Nhất Chi Mai
New member
- Xu
- 0
Phiền não khởi giai do đa sự.
Thị phi sanh chỉ vị đa ngôn.
Tri túc, an phận thân vô nhục.
Thiểu dục, tri cơ tâm tự nhàn.
Thị phi sanh chỉ vị đa ngôn.
Tri túc, an phận thân vô nhục.
Thiểu dục, tri cơ tâm tự nhàn.
Là con người, có thất tình, lục dục, tham - sân -si đủ cả, không thể tránh khỏi vui buồn, hờn giận, ham muốn, thích thú, yêu ghét ... Vậy nên, tư tưởng trung dung, cân bằng ham muốn, cảm xúc, suy nghĩ trong bài thơ trên chỉ là duy ý chí mà thôi. Nếu nói thẳng thật, thì đó chỉ là một sự tự lừa dối chính mình thôi. Vậy nên, đừng có cố. Cứ thoải mái với những gì mình đang có đi ^_^
"Phiền não khởi giai do đa sự"-Đúng là "đa sự" làm ta rất "phiền não", nếu chúng ta thực sự không va vấp, không phiền hà sẽ chẳng tìm thấy những bài học quý đương nhiên được yên thân. "Thị phi sanh chỉ vị đa ngôn"- thật sự- " đa ngôn" cũng đem lại "thị phi" quả là đúng, những việc không phải việc của mình không nên xen vào."Tri túc, an phận thân vô nhục" Thật rất đúng. Biết điều, biết thế nào là đủ, ta biết ta thì khỏi bị nhục mạ."Thiểu dục, tri cơ tâm tự nhàn" có nghĩa là tham gia một chút để mở mang kiến thức mới là thượng sách.
Xin được gọi Một cách kính mến Nhất Chi Mai. Đây là bài hay nhất, có ý nghĩa nhất từ khi tôi lên diễn đàn, nếu có gì không phải xin được bỏ qua.Xin được chỉ thêm nghĩa của mấy câu thơ.
Thân ái
Bài này mình cũng rất thích , dùng để răn bản thân .
Theo ý của mình hiểu thì :
Phiền não khởi giai do đa sự: Lúc nhỏ chúng ta chỉ có ăn và chơi , quả thật rất vui vẻ , nhàn hạ . Lớn 1 chút thì học hành , cũng còn vui vẻ , nhưng ít đi rồi . Lớn nữa thì yêu đương , phiền não cũng bắt đầu tăng thêm . Sau đó đi làm , lập gia đình , kiếm ăn , lo toan cuộc sống . Càng lớn càng "đa sự" thì phiền muộn cũng càng nhiều . Về già thì khi ko làm việc nữa , dần dần an nghỉ tịnh dưỡng , chỉ còn lo cho cháu cho con . Già nữa , trí não kém đi , quên nhiều , thì lo lắng cũng bớt nhiều . An nhàn cũng nhiều hơn , chỉ còn đối phó với bệnh tật . Đến khi có thể hiểu đc cái chết ko thể né tránh , ko còn gì có thể làm mình lo lắng nữa thì phiền não tự dưng cũng mất .
Thị phi sanh chỉ vị đa ngôn: Bệnh từ miệng mà vào , họa từ miệng mà ra , chỉ có ng chết vì bị diệt khẩu , chứ ít ai chết vì ít nói bao giờ . Thui thì cái gì cần thiết nói hãy nói , ko thì đừng nói . Giữ mình vậy ^__^
Tri túc, an phận thân vô nhục: Người có xe thì muốn có nhà , có nhà thì muốn có tiền , có tiền thì muốn có quyền , lao tâm khổ tứ để tranh giành trên đường đời . Mình tranh với người tất bị người tranh lại . Nếu may mắn đạt được thành tựu thì cũng phải lo gìn giữ mà lao khổ , nếu ko may mắn thì bị kẻ khác hại , nhẹ thì thân bại danh liệt , nặng thì vong thân . Haizz
Thiểu dục, tri cơ tâm tự nhàn : Một ông vua có nghìn dặm đất phải lo toan cho nước cho dân , thân thể sung sướng nhưng tâm trí ưu phiền , so với 1 ông lão chốn núi rừng biết hài lòng với cuộc sống , ko lo ko nghĩ , sống an nhàn thảnh thơi , thân thể tuy lao khổ nhưng tinh thần thì nhàn hạ , liệu ai hơn ai ?
Rất hay, sao có thể lấy ý tứ của thơ hay có tầm triết lý nhân sinh quan mà mang ra phán xét cuộc sống tầm thường, tuy nhiên có cuộc sống tầm thường mới có thơ, theo ngu ý của tôi thì thơ đẹp và hay là do ở người cảm nhận. "Không đi không biết Đồ Sơn."-Rồi đồ sơn chẳng hơn đồ nhà hoặc không đi không biết nước Nga- Cái cửa cũng để đi ra đi vào...Tôi thấy lạ nên tạm cho là hay. Còn thơ Ông Tô, chỉ là cảm nhận của ông ta thôi, chúng ta đi triết giang, Lô Sơn, Hán Khẩu bao giờ đâu mà biết nó đẹp. Hơn nữa chỉ e rằng, dù có đến thì giữa thơ và thực không giống nhau. Đơn giản là ta là ta, ta không phải Tô Đông Pha. Cho nên, thơ gì thì thơ, cao siêu thế nào cũng phải ở tầm khái quát.Cãi nhau làm gì cho mệt, cố hiểu cái tâm thiền trong thơ thiền là giỏi rồi, Tô Đông Pha viết thế này
Lô Sơn
Khói tỏa Lô Sơn, sóng Chiết Giang
Khi chưa đến đó luống mơ màng
Đến rồi, hóa cũng không gì lạ
Khói toả Lô Sơn, sóng Chiết Giang. Hiểu được cái khoáng đạt, cái vô song của nó mới hay, còn cái tầm thường của nó thì không khéo xem thơ của Tô Đông Pha cũng ngang hàng với "Không đi không biết Đồ Sơn...." hay là "Không đi không biết nước nga..." gì gì đó thì chết dỡ.