Ý Chí Của Một Chú Bé

ButNghien

Học tập suốt đời!
Thành viên BQT
Xu
46
Có một chú bé, ngay từ nhỏ đã phải chịu một hoàn cảnh đặc biệt. Hai hàm răng của chú không hiểu vì lý do gì mà không mọc bình thường như mọi người. Răng của chú cái thò ra, cái thụt vào, khập khiễng không theo một quy luật nào.

Ngay từ lúc mới có hiểu biết, chú bé đã tự ti và đau đớn.

“ Có lẽ mình là người bất hạnh nhất trên thế gian”

Cả nhà hết sức thông cảm với nỗi buồn của chú, ai cũng tế nhị, không bao giờ nói về chiếc răng trước mặt chú bé.

Mùa xuân năm ấy, bố chú bé mua về một số cây hoa giống. Ông định trồng ngay trước cửa nhà cho đẹp.

Bố gọi chú bé ra phụ giúp một tay ông vui vẻ giao hẹn với con, nếu cây của ai trồng mọc tốt hơn, người đó sẽ được nhận một phần thưởng xứng đáng do người thua cuộc mua tặng. Chú bé vốn rất muốn nhận phần thưởng của bố, nhưng nghĩ đến bộ răng “ cải mả” của mình, chú lại tỏ ra chán nản, đau khổ, nên chú lại ghét lây sang cả cây cảnh mới trồng. Chú cầu mong cho những cây mình trồng sớm bị chết khô cả đi. Vì thế sau khi trồng cây, chú bé chỉ tưới nước cho cây qua loa vài lần thôi, cũng chẳng làm cỏ bỏ phân, bỏ mặc cho cây khô héo dần.nhận thấy, những cây chú trồng chẳng những không bị chết khô như chú mong muốn.

Một tuần sau, chú bé ngạc nhiên nhận thấy, những cây chú trồng chẳng những không bị chết khô như chú mong muốn. Ngược lại, chúng lại xanh tươi mơn mởn, tốt hơn cả cây của bố trồng.

Bố liền mua tặng cho chú bé món đồ mà chú hằng ao ước, lại còn hết lời khen động viên :

Con trồng cây thật mát tay ! Ngày sau lớn lên nhất định sẽ trở thành nhà thực vật học xuất sắc

Dần dần chú bé cũng vui hơn với những việc nho nhỏ đã làm được, quên đi hàm răng xấu xí của mình. Chú bắt đầu cảm thấy thích thú việc học và đọc sách, lạc quan với cuộc sống tươi đẹp trong tương lai.

Vào một buổi tối có trăng sáng, chú bé không ngủ được vì những tiếng lịch kịch ngoài sân. Chú rời giường, khẽ mở cửa để ra vườn ngắm nhìn hàng cây. Chú muốn được trực tiếp tìm hiểu xem cây cỏ có lớn lên vào ban đêm hay không. Khi cánh cửa vừa được mở ra, chú thấy bố đang tưới hàng cây do mình trồng. Thế là chú đã hiểu rõ. Bố đã bí mật tưới nước và bón phân cho những cây của của chú trồng làm sao cho tốt hơn cả những cây do bố trồng ! Mắt chú bé bỗng nhòa lệ, chú chỉ kêu được một tiếng “ Bố ! …” rồi im lặng. Chú bé hình như đã quên đi chuyện về hai hàm răng. Chú bé hăng say lao vào học tập, tích cực tham gia các hoạt động xã hội. Ngay cả khi đã trưởng thành, dù đứng trước đám đông, hay đứng trước giới thượng lưu, chú cũng không hề tự ti hay mặc cảm vì hàm răng của mình nữa.

Về sau, chú bé đã không trở thành nhà thực vật học như lời bố nói, mà trở thành Tổng thống nước Mỹ, ngài Phơ răng klin Rôzo pho.

Lạm Bàn:

Được sự động viên của người cha, chú bé đã khôi phục lại được niềm tin và hy vọng vào cuộc sống. Chú đã vượt qua được sự tự ti và mặc cảm, cũng như sự đau khổ đeo bám dai dẳng nhiều năm vì có hàm răng khác người. Ngay những mầm cây nhỏ bé và yếu ớt cũng có thể trở thành những trồi non tràn trề sức sống, thì lẽ nào những thiếu niên khỏe mạnh như các bạn, dù có chút khuyết tật nào đó, lại không thể vượt qua được thử thách của số phận, vươn lên trong cuộc sống? Bất kỳ mầm sống nhỏ nhoi nào, dù là cây cỏ hay con sâu con kiến, nếu được chăm sóc và nuôi dưỡng tốt, đều có thể sống và trưởng thành khỏe mạnh.

Theo VHTT.
 
Ở câu chuyện này, mình đánh giá cao việc làm của người cha hơn. Xung quanh chúng ta không thiếu những người khiếm khuyết 1 chi tiết nào đó của cơ thể, tự ti của họ là điều không thể tránh khỏi. Điều quan trọng là những người bên cạnh họ như chúng ta phải biết làm thế nào để họ gạt đi tự ti và phấn đấu vươn lên trong cuộc sống.
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top