Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Lý luận & Phê bình Văn học
Văn học có còn là 'nhân học'?
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="wild_orchid" data-source="post: 27475" data-attributes="member: 5004"><p>Mình vừa đọc xong truyện "Anne tóc đỏ dưới chái nhà xanh," một câu chuyện cực kỳ đáng yêu! Mình cảm thấy, nếu chúng ta cứ đọc những tác phẩm đáng yêu và nên thơ như thế này, trong lòng tự nhiên cũng sẽ có những cảm xúc trong sáng, những mong muốn tốt đẹp. Mình tự hỏi liệu những tác phẩm hiện thực phê phán có thực sự cần thiết không? Việc hình tượng hóa một nhân vật đẹp tốt hơn nhiều so với hình tượng hóa một nhân vật xấu, một hiện tượng xấu. Bây giờ mình sợ đọc cái gì ám ảnh, chỉ muốn đọc những thứ thật dễ thương thôi! Không biết có bị lệch lạc gì không nữa. </p><p></p><p> <a href="https://diendankienthuc.net/diendan/forumdisplay.php?f=22" target="_blank">Quay lại với đề tài</a>, trong truyện Anne mà mình đọc, các cô bé đều rất thích đọc sách, đọc thơ, và mình tin tình yêu với văn chương là thứ sẵn có trong mỗi con người. Ca dao chẳng<a href="https://diendankienthuc.net/diendan/forumdisplay.php?f=22" target="_blank"> phải sinh ra trong lao động </a>đấy thôi. Người ta thích nghe tuồng, nghe chèo cũng thế. Bà mình cũng rất thích nghe đọc thơ. Chẳng qua những kỳ thi, điểm số đã khiến trẻ con sợ. Mình muốn sau này có dịp làm cô giáo lớp 1, để khuyến khích các em học văn một <a href="https://diendankienthuc.net/diendan/forumdisplay.php?f=22" target="_blank">cách tự nhiên nhất</a>, hihi. </p><p></p><p> Mình cũng không dốt văn lắm, nhưng hồi đi học cũng học rất chi là bắt buộc, thỉnh thoảng rỗi rãi mới ngồi tự viết các bài tả linh tinh. Mình rất muốn tập khả năng tả, mỗi khi đọc được đoạn nào tả cảnh hay là mình lại thấy đau lòng vì cảm thấy mình khó mà nghĩ ra những từ ngữ ấy. Hay trong truyện Jane Eyre, cô Jane cô ấy chê bà Fairfax rằng "bà ấy thậm chí còn không biết thế nào là miêu tả tính cách," mình đọc đoạn ấy mà buồn hết cả người. Giờ phải quay trở lại thời "Tập làm văn" thôi - những người lớn lầm lỡ! Vì thế, mình tin mình sẽ thành phụ huynh tốt <img src="https://cdn.jsdelivr.net/gh/twitter/twemoji@14.0.2/assets/72x72/1f600.png" class="smilie smilie--emoji" loading="lazy" width="72" height="72" alt=":D" title="Big grin :D" data-smilie="8"data-shortname=":D" /></p><p></p><p>Đó, thế là giải quyết được vấn đề nhà trường và phụ huynh <img src="https://cdn.jsdelivr.net/gh/twitter/twemoji@14.0.2/assets/72x72/1f642.png" class="smilie smilie--emoji" loading="lazy" width="72" height="72" alt=":)" title="Smile :)" data-smilie="1"data-shortname=":)" /></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="wild_orchid, post: 27475, member: 5004"] Mình vừa đọc xong truyện "Anne tóc đỏ dưới chái nhà xanh," một câu chuyện cực kỳ đáng yêu! Mình cảm thấy, nếu chúng ta cứ đọc những tác phẩm đáng yêu và nên thơ như thế này, trong lòng tự nhiên cũng sẽ có những cảm xúc trong sáng, những mong muốn tốt đẹp. Mình tự hỏi liệu những tác phẩm hiện thực phê phán có thực sự cần thiết không? Việc hình tượng hóa một nhân vật đẹp tốt hơn nhiều so với hình tượng hóa một nhân vật xấu, một hiện tượng xấu. Bây giờ mình sợ đọc cái gì ám ảnh, chỉ muốn đọc những thứ thật dễ thương thôi! Không biết có bị lệch lạc gì không nữa. [URL="https://diendankienthuc.net/diendan/forumdisplay.php?f=22"]Quay lại với đề tài[/URL], trong truyện Anne mà mình đọc, các cô bé đều rất thích đọc sách, đọc thơ, và mình tin tình yêu với văn chương là thứ sẵn có trong mỗi con người. Ca dao chẳng[URL="https://diendankienthuc.net/diendan/forumdisplay.php?f=22"] phải sinh ra trong lao động [/URL]đấy thôi. Người ta thích nghe tuồng, nghe chèo cũng thế. Bà mình cũng rất thích nghe đọc thơ. Chẳng qua những kỳ thi, điểm số đã khiến trẻ con sợ. Mình muốn sau này có dịp làm cô giáo lớp 1, để khuyến khích các em học văn một [URL="https://diendankienthuc.net/diendan/forumdisplay.php?f=22"]cách tự nhiên nhất[/URL], hihi. Mình cũng không dốt văn lắm, nhưng hồi đi học cũng học rất chi là bắt buộc, thỉnh thoảng rỗi rãi mới ngồi tự viết các bài tả linh tinh. Mình rất muốn tập khả năng tả, mỗi khi đọc được đoạn nào tả cảnh hay là mình lại thấy đau lòng vì cảm thấy mình khó mà nghĩ ra những từ ngữ ấy. Hay trong truyện Jane Eyre, cô Jane cô ấy chê bà Fairfax rằng "bà ấy thậm chí còn không biết thế nào là miêu tả tính cách," mình đọc đoạn ấy mà buồn hết cả người. Giờ phải quay trở lại thời "Tập làm văn" thôi - những người lớn lầm lỡ! Vì thế, mình tin mình sẽ thành phụ huynh tốt :D Đó, thế là giải quyết được vấn đề nhà trường và phụ huynh :) [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Lý luận & Phê bình Văn học
Văn học có còn là 'nhân học'?
Top