Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch sử Việt Nam
Việt Nam Cổ Đại (Nguyên Thủy - Đầu thế kỷ X)
Việt Nam thời dựng nước
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="ButNghien" data-source="post: 14674" data-attributes="member: 18"><p><strong>Tuyên phi đặng thị tuệ và điện đô vương trịnh cán.</strong></p><p></p><p>Đặng thị Huệ quê ở làng Phù Đổng, huyện Đông Anh ( nay là Hà Nội) là một nữ tỳ phục vụ trong phủ chúa. Trịnh Sâm sau khi đã dẹp yên các cuộc khởi nghĩa lớn, bốn phương yên ổn, kho đụn đầy đủ, dần dần sinh bụng kiêu căng, xa xỉ, phi tần thị nữ kén vào rất nhiều, mặc ý vui chơi thỏa thích.</p><p></p><p>Một hôm, tiệp dư Trần Thị Vinh sai nữ tỷ Đặng Thị Huệ bưng một khay hoa đến trước mặt chúa. Thị Huệ, mắt phượng mày ngài, vẻ người rất xinh đẹp và hấp dẫn. Chúa Trịnh trông thấy đem lòng yêu mến đặc biệt, thị Huệ ngày càng được chúa yêu. Ả nói gì chúa cũng nghe và có việc gì cũng nói với thị Huệ. Từ đó, Huệ được sống cùng một nơi với chúa, y như vợ chồng nhà thường dân. Xe kiệu quần áo của Huệ đều được sắm sửa như đồ của chúa.</p><p></p><p>Thị Huệ ngày càng lộng hành, hễ có chuyện không vùa ý là xây xẩm mặt mày, kêu khóc thảm thiết khiến chúa rối lòng. Trịnh Sâm có ngọc dạ quan, chiến lợi phẩm của một trận đánh phương Nam, vẫn treo ở đầu khăn làm đồ trang sức. Một hôm thị Huệ lấy tay mân mê viên ngọc, Chúa nói.</p><p></p><p>Nhè nhẹ tay kẻo sây sát!</p><p></p><p>Thị Huệ liền ném viên ngọc xuống đất, tru tréo khóc la.</p><p></p><p>Ngọc này chả là cái gì sất ! Chẳng qua vào Quảng Nam kiếm trả chúa hạt khác là cùng, sao chúa nỡ trọng của khinh người làm vậy?</p><p></p><p>Đoạn thị Huệ bỏ ra ở cung khác, từ chối không gặp chúa nữa, Trịnh Sâm phải dỗ dành mãi, Huệ mới chịu làm lành với chúa.</p><p></p><p>Để chiều lòng người đẹp, mỗi năm cứ đến tết trung thu, từ mấy tháng trước, chúa cho lấy gấn trong cung phát ra, làm hàng trăm hàng nghìn đèn lồng, cái nào cũng tinh xảo tuyệt vời, mỗi cái giá đến mấy chục lạng vàng. Bắc cung có hồ Long Trì, rộng nửa dặm, ngát hương súng. Ven bờ hồ san sát hàng mấy trăm cây phù dung để treo đèn. Sóng, trăng dập dờn, trông xa tựa như hàng vạn ngôi sao sáng.</p><p></p><p>Nội thị từ tam phẩm trở lên, chít khăn mặc áo đàn bà, bày hàng ở mép đường bán tạp hóa cùng hoa quả, chả, nem, rượu chẳng thiếu thứ gì, chồng chất như núi. Cung nhân qua lại mua bán, vừa mua vừa cướp, nào cần hỏi giá, đua nhau hát ghẹo, tiếng cười vang dậy trong ngoài.</p><p></p><p>Nửa đêm, chúa ngự kiệu đến hồ, xuống thuyền. Quan hầu và các phi tần gõ ván hò reo, đi lại rộn rịp và lên đênh trên sông nước. Lúc đàn khi sáo, ca hát rộn ràng khiến người ta liên tưởng như đang chơi ở cung trăng nghe nhạc thiên đình. Chúa hả hê, mãi gà gáy mới về.</p><p></p><p>Khi Huệ có thai, chúa sai người lễ bái khắp các chùa, mong sinh con thánh. Năm Đinh Dậu ( 1777) Huệ sinh con trai, chúa yêu dấu khác thường lấy tên của chúa thủa nhỏ đặt cho con là Cán, tỏ ra nó giống mình. Cán được 1 tuổi, tướng mạo rất khôi ngô đối đáp gãy gọn. Biết chúa cưng chiều Cán, thị Huệ âm mưu cướp ngôi thế tử cho Cán.</p><p></p><p>Nguyên trước đó, một quý phi tên là Ngọc Hoan đã sinh con trai đặt tên là Tông. Sâm không yêu Ngọc Hoan nên không muốn lập làm Thế tử, mặc dù Trịnh Tông đã 15 tuổi. Tông rất khôi ngô nhưng chúa chẳng chú ý chăm lo dạy bảo, việc học tập của Tông đều giao phó cho các quan. Đến tuổi, Tông được ra ở riêng, chúa cũng lờ luôn. Ngôi Thái tử chưa định nên lòng thì người ly tán, chia hai phe, phe Trịnh Tông, phe Trịnh Cán. Đặng thị Huệ tìm được người có thế lực trong phủ chúa là Huy quận công Hoàng Đình Bảo. Hai người này câu kết với nhau để mưu lập Trịnh Cán lên ngôi chúa.</p><p></p><p>Thế tử Tông thấy chúa lạnh nhạt với mình như vậy, lại biết được âm mưu của Đặng thị Huệ và Quận Huy, bắt giam hai mẹ con thị Huệ, để giành ngôi chúa về mình. Không ngờ Trịnh Sâm lại khỏi bệnh, việc bị lộ, thế tử Tông chịu tội giam biếm truất làm con thứ. Từ đó phe cánh của thị Huệ ngày càng mạnh. Triều quan phần lớn hùa theo thị Huệ.</p><p></p><p>Huệ có em trai là Đặng Mậu Lân, Lân nhờ thế chị mà được tước lộc, ỷ thế chị, làm càn. Quần áo, xe cộ của Lân đều rập theo vua chúa. Hàng ngày Lân đem vài chục tay chân cầm gươm vác giáo nghênh ngang khắp kinh ấp cướp bóc, cưỡng hiếp phụ nữ giữa phố phường. Chúa biết làm ngơ. Thị Huệ còn hỏi con gái yêu của chúa cho em trai mình, chúa không bằng lòng, nhưng vì nể thị Huệ mà phải nghe theo. Theo rồi, cuộc hôn nhân đã được tiến hành nhưng Đặng Mậu Lân không được phép sống chung với chúa. Để chiếm đoạt công chúa Lân giết luôn cả viên tướng tâm phúc bảo vệ công chúa. Thế mà nhờ Huệ can thiệp, Lân không bị giết, chỉ phải đày đi xa.</p><p></p><p>Thị Huệ hối thúc Trịnh Sâm lập Cán lên ngôi thế tử. Bề tôi Trịnh Sâm cũng a dua hùn vào, Sâm đã định lập Cán, nhưng mẹ Sâm là Trịnh thái phi Nguyễn Thị can ngăn nên Sâm chưa quyết. Sâm nói.</p><p></p><p></p><p>Thà lập Cán hoặc trao ngôi chúa cho Trịnh Bồng ( con Trịnh Giang – con ông bác) còn hơn lập Trịnh Tông đứa con bất hiếu.</p><p></p><p>Sau đó, do thúc giục của Huệ, Trịnh Sâm lập Cán làm thế tử, dù Cán mới lên 5. Sâm dùng Quận Huy làm thầy dạy Can.</p><p></p><p>Sâm bị bệnh trĩ, luôn ở trong cung không bao giờ đi ra ngoài. Đặng thị ý định xếp đặt công việc, gài tay chân giữ những cương vị then chốt trong phủ chúa. Cán là thế tử còn nhỏ, bọn họ càng lộng quyền.</p><p></p><p>Trong dân chúng, lan truyền.</p><p></p><p>Trăm quan có mắt như mờ</p><p>Để cho Huy quận vào sờ chính cung.</p><p></p><p>Năm Tân Sửu ( 1781), bệnh tình của Sâm nặng thêm và qua đời, thị Huệ thông đồng với Quận Huy lập Cán lên ngôi. Thị Huệ thông đồng với Quận Huy lập Cán lên ngôi chúa. Tuyên phi Đặng thị Huệ nghiễm nhiên trở thành điều khiển triều chính giúp con. Lòng người lo sợ, từ phủ chúa ra kinh thành, thôn dã, ai cũng biết chắc họa loạn sẽ xảy ra.</p><p></p><p>Tháng 10 năm Tân Sửu ( 1781), binh lính Tam phủ nổi loạn, truất ngôi Cán, giáng xuống Cung quốc công, đập phá nhà cửa, giết Đình Bảo cùng thân thuộc phe cánh. Họ đón Trịnh Tông lên ngôi vương, phong là Nguyên soái Đoan Nam vương. Từ đó, kiêu binh ngày càng càn rỡ, không ai trị nổi. Phe Đặng thị Huệ bị truy lùng và trả thù. Huệ bị truất xuống thứ nhân, sau uống thuốc độc chết, Trịnh Cán bị giáng, ra ở phủ Lượng Quốc, ốm bệnh chết, ở ngôi được một tháng.</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="ButNghien, post: 14674, member: 18"] [b]Tuyên phi đặng thị tuệ và điện đô vương trịnh cán.[/b] Đặng thị Huệ quê ở làng Phù Đổng, huyện Đông Anh ( nay là Hà Nội) là một nữ tỳ phục vụ trong phủ chúa. Trịnh Sâm sau khi đã dẹp yên các cuộc khởi nghĩa lớn, bốn phương yên ổn, kho đụn đầy đủ, dần dần sinh bụng kiêu căng, xa xỉ, phi tần thị nữ kén vào rất nhiều, mặc ý vui chơi thỏa thích. Một hôm, tiệp dư Trần Thị Vinh sai nữ tỷ Đặng Thị Huệ bưng một khay hoa đến trước mặt chúa. Thị Huệ, mắt phượng mày ngài, vẻ người rất xinh đẹp và hấp dẫn. Chúa Trịnh trông thấy đem lòng yêu mến đặc biệt, thị Huệ ngày càng được chúa yêu. Ả nói gì chúa cũng nghe và có việc gì cũng nói với thị Huệ. Từ đó, Huệ được sống cùng một nơi với chúa, y như vợ chồng nhà thường dân. Xe kiệu quần áo của Huệ đều được sắm sửa như đồ của chúa. Thị Huệ ngày càng lộng hành, hễ có chuyện không vùa ý là xây xẩm mặt mày, kêu khóc thảm thiết khiến chúa rối lòng. Trịnh Sâm có ngọc dạ quan, chiến lợi phẩm của một trận đánh phương Nam, vẫn treo ở đầu khăn làm đồ trang sức. Một hôm thị Huệ lấy tay mân mê viên ngọc, Chúa nói. Nhè nhẹ tay kẻo sây sát! Thị Huệ liền ném viên ngọc xuống đất, tru tréo khóc la. Ngọc này chả là cái gì sất ! Chẳng qua vào Quảng Nam kiếm trả chúa hạt khác là cùng, sao chúa nỡ trọng của khinh người làm vậy? Đoạn thị Huệ bỏ ra ở cung khác, từ chối không gặp chúa nữa, Trịnh Sâm phải dỗ dành mãi, Huệ mới chịu làm lành với chúa. Để chiều lòng người đẹp, mỗi năm cứ đến tết trung thu, từ mấy tháng trước, chúa cho lấy gấn trong cung phát ra, làm hàng trăm hàng nghìn đèn lồng, cái nào cũng tinh xảo tuyệt vời, mỗi cái giá đến mấy chục lạng vàng. Bắc cung có hồ Long Trì, rộng nửa dặm, ngát hương súng. Ven bờ hồ san sát hàng mấy trăm cây phù dung để treo đèn. Sóng, trăng dập dờn, trông xa tựa như hàng vạn ngôi sao sáng. Nội thị từ tam phẩm trở lên, chít khăn mặc áo đàn bà, bày hàng ở mép đường bán tạp hóa cùng hoa quả, chả, nem, rượu chẳng thiếu thứ gì, chồng chất như núi. Cung nhân qua lại mua bán, vừa mua vừa cướp, nào cần hỏi giá, đua nhau hát ghẹo, tiếng cười vang dậy trong ngoài. Nửa đêm, chúa ngự kiệu đến hồ, xuống thuyền. Quan hầu và các phi tần gõ ván hò reo, đi lại rộn rịp và lên đênh trên sông nước. Lúc đàn khi sáo, ca hát rộn ràng khiến người ta liên tưởng như đang chơi ở cung trăng nghe nhạc thiên đình. Chúa hả hê, mãi gà gáy mới về. Khi Huệ có thai, chúa sai người lễ bái khắp các chùa, mong sinh con thánh. Năm Đinh Dậu ( 1777) Huệ sinh con trai, chúa yêu dấu khác thường lấy tên của chúa thủa nhỏ đặt cho con là Cán, tỏ ra nó giống mình. Cán được 1 tuổi, tướng mạo rất khôi ngô đối đáp gãy gọn. Biết chúa cưng chiều Cán, thị Huệ âm mưu cướp ngôi thế tử cho Cán. Nguyên trước đó, một quý phi tên là Ngọc Hoan đã sinh con trai đặt tên là Tông. Sâm không yêu Ngọc Hoan nên không muốn lập làm Thế tử, mặc dù Trịnh Tông đã 15 tuổi. Tông rất khôi ngô nhưng chúa chẳng chú ý chăm lo dạy bảo, việc học tập của Tông đều giao phó cho các quan. Đến tuổi, Tông được ra ở riêng, chúa cũng lờ luôn. Ngôi Thái tử chưa định nên lòng thì người ly tán, chia hai phe, phe Trịnh Tông, phe Trịnh Cán. Đặng thị Huệ tìm được người có thế lực trong phủ chúa là Huy quận công Hoàng Đình Bảo. Hai người này câu kết với nhau để mưu lập Trịnh Cán lên ngôi chúa. Thế tử Tông thấy chúa lạnh nhạt với mình như vậy, lại biết được âm mưu của Đặng thị Huệ và Quận Huy, bắt giam hai mẹ con thị Huệ, để giành ngôi chúa về mình. Không ngờ Trịnh Sâm lại khỏi bệnh, việc bị lộ, thế tử Tông chịu tội giam biếm truất làm con thứ. Từ đó phe cánh của thị Huệ ngày càng mạnh. Triều quan phần lớn hùa theo thị Huệ. Huệ có em trai là Đặng Mậu Lân, Lân nhờ thế chị mà được tước lộc, ỷ thế chị, làm càn. Quần áo, xe cộ của Lân đều rập theo vua chúa. Hàng ngày Lân đem vài chục tay chân cầm gươm vác giáo nghênh ngang khắp kinh ấp cướp bóc, cưỡng hiếp phụ nữ giữa phố phường. Chúa biết làm ngơ. Thị Huệ còn hỏi con gái yêu của chúa cho em trai mình, chúa không bằng lòng, nhưng vì nể thị Huệ mà phải nghe theo. Theo rồi, cuộc hôn nhân đã được tiến hành nhưng Đặng Mậu Lân không được phép sống chung với chúa. Để chiếm đoạt công chúa Lân giết luôn cả viên tướng tâm phúc bảo vệ công chúa. Thế mà nhờ Huệ can thiệp, Lân không bị giết, chỉ phải đày đi xa. Thị Huệ hối thúc Trịnh Sâm lập Cán lên ngôi thế tử. Bề tôi Trịnh Sâm cũng a dua hùn vào, Sâm đã định lập Cán, nhưng mẹ Sâm là Trịnh thái phi Nguyễn Thị can ngăn nên Sâm chưa quyết. Sâm nói. Thà lập Cán hoặc trao ngôi chúa cho Trịnh Bồng ( con Trịnh Giang – con ông bác) còn hơn lập Trịnh Tông đứa con bất hiếu. Sau đó, do thúc giục của Huệ, Trịnh Sâm lập Cán làm thế tử, dù Cán mới lên 5. Sâm dùng Quận Huy làm thầy dạy Can. Sâm bị bệnh trĩ, luôn ở trong cung không bao giờ đi ra ngoài. Đặng thị ý định xếp đặt công việc, gài tay chân giữ những cương vị then chốt trong phủ chúa. Cán là thế tử còn nhỏ, bọn họ càng lộng quyền. Trong dân chúng, lan truyền. Trăm quan có mắt như mờ Để cho Huy quận vào sờ chính cung. Năm Tân Sửu ( 1781), bệnh tình của Sâm nặng thêm và qua đời, thị Huệ thông đồng với Quận Huy lập Cán lên ngôi. Thị Huệ thông đồng với Quận Huy lập Cán lên ngôi chúa. Tuyên phi Đặng thị Huệ nghiễm nhiên trở thành điều khiển triều chính giúp con. Lòng người lo sợ, từ phủ chúa ra kinh thành, thôn dã, ai cũng biết chắc họa loạn sẽ xảy ra. Tháng 10 năm Tân Sửu ( 1781), binh lính Tam phủ nổi loạn, truất ngôi Cán, giáng xuống Cung quốc công, đập phá nhà cửa, giết Đình Bảo cùng thân thuộc phe cánh. Họ đón Trịnh Tông lên ngôi vương, phong là Nguyên soái Đoan Nam vương. Từ đó, kiêu binh ngày càng càn rỡ, không ai trị nổi. Phe Đặng thị Huệ bị truy lùng và trả thù. Huệ bị truất xuống thứ nhân, sau uống thuốc độc chết, Trịnh Cán bị giáng, ra ở phủ Lượng Quốc, ốm bệnh chết, ở ngôi được một tháng. [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch sử Việt Nam
Việt Nam Cổ Đại (Nguyên Thủy - Đầu thế kỷ X)
Việt Nam thời dựng nước
Top