''khi con ng sinh ra,bản thân mỗi chúng ta đã mang sẵn trong mình một tiếng nói riêng. Khi còn bé, chỉ đơn thuần là bập bẹ tiếng baba, mama...cũng đủ làm cả nhà vui cả ngày...
khi lớn lên, rồi đến trường, tiếng nói và cách xử sự ngày một khác. Nó thể hiện một phần nào ý thức, tính cách của mỗi con ng chúng ta. Nhưng thực trạng hiện nay trong thế giới học đường là một số bộ phận học sinh có cách ăn nói xử sự khiếm nhã, vô văn hóa,cách xưng hô giữa bạn bè cũng chẳng còn như trước, nhưng từ khiếm nhã nói tục xuất hiện ngày càng nhiều. Cái gọi là tôn sư trọng đạo cũng mai một dần,thể hiện qua cách mà các bạn học sinh gọi thầy cô là ông này bà nọ....gán cho thầy cô những biệt danh không mấy tế nhị..
Mỗi thứ trên đời không gì là tự nhiên, điều có một nguyên nhân và nguyên nhân dẫn đến thực trang hiện nay tất cả điều hình thành từ ý thức của học sinh. Đến trường không phải chỉ học từ sách vở, học văn hóa mà còn là hc cách làm ng,học đạo lý.
''cái răng cái tóc là góc con ng'' nhưng tại sao cái gốc đó lại dần dần mất đi? Một câu hỏi lớn cho tất cả chúng ta, lời nói thể hiện con ng, nhân cách và phẩm giá. Nên mỗi chúng ta cần biết thế nào là nói cho đúng cách, nói mà không mất lòng ng khác. Dẫu ta nói không hay không lưu loát nhưng tôi tin lời nói xuất phát từ bản thân tấm lòng và bằng sự ý thức thì sẽ mang lại nhiều ý nghĩa..
hãy thể hiện bạn là học sinh có văn hóa trong lời nói..''
lem chỉ làm được nhiêu đây thui,có gì bạn thêm vô nha...thi tốt