Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Xin cô tha lỗi
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Shinichi Kuin" data-source="post: 61001" data-attributes="member: 59226"><p><span style="font-size: 18px"><span style="color: Red"><em><strong><span style="font-family: 'Times New Roman'">Xin cô tha lỗi</span></strong></em></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: Blue"><em><strong><span style="font-family: 'Times New Roman'"></span></strong></em></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: Blue"><em><strong><span style="font-family: 'Times New Roman'">Mấy năm liền trong năm cấp 2 tôi luôn đứng hạng cuối lớp, nên không muốn học nữa. Tuy nhiên ở cái tuổi đó dù có ở nhà cũng chẳng làm được gì, chỉ tổ lêu lổng , nên cậu mợ tôi cho tôi đến trường như một hình thức"tống khứ" đứa cháu. </span></strong></em></span></span> <span style="font-size: 15px"><span style="color: Blue"><em><strong><span style="font-family: 'Times New Roman'"><img src="https://nghethuatsong.biz/modules/News/pic/1177807998_0048.GIF" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></strong></em></span></span> <span style="font-size: 15px"><span style="color: Blue"><em><strong><span style="font-family: 'Times New Roman'"></span></strong></em></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: Blue"><em><strong><span style="font-family: 'Times New Roman'"></span></strong></em></span></span> <span style="font-size: 15px"><span style="color: Blue"><em><strong><span style="font-family: 'Times New Roman'"> Từ ngày ngoại tôi mất, mẹ tôi cũng bặt tăm, sự ghẻ lạnh cay nghiệt của mợ và đòn roi của cậu đã biến tôi thành một đứa chai lì, bướng bỉnh thậm chí "mất dạy" như lời cậu vẫn bảo. Mà có ai dạy bảo gì tôi! Ở lớp không ai chơi với một thằng vừa nghèo, vừa học dốt, còn hay đổ quạu như tôi. Thầy cô nói mãi không được cũng bỏ mặc...Nếu ngày đó không có cô, không biết cuộc đời tôi sẽ ra sao?</span></strong></em></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: Blue"><em><strong><span style="font-family: 'Times New Roman'"></span></strong></em></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: Blue"><em><strong><span style="font-family: 'Times New Roman'">Lần mò mãi thì tôi cũng tìm được chùm mắt mèo trong nghĩa địa để đem về bôi lên ghế của cô ở lớp. Thật tình tôi không ghét cô, cô rất xinh lại hiền, nhưng tôi cáu vì trận đòn của cậu hôm qua, và tự nhủ với lòng là "sẽ trả thù" vì cô đã đến nhà méc tội của tôi với cậu!Nhìn cô khổ sở đứng ngồi không yên, tôi cảm thấy thích thú! Trước lúc ra khỏi lớp, cô nhìn thật lâu vào tôi - hình như thế- và như có giọt nước long lanh nào đó trong mắt cô? Giọng cô nghe nặng trĩu:"Các em còn rất trẻ, sai lầm là đương nhiên nhưng mỗi khi các em sắp làm một điều gì đó, cô xin các em nhớ một điều:cô sẽ buồn lắm!". Ánh mắt đó cùng với tấm lòng đó của cô đã làm thay đổi cuộc đời của tôi...</span><span style="font-family: 'Times New Roman'"></span></strong></em></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: Blue"><em><strong><span style="font-family: 'Times New Roman'"></span></strong></em></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: Blue"><em><strong><span style="font-family: 'Times New Roman'">Một mình vửa học vừa làm, chật vật hơn 15 năm với cơm áo gạo tiền, có lúc tôi cảm thấy thật mệt mỏi, ý nghĩ buông xuôi đã đôi lần thấp thóang trong đầu, nhưng ánh mắt và câu nói ngày xưa của cô lại hiện ra trước tôi, cả những chén cháo bỏ tí đuờng vàng vàng cùng ca nước lạnh những đêm tôi co ro học bài ở nhà cô đã vực tôi dậy.</span><span style="font-family: 'Times New Roman'"></span></strong></em></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: Blue"><em><strong><span style="font-family: 'Times New Roman'"></span></strong></em></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: Blue"><em><strong><span style="font-family: 'Times New Roman'">8 tuổi mẹ tôi đã lấy chồng khác, mãi không về nữa. Với tôi, mẹ chỉ là một khái niệm mơ hồ. Tôi chỉ có một người mà tôi kính trọng là cô. Tôi quyết tâm một ngày nào đó khi thành đạt trở về sẽ quì xin lỗi cô, để nói với cô rằng thằng học trò mà cô đã đến nhà nó không biết bao nhiêu lần, phải bảo lãnh với nhà trường để nó khỏi bị kỉ luật vì hành động vô lễ, cái thằng đã ngồi suốt năm học lớp 9 từ chiều đến 10 giờ đêm ở nhà cô để cô khảo bài cho nó, cái thằng đã trét mắt mèo vào ghế vào ghế cô và cũng là cái thằng khóc ròng khi cầm trên tay chiếc áo trắng mới tinh cô gửi vào đầu năm lớp 10 - nó đã không phụ lòng cô...</span><span style="font-family: 'Times New Roman'"></span></strong></em></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: Blue"><em><strong><span style="font-family: 'Times New Roman'"></span></strong></em></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: Blue"><em><strong><span style="font-family: 'Times New Roman'">Tôi đã đi hết con đường cô mong đợi. Tôi có gần như nhiều thứ trong đời, nhưng mãi mãi lời xin lỗi cô tôi không bao giờ có được...Cô đã không chờ đợi được đến khi tôi có thể nói lời xin lỗi. Mãi mãi cho đến hết cuộc đời này, tôi vẫn không bao giờ còn có cơ hội xin cô tha lỗi! Cô giáo tôi đã đi mãi, rất xa, khi còn rất trẻ...</span><span style="font-family: 'Times New Roman'"></span></strong></em></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: Blue"><em><strong><span style="font-family: 'Times New Roman'"></span></strong></em></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: Blue"><em><strong><span style="font-family: 'Times New Roman'">(PNCN) </span></strong></em></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Shinichi Kuin, post: 61001, member: 59226"] [SIZE=5][COLOR=Red][I][B][FONT=Times New Roman]Xin cô tha lỗi[/FONT][/B][/I][/COLOR][/SIZE] [SIZE=4][COLOR=Blue][I][B][FONT=Times New Roman] Mấy năm liền trong năm cấp 2 tôi luôn đứng hạng cuối lớp, nên không muốn học nữa. Tuy nhiên ở cái tuổi đó dù có ở nhà cũng chẳng làm được gì, chỉ tổ lêu lổng , nên cậu mợ tôi cho tôi đến trường như một hình thức"tống khứ" đứa cháu. [/FONT][/B][/I][/COLOR][/SIZE] [SIZE=4][COLOR=Blue][I][B][FONT=Times New Roman][IMG]https://nghethuatsong.biz/modules/News/pic/1177807998_0048.GIF[/IMG][/FONT][/B][/I][/COLOR][/SIZE] [SIZE=4][COLOR=Blue][I][B][FONT=Times New Roman] [/FONT][/B][/I][/COLOR][/SIZE] [SIZE=4][COLOR=Blue][I][B][FONT=Times New Roman] Từ ngày ngoại tôi mất, mẹ tôi cũng bặt tăm, sự ghẻ lạnh cay nghiệt của mợ và đòn roi của cậu đã biến tôi thành một đứa chai lì, bướng bỉnh thậm chí "mất dạy" như lời cậu vẫn bảo. Mà có ai dạy bảo gì tôi! Ở lớp không ai chơi với một thằng vừa nghèo, vừa học dốt, còn hay đổ quạu như tôi. Thầy cô nói mãi không được cũng bỏ mặc...Nếu ngày đó không có cô, không biết cuộc đời tôi sẽ ra sao? Lần mò mãi thì tôi cũng tìm được chùm mắt mèo trong nghĩa địa để đem về bôi lên ghế của cô ở lớp. Thật tình tôi không ghét cô, cô rất xinh lại hiền, nhưng tôi cáu vì trận đòn của cậu hôm qua, và tự nhủ với lòng là "sẽ trả thù" vì cô đã đến nhà méc tội của tôi với cậu!Nhìn cô khổ sở đứng ngồi không yên, tôi cảm thấy thích thú! Trước lúc ra khỏi lớp, cô nhìn thật lâu vào tôi - hình như thế- và như có giọt nước long lanh nào đó trong mắt cô? Giọng cô nghe nặng trĩu:"Các em còn rất trẻ, sai lầm là đương nhiên nhưng mỗi khi các em sắp làm một điều gì đó, cô xin các em nhớ một điều:cô sẽ buồn lắm!". Ánh mắt đó cùng với tấm lòng đó của cô đã làm thay đổi cuộc đời của tôi...[/FONT][FONT=Times New Roman] Một mình vửa học vừa làm, chật vật hơn 15 năm với cơm áo gạo tiền, có lúc tôi cảm thấy thật mệt mỏi, ý nghĩ buông xuôi đã đôi lần thấp thóang trong đầu, nhưng ánh mắt và câu nói ngày xưa của cô lại hiện ra trước tôi, cả những chén cháo bỏ tí đuờng vàng vàng cùng ca nước lạnh những đêm tôi co ro học bài ở nhà cô đã vực tôi dậy.[/FONT][FONT=Times New Roman] 8 tuổi mẹ tôi đã lấy chồng khác, mãi không về nữa. Với tôi, mẹ chỉ là một khái niệm mơ hồ. Tôi chỉ có một người mà tôi kính trọng là cô. Tôi quyết tâm một ngày nào đó khi thành đạt trở về sẽ quì xin lỗi cô, để nói với cô rằng thằng học trò mà cô đã đến nhà nó không biết bao nhiêu lần, phải bảo lãnh với nhà trường để nó khỏi bị kỉ luật vì hành động vô lễ, cái thằng đã ngồi suốt năm học lớp 9 từ chiều đến 10 giờ đêm ở nhà cô để cô khảo bài cho nó, cái thằng đã trét mắt mèo vào ghế vào ghế cô và cũng là cái thằng khóc ròng khi cầm trên tay chiếc áo trắng mới tinh cô gửi vào đầu năm lớp 10 - nó đã không phụ lòng cô...[/FONT][FONT=Times New Roman] Tôi đã đi hết con đường cô mong đợi. Tôi có gần như nhiều thứ trong đời, nhưng mãi mãi lời xin lỗi cô tôi không bao giờ có được...Cô đã không chờ đợi được đến khi tôi có thể nói lời xin lỗi. Mãi mãi cho đến hết cuộc đời này, tôi vẫn không bao giờ còn có cơ hội xin cô tha lỗi! Cô giáo tôi đã đi mãi, rất xa, khi còn rất trẻ...[/FONT][FONT=Times New Roman] (PNCN) [/FONT][/B][/I][/COLOR][/SIZE] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Xin cô tha lỗi
Top