Nguyên văn bởi thoa812 View Post
Nếu biết em yêu mùa thu nhiều thế,
Nhặt lá vàng đem ép những dòng thơ,
Nhẹ vuốt tóc mây bồng bềnh suối chảy
Để cho tôi ôm ấp nỗi đợi chờ.
Em mộng mơ nhìn cánh buồm đỏ thắm
Ngắm biển vàng mỗi lúc có trăng lên
Ngồi bên em,ta nhìn nhau ko nói
Nhưng tim anh muốn chạm khẽ môi mềm.
Em biết không những chiều trên đường vắng,
Có một người chờ đợi đến canh thâu
Người không đến tôi còn ngồi nơi ấy
Nhặt thời gian đong đếm nỗi ưu sầu !!!
Em rất yêu mùa Thu đến như thế
Vì Thu sầu có nhiều lá buồn rơi
Trong thinh không có tiếng nấc lệ trời
Và khoảng vắng chơ vơi chiếc lá rụng
Em thương lá cả vầng trăng vỡ vụn
Loảng theo từng đợt sóng biển triều dâng
Em nhìn xa trông mỏi cánh buồm gần
Mong mong lắm bóng người thân trở lại
Quanh chân em vài cụm hoa non dại
Nắng vô tình làm héo phải chồi tơ
Rưng rức buồn Thu dệt mối đường thơ
Cho lệ đẫm bơ vơ lòng em rối...