinh hoa của thơ Việt những giai đoạn trước (Thơ mới 32-45, thơ thời chống Mỹ), đồng thời tiếp nhận quan điểm thẩm mỹ mới của chủ nghĩa hiện đại phương Tây, thơ Thanh Thảo ngày càng vận động và nghiêng về khuynh hướng sáng tác tượng trưng, siêu thực.</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span><span style="color: #000000"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"> </span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Sau năm 1975, hòa cùng xu hướng và hoàn cảnh mới của cả dân tộc Thanh Thảo có nhiều điều kiện để tập trung hơn cho công việc sáng tác của mình. Đây là lý do giải thích tại sao ông lại cho ra đời nhiều tác phẩm có tầm vóc xứng đáng cả về mặt nghệ thuật và nội dung. Theo dõi tiến trình thơ Thanh Thảo từ <em>Dấu chân qua trảng cỏ</em> đến <em>Thanh Thảo 70</em> ta dễ dàng nhận thấy các tác phẩm có nhiều cách tân hiện đại, đưa thơ ông bắt kịp với quá trình vận động tương đối nhanh chóng của văn học Việt Nam. Bằng sự nỗ lực sáng tạo trong tiến trình cách tân thơ, Thanh Thảo trở thành một nhà thơ có vị trí đặc biệt trong văn học sau 1975 với nhiều cống hiến đáng trân trọng.</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Với <em>Dấu chân qua trảng cỏ,</em> Thanh Thảo đưa ngòi bút của mình đến với “xu hướng viết về chiến tranh qua những khúc ca bi tráng về số phận của dân tộc”. Tập thơ tái hiện lại một cách tương đối toàn diện cả một thời mà máu, lửa đạn cùng nước mắt đã hoà lẫn với nhau thành màu “cờ đỏ” oanh liệt. Khi bước ra khỏi cuộc chiến bi hùng ấy, con người trở lại đời sống hằng ngày với nhiều đỗ vỡ, mất mát và khiếm khuyết về mọi mặt… Dẫu vậy, không khí chung của tập thơ vẫn ngời lên một niềm tin yêu và hi vọng vào một tương lai tươi sáng hơn, tốt đẹp hơn đang chờ chúng ta ở phía trước. Bước sang <em>Khối vuông rubic, </em><em>Tàu sắp vào ga, Bạch Đàn gửi Bạch Dương…</em>Thanh Thảo có nhiều thể nghiệm mới về mặt nghệ thuật. Bằng những bài thơ văn xuôi và các bài thơ mang âm hưởng trường ca trong Khối vuông rubic thể hiện một ý thức cách tân về thể loại rõ rệt. Người nghệ sĩ tâm huyết với nghề, với đời và luôn tự ý thức cao độ về vai trò của cá nhân mình ấy không chấp nhận những cái đã cũ mòn mà phải đổi mới, nhất thiết phải đổi mới. Chỉ có một người như thế mới có thể khai sinh ra kiểu thơ đa diện, kiểu thơ rubic.</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nhà thơ đặc biệt hướng ngòi bút của mình về phía cuộc sống hiện đại để phát hiện và thể hiện trong thơ những ngổn ngang những điều mắt không muốn nhìn, tai không muốn nghe và “bụi bặm” ngập đầy trong cuộc sống với xu hướng trở về cái tôi cá nhân, những âu lo của đời sống thường nhật. Cũng chính trong những cái ồn ào, bụi bặm ấy thơ ông có một khả năng đặc biêt, khả năng “chống lại ngày quên lãng”. Quá khứ không mất đi, không bị lãng quên mà chìm dần, mờ đi, lan tỏa trong hiện tại với những ranh giới mờ ảo giữa thực và hư, giữa hiện tại và quá khứ, giữa tâm thức và tiềm thức.</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đến <em>Thanh Thảo 70</em> và <em>123 </em>ngòi bút của ông đã chuyển hẳn sang xu hướng đi sâu vào những vùng mờ tâm linh đậm chất tượng trưng, siêu thực. Thơ không còn là những cái rõ ràng như một với một là hai, thơ là sự giao hòa giữa cõi thực và cõi hư, giữa thế giới siêu hình và hữu hình… Thơ là thế giới của những biểu tượng, tưởng tượng, giấc mơ, ảo giác, mộng mị… Hai tập thơ tràn ngập những hình ảnh lạ hóa và siêu thực đến mức khó có thể chấp nhận được ngay. Các hình ảnh không hề có liên quan gì đến nhau, thậm chí là có thể triệt tiêu lẫn nhau lại được sắp đặt ngay cạnh nhau tạo ra một khoảng trống mênh mông cho những liên hệ vô thường. Thế giới thơ chìm trong vô thức theo lối viết “tự động tâm linh” đẩy cảm xúc vượt ra khỏi tầm kiểm soát của lý trí. Thơ không còn là nội dung, ngữ nghĩa, thơ là nhạc điệu, là biểu tượng và sự tương hợp giữa các giác quan.</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Hành trình đến với yếu tố tượng trưng, siêu thực của Thanh Thảo là một quá trình biến đổi tinh vi và lâu dài. Các bài thơ: <em>Thử nói về hạnh phúc, Một người lính nói về thế hệ mình</em> và <em>Đàn ghi- ta của Lorca</em> cho thấy rõ điều này. Bước vào thế giới thơ Thanh Thảo, người đọc hoàn toàn choáng ngợp trước một lối kiến tạo ngôn ngữ mới lạ và huyền bí. Năng lực thơ của Thanh Thảo trước hết thể hiện ở chỗ thi nhân đã khai thác triệt để chất liệu ngôn ngữ, tạo cho nó có đời sống riêng với vai trò chắp cánh cho nghệ thuật. Bằng lối tư duy vệ tinh hiện đại, Thanh Thảo tạo cho thơ một màu sắc tượng trưng độc đáo đầy chất siêu thực, nâng cánh cho thơ và người thơ bay thẳng đến với địa hạt của âm thanh, hình ảnh siêu tượng trưng hòa trong những siêu trường cảm xúc. Thi nhân có ý thức cách tân một cách tuyệt đối về mặt ngôn ngữ tạo ra hàng loạt từ ngữ và câu thơ mới lạ có sức gợi cảm mạnh mẽ và luôn trong tư thế tạo nghĩa, phái sinh cảm xúc… Thanh Thảo không sử dụng lại mô hình cấu trúc câu thơ truyền thống mà kiến tạo những câu thơ “phóng túng hình hài” với năng lực biểu thị thế giới tâm linh thầm kín của con người một cách tinh tế. Với năng lực này thơ Thanh Thảo có khả năng phá vỡ hoàn toàn mọi biên giới để đến với sự tương hợp của mọi giác quan.</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><strong>2. Sự đổi mới tư duy thơ</strong></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nhà văn Nam Cao đã khẳng định: “Văn chương không cần những người thợ khéo tay, làm theo một vài kiểu mẫu đưa cho. Văn chương chỉ dung nạp những người biết đào sâu, biết tìm tòi, khơi những nguồn chưa ai khơi và sáng tạo những cái gì chưa ai có”. Thanh Thảo là người ý thức sâu sắc về điều này nên thơ ông là sự đổi mới trên mọi phương diện nhưng trước hết, quan trọng nhất và ấn tượng nhất là sự đổi mới về mặt tư duy thơ.</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Thanh Thảo quan niệm: “Thơ là cái lặng lẽ của con hổ. Ngay con hổ cũng có lúc giật mình vì một tiếng lá rụng. Thơ đi giữa can trường và hoảng hốt, đi giữa cái liều và nỗi sợ… Thơ là con dao găm “tôi ném vào khoảng trống” (Văn Cao) nhưng người bị thương lại chính là tôi”, “Thơ là chữ nghĩa cũng không phải chữ nghĩa, là ý thức mà không phải ý thức, là vô thức mà không hẳn vô thức. Thơ đúng nghĩa là sự bộc lộ tận cùng của nhà thơ”[1,60].</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Từ quan niệm thơ phản ánh hiện thực đến lối tư duy thơ hiện đại và mới mẻ đầy những khoảng trống, khoảng mờ, khoảng lặng và những đoạn bỏ ngõ lửng lơ thể hiện quá trình đổi mới này. Hiện thực trong thơ là hiện thực của đời sống xã hội và hiện thực của tâm hồn con người. Thơ Thanh Thảo phản ánh cuộc sống như những gì nó vốn có. <em>“</em><em>Căn hầm của tôi ngày không nắng mặt trời/ đêm không ánh sao/ những mùa trăng lướt qua – xa cách/ tôi thắp đèn – bốn bên là đất/ mỗi lúc bom rung/ đất rơi đầy mặt/ đất rơi đầy giấc mơ/ những giấc mơ chập chờn/ bao giờ cũng có khoảng trời xanh vòi vọi/ lung linh gương mặt của người thương</em><em>”</em>(Thử nói về hạnh phúc). Trong thơ đầy dẫy những hiện thực của cuộc sống thời chiến mà suốt một thời gian dài người ta tìm mọi cách để né tránh, không ai dám nói ra trừ Thanh Thảo. Tâm hồn nhà thơ như chùm anten mở ra mọi hướng để cảm nhận cuộc sống từ nhiều chiều, nhiều phương diện và nhiều trạng thái tâm lý khác nhau… Kiểu tư duy mới mẻ này cho ta bắt gặp trong thơ những ảo giác, những vùng khuất, vùng mờ tâm linh, những mảnh vỡ ký ức hòa quện với thực tại mông lung, tâm thức và tiềm thức đan xen tạo nên trường cảm xúc siêu đoạn tính, hình ảnh siêu tượng trưng.</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Sự đổi mới tư duy thơ Thanh Thảo là hành trình từ cái tôi hướng ngoại đến cái tôi hướng nội phức cảm để khám phá tận cùng những trạng thái tâm lý, cảm xúc khác nhau của con người và sự đa chiều, biến ảo của cuộc sống. Đó là kiểu tư duy tương hợp, đầy những liên tưởng hết sức bất ngờ và thú vị.</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="HuyNam, post: 117999"] [COLOR=#000000] [SIZE=4][FONT=arial][B]Bạn tham khảo thêm 1. Hành trình đến với thơ tượng trưng, siêu thực[/B] [/FONT][/SIZE][/COLOR] [COLOR=#000000] [SIZE=4][FONT=arial]Kế thừa và phát huy những tinh hoa của thơ Việt những giai đoạn trước (Thơ mới 32-45, thơ thời chống Mỹ), đồng thời tiếp nhận quan điểm thẩm mỹ mới của chủ nghĩa hiện đại phương Tây, thơ Thanh Thảo ngày càng vận động và nghiêng về khuynh hướng sáng tác tượng trưng, siêu thực. [/FONT][/SIZE][/COLOR][COLOR=#000000] [SIZE=4][FONT=arial] Sau năm 1975, hòa cùng xu hướng và hoàn cảnh mới của cả dân tộc Thanh Thảo có nhiều điều kiện để tập trung hơn cho công việc sáng tác của mình. Đây là lý do giải thích tại sao ông lại cho ra đời nhiều tác phẩm có tầm vóc xứng đáng cả về mặt nghệ thuật và nội dung. Theo dõi tiến trình thơ Thanh Thảo từ [I]Dấu chân qua trảng cỏ[/I] đến [I]Thanh Thảo 70[/I] ta dễ dàng nhận thấy các tác phẩm có nhiều cách tân hiện đại, đưa thơ ông bắt kịp với quá trình vận động tương đối nhanh chóng của văn học Việt Nam. Bằng sự nỗ lực sáng tạo trong tiến trình cách tân thơ, Thanh Thảo trở thành một nhà thơ có vị trí đặc biệt trong văn học sau 1975 với nhiều cống hiến đáng trân trọng. Với [I]Dấu chân qua trảng cỏ,[/I] Thanh Thảo đưa ngòi bút của mình đến với “xu hướng viết về chiến tranh qua những khúc ca bi tráng về số phận của dân tộc”. Tập thơ tái hiện lại một cách tương đối toàn diện cả một thời mà máu, lửa đạn cùng nước mắt đã hoà lẫn với nhau thành màu “cờ đỏ” oanh liệt. Khi bước ra khỏi cuộc chiến bi hùng ấy, con người trở lại đời sống hằng ngày với nhiều đỗ vỡ, mất mát và khiếm khuyết về mọi mặt… Dẫu vậy, không khí chung của tập thơ vẫn ngời lên một niềm tin yêu và hi vọng vào một tương lai tươi sáng hơn, tốt đẹp hơn đang chờ chúng ta ở phía trước. Bước sang [I]Khối vuông rubic, [/I][I]Tàu sắp vào ga, Bạch Đàn gửi Bạch Dương…[/I]Thanh Thảo có nhiều thể nghiệm mới về mặt nghệ thuật. Bằng những bài thơ văn xuôi và các bài thơ mang âm hưởng trường ca trong Khối vuông rubic thể hiện một ý thức cách tân về thể loại rõ rệt. Người nghệ sĩ tâm huyết với nghề, với đời và luôn tự ý thức cao độ về vai trò của cá nhân mình ấy không chấp nhận những cái đã cũ mòn mà phải đổi mới, nhất thiết phải đổi mới. Chỉ có một người như thế mới có thể khai sinh ra kiểu thơ đa diện, kiểu thơ rubic. Nhà thơ đặc biệt hướng ngòi bút của mình về phía cuộc sống hiện đại để phát hiện và thể hiện trong thơ những ngổn ngang những điều mắt không muốn nhìn, tai không muốn nghe và “bụi bặm” ngập đầy trong cuộc sống với xu hướng trở về cái tôi cá nhân, những âu lo của đời sống thường nhật. Cũng chính trong những cái ồn ào, bụi bặm ấy thơ ông có một khả năng đặc biêt, khả năng “chống lại ngày quên lãng”. Quá khứ không mất đi, không bị lãng quên mà chìm dần, mờ đi, lan tỏa trong hiện tại với những ranh giới mờ ảo giữa thực và hư, giữa hiện tại và quá khứ, giữa tâm thức và tiềm thức. Đến [I]Thanh Thảo 70[/I] và [I]123 [/I]ngòi bút của ông đã chuyển hẳn sang xu hướng đi sâu vào những vùng mờ tâm linh đậm chất tượng trưng, siêu thực. Thơ không còn là những cái rõ ràng như một với một là hai, thơ là sự giao hòa giữa cõi thực và cõi hư, giữa thế giới siêu hình và hữu hình… Thơ là thế giới của những biểu tượng, tưởng tượng, giấc mơ, ảo giác, mộng mị… Hai tập thơ tràn ngập những hình ảnh lạ hóa và siêu thực đến mức khó có thể chấp nhận được ngay. Các hình ảnh không hề có liên quan gì đến nhau, thậm chí là có thể triệt tiêu lẫn nhau lại được sắp đặt ngay cạnh nhau tạo ra một khoảng trống mênh mông cho những liên hệ vô thường. Thế giới thơ chìm trong vô thức theo lối viết “tự động tâm linh” đẩy cảm xúc vượt ra khỏi tầm kiểm soát của lý trí. Thơ không còn là nội dung, ngữ nghĩa, thơ là nhạc điệu, là biểu tượng và sự tương hợp giữa các giác quan. Hành trình đến với yếu tố tượng trưng, siêu thực của Thanh Thảo là một quá trình biến đổi tinh vi và lâu dài. Các bài thơ: [I]Thử nói về hạnh phúc, Một người lính nói về thế hệ mình[/I] và [I]Đàn ghi- ta của Lorca[/I] cho thấy rõ điều này. Bước vào thế giới thơ Thanh Thảo, người đọc hoàn toàn choáng ngợp trước một lối kiến tạo ngôn ngữ mới lạ và huyền bí. Năng lực thơ của Thanh Thảo trước hết thể hiện ở chỗ thi nhân đã khai thác triệt để chất liệu ngôn ngữ, tạo cho nó có đời sống riêng với vai trò chắp cánh cho nghệ thuật. Bằng lối tư duy vệ tinh hiện đại, Thanh Thảo tạo cho thơ một màu sắc tượng trưng độc đáo đầy chất siêu thực, nâng cánh cho thơ và người thơ bay thẳng đến với địa hạt của âm thanh, hình ảnh siêu tượng trưng hòa trong những siêu trường cảm xúc. Thi nhân có ý thức cách tân một cách tuyệt đối về mặt ngôn ngữ tạo ra hàng loạt từ ngữ và câu thơ mới lạ có sức gợi cảm mạnh mẽ và luôn trong tư thế tạo nghĩa, phái sinh cảm xúc… Thanh Thảo không sử dụng lại mô hình cấu trúc câu thơ truyền thống mà kiến tạo những câu thơ “phóng túng hình hài” với năng lực biểu thị thế giới tâm linh thầm kín của con người một cách tinh tế. Với năng lực này thơ Thanh Thảo có khả năng phá vỡ hoàn toàn mọi biên giới để đến với sự tương hợp của mọi giác quan. [B]2. Sự đổi mới tư duy thơ [/B] Nhà văn Nam Cao đã khẳng định: “Văn chương không cần những người thợ khéo tay, làm theo một vài kiểu mẫu đưa cho. Văn chương chỉ dung nạp những người biết đào sâu, biết tìm tòi, khơi những nguồn chưa ai khơi và sáng tạo những cái gì chưa ai có”. Thanh Thảo là người ý thức sâu sắc về điều này nên thơ ông là sự đổi mới trên mọi phương diện nhưng trước hết, quan trọng nhất và ấn tượng nhất là sự đổi mới về mặt tư duy thơ. [/FONT][/SIZE][/COLOR] [COLOR=#000000] [SIZE=4][FONT=arial]Thanh Thảo quan niệm: “Thơ là cái lặng lẽ của con hổ. Ngay con hổ cũng có lúc giật mình vì một tiếng lá rụng. Thơ đi giữa can trường và hoảng hốt, đi giữa cái liều và nỗi sợ… Thơ là con dao găm “tôi ném vào khoảng trống” (Văn Cao) nhưng người bị thương lại chính là tôi”, “Thơ là chữ nghĩa cũng không phải chữ nghĩa, là ý thức mà không phải ý thức, là vô thức mà không hẳn vô thức. Thơ đúng nghĩa là sự bộc lộ tận cùng của nhà thơ”[1,60]. [/FONT][/SIZE][/COLOR] [COLOR=#000000] [SIZE=4][FONT=arial]Từ quan niệm thơ phản ánh hiện thực đến lối tư duy thơ hiện đại và mới mẻ đầy những khoảng trống, khoảng mờ, khoảng lặng và những đoạn bỏ ngõ lửng lơ thể hiện quá trình đổi mới này. Hiện thực trong thơ là hiện thực của đời sống xã hội và hiện thực của tâm hồn con người. Thơ Thanh Thảo phản ánh cuộc sống như những gì nó vốn có. [I]“[/I][I]Căn hầm của tôi ngày không nắng mặt trời/ đêm không ánh sao/ những mùa trăng lướt qua – xa cách/ tôi thắp đèn – bốn bên là đất/ mỗi lúc bom rung/ đất rơi đầy mặt/ đất rơi đầy giấc mơ/ những giấc mơ chập chờn/ bao giờ cũng có khoảng trời xanh vòi vọi/ lung linh gương mặt của người thương[/I][I]”[/I](Thử nói về hạnh phúc). Trong thơ đầy dẫy những hiện thực của cuộc sống thời chiến mà suốt một thời gian dài người ta tìm mọi cách để né tránh, không ai dám nói ra trừ Thanh Thảo. Tâm hồn nhà thơ như chùm anten mở ra mọi hướng để cảm nhận cuộc sống từ nhiều chiều, nhiều phương diện và nhiều trạng thái tâm lý khác nhau… Kiểu tư duy mới mẻ này cho ta bắt gặp trong thơ những ảo giác, những vùng khuất, vùng mờ tâm linh, những mảnh vỡ ký ức hòa quện với thực tại mông lung, tâm thức và tiềm thức đan xen tạo nên trường cảm xúc siêu đoạn tính, hình ảnh siêu tượng trưng. [/FONT][/SIZE][/COLOR] [COLOR=#000000] [SIZE=4][FONT=arial]Sự đổi mới tư duy thơ Thanh Thảo là hành trình từ cái tôi hướng ngoại đến cái tôi hướng nội phức cảm để khám phá tận cùng những trạng thái tâm lý, cảm xúc khác nhau của con người và sự đa chiều, biến ảo của cuộc sống. Đó là kiểu tư duy tương hợp, đầy những liên tưởng hết sức bất ngờ và thú vị. [/FONT][/SIZE][/COLOR] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Lý luận & Phê bình Văn học
Yếu tố tượng trưng, siêu thực trong thơ Thanh Thảo
Top