....................... Kính tặng hương hồn mười cô gái Đồng Lộc
Ba mươi năm sau cuộc chiến tranh
Tôi về đây dâng một nén hương
Đồng lộc chang chang nắng lửa
Tôi tìm em từ thẳm sâu nỗi nhớ
Đêm Ngã ba leo loét ánh đèn dù
Tôi qua đây vào một đêm mùa mưa
Tiếng bom rít, chói lòa quầng lửa
Ánh pháo sáng chập chờn ma quỷ
Một giọng hò
Một giọng hò
Khắc vào nỗi nhớ
Đồng Lộc ơi hơn ba chục năm rồi
Thông lại mọc xanh trên những triền đồi
Tôi lặng trước mộ em nhìn những chùm bồ kếp "1"
Ai đã đặt lên đây chiếc lược
Nhắc tôi rằng : Em chưa biết nụ hôn
Ba mươi năm tôi quay lại tìm em
Hố bom cũ bị lấp đi quá nửa "2"
Trời Đồng lộc sao mà trong xanh thế
Cả nước thương em hương thắp suốt bốn mùa
Sông La nhớ em vẫn đằm thắm giọng hò
Câu em hát ngày Xưa bên quầng lửa
Đường Trường sơn con đường lịch sử
Em nằm đây sừng sững một tượng đài
Em nằm đây để nhắc nhở mọi người
Hãy nhớ lấy mảnh đất này đẫm máu
Hàng triệu người đã hi sinh xương máu
Nên phải giữ gìn dù một mẩu Hoàng SA
Mười cô gái sông La
Tôi đến tìm em những người đồng đội
Bom đạn đã hết rồi chỉ còn đây hương khói
Mắt em nhìn tôi
Còn một điều muốn nói
"Các anh ơi chúng em chưa được yêu"
Mười bẩy tuổi đời em để lại phía sau
Những làng xóm thương đau trong bom đạn
Bỏ lại phía sau một câu hò ví dặm
Một đêm trăng với rung động đầu đời
Ngã ba ơi!
Ai đã đưa ngươi đi vào lịch sử?
Mười cô gái , mười đôi vai bé nhỏ
Gánh một đầu Trường sơn xe anh qua
Để Trường Sơn vang mãi bản hùng ca
Khúc bi tráng của một thời cứu nước
Lịch sử đã sang trang
Xin đừng quên Đồng Lộc
Vì từ ngã ba này
Đất nước đã bay lên
Nguyễn Thế Duyên
Ngã ba Đồng lộc 29- 7 -2008
Ba mươi năm sau cuộc chiến tranh
Tôi về đây dâng một nén hương
Đồng lộc chang chang nắng lửa
Tôi tìm em từ thẳm sâu nỗi nhớ
Đêm Ngã ba leo loét ánh đèn dù
Tôi qua đây vào một đêm mùa mưa
Tiếng bom rít, chói lòa quầng lửa
Ánh pháo sáng chập chờn ma quỷ
Một giọng hò
Một giọng hò
Khắc vào nỗi nhớ
Đồng Lộc ơi hơn ba chục năm rồi
Thông lại mọc xanh trên những triền đồi
Tôi lặng trước mộ em nhìn những chùm bồ kếp "1"
Ai đã đặt lên đây chiếc lược
Nhắc tôi rằng : Em chưa biết nụ hôn
Ba mươi năm tôi quay lại tìm em
Hố bom cũ bị lấp đi quá nửa "2"
Trời Đồng lộc sao mà trong xanh thế
Cả nước thương em hương thắp suốt bốn mùa
Sông La nhớ em vẫn đằm thắm giọng hò
Câu em hát ngày Xưa bên quầng lửa
Đường Trường sơn con đường lịch sử
Em nằm đây sừng sững một tượng đài
Em nằm đây để nhắc nhở mọi người
Hãy nhớ lấy mảnh đất này đẫm máu
Hàng triệu người đã hi sinh xương máu
Nên phải giữ gìn dù một mẩu Hoàng SA
Mười cô gái sông La
Tôi đến tìm em những người đồng đội
Bom đạn đã hết rồi chỉ còn đây hương khói
Mắt em nhìn tôi
Còn một điều muốn nói
"Các anh ơi chúng em chưa được yêu"
Mười bẩy tuổi đời em để lại phía sau
Những làng xóm thương đau trong bom đạn
Bỏ lại phía sau một câu hò ví dặm
Một đêm trăng với rung động đầu đời
Ngã ba ơi!
Ai đã đưa ngươi đi vào lịch sử?
Mười cô gái , mười đôi vai bé nhỏ
Gánh một đầu Trường sơn xe anh qua
Để Trường Sơn vang mãi bản hùng ca
Khúc bi tráng của một thời cứu nước
Lịch sử đã sang trang
Xin đừng quên Đồng Lộc
Vì từ ngã ba này
Đất nước đã bay lên
Nguyễn Thế Duyên
Ngã ba Đồng lộc 29- 7 -2008