Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Cơ Sở
LỚP 9
Ngữ văn 9
Đề thi, ôn tập vào 10
[Văn 9]đề bài có lẽ bạn sẽ cần!
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="kem_97" data-source="post: 77677" data-attributes="member: 84499"><p>Nguyễn Khoa Điềm là một nhà thơ tiêu biểu cho thế hệ thơ trẻ trong những năm kháng chiến chống Mĩ cứu nước. Thơ của ông luôn mang đậm chất suy tư, cảm xúc dồn nén, thể hiện được những khát vọng của thanh niên. Và bài thơ : " Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ" ông sáng tác năm 1971 là một trong những bài thơ hay của ông. Bài thơ là một lời hát ru ngọt ngào chứa đựng tình yêu thương dạt dào của người mẹ Tà- ôi dành cho người con của mình.</p><p></p><p>Mỗi đoạn thơ trong bài là một khúc hát ru. Và cả bài thơ là một bài hát ru đăm thắm, ngọt ngào của mẹ.</p><p>Mở đầu bài thơ, hình ảnh người mẹ Tà-ôi địu con trên lưng, giã gạo nuôi bộ đội và cất lên những lời hát ru ấm êm để đưa em đến với giấc ngủ yên lành. Giấc ngủ của em nghiêng theo nhịp chày và thấm đẫm cả những giọt mồ hôi của mẹ. Người mẹ Tà-ôi thương con biết bao, đã lấy lưng mình làm nôi, đôi vai gầy làm gối để con được chìm trong giấc ngủ say.</p><p>Nhịp chày nghiêng giấc ngủ em nghiêng</p><p>Mồ hôi mẹ rơi, mà em nóng hổi</p><p>Vai mẹ gầy nhấp nhô làm gối</p><p>Lưng đưa nôi và tim hát thành lời.</p><p>Những giọt mồ hôi của mẹ rơi ướt đẫm áo, ướt đôi má của em nhưng em vẫn ngủ ngon nhờ lời ru của mẹ, nhờ tình yêu thương bao la của mẹ và nhờ cả những giọt mồ hôi vất vả ấy.</p><p>Người mẹ Tà-ôi luôn nghĩ đến con mình ngay cả khi lao động. Đôi tay mẹ vẫn hăng hái làm việc còn trái tim mẹ vẫn hát lên những lời hát yêu thương ngọt ngào. Lời ru của mẹ hoà vào cùng nhịp chày giã gạo trước sân nhà và phải chăng đó cũng chính là lời tâm sự của mẹ với con mình.</p><p>Mẹ cất lên những lời hát ru trong những công việc hàng ngày của mình: giã gạo nuôi bộ đội, tỉa bắp và đạp rừng chuyển lán. Hình ảnh người mẹ chịu thương, chịu khó, thương yêu con và hết mực với kháng chiến. Những tình cảm mẹ dành cho con và cho kháng chiến được diễn tả thật rõ nét qua những lời hát ru ấy.</p><p>Bài thơ này không chỉ là những lời hát ru ngọt ngào của mẹ dành cho con mà còn là ước mơ, nguyện vọng của mẹ gửi gắm vào giấc mơ của con mình. Tình thương mẹ dành cho con cũng là tình thương dành cho bộ đội. Và ước mơ cho bộ đội cũng sẽ là niềm mơ ước cho con.</p><p>Trong mỗi hoàn cảnh, mỗi công việc khác nhau vì thế lời ru của mẹ mang đến cho con những ước mơ cũng khác nhau. Song tất cả đều mong về một tương lai tươi sáng hơn cho con. Khi mẹ giã gạo, mẹ mong con cho mẹ "hạt gạo tr8áng ngần", sau này con khôn lớn khoẻ mạnh và có thể "vung chày lún sân". Mẹ tỉa bắp trên úi dưới ánh nắng chói chang của mặt trời, mẹ mong con cho "hạt bắp lên đều" và có được sức mạnh để "phát mười Ka-lưi". Và khổ thơ cuối là niềm mong mỏi của mẹ về ý chí, niềm tin vào tương lai, là niềm mong mỏi chắp cánh ước mơ được thấy Bác Hồ của mẹ và sư5 khát khao về đất nước tự do.</p><p>Tinh thần đánh Mĩ đã đi sâu vào lòng mẹ và trong cả những câu hát ru. Đã biết bao em bé lơn lên trên lưng mẹ, được nghe trái tim mẹ cất lên những lời ru ngọt ngào.</p><p></p><p></p><p>Người mẹ Tà-ôi thật bình dị, đời thường nhưng đã trở thành biểu tượng đẹp đẽ về người phụ nữ Việt Nam, về người anh hùng dân tộc. Đất nước ta sẽ mãi nhớ đến hình ảnh người mẹ Tà-ôi địu con trên lưng, giã gạo nuôi bộ đội và cất lên những lời ru ngọt ngào, nồng hậu đến say người.</p><p>__________________</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="kem_97, post: 77677, member: 84499"] Nguyễn Khoa Điềm là một nhà thơ tiêu biểu cho thế hệ thơ trẻ trong những năm kháng chiến chống Mĩ cứu nước. Thơ của ông luôn mang đậm chất suy tư, cảm xúc dồn nén, thể hiện được những khát vọng của thanh niên. Và bài thơ : " Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ" ông sáng tác năm 1971 là một trong những bài thơ hay của ông. Bài thơ là một lời hát ru ngọt ngào chứa đựng tình yêu thương dạt dào của người mẹ Tà- ôi dành cho người con của mình. Mỗi đoạn thơ trong bài là một khúc hát ru. Và cả bài thơ là một bài hát ru đăm thắm, ngọt ngào của mẹ. Mở đầu bài thơ, hình ảnh người mẹ Tà-ôi địu con trên lưng, giã gạo nuôi bộ đội và cất lên những lời hát ru ấm êm để đưa em đến với giấc ngủ yên lành. Giấc ngủ của em nghiêng theo nhịp chày và thấm đẫm cả những giọt mồ hôi của mẹ. Người mẹ Tà-ôi thương con biết bao, đã lấy lưng mình làm nôi, đôi vai gầy làm gối để con được chìm trong giấc ngủ say. Nhịp chày nghiêng giấc ngủ em nghiêng Mồ hôi mẹ rơi, mà em nóng hổi Vai mẹ gầy nhấp nhô làm gối Lưng đưa nôi và tim hát thành lời. Những giọt mồ hôi của mẹ rơi ướt đẫm áo, ướt đôi má của em nhưng em vẫn ngủ ngon nhờ lời ru của mẹ, nhờ tình yêu thương bao la của mẹ và nhờ cả những giọt mồ hôi vất vả ấy. Người mẹ Tà-ôi luôn nghĩ đến con mình ngay cả khi lao động. Đôi tay mẹ vẫn hăng hái làm việc còn trái tim mẹ vẫn hát lên những lời hát yêu thương ngọt ngào. Lời ru của mẹ hoà vào cùng nhịp chày giã gạo trước sân nhà và phải chăng đó cũng chính là lời tâm sự của mẹ với con mình. Mẹ cất lên những lời hát ru trong những công việc hàng ngày của mình: giã gạo nuôi bộ đội, tỉa bắp và đạp rừng chuyển lán. Hình ảnh người mẹ chịu thương, chịu khó, thương yêu con và hết mực với kháng chiến. Những tình cảm mẹ dành cho con và cho kháng chiến được diễn tả thật rõ nét qua những lời hát ru ấy. Bài thơ này không chỉ là những lời hát ru ngọt ngào của mẹ dành cho con mà còn là ước mơ, nguyện vọng của mẹ gửi gắm vào giấc mơ của con mình. Tình thương mẹ dành cho con cũng là tình thương dành cho bộ đội. Và ước mơ cho bộ đội cũng sẽ là niềm mơ ước cho con. Trong mỗi hoàn cảnh, mỗi công việc khác nhau vì thế lời ru của mẹ mang đến cho con những ước mơ cũng khác nhau. Song tất cả đều mong về một tương lai tươi sáng hơn cho con. Khi mẹ giã gạo, mẹ mong con cho mẹ "hạt gạo tr8áng ngần", sau này con khôn lớn khoẻ mạnh và có thể "vung chày lún sân". Mẹ tỉa bắp trên úi dưới ánh nắng chói chang của mặt trời, mẹ mong con cho "hạt bắp lên đều" và có được sức mạnh để "phát mười Ka-lưi". Và khổ thơ cuối là niềm mong mỏi của mẹ về ý chí, niềm tin vào tương lai, là niềm mong mỏi chắp cánh ước mơ được thấy Bác Hồ của mẹ và sư5 khát khao về đất nước tự do. Tinh thần đánh Mĩ đã đi sâu vào lòng mẹ và trong cả những câu hát ru. Đã biết bao em bé lơn lên trên lưng mẹ, được nghe trái tim mẹ cất lên những lời ru ngọt ngào. Người mẹ Tà-ôi thật bình dị, đời thường nhưng đã trở thành biểu tượng đẹp đẽ về người phụ nữ Việt Nam, về người anh hùng dân tộc. Đất nước ta sẽ mãi nhớ đến hình ảnh người mẹ Tà-ôi địu con trên lưng, giã gạo nuôi bộ đội và cất lên những lời ru ngọt ngào, nồng hậu đến say người. __________________ [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Cơ Sở
LỚP 9
Ngữ văn 9
Đề thi, ôn tập vào 10
[Văn 9]đề bài có lẽ bạn sẽ cần!
Top