Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Lý luận & Phê bình Văn học
Văn học Xô Viết trở lại như trong mơ
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Hide Nguyễn" data-source="post: 20695" data-attributes="member: 6"><p><strong>Cho dù văn học hiện thực XHCN của Nga bị quy kết là phi tự nhiên, là chứa đầy mâu thuẫn, là công cụ của nền chuyên chế... Bề thế của nó trên văn đàn hậu Xô Viết vẫn siêu trường, siêu trọng. </strong></p><p></p><p> <strong>Tượng đài hoành tráng</strong></p><p></p><p> Sự thật mà văn học hiện thực XHXN không hẳn đã là những gì nhà văn cảm nhận, mà là những gì Đảng cho là tiêu biểu và xứng đáng được mô tả, nó từng là liều thuốc phóng cho thời cao trào, và toa thuốc an thần cho thời thoái trào, ở xứ sở của những “anh hùng thời đại”.</p><p></p><p> Một nền văn học Nga “không nhỏ, không lớn" (1) đã hình thành. Nhưng các nhà văn Nga hôm nay chưa cho ta biết gì nhiều hơn ngoài chuyện về những kẻ <em>không túng vẫn làm càn</em>.</p><p></p><p> Từ lễ kỷ niệm lần thứ 90 ngày cách mạng tháng Mười, trên thị trường sách như vang lên bài hát khải hoàn với những tác phẩm của Kataev, Serafimovitch, Aitmatov, A. Tolstoy; đang nhớ lại những tên tuổi “vang bóng một thời”: Gorky, Fedin, Bondarev, Iulian Semenov, Anatoly Ivanov …</p><p></p><p> <p style="text-align: center"> <img src="https://www.tuanvietnam.net/assets/Uploads/VanhocNga.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /> </p> <p style="text-align: center"> </p><p> </p><p>Hiện tượng này của văn học Nga lập tức được các nhà phê bình văn học để ý. Trong bài viết trên <em>Ngọn lửa nhỏ</em> (Ogonek, số 01 – 02, 2007), tác giả D. Bykov cho rằng việc người đọc quay lại với văn học Xô Viết chứng tỏ, ngoài văn học - nghệ thuật hiện thực XHCN, đã không còn gì đọng lại của một thời Xô Viết. Ông viết “<em>nay đã gần đến hoàn hôn cho nền văn minh Nga - thời kỳ mà lời văn như phát đạn, và người ta bắn nhau vì nguyên tắc. Dân Nga đang tiến vào kỷ nguyên của nguyên liệu và vật chất, khi những quan điểm vĩ đại nhưng trừu tượng đã không còn có nghĩa</em>”.</p><p></p><p> Nhưng người đọc vẫn có thể đọc văn học Xô Viết như đi xem bảo tàng. Sống trong túp lều cạnh hồ Ra-zơ-lip chắc không dễ đối với <em>người Nga mới</em>, nhưng họ hoàn toàn có thể đi thăm kỳ quan này.</p><p></p><p> Nguyên nhân thứ hai, dễ được giới nghiên cứu văn học trong ngoài Nga nhất trí, là sách văn học Xô Viết dễ đọc hơn so với dòng văn học không truyền thống của Nga (ruskaya netraditsionnaya proza, hay alternativnaya literatura) hiện nay. Mặt khác, bên cạnh không ít hình tượng anh hùng trong các sách bán chạy thời Xô Viết, nay cứng quèo, thiếu sức sống, vì thế bị quên, nhiều nhân vật phụ vẫn sống trong người đọc (như triết gia dân dã - lão Suka trong <em>Đất vỡ hoang</em>). Hệ tư tưởng thì già cỗi, nay ít ai thực sự quan tâm. Ngay cả nhân vật phản diện như Muler (trong <em>Mười bảy khoảnh khắc của mùa xuân</em>) cũng khá sống động trong mắt người tiêu dùng không thông thái lắm của thị trường sách hôm nay, vì sự vô sỉ và tàn bạo là đặc trưng của thời tích luỹ tư bản nguyên thuỷ ở nước Nga mới (2). Trình độ của người đọc hiện đại khiến các nhà sách có thể mạnh tay nối bản cả những sách <em>loại mèng</em> thời Xô Viết.</p><p></p><p> Điều thứ ba liên quan tới chức trách muôn thuở của nhà văn: “làm thư ký”. Cho dù văn học Xô Viết “bị” gọi là một “nền văn học thư ký" (3), chấp bút theo mệnh lệnh, nhiều nhà văn Nga vẫn không thoát khỏi cái “nghiệp chướng” muôn đời: “làm thư ký cho thời đại”. Như Rybakov, Aksenov, Iu.Trifonov, hai anh em viết truyện viễn tưởng nổi tiếng Strugatsky … bất chấp sinh mạng bị đe doạ. Như Bulgakov và Okudjava vĩ đại, cho dù quan điểm của họ có thể chưa bị thử thách khốc liệt bởi những bức tường thép của Beria. “Sinh nghề tử nghiệp”, những kiệt tác của họ đã được cả độc giả ở Nga và thế giới ngưỡng mộ. Có điều những gì họ để lại, tiếc thay, không bề thế như những núi kinh điển mà các cây đại thụ của văn học thế giới như Lev Tolstoy, Tchekhov, Gogol … đã cho ta thừa hưởng.</p><p></p><p> Hẳn là nhiều nhà văn Xô Viết từng bị kiềm toả khi cầm bút. Nhưng nếu ta nói rằng ngày xưa, “các cụ” đã tha hồ nhả ngọc phun châu, thì tính sao đây với những năm tháng đi đầy của Pushkin, Lermontov, và án tử hình được đặc xá vào phút cuối của Dostoyevsky?</p><p></p><p> Vậy là, ngoài giá trị thẩm mỹ, văn học thời nào cũng còn có giá trị lịch sử. Chúng bảo tồn những nét nổi bật của thời đại ấy. Còn giá trị thẩm mỹ của văn học Xô Viết? Nôm na, đó là cái đẹp thể chất và tinh thần, là tài hoa, là đức độ, là những gì gần gụi với tâm hồn Nga. Ai viết hay thì các bạn Nga bảo là: “<em>đã thả hồn vào trang sách</em>” (душа вложена). Tchekhov dạy: “<em>Trong con người, mọi thứ phải tuyệt diệu</em>”.</p><p></p><p> Nhưng Nga còn quá nghèo để tăng giao diện văn học lên cho người đọc được như của các cường quốc đọc như Mỹ, Anh. Hơn nữa, bên “đống của” đồ sộ đến thế về văn học, học giả Nga vẫn trích lời Nabokov, rằng “<em>những trang vàng ngọc trong kinh điển Nga chỉ in ra được một tập sách không dày lắm</em>”. Văn đàn hiện đại thì chẳng còn mấy ai, ngoài một số “phu đào huyệt” (могильщики) cho nền văn học Xô Viết, hay dăm chị văn sĩ chuyên giật gân độc giả bằng trinh thám dài kỳ…</p><p></p><p> Phần giữa bài này có nói đến một sự “quyến rũ” nữa của văn học Xô Viết, đó là tác dụng ru hời. Học giả Nga điểm tên những “liều thuốc ngủ” như thế: <em>Tĩnh lặng</em> (Iu. Boldarev), <em>Số phận</em> (P. Proskurin), <em>Hạnh phúc</em> (P. Pavlenko) …</p><p></p><p> D. Bykov cho rằng, nước Nga sau những biến đổi “rung chuyển thế giới”, nay lại quay về với “giấc ngủ đông của gấu”, tả trạng thái này là “<em>lim dim một cách nhàn nhã và trì độn</em>” (состояние уютного туповатого полусна). Văn học Nga những năm cuối 20 - đầu 40, và cuối 60 - đầu 80 từng được viết trong trạng thái như thế.</p><p></p><p> Những nhận định lớn thường gây tranh luận. Nhưng tổng thống Nga vừa “đánh thức” cả công bộc lẫn tư nhân: “ <em>dậy làm việc đi, ngủ thế đủ rồi</em>” (надо работать и хватит спать) (4)</p><p></p><p> <strong>Hợp phố châu về?</strong></p><p></p><p> Sự trở lại của văn học Xô Viết có phải là tất yếu? Độc giả Nga quay lại với nó, hay ai đó giúp nó quay lại với độc giả?</p><p></p><p> <img src="https://www.tuanvietnam.net/assets/Uploads/Matryoshka2.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></p><p> </p><p> Chẳng cần cố tìm câu trả lời. Dù văn học Xô Viết nay có được đọc lại, đối với các thế hệ sau nó vẫn chỉ như những di cảo đã nhàu, hay như những bia đá rêu phong. Những gì của Liên Xô nay cùng lắm chỉ là đối tượng của những phân tích duy mỹ trong lãnh đạm. Một khi cuộc đua số lượng <em>Tiền - Đồ</em> vẫn đang kỳ nước rút, chẳng mấy ai quan tâm: <em>thời đại ấy là tốt hay xấu</em>. Nhưng những người thuộc thế hệ 5X, 6X từng thuộc diện “bay lên nào” - như tôi, mãi đến khi Liên Xô sụp đổ, mới sực hiểu ra rằng thời nào cũng có cái tốt, cái xấu. Như để bù lại, chúng tôi được chứng kiến những công dân Liên Xô bình thường, nhưng nhân hậu, khoẻ, đẹp, và tài năng, không khác gì những hình tượng mà văn học Xô Viết cố xây dựng. Quan trọng nhất là họ sống, còn “con người mới” của chủ nghĩa hiện thực XHCN thì mãi thuộc diện “sách vở”.</p><p></p><p> Vào cao đỉnh của chủ nghĩa xã hội phát triển ở Liên Xô, cha đỡ đầu của tôi, một công dân Xô Viết, viết cho tôi vào thiếp mừng sinh nhật: “<em>Hãy sống trung thực, có nguyên tắc, và tận tâm</em>” (будь всегда честным, принципиальным, и добросовестным).</p><p></p><p> Với những nhân vật chính khá gượng gạo, mờ nhạt, thiếu cá tính … văn học hiện thực XHCN Xô Viết mờ dần trong tâm trí tôi. Nhưng lời dặn của cha đỡ đầu thì ngày càng thấm sâu hơn. Vì suốt cuộc đời mình, chính ông đã sống đúng như thế.</p><p></p><p> Cảm ơn những ai lại đang chuyển tải văn học Xô Viết, giúp ta về lại với những năm tháng đẹp nhất của tình hữu nghị Nga - Việt. Và hãy để cho bản nhạc <em>Khác nào ngày hôm qua</em> (<em>Yesterday Once More</em>, ban nhạc The Capenters), bài hát từng đến Việt Nam qua đường Liên Xô, nói hộ mong muốn của chúng ta:</p><p></p><p> <em>All my best memories/ Tất cả những kỷ niệm đẹp nhất của tôi</em></p><p><em>Come back clearly to me/ Tái hiện thật rạng rỡ</em></p><p><em>Some can even make me cry/ Một số trong chúng còn làm tôi tuôn lệ</em></p><p><em>Just like before/ Như ngày nào …</em></p><p></p><p></p><p> *****</p><p></p><p></p><p> <strong><em>Chú thích</em></strong></p><p> (1) <em>Ngày giỗ văn học Xô Viết</em> (Поминки по советской литературе). Victor Eroffeev, báo Văn học Nga (Литературная газетa) 1990.</p><p> </p><p> (2) <em>Anh hùng thời suy đồi như tấm gương của nền văn học Nga</em>. Lev VishNia, báo điện tử Văn Nga: <a href="https://www.litnet.ru/st/21.php" target="_blank">https://www.litnet.ru/st/21.php</a></p><p> </p><p> (3) <em>Ngày giỗ văn học Xô Viết</em> (Поминки по советской литературе). Victor Eroffeev, báo Văn học Nga (Литературная газетa) 1990.</p><p> </p><p> (4) <em>Theo Truyền hình Nga Rossia 24</em>, 25/12/2009. <a href="https://www.vesti.ru/doc.html?id=333100" target="_blank">https://www.vesti.ru/doc.html?id=333100</a></p><p></p><p>Nguồn : VNN</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Hide Nguyễn, post: 20695, member: 6"] [B]Cho dù văn học hiện thực XHCN của Nga bị quy kết là phi tự nhiên, là chứa đầy mâu thuẫn, là công cụ của nền chuyên chế... Bề thế của nó trên văn đàn hậu Xô Viết vẫn siêu trường, siêu trọng. [/B] [B]Tượng đài hoành tráng[/B] Sự thật mà văn học hiện thực XHXN không hẳn đã là những gì nhà văn cảm nhận, mà là những gì Đảng cho là tiêu biểu và xứng đáng được mô tả, nó từng là liều thuốc phóng cho thời cao trào, và toa thuốc an thần cho thời thoái trào, ở xứ sở của những “anh hùng thời đại”. Một nền văn học Nga “không nhỏ, không lớn" (1) đã hình thành. Nhưng các nhà văn Nga hôm nay chưa cho ta biết gì nhiều hơn ngoài chuyện về những kẻ [I]không túng vẫn làm càn[/I]. Từ lễ kỷ niệm lần thứ 90 ngày cách mạng tháng Mười, trên thị trường sách như vang lên bài hát khải hoàn với những tác phẩm của Kataev, Serafimovitch, Aitmatov, A. Tolstoy; đang nhớ lại những tên tuổi “vang bóng một thời”: Gorky, Fedin, Bondarev, Iulian Semenov, Anatoly Ivanov … [CENTER] [IMG]https://www.tuanvietnam.net/assets/Uploads/VanhocNga.jpg[/IMG] [/CENTER] Hiện tượng này của văn học Nga lập tức được các nhà phê bình văn học để ý. Trong bài viết trên [I]Ngọn lửa nhỏ[/I] (Ogonek, số 01 – 02, 2007), tác giả D. Bykov cho rằng việc người đọc quay lại với văn học Xô Viết chứng tỏ, ngoài văn học - nghệ thuật hiện thực XHCN, đã không còn gì đọng lại của một thời Xô Viết. Ông viết “[I]nay đã gần đến hoàn hôn cho nền văn minh Nga - thời kỳ mà lời văn như phát đạn, và người ta bắn nhau vì nguyên tắc. Dân Nga đang tiến vào kỷ nguyên của nguyên liệu và vật chất, khi những quan điểm vĩ đại nhưng trừu tượng đã không còn có nghĩa[/I]”. Nhưng người đọc vẫn có thể đọc văn học Xô Viết như đi xem bảo tàng. Sống trong túp lều cạnh hồ Ra-zơ-lip chắc không dễ đối với [I]người Nga mới[/I], nhưng họ hoàn toàn có thể đi thăm kỳ quan này. Nguyên nhân thứ hai, dễ được giới nghiên cứu văn học trong ngoài Nga nhất trí, là sách văn học Xô Viết dễ đọc hơn so với dòng văn học không truyền thống của Nga (ruskaya netraditsionnaya proza, hay alternativnaya literatura) hiện nay. Mặt khác, bên cạnh không ít hình tượng anh hùng trong các sách bán chạy thời Xô Viết, nay cứng quèo, thiếu sức sống, vì thế bị quên, nhiều nhân vật phụ vẫn sống trong người đọc (như triết gia dân dã - lão Suka trong [I]Đất vỡ hoang[/I]). Hệ tư tưởng thì già cỗi, nay ít ai thực sự quan tâm. Ngay cả nhân vật phản diện như Muler (trong [I]Mười bảy khoảnh khắc của mùa xuân[/I]) cũng khá sống động trong mắt người tiêu dùng không thông thái lắm của thị trường sách hôm nay, vì sự vô sỉ và tàn bạo là đặc trưng của thời tích luỹ tư bản nguyên thuỷ ở nước Nga mới (2). Trình độ của người đọc hiện đại khiến các nhà sách có thể mạnh tay nối bản cả những sách [I]loại mèng[/I] thời Xô Viết. Điều thứ ba liên quan tới chức trách muôn thuở của nhà văn: “làm thư ký”. Cho dù văn học Xô Viết “bị” gọi là một “nền văn học thư ký" (3), chấp bút theo mệnh lệnh, nhiều nhà văn Nga vẫn không thoát khỏi cái “nghiệp chướng” muôn đời: “làm thư ký cho thời đại”. Như Rybakov, Aksenov, Iu.Trifonov, hai anh em viết truyện viễn tưởng nổi tiếng Strugatsky … bất chấp sinh mạng bị đe doạ. Như Bulgakov và Okudjava vĩ đại, cho dù quan điểm của họ có thể chưa bị thử thách khốc liệt bởi những bức tường thép của Beria. “Sinh nghề tử nghiệp”, những kiệt tác của họ đã được cả độc giả ở Nga và thế giới ngưỡng mộ. Có điều những gì họ để lại, tiếc thay, không bề thế như những núi kinh điển mà các cây đại thụ của văn học thế giới như Lev Tolstoy, Tchekhov, Gogol … đã cho ta thừa hưởng. Hẳn là nhiều nhà văn Xô Viết từng bị kiềm toả khi cầm bút. Nhưng nếu ta nói rằng ngày xưa, “các cụ” đã tha hồ nhả ngọc phun châu, thì tính sao đây với những năm tháng đi đầy của Pushkin, Lermontov, và án tử hình được đặc xá vào phút cuối của Dostoyevsky? Vậy là, ngoài giá trị thẩm mỹ, văn học thời nào cũng còn có giá trị lịch sử. Chúng bảo tồn những nét nổi bật của thời đại ấy. Còn giá trị thẩm mỹ của văn học Xô Viết? Nôm na, đó là cái đẹp thể chất và tinh thần, là tài hoa, là đức độ, là những gì gần gụi với tâm hồn Nga. Ai viết hay thì các bạn Nga bảo là: “[I]đã thả hồn vào trang sách[/I]” (душа вложена). Tchekhov dạy: “[I]Trong con người, mọi thứ phải tuyệt diệu[/I]”. Nhưng Nga còn quá nghèo để tăng giao diện văn học lên cho người đọc được như của các cường quốc đọc như Mỹ, Anh. Hơn nữa, bên “đống của” đồ sộ đến thế về văn học, học giả Nga vẫn trích lời Nabokov, rằng “[I]những trang vàng ngọc trong kinh điển Nga chỉ in ra được một tập sách không dày lắm[/I]”. Văn đàn hiện đại thì chẳng còn mấy ai, ngoài một số “phu đào huyệt” (могильщики) cho nền văn học Xô Viết, hay dăm chị văn sĩ chuyên giật gân độc giả bằng trinh thám dài kỳ… Phần giữa bài này có nói đến một sự “quyến rũ” nữa của văn học Xô Viết, đó là tác dụng ru hời. Học giả Nga điểm tên những “liều thuốc ngủ” như thế: [I]Tĩnh lặng[/I] (Iu. Boldarev), [I]Số phận[/I] (P. Proskurin), [I]Hạnh phúc[/I] (P. Pavlenko) … D. Bykov cho rằng, nước Nga sau những biến đổi “rung chuyển thế giới”, nay lại quay về với “giấc ngủ đông của gấu”, tả trạng thái này là “[I]lim dim một cách nhàn nhã và trì độn[/I]” (состояние уютного туповатого полусна). Văn học Nga những năm cuối 20 - đầu 40, và cuối 60 - đầu 80 từng được viết trong trạng thái như thế. Những nhận định lớn thường gây tranh luận. Nhưng tổng thống Nga vừa “đánh thức” cả công bộc lẫn tư nhân: “ [I]dậy làm việc đi, ngủ thế đủ rồi[/I]” (надо работать и хватит спать) (4) [B]Hợp phố châu về?[/B] Sự trở lại của văn học Xô Viết có phải là tất yếu? Độc giả Nga quay lại với nó, hay ai đó giúp nó quay lại với độc giả? [IMG]https://www.tuanvietnam.net/assets/Uploads/Matryoshka2.jpg[/IMG] Chẳng cần cố tìm câu trả lời. Dù văn học Xô Viết nay có được đọc lại, đối với các thế hệ sau nó vẫn chỉ như những di cảo đã nhàu, hay như những bia đá rêu phong. Những gì của Liên Xô nay cùng lắm chỉ là đối tượng của những phân tích duy mỹ trong lãnh đạm. Một khi cuộc đua số lượng [I]Tiền - Đồ[/I] vẫn đang kỳ nước rút, chẳng mấy ai quan tâm: [I]thời đại ấy là tốt hay xấu[/I]. Nhưng những người thuộc thế hệ 5X, 6X từng thuộc diện “bay lên nào” - như tôi, mãi đến khi Liên Xô sụp đổ, mới sực hiểu ra rằng thời nào cũng có cái tốt, cái xấu. Như để bù lại, chúng tôi được chứng kiến những công dân Liên Xô bình thường, nhưng nhân hậu, khoẻ, đẹp, và tài năng, không khác gì những hình tượng mà văn học Xô Viết cố xây dựng. Quan trọng nhất là họ sống, còn “con người mới” của chủ nghĩa hiện thực XHCN thì mãi thuộc diện “sách vở”. Vào cao đỉnh của chủ nghĩa xã hội phát triển ở Liên Xô, cha đỡ đầu của tôi, một công dân Xô Viết, viết cho tôi vào thiếp mừng sinh nhật: “[I]Hãy sống trung thực, có nguyên tắc, và tận tâm[/I]” (будь всегда честным, принципиальным, и добросовестным). Với những nhân vật chính khá gượng gạo, mờ nhạt, thiếu cá tính … văn học hiện thực XHCN Xô Viết mờ dần trong tâm trí tôi. Nhưng lời dặn của cha đỡ đầu thì ngày càng thấm sâu hơn. Vì suốt cuộc đời mình, chính ông đã sống đúng như thế. Cảm ơn những ai lại đang chuyển tải văn học Xô Viết, giúp ta về lại với những năm tháng đẹp nhất của tình hữu nghị Nga - Việt. Và hãy để cho bản nhạc [I]Khác nào ngày hôm qua[/I] ([I]Yesterday Once More[/I], ban nhạc The Capenters), bài hát từng đến Việt Nam qua đường Liên Xô, nói hộ mong muốn của chúng ta: [I]All my best memories/ Tất cả những kỷ niệm đẹp nhất của tôi Come back clearly to me/ Tái hiện thật rạng rỡ Some can even make me cry/ Một số trong chúng còn làm tôi tuôn lệ Just like before/ Như ngày nào …[/I] ***** [B][I]Chú thích[/I][/B] (1) [I]Ngày giỗ văn học Xô Viết[/I] (Поминки по советской литературе). Victor Eroffeev, báo Văn học Nga (Литературная газетa) 1990. (2) [I]Anh hùng thời suy đồi như tấm gương của nền văn học Nga[/I]. Lev VishNia, báo điện tử Văn Nga: [URL]https://www.litnet.ru/st/21.php[/URL] (3) [I]Ngày giỗ văn học Xô Viết[/I] (Поминки по советской литературе). Victor Eroffeev, báo Văn học Nga (Литературная газетa) 1990. (4) [I]Theo Truyền hình Nga Rossia 24[/I], 25/12/2009. [URL]https://www.vesti.ru/doc.html?id=333100[/URL] Nguồn : VNN [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Lý luận & Phê bình Văn học
Văn học Xô Viết trở lại như trong mơ
Top