kingofking_8686
New member
- Xu
- 0
Vấn đề môi trường, môi sinh ở biển Cửa Lò: Đâu là thực tế?
Sở dĩ đặt vấn đề như vậy vì trong không khí chung hiện nay, người ta vẫn mặc nhiên cho rằng: Môi trường Cửa Lò Nghệ An luôn đảm bảo độ trong sạch. Điều này xuất phát từ một lí do đáng mừng là cách đây không lâu, Tồ chức môi trường thế giới (WTO) và Tổng cục Du lịch VN đánh giá Cửa Lò là một trong 2 bãi tắm sạch nhất Việt Nam. Tuy vậy, ánh hào quang đó đang ngày một mất đi bời sự thờ ơ của các cấp chính quyền về môi trường ở đây. Trên thực tế, Cửa Lò đang fải đối mặt với những vấn đề về môi trường mà tính chất của nó không thể quan tâm.
Rác thải là vấn đề hàng đầu ở thị xã Cửa Lò. Dù mật độ dân cư chưa nhiều, trình độ đô thị của cư dân thấp song thị xã đã có tới 4,2 vạn dân sinh sống. Rác thải từ sinh hoạt cảu cư dân; rác thải xây dựng; rác thải từ các cơ quan, công sở; các cơ sở sản xuất. Hiện nay, hai cơ sở sản xuất mang tính công nghệ là cảng Cửa Lò và chế biến dầu – nhựa đường (Shell) có một lượng rác khá lớn và ko nằm trong tầm quản lí của Công ty Dịch vụ môi trường thị xã (CTDVMT). Ông Hoàng Anh Tâm – Giám đốc CTDVMT cho biết: Hiện nay, lượng rác tồn đọng trong các khu dân cư rất lớn, fải nói là cực kì lớn mà chúng tôi ko thể xử lí. Cấi “không thể” mà ông giám đốc nói đến bắt đầu bằng một thực tế như sau: Cấp trên chỉ giao cho CTDVMT xử lí số rác của 2000 người thải ra (dọc theo bãi tắm) trên tổng số 4,2 vạn dân thị xã. Chỉ tiêu phải thu gom của Công ty là 7000 m3/năm. Theo ông Tâm đây là con số vô cùng nhỏ so với lượng rác thải của dan cư các cơ sở sản xuất thải ra.
Ngoài chỉ tiêu trên, dù số lượng rác còn rất nhiều song Công ty không thể tự ý hành động vì không có kinh phí. Chưa có một cơ sở sản xuất hoặc một cơ quan nào kí hợp đông với Công ty xử lí rác thải. Năm 1998, phường Nghi Tân ký hợp đồng VSMT 3 tháng nhưng ko thanh toán chi phí thu gom và xử lí cho Công ty.
Các khâu thu gom và xử lí rác còn thô sơ mang tính thủ công. Người ta fải thu gom và fân loại rác rồi thực hiện theo quy trình: đốt, ủ, lấp đất. Rõ ràng nếu rác công nghệ cao thì biện pháp này chỉ là tạm thời, thậm chí có nguy cơ ô nhiễm cho một thị xã du lịch. Trang thiết bị cảu CTDVMT nghèo nàn đến nỗi, 3 tháng của năm 1998 Công ty fải kí hợp đông với huyện Nghi Lộc nhờ xe bò... chở rác. Không biết du khách sẽ nghĩ gì khi nhìn cái cảnh hiếm hoi này? Cả Công ty chỉ có một xe chở, nghiền rác cũ kĩ do nước bạn tài trợ, hỏng hóc liên tục vẫn fải ì ạch đi lại.
Vấn đề không kém fần quan trọng là nước thải. Điều nguy hại cho vấn đề này hiện nay trên thực tế thị xã Cửa Lò chưa có hệ thống thoát nước thải. Những bể phốt chứa nước thải sinh hoạt theo kiểu nông thôn những ngày mưa tràn lênh láng ra đường phố. Ông Tâm cho biết thêm chỉ có 3 km mương thoát nước thải quanh mép biển thì tất cả những gì chứa trong đó đều đc người ta tống ra bãi tắm. Một thị xã du lịch thành lập đã gần 5 năm, có lượng du khách 15 vạn (1998) với tổng giá trị sản xuất đạt 33,5 tỷ đồng đc coi là lý tưởng về môi trường trong khi không có hệ thống thoát nước thải thì sẽ ra sao? Đó là chúng tôi còn chưa tính đến nước thải của 42 khách sạn cũng đủ làm cho các nhà quản lí môi trường giật mình.
Vấn đề thứ 3 là hàng quán trên bãi biển. Đc biết, UBND thị xã Cửa Lò đã ra quyết định cấm việc ăn uống tiệc mặn và quay cót, tắm nước ngọt trên bãi tắm. Chính sách này xem ra rất hợp lí để bảo vệ môi trường. Tuy vậy, câu hỏi mà chúng tôi đặt ra là lượng rác thải của 151 ki ốt bãi tắm sẽ được xử lí ra sao? Bởi lẽ sức tàn phá của 151 ki ốt này là cực kì lớn về nước ngọt, về cồn cát tự nhiên. Tại sao UBND thị xã lại cho các kiốt kinh doanh dịch vụ tại chỗ?
Và cuối cùng là sự mất dần của thảm thực vật. Trên thực tế các thảm thực vật, thảm rau muống biển nối vào bờ đã dần biến mất. Sự xây dựng ồ ạt của các khách sạn, nhà nghỉ kéo theo sự chặt phá của rừng phi lao phòng hộ trong khi mức độ tái sinh diễn ra rất chậm. Xuống Cửa Lò, ấn tượng đập vào mắt là kiến trúc nhôm nhoan đã phá vỡ cảnh quan môi sinh tự nhiên của nó. Ông Tâm nhận xét: Cứ theo tiến độ kiến trúc này thì 5 năm sau, Cửa Lò trở thành một bãi cát trắng. Cố nhiên là một người phụ trách về mảng đó, lời nói của ôngTtâm không được phép xem thường.
Rõ ràng, cho rằng đầu tư cho môi trường là không có lợi là nhận thức nguy hiểm đến sự sống còn của một thị xã du lịch. Biện pháp trước mắt, theo chúng tôi huy động dân cư bảo bảo vệ MT- MS, đầu tư vốn và phương tiện cho CTDVMT đô thị. Cao hơn là sự quan tâm của chính quyền các cấp. Cần nâng cao hơn nữa nhận thức cho các nhà quản lí về vấn đề môi trường đùng theo tinh thần: “Môi trường là vấn đề sống còn” mà các cấp chính quyền ở đây quan niệm.