Mây trắng ngàn năm bay lãng du
Hồn còn ngơ ngẩn dáng chiều thu
Bóng nước yêu kiều ôm hình núi
Sóng sánh lòng dâng vạn sóng tình
Nhấp môi thấy rượu cay cay cay
Gật đầu tán thưởng rượu uống hay!
Chỉ muốn ngàn năm mùi rượu thoảng..
Chưa thèm biết rượu uống đễ say
Ẩm tửu nào đâu chỉ để say
Nụ cười e ấp khiến hoa lay
Chén bạc long lanh ôm nguyệt bóng
Trăm năm đâu dễ phút giây này.
Này này anh bán rượu ơi,
Lại đây nhắn một đôi lời rồi đi,
Rượu nồng vội vã làm chi?
Lấy chồng là bởi tình si ưng lòng
Cớ sao lại nói "cho xong"?
Đò đưa một chuyến sang sông trĩu sầu
Rồi đây một kiếp người đau
Chén cay có đủ đong sầu hay chăng?
Ui quỷ xứ nhà mấy anh cái anh này nữa, dám nói người ta thế à?
Lấy chồng hay chẵng lấy chồng
Mắc chi mấy người mà đứng kêu la
Miệng năm, mồm bảy lua loa
Đúng là buôn chuyện giật gân kiếm tiền
May là tính tớ nó hiền
Chứ không vén váy chụp đầu mấy anh
Mây xanh thì núi cũng xanh
Muốn rượu thì nấu, không thì thanks đi!:sweet_kiss:
các pác thơ hay quá, cũng bon chen làng văn thơ cái nhẩy:
Thất tình;
chiều thu nhè nhẹ nắng vàng rơi
thơ thẩn mây bay phía cuổi trời
mặt trời hắt bóng dài trên cỏ
có một bóng người, chỉ một thôi!
:sweat:
Ô hay văn vẻ đến lạ đời
Chữ liền nối chữ khúc chơi vơi
Thể ấy cao siêu nên...khó hiểu
Thôi nhường cô đấy, tớ chịu thôi.
Làm thơ chẳng để khen hay chê
Cốt để làm ngơ cái sự đời
Tạm lắng nỗi lòng chua mặn ngọt
Mà cười hơ hớ với người ta.