Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Nhân Vật Lịch Sử
Vũ công duệ và phép nhận dạng viết tay
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="ButNghien" data-source="post: 91260" data-attributes="member: 18"><p style="text-align: center"><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><strong>[FONT=&quot]VŨ CÔNG DUỆ VÀ PHÉP NHẬN DẠNG VIẾT TAY</strong></span></span>[/FONT]</p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span> <span style="font-size: 15px"> </span><span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px">Từ ngày Alphonse Bertillon ( 1841- 1941) nghĩ ra phép nhận dạng viết tay ( dactyloscopie) để làm những chứng cứ chắc chắn thì mọi giấy tờ quan trọng đều phải in năm đầu ngón tay vào. Ở nước ta xưa, nhà Lý ( 1009 – 1225) đã định cách áp thủ tức là tục điểm chỉ, hễ ai không biết chữ thì cứ đưa tay ra điểm chỉ để làm chứng cứ, nhưng kể ra về mặt chính xác tinh vi thì không bằng phép nhận dạng vết tay bây giờ. Vậy mà vào thế kỷ XV ở nước ta đã có người nghĩ ra phép nhận dạng vết tay.</span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px">Ông Vũ Công Duệ là con nông dân làng Trình Xá, huyện Sơn Vi, tỉnh Sơn Tây ( nay là Hà Tây). Hồi nhỏ, một hôm cha mẹ đi làm đồng, ông ở nhà chơi với bọn trẻ hàng xóm, đắp đất làm voi và buộc 4 con cua đồng vào bốn chân voi, làm cho voi cử động như voi thật. Bỗng có khách đến nhà đòi nợ, hỏi “ Bố mày đi đâu?”</span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px">Ông Duệ trả lời: “ Đi giết chết người”</span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span> <span style="font-size: 15px"> </span><span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px">Khách lại hỏi: “ Mẹ mày đi đâu”</span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span> <span style="font-size: 15px"> </span><span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px">Ông đáp: “ Đi cứu sống người”</span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px">Khách lấy làm lạ, gạn hỏi nào là cứu sống người và giết người. Ông Duệ đòi thưởng mới nói. Khách bảo: “ Cứ nói thật đi rồi ta tha nợ cho”. Tiện tay có miếng đất dẻo ông Duệ liền đưa ra xin khách in ngón tay vào làm tin. Khách cũng miễn cưỡng làm theo, in xong tay khách, ông Duệ liền cười nói: “ Bố tôi đi nhổ mạ, còn mẹ tôi thì đi cấy” Khách chịu không nói lại được gì.</span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px">Sau đó ít hôm người khách cũ lại đến đòi nợ, ông Duệ lấy ngay miếng đất có dấu tay của khách đưa ra cho khách xem, khách đắng họng không chối được nữa, khen ông Duệ thông minh và khuyên bố ông cho ông đi học, lại bằng lòng cho không món nợ đó để làm tiền đèn sách.</span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px">Năm Hồng Đức 21 ( 1490) đời vua Lê Thánh Tông, ông Vũ Công Duệ đỗ Trạng làm quan đến Đài đô ngự sử. Sau gặp buổi thiên hạ không được yên, ông Duệ theo vua Lê Chiêu Tông chạy vào Thanh Hóa: Mạc Đăng Dung đem quân đón vua Chiêu Tông về, ông Duệ chửi mắng Đăng Dung hết lời, rồi cầm ấn ngự sử nhảy xuống cửa bể Thần Phù.</span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px">Khi nhà Lê trung hưng, đúc lại ấn ngự sử nhưng đúc mãi không được. Sau sai thuyền chài lặn xuống cửa bể mò ấn cũ thì ra ông Duệ vẫn còn mặc áo triều, đeo ấn, ngồi chễm trệ dưới nước như người còn sống, khi đó tính đã hơn 60 năm. Bấy giờ mới đưa tang ông về Vi Sơn.</span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span> [FONT=&quot]<span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px">Nguồn NXBLD.</span></span></p><p>[/FONT]</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="ButNghien, post: 91260, member: 18"] [CENTER][FONT=Arial][SIZE=4][B][FONT="]VŨ CÔNG DUỆ VÀ PHÉP NHẬN DẠNG VIẾT TAY[/B][/SIZE][/FONT][SIZE=4][B][/B][/SIZE][/FONT][/CENTER] [FONT=Arial] [SIZE=4] [/SIZE][/FONT] [SIZE=4] [/SIZE][FONT=Arial] [SIZE=4]Từ ngày Alphonse Bertillon ( 1841- 1941) nghĩ ra phép nhận dạng viết tay ( dactyloscopie) để làm những chứng cứ chắc chắn thì mọi giấy tờ quan trọng đều phải in năm đầu ngón tay vào. Ở nước ta xưa, nhà Lý ( 1009 – 1225) đã định cách áp thủ tức là tục điểm chỉ, hễ ai không biết chữ thì cứ đưa tay ra điểm chỉ để làm chứng cứ, nhưng kể ra về mặt chính xác tinh vi thì không bằng phép nhận dạng vết tay bây giờ. Vậy mà vào thế kỷ XV ở nước ta đã có người nghĩ ra phép nhận dạng vết tay. [/SIZE][/FONT] [SIZE=4] [/SIZE] [FONT=Arial] [SIZE=4]Ông Vũ Công Duệ là con nông dân làng Trình Xá, huyện Sơn Vi, tỉnh Sơn Tây ( nay là Hà Tây). Hồi nhỏ, một hôm cha mẹ đi làm đồng, ông ở nhà chơi với bọn trẻ hàng xóm, đắp đất làm voi và buộc 4 con cua đồng vào bốn chân voi, làm cho voi cử động như voi thật. Bỗng có khách đến nhà đòi nợ, hỏi “ Bố mày đi đâu?” [/SIZE][/FONT] [SIZE=4] [/SIZE] [FONT=Arial] [SIZE=4]Ông Duệ trả lời: “ Đi giết chết người” [/SIZE][/FONT] [SIZE=4] [/SIZE][FONT=Arial] [SIZE=4]Khách lại hỏi: “ Mẹ mày đi đâu” [/SIZE][/FONT] [SIZE=4] [/SIZE][FONT=Arial] [SIZE=4]Ông đáp: “ Đi cứu sống người” [/SIZE][/FONT] [SIZE=4] [/SIZE] [FONT=Arial] [SIZE=4]Khách lấy làm lạ, gạn hỏi nào là cứu sống người và giết người. Ông Duệ đòi thưởng mới nói. Khách bảo: “ Cứ nói thật đi rồi ta tha nợ cho”. Tiện tay có miếng đất dẻo ông Duệ liền đưa ra xin khách in ngón tay vào làm tin. Khách cũng miễn cưỡng làm theo, in xong tay khách, ông Duệ liền cười nói: “ Bố tôi đi nhổ mạ, còn mẹ tôi thì đi cấy” Khách chịu không nói lại được gì. [/SIZE][/FONT] [SIZE=4] [/SIZE] [FONT=Arial] [SIZE=4]Sau đó ít hôm người khách cũ lại đến đòi nợ, ông Duệ lấy ngay miếng đất có dấu tay của khách đưa ra cho khách xem, khách đắng họng không chối được nữa, khen ông Duệ thông minh và khuyên bố ông cho ông đi học, lại bằng lòng cho không món nợ đó để làm tiền đèn sách. [/SIZE][/FONT] [SIZE=4] [/SIZE] [FONT=Arial] [SIZE=4]Năm Hồng Đức 21 ( 1490) đời vua Lê Thánh Tông, ông Vũ Công Duệ đỗ Trạng làm quan đến Đài đô ngự sử. Sau gặp buổi thiên hạ không được yên, ông Duệ theo vua Lê Chiêu Tông chạy vào Thanh Hóa: Mạc Đăng Dung đem quân đón vua Chiêu Tông về, ông Duệ chửi mắng Đăng Dung hết lời, rồi cầm ấn ngự sử nhảy xuống cửa bể Thần Phù. [/SIZE][/FONT] [SIZE=4] [/SIZE] [FONT=Arial] [SIZE=4]Khi nhà Lê trung hưng, đúc lại ấn ngự sử nhưng đúc mãi không được. Sau sai thuyền chài lặn xuống cửa bể mò ấn cũ thì ra ông Duệ vẫn còn mặc áo triều, đeo ấn, ngồi chễm trệ dưới nước như người còn sống, khi đó tính đã hơn 60 năm. Bấy giờ mới đưa tang ông về Vi Sơn. [/SIZE][/FONT] [SIZE=4] [/SIZE] [FONT="][FONT=Arial] [SIZE=4]Nguồn NXBLD.[/SIZE][/FONT] [/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Nhân Vật Lịch Sử
Vũ công duệ và phép nhận dạng viết tay
Top