Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Vụ bí ẩn đá ngầm cá mập
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="hoc_tap" data-source="post: 124060" data-attributes="member: 152851"><p style="text-align: center"><span style="font-family: 'arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #008000"><strong>VỤ BÍ ẨN ĐÁ NGẦM CÁ MẬP</strong></span></span></span></p> <p style="text-align: center"></p> <p style="text-align: center">[ATTACH]9590[/ATTACH]</p> <p style="text-align: center"></p> <p style="text-align: center"><span style="font-family: 'Arial'"></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #006400"><strong>2. THẤT THOÁT NHIÊN LIỆU</strong></span></span></span></p> <p style="text-align: center"></p><p></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Kìa bác Crow ơi! Peter thốt lên. Bác là tác giả truyện trinh thám mà. Sao bác không giải quyết vấn đề?</span></p><p></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Peter à, thật ra tác giả viết truyện trinh thám và thám tử thật sự khác nhau xa. Mà tôi phải công nhận rằng tôi chịu bó tay với vụ bí ẩn này. Nhưng Ba Thám Tử Trẻ là thám tử chuyên nghiệp thứ thiệt mà, đúng không?</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Dĩ nhiên, - Hannibal khẳng định. Và tụi cháu sẵn sàng giúp bác. Bác cứ nói cho tụi cháu vấn đề như thế nào...</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Thuyền trưởng Jason nóng lòn nhìn đồng hồ đeo tay.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Thưa ông Crow, ông không có nhiều thời gian đâu!</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Anh nói đúng, thuyền trưởng ơi! Như tôi đã bắt đầu giải thích, ta phải quay về đất liền ngay, các cậu à. Còn về bí ẩn mà tôi định nói, thì để lần sau gặp nha.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Trừ phi, - ba của Bob gợi ý, anh dẫn ba cháu theo ngay bây giờ. Tôi sẽ đi phỏng vấn mấy người biểu tình trên các tàu kia và tôi không cần ba cháu giúp gì.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Ồ... như vậy thì tốt quá! Crow vui vẻ thốt lên. Tôi sẽ nói chuyện với các cậu trên đường đi về.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Con không giúp ích gì được cho ba sao ba? Bob hỏi.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Không. Có thể vụ bí ẩn của ông Crow ít nhiều có liên quan đến cuộc biểu tình này. Con và hai bạn con cứ leo sang Gió Khơi đi. Ba sẽ gặp lại con sau, ở nhà ông Crow và con sẽ kể lại cho ba nghe.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Với sự giúp đỡ của thuyền trưởng Jason, ba thám tử chuyển sang con tàu đại diện. Thuyền máy tiếp tục chạy gặp máy chiếc tàu kia để cho ông Andy hoàn tất bài phóng sự.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Còn ông Crow dùng điện đài gọi trợ lý mình, nhờ anh chỉ đạo mọi việc trong khi ông về cảng. Rồi tàu Gió Khơi chạy nhanh xa khỏi dàn khoan và đám người biểu tình để đâm thẳng về eo biển cách ly Santa Cruz với đảo Anacapa.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Có một chiếc tàu khác cũng về! Bob đột nhiên thông báo.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Bob chỉ một chiếc tàu đen đang phóng nhanh, băng dải bay phất phới, phía trước tàu Gió Khơi. Chính là chiếc tàu đen có boong di động đã tách ra khỏi vòng tròn trước đây. Nó đã đến eo, rẽ vào em biển Santa Barbara.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Anh em Connor! Ông Crow giải thích. Người nhái, đến từ Oxnard. Họ nhất định đòi đi cùng chúng tôi để phản đối việc khai thác mỏ dầu, nhưng tôi tự hiểu cho phép họ có phải là việc đúng hay không. Hai anh em này không có kỷ luật. Đáng lẽ tất cả phải đến dàn khoan cùng lúc, rồi ra về cùng lúc. Như vậy mới có tác dụng.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Nếu vậy... thì tại sao chính ta lại về? Peter hỏi.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Bỏi vì không có cách nào khác, Peter à, - nhà văn buồn bã trả lời. Tôi bị hết nhiên liệu rồi. Và đó chính là vụ bí ẩn mà tôi muốn nói cho các cậu nghe.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Bác kể nhanh đi! Bob hối rồi lau kính bị nước biển làm mờ.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Thì đây là lần thứ tư trong vòng một tuần mà tàu Gió Khơi không đủ nhiên liệu để ở lại ngoài biển đủ mười hai tiếng theo như cuộc biểu tình đã ấn định.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Nhưng, Hannibal chau mày nói, sao bác không chuẩn bị đủ nhiên liệu trước để ở lại lâu hơn?</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Tôi đã chuẩn bị trước, cậu à. Vấn đề chính là ở chỗ đó. Tàu này khá nhanh. Vì vậy mà tôi đã thuê nó để làm tàu đại diện cho cuộc biểu tình. Tàu tiêu thụ khá nhiều dầu, nhưng thuyền trưởng Jason lo xa đã tính toán rằng tàu có khả năng chạy mười hai tiếng, dư sức, vừa đi vừa về, khi đã làm đầy bình xăng. Mà ba lần liên tiếp trong tuần này, lượng xăng chỉ được có mười đến mười một tiếng. Và chuyện này lại xảy ra hôm nay nữa!</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Bác có chắc là tàu đầy xăng khi xuất phát không? Peter hỏi.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Chắc chắn. Thậm chí chúng tôi đã đo mực xăng nữa.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Tóm lại, Hannibal nói khẽ, vụ bí ẩn là phải tìm ra chuyện gì đã xảy ra với số nhiên liệu bị thiếu à?</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Đúng.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Tàu Gió Khơi, sau khi rời eo giữa Santa Cruz và Anacapa, hiện đang lướt trên dòng nước êm ả hơn của eo biển Santa Barbara. Phía trước, tàu anh em Connor vẫn giữ được khoảng cách khá xa.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Lương nhiên liệu mà bác bị hụt có luôn luôn như nhau không? Hannibal hỏi.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- </span><span style="font-family: 'Arial'">Thì, ông Crow giải thích, mỗi khi chúng tôi buộc phải về, xăng luôn ở mức thấp nhất. Nhưng lần đầu tiên chúng tôi vẫn về được đến Santa Barbara với vài lít xăng còn lại. Trái lại, mấy lần sau, thì chúng tôi bị hết xăng trước khi kịp về cảng và phải cầu cứu bằng điện đài. Hôm nay, chúng tôi có trữ thêm vài thùng, để không bị thiếu hụt.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Bác ơi! Đến lượt Bob nói. Bác có tính đến sức thủy triều không?</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Có, Bob à. Đó là điều đầu tiên mà thuyền trưởng Jason nghĩ đến. Nhưng không phải thủy triều có đủ sức làm tàu chạy chậm hơn và tiêu thụ nhiều nhiên liệu hơn.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Còn gió? Còn dòng nước chảy? Peter gợi ý.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Vào thời điểm này trong năm, thì cả hai đều bình thường.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Hay động cơ tàu bị hỏng và ngốn nhiều năng lượng quá? Hay đồng hồ đo mức xăng chạy sai?</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Nhà văn lắc đầu kịch liệt.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Không. Tất cả đã được kiểm tra kĩ. Bình chứa xăng không bị rò rỉ và mọi thứ còn lại đều chạy rất tốt.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Vậy, - Bob nói đại, cháu chỉ thấy một cách giải thích thôi: có kẻ lấy cắp xăng của bác.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Chắc chắn! Peter hùa theo. Chỉ có thể như vậy thôi!</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Ba ngày vừa qua, thuyền trưởng và người làm vườn của tôi đã canh gác ngày đêm trên chiếc tàu. Không có ai đến gần... dù sao, cả hai đều không nhìn thấy ai cả!</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Hannibal</span><span style="font-family: 'Arial'"> đang suy nghĩ. Cuối cùng thám tử trưởng như tỉnh lại để hỏi:</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Gió Khơi có phải là chiếc tàu duy nhất bị chuyện như thế này không?</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Phải, Hannibal à. Chính vì vậy mà chuyện này hết sức lạ lùng. Tôi không thấy cách giải thích nào cả. Nhưng tôi tin chắc là có cái gì đó.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Peter nuốt nước bọt:</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Vậy bác nghĩ... là có kẻ phá hoại à?</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Tất nhiên là như thế, ông Crow thừa nhận. Nhưng tôi không tài nào hiểu nổi người ta làm cách nào và với mục đích gì!</span></p><p> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Bắt đầu nhìn thấy cảng Santa Barbara. Cảng chỉ còn cách khoảng một ngàn dặm, thì thuyền trưởng Jason đến gặp ông Crow.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Ta lại sắp cạn nhiên liệu rồi, thuyền trưởng bực bội thông báo. Y như hai lần rồi!</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Không, Hannibal nhấn mạnh, y như lần đầu chứ.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Cậu nghĩ chi tiết này quan trọng à? Ông Crow hỏi.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Có thể, thưa bác. Tất cả những gì bất bình thường đều quan trọng trong việc giải một vụ bí ẩn.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Thuyền trưởng Jason bỏ đi để cho đổ bình xăng sơ cua vào. Sau đó, tàu nhanh chóng về đến cảng Santa Barbara.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Phia bắc và phía tây cảng là đất liền. Phía nam có một đập chắn bằng đá bảo vệ. Cửa vào cảng mở ra giữa cầu tàu và đập chắn. Có đoạn cát làm cho tàu khó vào. Gió Khơi phải giảm vận tốc thấp nhất mới vượt qua được.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Bên trái cửa vào cảng, phần cát tạo thành bãi biển dài và hẹp. Hiện bãi cát đang lúc nhúc những người trượt ván sóng, để rồi đáp xuống bãi cát vàng.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Khi đã vượt qua đoạn đó rồi, tàu bắt đầu thả neo.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Tôi để xe ở bãi đậu, - ông Crow giải thích. Nhưng trước khi về nhà, tôi muốn ghé qua xem cái chốt kiểm tra mà tôi đặt trước công ty dầu hỏa ra sao rồi.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Bỏ lại thuyền trưởng Jason chuẩn bị tàu qua đêm, nhà văn và ba thám tử xuống tàu để đến đại lộ rộng lớn chạy dọc cảng ở phía bắc. Đại lộ này lại nhìn xuống một bãi biển thứ nhì: bãi biển chính của Santa Barbara. Vào đầu giờ chiều, đại lộ này hết sức nhộn nhịp. Khách du lịch đi dạo chơi, các chủ tàu du ngoạn đi qua để đến tàu, thợ lặn cũng đặt chân trên đó bộ đồ người nhái, và cả du khách tắm biển cũng không ngần ngại mặc đồ tắm băng qua. Ở đây có không khí thư giãn hoàn toàn.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Đột nhiên không khí thay đổi. Ba Thám Tử Trẻ nhận thấy đám đông đang đột ngột di chuyển nhanh về hướng kè tàu của công ty dầu hỏa. Khi ba thám tử tiến tới, tiếng rống vang lên từ điểm đó. Nhiều giọng nói, lớn tiếng và giận dữ, đang đồng thanh kêu:</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Đả đảo bọn dầu hỏa! Đả đảo ô nhiễm! Đả đảo bọn dầu hỏa! Đả đảo ô nhiễm!</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Ông Crow có vẻ hoảng hốt lên, rồi chạy.</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">- Đàng kia có chuyện rồi! Nhanh lên! Lại đó xem sao!</span></p><p> </p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Ba thám tử lao theo ông.</span><p style="text-align: right"></p> <p style="text-align: right"><span style="font-family: 'arial'"><strong><em><span style="color: #0000ff">Nguồn: <a href="https://diendankienthuc.net/diendan/forum.php" target="_blank">vnkienthuc.com</a>*</span></em></strong></span></p> <p style="text-align: right"><span style="font-family: 'arial'"><strong><em></em></strong></span></p> <p style="text-align: right"><span style="font-family: 'arial'"><strong><em><span style="color: #0000cd">Kỳ tới: Cuộc đối đầu</span></em></strong></span></p> <p style="text-align: right"></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="hoc_tap, post: 124060, member: 152851"] [CENTER][FONT=arial][SIZE=4][COLOR=#008000][B]VỤ BÍ ẨN ĐÁ NGẦM CÁ MẬP[/B][/COLOR][/SIZE][/FONT] [ATTACH=CONFIG]9590[/ATTACH] [/CENTER] [CENTER][FONT=Arial] [SIZE=4][COLOR=#006400][B]2. THẤT THOÁT NHIÊN LIỆU[/B][/COLOR][/SIZE][/FONT] [/CENTER] [FONT=Arial]- Kìa bác Crow ơi! Peter thốt lên. Bác là tác giả truyện trinh thám mà. Sao bác không giải quyết vấn đề?[/FONT] [FONT=Arial]- Peter à, thật ra tác giả viết truyện trinh thám và thám tử thật sự khác nhau xa. Mà tôi phải công nhận rằng tôi chịu bó tay với vụ bí ẩn này. Nhưng Ba Thám Tử Trẻ là thám tử chuyên nghiệp thứ thiệt mà, đúng không?[/FONT] [FONT=Arial]- Dĩ nhiên, - Hannibal khẳng định. Và tụi cháu sẵn sàng giúp bác. Bác cứ nói cho tụi cháu vấn đề như thế nào...[/FONT] [FONT=Arial]Thuyền trưởng Jason nóng lòn nhìn đồng hồ đeo tay.[/FONT] [FONT=Arial]- Thưa ông Crow, ông không có nhiều thời gian đâu![/FONT] [FONT=Arial]- Anh nói đúng, thuyền trưởng ơi! Như tôi đã bắt đầu giải thích, ta phải quay về đất liền ngay, các cậu à. Còn về bí ẩn mà tôi định nói, thì để lần sau gặp nha.[/FONT] [FONT=Arial]- Trừ phi, - ba của Bob gợi ý, anh dẫn ba cháu theo ngay bây giờ. Tôi sẽ đi phỏng vấn mấy người biểu tình trên các tàu kia và tôi không cần ba cháu giúp gì.[/FONT] [FONT=Arial]- Ồ... như vậy thì tốt quá! Crow vui vẻ thốt lên. Tôi sẽ nói chuyện với các cậu trên đường đi về.[/FONT] [FONT=Arial]- Con không giúp ích gì được cho ba sao ba? Bob hỏi.[/FONT] [FONT=Arial]- Không. Có thể vụ bí ẩn của ông Crow ít nhiều có liên quan đến cuộc biểu tình này. Con và hai bạn con cứ leo sang Gió Khơi đi. Ba sẽ gặp lại con sau, ở nhà ông Crow và con sẽ kể lại cho ba nghe.[/FONT] [FONT=Arial]Với sự giúp đỡ của thuyền trưởng Jason, ba thám tử chuyển sang con tàu đại diện. Thuyền máy tiếp tục chạy gặp máy chiếc tàu kia để cho ông Andy hoàn tất bài phóng sự.[/FONT] [FONT=Arial]Còn ông Crow dùng điện đài gọi trợ lý mình, nhờ anh chỉ đạo mọi việc trong khi ông về cảng. Rồi tàu Gió Khơi chạy nhanh xa khỏi dàn khoan và đám người biểu tình để đâm thẳng về eo biển cách ly Santa Cruz với đảo Anacapa.[/FONT] [FONT=Arial]- Có một chiếc tàu khác cũng về! Bob đột nhiên thông báo.[/FONT] [FONT=Arial]Bob chỉ một chiếc tàu đen đang phóng nhanh, băng dải bay phất phới, phía trước tàu Gió Khơi. Chính là chiếc tàu đen có boong di động đã tách ra khỏi vòng tròn trước đây. Nó đã đến eo, rẽ vào em biển Santa Barbara.[/FONT] [FONT=Arial]- Anh em Connor! Ông Crow giải thích. Người nhái, đến từ Oxnard. Họ nhất định đòi đi cùng chúng tôi để phản đối việc khai thác mỏ dầu, nhưng tôi tự hiểu cho phép họ có phải là việc đúng hay không. Hai anh em này không có kỷ luật. Đáng lẽ tất cả phải đến dàn khoan cùng lúc, rồi ra về cùng lúc. Như vậy mới có tác dụng.[/FONT] [FONT=Arial]- Nếu vậy... thì tại sao chính ta lại về? Peter hỏi.[/FONT] [FONT=Arial]- Bỏi vì không có cách nào khác, Peter à, - nhà văn buồn bã trả lời. Tôi bị hết nhiên liệu rồi. Và đó chính là vụ bí ẩn mà tôi muốn nói cho các cậu nghe.[/FONT] [FONT=Arial]- Bác kể nhanh đi! Bob hối rồi lau kính bị nước biển làm mờ.[/FONT] [FONT=Arial]- Thì đây là lần thứ tư trong vòng một tuần mà tàu Gió Khơi không đủ nhiên liệu để ở lại ngoài biển đủ mười hai tiếng theo như cuộc biểu tình đã ấn định.[/FONT] [FONT=Arial]- Nhưng, Hannibal chau mày nói, sao bác không chuẩn bị đủ nhiên liệu trước để ở lại lâu hơn?[/FONT] [FONT=Arial]- Tôi đã chuẩn bị trước, cậu à. Vấn đề chính là ở chỗ đó. Tàu này khá nhanh. Vì vậy mà tôi đã thuê nó để làm tàu đại diện cho cuộc biểu tình. Tàu tiêu thụ khá nhiều dầu, nhưng thuyền trưởng Jason lo xa đã tính toán rằng tàu có khả năng chạy mười hai tiếng, dư sức, vừa đi vừa về, khi đã làm đầy bình xăng. Mà ba lần liên tiếp trong tuần này, lượng xăng chỉ được có mười đến mười một tiếng. Và chuyện này lại xảy ra hôm nay nữa![/FONT] [FONT=Arial]- Bác có chắc là tàu đầy xăng khi xuất phát không? Peter hỏi.[/FONT] [FONT=Arial]- Chắc chắn. Thậm chí chúng tôi đã đo mực xăng nữa.[/FONT] [FONT=Arial]- Tóm lại, Hannibal nói khẽ, vụ bí ẩn là phải tìm ra chuyện gì đã xảy ra với số nhiên liệu bị thiếu à?[/FONT] [FONT=Arial]- Đúng.[/FONT] [FONT=Arial]Tàu Gió Khơi, sau khi rời eo giữa Santa Cruz và Anacapa, hiện đang lướt trên dòng nước êm ả hơn của eo biển Santa Barbara. Phía trước, tàu anh em Connor vẫn giữ được khoảng cách khá xa.[/FONT] [FONT=Arial]- Lương nhiên liệu mà bác bị hụt có luôn luôn như nhau không? Hannibal hỏi.[/FONT] [FONT=Arial]- [/FONT][FONT=Arial]Thì, ông Crow giải thích, mỗi khi chúng tôi buộc phải về, xăng luôn ở mức thấp nhất. Nhưng lần đầu tiên chúng tôi vẫn về được đến Santa Barbara với vài lít xăng còn lại. Trái lại, mấy lần sau, thì chúng tôi bị hết xăng trước khi kịp về cảng và phải cầu cứu bằng điện đài. Hôm nay, chúng tôi có trữ thêm vài thùng, để không bị thiếu hụt.[/FONT] [FONT=Arial]- Bác ơi! Đến lượt Bob nói. Bác có tính đến sức thủy triều không?[/FONT] [FONT=Arial]- Có, Bob à. Đó là điều đầu tiên mà thuyền trưởng Jason nghĩ đến. Nhưng không phải thủy triều có đủ sức làm tàu chạy chậm hơn và tiêu thụ nhiều nhiên liệu hơn.[/FONT] [FONT=Arial]- Còn gió? Còn dòng nước chảy? Peter gợi ý.[/FONT] [FONT=Arial]- Vào thời điểm này trong năm, thì cả hai đều bình thường.[/FONT] [FONT=Arial]- Hay động cơ tàu bị hỏng và ngốn nhiều năng lượng quá? Hay đồng hồ đo mức xăng chạy sai?[/FONT] [FONT=Arial]Nhà văn lắc đầu kịch liệt.[/FONT] [FONT=Arial]- Không. Tất cả đã được kiểm tra kĩ. Bình chứa xăng không bị rò rỉ và mọi thứ còn lại đều chạy rất tốt.[/FONT] [FONT=Arial]- Vậy, - Bob nói đại, cháu chỉ thấy một cách giải thích thôi: có kẻ lấy cắp xăng của bác.[/FONT] [FONT=Arial]- Chắc chắn! Peter hùa theo. Chỉ có thể như vậy thôi![/FONT] [FONT=Arial]- Ba ngày vừa qua, thuyền trưởng và người làm vườn của tôi đã canh gác ngày đêm trên chiếc tàu. Không có ai đến gần... dù sao, cả hai đều không nhìn thấy ai cả![/FONT] [FONT=Arial]Hannibal[/FONT][FONT=Arial] đang suy nghĩ. Cuối cùng thám tử trưởng như tỉnh lại để hỏi:[/FONT] [FONT=Arial]- Gió Khơi có phải là chiếc tàu duy nhất bị chuyện như thế này không?[/FONT] [FONT=Arial]- Phải, Hannibal à. Chính vì vậy mà chuyện này hết sức lạ lùng. Tôi không thấy cách giải thích nào cả. Nhưng tôi tin chắc là có cái gì đó.[/FONT] [FONT=Arial]Peter nuốt nước bọt:[/FONT] [FONT=Arial]- Vậy bác nghĩ... là có kẻ phá hoại à?[/FONT] [FONT=Arial]- Tất nhiên là như thế, ông Crow thừa nhận. Nhưng tôi không tài nào hiểu nổi người ta làm cách nào và với mục đích gì![/FONT] [FONT=Arial] Bắt đầu nhìn thấy cảng Santa Barbara. Cảng chỉ còn cách khoảng một ngàn dặm, thì thuyền trưởng Jason đến gặp ông Crow.[/FONT] [FONT=Arial]- Ta lại sắp cạn nhiên liệu rồi, thuyền trưởng bực bội thông báo. Y như hai lần rồi![/FONT] [FONT=Arial]- Không, Hannibal nhấn mạnh, y như lần đầu chứ.[/FONT] [FONT=Arial]- Cậu nghĩ chi tiết này quan trọng à? Ông Crow hỏi.[/FONT] [FONT=Arial]- Có thể, thưa bác. Tất cả những gì bất bình thường đều quan trọng trong việc giải một vụ bí ẩn.[/FONT] [FONT=Arial]Thuyền trưởng Jason bỏ đi để cho đổ bình xăng sơ cua vào. Sau đó, tàu nhanh chóng về đến cảng Santa Barbara.[/FONT] [FONT=Arial]Phia bắc và phía tây cảng là đất liền. Phía nam có một đập chắn bằng đá bảo vệ. Cửa vào cảng mở ra giữa cầu tàu và đập chắn. Có đoạn cát làm cho tàu khó vào. Gió Khơi phải giảm vận tốc thấp nhất mới vượt qua được.[/FONT] [FONT=Arial]Bên trái cửa vào cảng, phần cát tạo thành bãi biển dài và hẹp. Hiện bãi cát đang lúc nhúc những người trượt ván sóng, để rồi đáp xuống bãi cát vàng.[/FONT] [FONT=Arial]Khi đã vượt qua đoạn đó rồi, tàu bắt đầu thả neo.[/FONT] [FONT=Arial]- Tôi để xe ở bãi đậu, - ông Crow giải thích. Nhưng trước khi về nhà, tôi muốn ghé qua xem cái chốt kiểm tra mà tôi đặt trước công ty dầu hỏa ra sao rồi.[/FONT] [FONT=Arial]Bỏ lại thuyền trưởng Jason chuẩn bị tàu qua đêm, nhà văn và ba thám tử xuống tàu để đến đại lộ rộng lớn chạy dọc cảng ở phía bắc. Đại lộ này lại nhìn xuống một bãi biển thứ nhì: bãi biển chính của Santa Barbara. Vào đầu giờ chiều, đại lộ này hết sức nhộn nhịp. Khách du lịch đi dạo chơi, các chủ tàu du ngoạn đi qua để đến tàu, thợ lặn cũng đặt chân trên đó bộ đồ người nhái, và cả du khách tắm biển cũng không ngần ngại mặc đồ tắm băng qua. Ở đây có không khí thư giãn hoàn toàn.[/FONT] [FONT=Arial]Đột nhiên không khí thay đổi. Ba Thám Tử Trẻ nhận thấy đám đông đang đột ngột di chuyển nhanh về hướng kè tàu của công ty dầu hỏa. Khi ba thám tử tiến tới, tiếng rống vang lên từ điểm đó. Nhiều giọng nói, lớn tiếng và giận dữ, đang đồng thanh kêu:[/FONT] [FONT=Arial]- Đả đảo bọn dầu hỏa! Đả đảo ô nhiễm! Đả đảo bọn dầu hỏa! Đả đảo ô nhiễm![/FONT] [FONT=Arial]Ông Crow có vẻ hoảng hốt lên, rồi chạy.[/FONT] [FONT=Arial]- Đàng kia có chuyện rồi! Nhanh lên! Lại đó xem sao![/FONT] [FONT=Arial]Ba thám tử lao theo ông.[/FONT][RIGHT] [FONT=arial][B][I][COLOR=#0000ff]Nguồn: [URL="https://diendankienthuc.net/diendan/forum.php"]vnkienthuc.com[/URL]*[/COLOR] [COLOR=#0000cd]Kỳ tới: Cuộc đối đầu[/COLOR][/I][/B][/FONT] [/RIGHT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Vụ bí ẩn đá ngầm cá mập
Top