Yêu đơn phương!!!!!!!!!!!!!!!!

tiểu_thuyết

Cộng tác viên
Xu
0
Yêu Đơn phương
Thà yêu em ..để rồi đau khổ ..còn hơn không biết em..cảm ơn ông trời đã cho tôi gặp em...
Tôi không yêu người ta ngay từ cái nhìn đầu tiên nhưng tôi đã yêu người ta và vẫn đang yêu người ta… Ai đó đã nói rằng :” Trên đời này… có một thứ tình cảm đau đớn nhất .. nhưng cũng vĩ đại nhất… thứ tình cảm mà bạn có cố gắng đến mấy cũng không thể nào đạt được… đó là tình yêu đơn phương”.
Còn điều gì đau đớn hơn khi cho đi tình yêu mà người ta không buồn nhận. Tôi nhận thấy mình đang cô đơn, một nỗi cô đơn mà tôi chưa từng cảm nhận. Nỗi cô đơn cứ lớn dần theo từng ngày, nó bao trùm lên cuộc sống của tôi, từng bước đi của tôi.
Còn gì xót xa hơn khi phải đứng ỏ một nơi rất xa để dõi theo cuộc sống của người ta bởi tôi biết rằng mình không bao giờ có thể bước vào cuộc sống đó.
Tôi đã tự cho mình những ảo tưởng và hy vọng rằng người ta cũng thích tôi nhưng tuyệt vọng làm sao khi thậm chí người ta còn không coi tôi là bạn.
Đôi lúc, chỉ cần một lời hỏi thăm qua tin nhắn điệnthoại, một nụ cười xã giao ,.. cũng đủ làm tôi vui cả ngày hôm đó. Nhưng sao người ta vô tâm thế nhỉ ??! Ngưởi ta có biết tôi buồn biết bao khi nhắn tin mà người ta không thèm nhắn lại…
Dẫu biết người ta không hề yêu mà tôi vẫn luôn níu kéo!
Đã nhiều lần xóa tên người ta khỏi danh bạ nhưng lai tự tay lưu vào lúc nào không hay.
Buồn! buồn!..
Cảm giác chủ đạo của tình yêu đơn phương có lẽ là buồn.
Có lúc đã hạ quyết tâm không bao giờ nhắn tin cho người ta nữa nhưng lại nhắn ngay sau lúc đó. Vẫn như mọi lần, người ta không nhắn lại. Vẫn chờ đợi và hy vọng. Tự mình đưa ra lý do: có thể do mạng, có thể do máy của người ta bị hết pin, có thể người ta đang bận… Không dám nhìn vào sự thật là người ta đã có người yêu, người ta không thích bị mình làm phiền, dù là những lời hỏi thăm rất bình thường như :”Tuần này có thi môn gì không?”...đã bao lần phải phải nhận lấy những lời nói cay nhất mà tôi nhận được từ người..nhưng sao tôi vẫn yêu vẫn muốn chờ đợi người như thế này mãi thôi....
Đã quá nhiều lần tôi tự nhủ phải quên người ta đi, phải chôn vùi đi, phải tìm một tình yêu mới… nhưng biết làm sao khi con tim lại không nghe theo lý trí. Sao tôi cứ thấy luyến tiếc mãi một tình yêu mà vốn dĩ đã không thuộc về mình.
… Cứ mỗi ngày những cảm xúc,… những thương yêu,… những hy vọng… cứ giằng xé, giằng xé, chúng gần như muốn xé nát con tim tôi ra.
Yêu một người là khổ như vậy hay sao???
Yêu đơn phương có phải là một cuộc chiến đấu với chính bản thân mình? Một trận chiến không bao giờ có chiến thắng?, kết cục chỉ là đau đớn vậy sao???
Nhưng trên hết, tôi đã nhận ra yêu đơn phương là một điều vĩ đại nhất mà thượng đế đã ban tặng cho tôi. Một điều tôi không bao giờ quên trong cuộc đời mình là người ta đã nói : “Cảm ơn bạn đã dành tình cảm cho tớ!”. Dẫu đau nhưng tôi vẫn muốn nói với người ta rằng:”Anh yêu em vì anh yêu em chứ không phải vì em sẽ yêu anh… Anh vẫn sẽ luôn yêu em, anh đang chờ đợi.., không phải chờ đợi em yêu lại anh, mà chờ đợi ngày anh thật sự quên được em…”
Tôi yêu đơn phương là điều không thể phủ nhận, nhưng tôi vui vì được yêu như vậy. Cảm ơn em! Và cảm ơn cuộc sống đã cho tôi gặp được em!
Ai cũng hiểu chỉ 1 người ko hỉu.....!


 
bạn đã bao giờ yêu đơn ph một ai đó chua. còn tớ đã rùi. đau lắm, khổ lắm.... nhưng bên ngoài vẫn phải cười.....thật là giả tọa nếu nhu không được là chính minh
 
Bạn gì ơi ! đừng yêu đơn phương bạn ạ , hix sẽ đau khổ lắm , mặc dù tình yêu bạn có đẹp , có mơ mộng đến đâu nửa thì nó vẫn cư mãi là tình yêu đơn phương bạn ạ >"< maidao từng hỏi thầy giáo dạy môn tâm lý của mình , maidao hỏi là :" nếu con thương một ai đó mà họ không thương con thì con phải làm sao á thầy " thầy nhìn maidao cười và nói " con đang yêu à " hiiiiiiiiiii maidao bảo " ko có " con chỉ hỏi thế thôi , thầy bảo với maidao rằng

Trên đời này trái tim là thứ dễ tổn thương nhất , vì thế đừng làm cho trái tim mình đau , nếu mình thương một ai đó thật lòng mà họ mãi ko thích mình thì đừng yêu họ nửa , tuy rằng có thể bạn nói quan điểm này ko dc đúng lắm , nhưng maidao nghĩ ,tại sao phải làm chính trái tim mình đau chứ , bạn có làm gì sai đâu ? bạn đã từng sống rất thật , yêu rất thật cơ mà , bạn đừng cố quên , cũng đừng đau lòng vì nó , hãy xem nó là một kỉ niệm và cất kỉ niệm ấy vào một góc nhỏ của trái tim bạn nhé >"< hãy để trái tim bạn là một ngọn gió cháy âm ỉ dưới lớp tro tàn nguội lạnh để khi một trân gió nào thổi đến sẽ làm nó bùng cháy một cách dữ dội , hãy yêu thương chính bản thân bạn như bạn đã từng làm nó với những người bạn thương yêu , và một ngày nào đó trong trái đất to tròn này á , >"< sẽ có một người nhẹ nhàng bước vào trái tim bạn và nói"................"
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top