Xuân Trong Lòng Tôi

tran_thao_11

New member
Xu
50
Bài tham dự cuộc thi: "Mùa Tết" diễn đàn ButNgien.com
Thể loại: Truyện ngắn
Tác giả: Thảo Trần

Sài Gòn những ngày cuối năm mang mác một nỗi buồn nào đấy chẳng gọi thành tên. Và trên chuyến xe bus quen thuộc của buổi chiều tan trường, tôi chả muốn về cái xóm trọ nữa chỉ muốn ngồi trên xe bus ngắm nhìn những khoảng khắc của ngày dần tàn. Ánh nắng mặt trời dần ngả màu, và đó là dấu hiệu của buổi tối đã đến, ánh đèn đường, đèn xe, rồi cả những ánh đèn nhiều màu sắc lung linh từ những quán xá...
Tôi ngắm từng cảnh vật cứ như thể đã quen thuộc ấy vậy mà khi nhìn lại chợt thấy nó vừa lạ vừa quen sao sao ấy. Tôi nhớ quê, một cảm giác bất chợt và da diết lạ thường, tôi nhớ cái ngôi chợ nhỏ nhỏ mà tôi hay thích đi vào những ngày giáp Tết, ở đó có hoa, có những món ăn quen thuộc quá chừng...
Đang lặng mình giữa những dòng suy nghĩ mông lung thì tôi chợt nghe thấy một giọng nói rất quen thuộc:
- Đi đâu vậy mày?
- Ủa Trân hả? Ừ thì tao chỉ đi vòng vòng ngắm thành phố vào cuối năm thôi.
-Ừ thì ra là vậy! Mà mày khi nào về quê?
- Ngày mai tao bắt xe Phương Trang về.
- Ừ tao cũng mai về!
Chuyến xe của chúng tôi không còn nhạt nhẽo nữa, mà thay vào đấy là những câu nói, những chia sẽ về những câu chuyện đã qua của một năm. Và rồi bác tài dừng lại ở trạm tôi nhìn theo cô bạn nở một nụ cười thay cho lời chào.
Sài Gòn một tối mệt mỏi, về tới nhà là đã hơn tám giờ tối rồi, rồi dọn dẹp lại mọi thứ để về quê ăn Tết, tôi thấy lòng có chút gì đó háo hứng lẫn buồn buồn. Chắc tại cái âm thanh phồn hoa, cái nhịp sống phố thị đã ảnh hưởng vào tôi một phần nào đó rồi, nên xa một chút đã thấy lòng vương vấn, ngậm ngùi. Và rồi như một thói quen mỗi tối đi cafe cùng tụi bạn để ngồi nghe hắn kể chuyện cuối năm, để thấy Sài Gòn còn chút gì ấm áp cho mình. Chiếc radio lại vang âm thanh quen thuộc của chương trình đọc truyện đêm khuya. Và tôi chợt ngủ quên sau một ngày vội vàng của cuối năm...
Bảy giờ sáng tôi có dang nhỏ Mai ra bến xe Phương Trang, đồ đạc cũng chả có gì cồng kềnh ngoài cái balo mang trên vai, và một túi đồ ăn nhỏ mua từ siêu thị hôm qua.
-Thôi tới rồi, cảm ơn mày nhiều nha, qua Tết lên tao trả nợ cho hihi
- Lại khách sáo, bạn bè ở chung 2 năm rồi. Mày cứ làm như xa lạ lắm không bằng.
-Ừ, thôi tao về, ăn Tết vui vẻ nghen!
Tôi sắp xếp đồ đặt vào gầm xe rồi phóng lên xe, chỗ tôi chọn cho mình là một vị trí ngồi gần cửa sổ, tôi thích ngắm mọi thứ, từ những con đường nơi thành phố tôi sống, đến cái đại lộ đường cao tốc, rồi cả những cánh đồng xanh rì rào của mấy tỉnh miền Tây tôi ngang qua... Và tôi đeo tai phone, bật bài Đường Về Quê khúc nhạc ấy du dương làm tôi thêm nhớ quê, nhớ cây mai ở trước nhà, nhờ nồi bánh Tét nóng hỏi của mẹ, nhớ anh hai....
Và tôi đã chìm vào giấc ngủ, tỉnh dậy tôi thấy mình vẫn còn ngồi trên xe, hình như còn ba mươi phút nữa tới nhà rồi!!!!
Hương vị ngày Tết trong tôi là thế đó, là những sự chia li chốn Sài Thành phồn hoa trở về quê hương bình yên, là chuyến xe cuối năm về quê để cảm thấy mình may mắn thật khi được trở về nhà ăn cái Tết ấm cúng bên những người thân yêu. Khép lại năm cũ với bao câu chuyện không mấy suôn sẻ mong rằng năm mới sẽ có nhiều đều mới và có những thành công hơn. Tết đến rồi kìa!!! Hãy lắng đọng và cảm nhận hương vị mùa xuân nhé!
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top